Chàng Rể Quyền Thế

Nghe Bùi Nguyên Minh nói vậy vẻ mặt của Trịnh Tuấn càng thêm bất lực. Vốn dĩ tưởng rằng con rể làm tài xế cho người ta thì rất có tiền đồ.

Kết quả đến ngay cả ông chủ của anh còn không có tư cách đến tham gia những chỗ như vậy, xem ra cũng chỉ là mặt trời sắp lặn không có quyền thế gì rồi.

Nghĩ đến đây Trịnh Tuấn cũng không thèm hỏi chi tiết.

Thay vào đó ông ta thở dài nói: "Cậu là một tài xế rất có năng lực đấy, tôi cảm thấy vài vị khách vừa rồi chí hận là không thể bóp chết cậu thôi!" "Cậu đã làm gì vậy, sao một tài xế lại có thể đắc tội với nhiều người như vậy được?" Bùi Nguyên Minh cười đáp: "Ba à, chỉ là một đám rác rưởi mà thôi, ba quan tâm họ làm gi? Lúc gặp Thể Tử Minh bọn họ liền trực tiếp quỳ xuống ngay, đúng là rác rưới."

Lần này Trịnh Tuấn không thấy Bùi Nguyên Minh khoác lác nữa nhưng ông ta cũng chỉ thở dài và nói: "Hy vọng Thể Tử Minh có bản lĩnh giống như cậu nói nếu không những lời nói này của cậu sẽ gặp rắc rối lớn rồi."


Trạng thái của Thanh Linh cũng trở lại bình thường sau cú sốc, lúc này bà ta liền đổi chủ đề hỏi: “Bùi Nguyên Minh, cậu chuẩn bị đưa chúng tôi đi đâu vậy? Tham gia lễ đổi quân mà bọn họ nói sao?"

Trịnh Tuyết Dương cũng nhìn về phía của Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt đầy nghi hoặc, anh ấy thi có cách gì chứ. "Ba mẹ, Tuyết Dương nếu như con đã đến rồi thì con nhất định sẽ đưa mọi người vào." "Những quân sĩ đó đều biết con." "Như vậy đi!" 

Trịnh Tuấn và Thanh Linh quay ra nhìn nhau.

Xem ra Bùi Nguyên Minh thực sự là một tài xế và anh phải thường xuyên cùng Thể Tử Minh ra vào chỗ này. Nếu không thi những quân sĩ đó làm sao có thể quen biết với anh ấy được chú?

Quả nhiên Bùi Nguyên Minh đã thuận lợi đưa ba người Trịnh

Tuyết Dương vào trong hội trường lớn, trong quá trình đó còn có ba quân sĩ vẻ mặt đầy kính cẩn đi theo bọn họ.

Nhin thấy cảnh này trong lòng Thanh Linh và Trịnh Tuấn có thêm vài phần tin tưởng Thể Tử Minh hơn.

Xem ra Thể Tử Minh ở Đà Nẵng cũng rất ngạo mạn nhưng không đến mức không thể chịu đựng được như La Thành Côn và những người khác nói.


Vừa đi vừa dừng lại để nghe quân sĩ giới thiệu về các công trình kiến trúc nổi tiếng ở bốn phía.

Đây là lần đầu tiên Trinh Tuyết Dương và những người khác đến đây, cho nên họ đều rất tò mò và thích thú theo dõi.

Mặc dù Bùi Nguyên Minh đã rất quen thuộc với nơi này nhưng anh vẫn phải kiên nhẫn để đi theo. Cuối cùng là nghi lễ đổi quân Bùi Nguyên Minh chuẩn bị cho ba người nhà Trịnh Tuyết Dương ngoài để làm quen và kết bạn với những người quyền quý.

Đây chính là mục đích của anh ấy khi đưa Trịnh Tuyết Dương đến đây.

Còn về buổi lễ thay quân thì anh cảm thấy sẽ hợp lí hơn nếu Trịnh Tuyết Dương không tham gia vào. 

Bởi vì nói không chừng sẽ có một cảnh đẫm máu ở đó nên Bùi Nguyên Minh không muốn Trịnh Tuyết Dương nhìn thấy.


Mặt khác.

Bà cụ Thanh Kiều và những người khác đã cùng nhau tiếng vào bên trong, khi họ ngồi xuống thi người phụ trách tổng thể Thanh Khánh liền đi tới và chào hỏi bà cụ. "Khánh à, lần này anh có nhầm lẫn gì không mà sao lại đưa Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương vào trong danh sách khách mời hả?"

Lúc này bà cụ Thanh Kiều liên cần thận ti mi hỏi thêm một câu.

Thanh Khánh lắc đầu nói: "Không thể nào, danh sách là do đích thân con làm, vốn dĩ là không có tên của Bùi Nguyên Minh và cũng không có người nhà Trịnh Tuyết Dương." "Đừng có nói là không thể, cho dù là thật đi chăng nữa thì có thể dùng quyền lực của ta mà xóa bỏ." "Ô, quả nhiên là như vậy." Người nhà họ Thanh đều bật cười. "Vậy tại sao nhà bọn họ lại đang ở bên ngoài của hội trường hả?" Thanh Kiều Chỉnh tò mò hỏi cho ra lẽ. "Ö, anh nói bọn họ ở bên ngoài hội trường sao? Mỗi lần có hoạt động gì thì đều được đăng tải lên trên mạng để cho những người bình thường có thể đến tham gia, tôi nghĩ có lẽ là do bọn họ may mắn có thể biết được chỗ này ở trên mạng."

Nghe lời này những người nhà họ Thanh đều bật cười. Không ngờ gia đình ăn xin này lại may mắn đến vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui