Chàng Rể Quyền Thế Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thật là không biết mình bao nhiêu phân lượng.
“Ông ngoại –”
Thiên Diệp Đại Hùng bụm mặt trên mặt đất run rẩy, hắn nghiến răng nghiến lợi, tức giận không thôi.
Hắn nghìn tính vạn tính, đều không có tính tới Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản này, thế mà phách lối như thế!
Đến lúc này, còn dám chủ động ra tay sao!?
Mọi người có mặt cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn Bùi Nguyên Minh thì đều há hốc mồm, nhất thời không nói được lời nào.
Rốt cuộc mọi người đều đã thấy, Chương Quốc Thành đang ở nơi đây!
Ngoài Chương Quốc Thành, có bao nhiêu đệ tử ngoại môn của Tây Nam Thiên Môn Trại!
Mỗi một tên đều là đại cao thủ!
Dưới tình huống như vậy, Bùi Nguyên Minh còn dám động thủ sao?
Có thật là ngập não rồi mà vẫn không biết viết chữ chết người sao!?
Sao lại có những người ngu ngốc như vậy trên thế giới này!?
Chương Quốc Thành chính mình, càng thêm hoang mang.
Bởi vì theo quan điểm của hắn, chỉ cần có chút đầu óc, ngay cả người không có đầu óc, cũng biết lúc này, phải nên khuất phục!
Hắn Chương Quốc Thành là ai chứ?
Hắn là trưởng lão ngoại mônTây Nam Thiên Môn Trại, thánh địa của Võ Học!
Quyền cao chức trọng, thực lực cường hãn, một đời đỉnh phong binh vương, giẫm chết một cái Bùi Nguyên Minh, có khác gì giẫm chết một con kiến bên đường, đúng không?
Nhưng không ngờ, con kiến Bùi Nguyên Minh, thế mà không chút kiêng kỵ, không nể mặt hắn, thẳng tay tát cháu trai quý giá Thiên Diệp Đại Hùng của mình trước mặt mọi người.
Cái này, nào chỉ là đánh vào mặt Thiên Diệp Đại Hùng?
Điều này thậm chí là đánh thẳng vào mặt Chương Quốc Thành hắn!
Đánh thẳng vào mặt Tây Nam Thiên Môn Trại!
“Động đến hắn!”
Chương Quốc Thành da mặt cuồng loạn, huyết áp lên cao, giận không kềm được.
“Đánh chết, coi như tính cho ta!”
Hơn chục đệ tử ngoại môn, lúc này đều cười toe toét, lắc đầu một cái, phát ra tiếng “răng rắc”, sau đó cười lạnh tiến lên.
Toàn trường, tất cả mọi người một mặt chờ mong.
Tất cả mọi người cảm thấy, họ Bùi vương bát đản, chết chắc!
“Bốp-”
Ngay khi đám đệ tử Tây Nam Thiên Môn Trại này chuẩn bị ra tay, liền nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ngẫu nhiên lấy ra một tấm thẻ bài trên tay, sau đó hơi sáng lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...