“Chứng cứ đâu?”
Sắc mặt Bùi Nguyễn Minh rất lạnh nhạt.
“Bà sẽ không nghĩ rằng tôi và bà chỉ lên xe một lần đã có thể cho đó là chứng cứ nóng cho việc hai người chúng ta ngoại tình sao?”
“Dù sao thì người anh trai thứ tư của bà cũng là môn chủ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, ông ấy có thể ngây thơ như thế sao?”
"Anh ấy sẽ tin” Bùi Lệ Thu mỉm cười.
“Mặc dù người anh trai thứ tự này của tôi rất ghét tôi, nhưng điều anh ấy quan tâm nhất chính là danh dự của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas.”
“Chỉ cần tôi khóc lóc kể lể trước mặt anh ấy một lúc, một thằng nhóc không biết không biết trời cao đất rộng, không chỉ muốn vấy bẩn tôi, còn nghĩ cách tiếp cận Đường Lan Nhã, cho anh ấy mọc sừng”.
“Tôi tin rằng, cho dù chỉ có một chút bằng chứng thôi, anh ấy cũng có thể giết chết cậu”
"Cậu Bùi, cậu cũng có thể tin rằng tôi muốn tạo ra chứng cứ cũng không phải chuyện gì khó” “Hoặc là bây giờ cậu quỳ xuống cầu xin tôi, từ nay về sau làm con chó của Bùi Cửu Thiên” Hoặc là cậu chờ chết đi”.
Bùi Nguyên Minh giơ tay lên nhìn vào lòng bàn tay mình, sau đó ánh mắt thích thú rơi trên người Bùi Lệ Thu.
Sau đó, anh thản nhiên nói: “Bùi Lệ Thu, bà đã từng nghe một câu nói rằng người thông minh quá sẽ bị thông minh làm hại chưa?”
"Bà là ai, tôi biết rất rõ
“Theo phong cách làm việc của bà mà nói, bà sẽ nói hết tính toán trước mặt tôi sao?”
“Còn làm bộ mặt mỉa mai tôi sao?”
“Bà muốn làm tôi tức giận rồi cho bà một cái tát đúng không?” “Sau đó bà sẽ không đặt một cái camera ở phía sau chỗ ngồi của mình, tôi không nhận ra nhỉ?”.
“Hay là nói, tình cảm bà và Bùi Cửu Thiên đã vượt qua ranh giới của đạo đức, tôi không nhìn ra được?”
Trong giây tiếp theo, không đợi Bùi Lệ Thu ngăn cản, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp lấy tay nắm một con vật hình gối ôm được bày ở chỗ ngồi phía sau ô tô, sau đó xé cái gối ôm này ra.
Ngay chỗ đặt mắt, một chiếc camera mini và bút ghi âm xuất hiện.
“Vì người tình nhỏ bé của bà”.
“Bà thật là lòng dạ rắn rết, đan xen từng vòng với nhau!”
“Đầu tiên là chia rẽ quan hệ giữa tôi và Đường Lan Nhã, sau đó làm tôi tức giận mà ra tay”
“Chỉ cần tôi ra tay, bà cắt ghép video trước sau một chút, chỉ cần tung lên mạng, hoặc là rơi vào tay của Bùi Môn chủ thông qua đường dây khác.”
“Như vậy sẽ biến thành chứng cứ tôi dùng bạo lực với bà, sau đó vấy bẩn bà”.
"Đến lúc đó, trên là cụ bà của Bùi Môn, môn chủ của Bùi Môn, xuống tới con chó giữ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas."
“Đều sẽ coi việc giết chết Bùi Nguyên Minh tôi là nhiệm vụ của mình!
“Chỉ cần chuyện này bùng lên thì sự việc mười năm trước hoàn toàn chẳng còn ý nghĩa gì nữa!”
“Hay cho một mầm mống tai họa!”
“Hay cho việc đổi trắng thay đen!”
“Nếu bà thật sự làm chuyện này một cách chu đáo, cho dù Bùi Nguyên Minh tôi không chết cũng phải cút khỏi Cảng Thành và Las Vegas đúng không?”.
“Mà nói không chừng trong thời kì đặc biệt này, Bùi Cửu Thiên lại có thể đạt được vị trí đứng đầu một cách chính đáng”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng mở miệng, từng bước chỉ ra những tính toán của Bùi Lệ Thu, vạch trần mặt nạ của Bùi Lệ Thu từng chút một.
Chỉ có thể nói, người phụ nữ này không hổ là cô Năm của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, phu nhân Bùi của Long Điện.
Một vòng bao lấy một vòng, một bước rồi lại tiếp một bước.
Chỉ tiếc rằng những cái gọi là tính toán này, ở trước mặt anh lại có vẻ ngây thơ biết bao, buồn cười biết bao.
Mà mỗi một câu Bùi Nguyên Minh nói ra, sắc mặt của Bùi Lệ Thu lại trắng bệch thêm một chút, cuối cùng khó coi đến cực điểm.
“Răng rắc!”
Bùi Nguyên Minh bóp nát máy giám sát và thể lưu trữ, ngoài ra còn lục lại trong xe một lần nữa, ngay cả đồ lót của Bùi Lệ Thu cũng không bỏ qua.
Chỉ là trong quá trình soát người, trong ánh mắt của Bùi Nguyên Minh chỉ băng giá.
Sau khi lục soát ra hai chiếc camera được ngụy trang rất tốt thành hai chiếc khuy áo của đồ lót rồi bót nát chúng, Bùi Nguyên Minh mới lạnh lùng cười một cái rồi lại ngồi ngồi xuống.
- -----------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...