Chàng Rể Quyền Thế Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh


 
” Một trăm triệu, là giá cả ngày hôm qua.


“Một tỷ, là giá hôm nay.


“Tập Phúc Đường này, là Hoàng Phổ chúng ta một mạch chín đời đơn truyền, ta muốn bán bao nhiêu tiền, thì bán bấy nhiêu tiền.


“Cái gọi là thẩm định bất động sản của ngươi, không có ý nghĩa gì đối với ta.


“Đương nhiên, nếu không muốn bỏ tiền, cũng không có vấn đề gì.



“Chỉ cần có thể giải cứu cháu gái của ta, ta có thể đem nơi này đưa tặng miễn phí.


Hoàng Phổ Phong lạnh lùng mở miệng, ra hiệu cho bác gái nhiệt tình đi tới, hỏi bà ta muốn làm gì.

Bác gái nhiệt tình, bắt đầu mô tả cơn ác mộng gần đây của mình mỗi đêm, mấu chốt nhất chính là, ban ngày bà ta cũng cảm giác được sự khó thở, hô hấp không thoải mái.

Nghe bác gái miêu tả, Hoàng Phổ Phong lấy la bàn ra và đi vòng quanh, nhưng ông ta không ngừng cau mày.

Nhìn thấy thái độ thờ ơ của Hoàng Phổ Phong đối với mình, Tạ Mộng Dao lúc này cũng tức giận.

Nàng thanh âm có chút lạnh lẽo, chậm rãi nói: ” Hoàng Phổ đại sư, tôn nữ bảo bối của ngài, cũng không phải nhiễm bệnh, mà là trúng tà.

Ngài nên biết rõ chuyện này hơn ta.



” Ngài đã cầu không biết bao nhiêu danh y, hỏi không biết bao nhiêu đồng nghiệp, nhưng không ai có thể cứu cháu gái của ngài.


“Hiện tại lại muốn Bùi Nguyên Minh giải cứu cháu gái của ngài?”
” Ngài đây không phải đang làm khó sao?”
Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Phổ Phong chợt tối sầm lại, sau đó lạnh lùng nói: “Thôi, đừng nói nhảm, hoặc là đưa tiền, hoặc là cứu người!”
“Không làm được thì tránh ra!”
“Có quá nhiều người muốn chỗ của ta.

Thêm một người các ngươi, không phải là nhiều, thiếu một người các ngươi, cũng chả ít đi!”
“Không muốn làm ăn thì biến ra ngoài, đừng ảnh hưởng đến công việc của ta!”
Nghe được lời nói Hoàng Phổ Phong không khách khí, Tạ Mộng Dao tức giận đến sắc mặt xinh đẹp hơi đổi, nhịn không được nói: “Ngươi ——”
“Mộng Dao, đừng tức giận ——”
Bùi Nguyên Minh đứng ở phía sau chợt mỉm cười liếc nhìn Hoàng Phổ Phong, trong mắt mang theo ý tứ hàm xúc.

“Hoàng Phổ lão tiên sinh đột nhiên tăng giá, không phải là làm cho cô khó xử, mà là không có lòng tin với tôi!”
“Xét cho cùng, Tập Phúc Đường là Hoàng Phổ truyền thừa chín đời, giờ bán cho tôi, một tiểu tử trên môi không một cọng rấu, Hoàng Phổ đại sư, không thể vượt qua rào cản trong lòng!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui