Chàng Rể Quyền Thế Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh


Hơn nữa từ trước tới nay mọi người chưa từng nhìn thấy người nào mua đồ kiểu này cả.

Ai mua đồ cổ mà không phải từ từ xem, chậm rãi đánh giá chứ? Bình thường mà nói, người mua đồ cổ đều sẽ cẩn thận rôi lại cẩn thận.

Bởi vì một khi sơ sẩy một cái, tốn thất sẽ lớn đến mức độ kinh người.

Kiểu mua như Bùi Nguyên Minh này, không phải nhà giàu mới nổi, thì chính là bị đần.

Mà đám người Thiệu Tĩnh Anh nhìn cảnh tượng này, lại nở nụ cười châm chọc.

Bùi Nguyên Minh mua đồ gân ba nghìn năm trăm tỷ, có thể nói hôm nay đồ cổ nhà họ Quách đã kiếm đây túi.

Ngày mai phải tuyên truyền ra bên ngoài một chút, đồ cổ nhà họ Quách sẽ có thể nâng cao tên tuổi rồi.

Có thể nói, thấy thế nào thì tên Bùi Nguyên Minh kia cũng không giống như là đến để đập phá, ngược lại giống như là đến đưa chỗ tốt hơn.


Lúc này, Bùi Nguyên Minh đã mua xong được một lúc rồi.

Giờ phút này, bên cạnh anh đã có gân năm mươi khối nguyên thạch.

“Mở ra hết đi!" Bùi Nguyên Minh vung tay lên, thợ cả phụ trách cắt đá ngọc ở đây bắt đầu đồng thời khởi công.

Trong phút chốc, trong toàn bộ đại sảnh đều là âm thanh máy móc, mỗi người đều đang mong đợi, nếu tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà càng nhiều người đều đang muốn xem chuyện cười của Bùi Nguyên Minh hơn.

Phá gân ba nghìn năm trăm tỷ, nếu như những nguyên thạch này đều trống không, thì đó chính là chuyện cười lớn.

Bên cạnh, Quách Ngọc Minh bưng một chén trà, mở miệng châm chọc: “Cảm ơn cậu Nạp Lan và cố vấn Bùi đã ưu ái, đưa nhiều tiền cho đồ cổ nhà họ Quách chúng tôi như thế!”
“Nhất định chúng tôi sẽ báo cáo chi tiết chuyện này cho bốn cậu chủ, sau này bọn họ tới Dương Thành, nhất định sẽ mời mấy người uống trà.



Thiệu Tĩnh Anh cũng cười, nói: “Từ hôm nay trở đi, danh tiếng của nhà họ Nạp Lan trong ngành đồ cổ sẽ bị hủy hoại.

.


“Cố vấn Bùi, anh thật sự là phúc tỉnh của tôi đấy!”
Giờ phút này, ánh mắt Thiệu Tĩnh Anh nhìn xem Bùi Nguyên Minh tràn đầy vẻ khinh thường.

Cũng không biết tên này lừa gạt sự tin tưởng của Nạp Lan Tuấn Vũ kiểu gì, thế mà trực tiếp tiêu ba nghìn năm trăm tỷ.

Đợt lát nữa mở xong nguyên thạch sẽ biết thế nào là bị chế giễu.

Thiệu Tĩnh Anh cực kì có lòng tin, bởi vì vừa rồi cô ta đã đặc biệt chú ý tới những đồ cổ mà Bùi Nguyên Minh chọn, những đồ cổ kia đều là đồ dởm không hề đáng tiền.

Ánh mắt chọn đồ cổ kém như vậy, thì ánh mắt chọn nguyên thạch có thể tốt hơn là bao?


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui