Lý Vân Thiện để hai tay ở sau lưng, thản nhiên châm một điếu xì gà, sau khi hít một hơi mới lạnh lùng nói: “Cậu Bạch, các cậu đang làm gì thế?”
Rất rõ ràng, lúc này ông ta đã thầy được cảnh giương cung bạt kiểm, ông ta coi như là may mắn thấy được.
Hôm nay ông ta vốn định dẫn đội tới tập đoàn Thiện Nhân gây áp lực, nhưng không thể ngờ tới lại thấy cảnh này.
Rõ ràng là Thiệu Tĩnh Anh cũng nhận ra Lý Vân Thiện, lúc này cô ta chủ động tiến lên, nháy mắt nói: “Đại diện Lý, họ Bùi đắc tội anh Quách, anh Bạch chuẩn bị đưa người về thẩm tra”
Bạch Mộ Phong nghe thấy thế sắc mặt hơi đổi, Thiệu Tĩnh Anh này không biết là cố ý hay vô tâm, những lời này có thể nói lung tung được sao? Đặc biệt Lý Vân Thiện còn là người nước ngoài, còn là một lão hồ ly, nói những lời này ở trước mặt ông ta, quả thực là tự tìm phiền phức.
Nhưng mà lúc này Bạch Mộ Phong cân nhắc một lát, vẫn trâm giọng nói: “Bùi Nguyên Minh là kẻ tình nghi tập kích sát hại Sở Văn Trung phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, tôi cân anh ta đi theo phối hợp điều tra”
Sau khi nói xong, Bạch Mộ Phong mới nhìn Lý Vân Thiện mở miệng nói: “Đại diện Lý, nơi này là nơi Long Ngục chúng tôi làm việc, ông xuất hiện không quá thích hợp, mong ông tránh đi một lát”
Lý Vân Thiện lập tức hiểu rõ.
Vị thế tử Minh này hất một lại tới hai, hết hai lại tới ba gây chuyện với tài phiệt Thượng Tỉnh, xem ra bây giờ lại trêu chọc phiền phức lớn! Anh Quách Cảng Thành, đã hận anh thấu xương.
Mà Bạch Mộ Phong cậu cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng, thống lĩnh Long Ngục này, rõ ràng là không có ý nương tay.
Lúc này Lý Vân Thiện mỉm cười, thản nhiên nói: “Rất trùng hợp, bây giờ tôi tới đây, chỉ vì muốn Bùi Nguyên Minh cho tài phiệt Thượng Tinh chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng thôi”
“Không lâu trước, phó đại diện của tài phiệt Thượng Tinh phân bộ Đại Hạ chúng tôi chết ở Dương Thành.”
“Chúng tôi có lý do hoài nghị, là Bùi Nguyên Minh ra tay.”
“Nếu hôm nay Long Ngục muốn bắt cậu ta, như vậy tôi lấy danh nghĩa của tài phiệt Thượng Tinh yêu cầu, gộp vụ án của Sở Văn Trung và An Tiến Bình cùng thẩm tra xử lý, thế nào?”
Sau khi nói xong những lời này, vẻ mặt Lý Vân Thiện đều cười mà như không cười.
Hôm nay ông ta tới đây, chỉ định gây chuyện với Bùi Nguyên Minh thôi, không có ý xung đột chính diện.
Nhưng nếu bây giờ gặp cảnh tượng như vậy, không thêm mắm thêm muối, thì làm...
Thất vọng mình rồi? Nghe thấy những lời Lý Vân Thiện nói, Bạch Mộ Phong và Thiệu Tĩnh Anh liếc nhau một cái, đều âm thâm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc Lý Vân Thiện vừa tới, bọn họ còn tưởng Lý Vân Thiện là chỗ dựa vững chắc của Bùi Nguyên Minh.
.