Lửa lớn đột nhiên bốc lên khiến cho cả tòa nhà Lâm Thị tràn ngập tiếng kêu sợ hãi.
Có điều cũng may bình thường Lâm Thị đã tiến hành một số hoạt động diễn tập phòng cháy, dưới sự chỉ huy của quản lý các bộ phận, tất cả mọi người nhanh chóng chạy ra khỏi tòa nhà.
Lâm Ngữ Lam bước ra khỏi phòng làm việc, cố định đẩy cửa chống cháy ra, lại phát hiện chốt cửa cực kỳ cứng, cô nhíu nhíu mày, cố gắng ấn chốt cửa xuống, kết quả lại không nhúc nhích một chút nào.
Lâm Ngữ Lam lấy điện thoại di động ra, định thông báo cho người đến kiểm tra thiết bị phòng cháy trong tòa nhà, có điều nghĩ lại, đợi sau khi diễn tập xong rồi lại nói tiếp, lần diễn tập này cũng coi như phát hiện ra một số vấn đề.
Quay vào trong phòng làm việc của mình, Lâm Ngữ Lam ngồi trên ghế, nhìn lửa lớn đã cháy vào tận cửa sổ sát đất của phòng làm việc của mình, tò mò không biết mấy người Nam Thiên định dập tắt ngọn lửa như thế nào.
Từng chiếc xe bọc thép chạy đến dưới tầng Lâm Thị, bắt đầu cách ly đám người, đối với làn diễn tập này mà nói, sự xuất hiện của xe bọc thép là hoàn toàn không cần thiết, tất cả đều do Nam Thiên điều tới để tạo khí thế.
Ngoại ô thành phố, máy bay trực thăng vũ trang cất cánh, hai người Tiểu Trần và Nam Thiên ngồi trên máy bay trực thăng, nhìn về phía xa.
Lửa lớn được tạo trong lần diễn tập này khiến người ta nhìn từ bên ngoài vào vẫn vô cùng sợ hãi, đứng dưới tầng Lâm Thị, có thể nhìn thấy được bầu trời bị ngọn lửa lớn này thiêu cháy đến mức đỏ rực.
Đám người đứng xem xung quanh cũng đang sốt ruột, nghĩ ngọn lửa lớn như vậy phải làm thế nào mới có thể dập tắt được.
“Nhìn xem, bên trên có người!” Trong đám người có một thanh niên cầm ống nhòm kêu lên một tiếng kinh hãi, qua ống nhòm, anh ta nhìn thấy rõ ràng, có một bóng người xinh đẹp đứng trước cửa sổ sát đất của tầng cao nhất.
“Có người bị kẹt bên trên!”
“Mau đi cứu người đi!”
Trong đám người vang lên tiếng kêu gào ầm ĩ.
Đúng lúc này, một chiếc máy bay trực thăng vũ trang từ phía xa bay đến, ngay bên trên không trung của tòa nhà Lâm Thị.
“Nhìn kìa, mau nhìn kìa!”
Có người chỉ vào máy bay trực thăng vũ trang trên bầu trời, kêu to một tiếng.
Mọi người nhìn thấy một bóng người vũ trang đầy đủ từ trên máy bay trực thăng nhảy xuống, trên người anh ta buộc một dây thừng an toàn, anh ta cứ treo giữa không trung như vậy, lắc lư càng lúc càng đến gần cửa sổ đang bốc cháy.
“Mẹ kiếp, thật trâu bò!”
“Ngầu quá đi!”
“Chữa cháy từ trên không!”
Nam Thiên điều chỉnh trang bị trên người, nhìn đằng trước, xuyên qua ngọn lửa, anh ta có thể nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp đang bị kẹt trong phòng làm việc.
Nam Thiên nhanh chóng lấy một bình chữa cháy dạng bột cỡ nhỏ.
Loại bình chữa cháy kiểu này chuyên dùng để kiềm chế vật liệu dễ cháy đã được phun lên cửa sổ kính trước đó, rất dễ dàng dập tắt ngọn lửa.
Nam Thiên nở nụ cười tự tin với Lâm Ngữ Lam, ra hiệu với người điều khiển máy bay trực thăng ở bên trên, để máy bay treo mình chậm rãi đến gần trước cửa sổ kính.
Nam Thiên đã nghĩ kỹ động tác tiếp theo rồi, mình chỉ cần phải dập tắt một phần lửa, sau đó từ cửa sổ xông vào phòng làm việc, rồi ôm lấy Lâm Ngữ Lam, trượt xuống mặt đất, trên không trung, mình còn có thể tỏ tình một cách tình cảm với cô, nói cho người phụ nữ này biết mình yêu cô đến mức độ nào.
Nam Thiên bây giờ chỉ còn cách cửa sổ sát đất của tầng cao nhất Lâm Thị một khoảng cách không đến ba mét, chỉ hướng về phía trước một chút là anh ta có thể dập tắt lửa lớn trên cửa sổ.
Đúng lúc này, một ngọn gió đông nam rất mạnh thổi đến, trên độ cao mấy chục mét như thế này, trở nên vô cùng dữ dội.
Vì cơn gió mạnh này, Nam Thiên treo lơ lửng trên không trung không cách nào vững người được, ngay cả máy bay trực thăng đang vững vàng trên không trung cũng bị cơn gió lớn này thổi đến mức rung chuyển.
Ngọn lửa lớn đang thiêu đốt tầng cao nhất của Lâm Thị, vì cơn gió mạnh này mà bắt đầu lan ra nhanh chóng, trong giây lát đã bao trùm cả cửa sổ sát đất.
Trước mặt Lâm Ngữ Lam đỏ rực, thậm chí không còn nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, cách tắm kính rất dày, Lâm Ngữ Lam đã cảm nhận được nhiệt độ nóng rực này.
Nhìn ngọn lửa lớn vừa lan nhanh trong chớp mắt này, sắc mặt Nam Thiên thay đổi, quát vào trong tai nghe: “Tiểu Trần, chuyện.
gì xảy ra vậy?”
“Đội trưởng, có cơn gió đông nam, thể lửa đang lan nhanh, máy bay trực thăng không có cách nào đến gần được!”
“Cái gì?” Sắc mặt Nam Thiên nháy mắt đông cứng lại, anh ta nhìn thấy ngọn lửa đang lan theo cửa sổ sát đất, nhanh chóng đến gần, vì đang là mùa hè, cửa sổ sát đất kia cũng không đóng lại.
Đây không chỉ là một ngọn lửa lớn, trong ngọn lửa kia còn xen lẫn một loại vật liệu cực kỳ dễ dàng bốc cháy.
“Ngữ Lam! Đóng cửa sổ lại, mau đóng cửa sổ lại!” Nam Thiên ở giữa không trung rống to, thế nhưng Lâm Ngữ Lam ở trong phòng làm việc hoàn toàn không nghe được giọng của anh ta.
Được gió đông nam dẫn đường, ngọn lửa này xông vào cửa sổ, xen lẫn với những vật liệu dễ cháy, bốc cháy bên trong cửa sổ.
Trong nháy mắt khi ngọn lửa tràn vào bốc cháy, Lâm Ngữ Lam đã phát hiện ra có chuyện không ổn, cô nhanh chóng lấy bình chữa cháy từ trong hộp chữa cháy bên ngoài phòng làm việc, khi quay lại phòng làm việc, ngọn lửa đã thiêu rụi rèm cửa.
Trên bầu trời, gió lớn gào thét, ngay cả cây cối trên mặt đất cũng bị lung lay, gió trên bầu trời lại càng đáng sợ hơn nữa.
cửa sổ vốn chỉ mở ra một khe nhỏ, dưới cơn gió mạnh đã hoàn toàn bị thổi ra đánh một tiếng “âm” vang, một luồng hơi nóng từ cửa sổ mở rộng gào thét xông vào, ánh lửa há cái miệng to như chậu máu xông vào phòng làm việc của Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam lấy bình chữa cháy vừa mới cầm được ra, định dập tắt lửa thì đã bị luồng hơi nóng ép cho lùi lại, thể lửa trong nháy mắt lần đến dưới chân cố, đồng thời đốt cháy rèm cửa, không khí trong phòng làm việc trong nháy mắt trở nên khô nóng, một luồng khói đặc bắt đầu bốc lên.
Thể lửa dữ dội như vậy, dựa vào bình chữa cháy tuyệt đối không thể nào dập tắt được, trên gương mặt xinh đẹp của Lâm Ngữ Lam xuất hiện vẻ sợ hãi, nhanh chóng quyết định rời khỏi phòng làm việc, chạy về phía hành lang chống cháy.
Cảnh tượng ngoài ý muốn này hiện rõ trước mắt Nam Thiên.
“Tiểu Trần! Nhanh lên, mau nghĩ cách dập tắt lửa!” Nam Thiên hét lớn một tiếng, anh ta có thể nhìn thấy ngọn lửa này đã lan vào bên trong tòa nhà rồi, từ trong phòng làm việc của Lâm Ngữ Lam đang bốc ra từng làn khói đen dày đặc.
Tiểu Trần ngồi trên máy bay trực thăng, nhìn thế lửa trước mặt, cũng hơi kinh hoảng: “Đội… Đội trưởng Nam… gió lớn quá, thế lửa… Thế lửa không khống chế được nữa rồi!”
“Không thể khống chết” Ánh mắt Nam Thiên đông cứng lại, hét lớn một tiếng vào tai nghe: “Mặc kệ, cho tôi đến gần cửa kính, nhanh lên!”
“Nhanh nhanh nhanh!” Trên máy bay trực thăng, Tiểu Trần thúc giục người điều khiển.
Người điều khiển khống chế máy bay trực thăng, chậm rãi đến gần tòa nhà phía trước.
Gió lớn dữ dội, Nam Thiên hoàn toàn không có cách nào khống chế vị trí trên không trung, anh ta lấy một bình chữa cháy dạng bột ra phun lên ngọn lửa, nhưng chỉ là tốn công vô ích, thể lửa bây giờ, hoàn toàn không thể dựa vào vẻn vẹn một bình chữa cháy này là có thể dập tắt được.
Lửa lớn theo gió mạnh tàn phá bừa bãi, đột nhiên nhào về phía máy bay trực thăng trên không trung.
Trong giây phút quan trọng máy bay trực thăng cất cánh bay lên cao, tránh thoát ngọn lửa, hạ xuống mặt đất.
“Đội trưởng Nam, bên trên không có cách nào dập tắt lửa nữa rồi, nhất định phải từ tòa nhà đi vào bên trong thôi!”
“Nhanh lên! Thông báo cho mọi người chạy vào trong tòa nhà!” Nam Thiên hét lớn một tiếng, lo lắng nhìn tòa nhà đang bốc cháy trước mặt.
“Ầm!” Một tiếng nổ vang lên, một cánh cửa kính không chịu được nhiệt độ cao, hoàn toàn vỡ nát, mảnh kính từ trên không trung rơi xuống, khiến cho những người đang đứng xem xung quanh dưới tầng hét lên kinh ngạc.
Lý Na đứng dưới tầng công ty, nhìn lên bên trên, trong lòng lo lắng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế này, đây còn là diễn tập sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...