Bùm! Bùm! Bùm...
Bảy quang cầu xích hồng sắc cực lớn hợp thành một đường đã xảy ra những vụ nổ liên tiếp. Ba thân ảnh cực lớn bị đẩy lui ra ngoài, té ngã trên mặt đất.
Có một con còn đập vào cốt tháp gần đó nhưng cốt tháp đó chỉ hơi lung lay rồi rơi xuống một ít vụn đất chứ không hề bị tổn hại chính thức. Xem ra mấy cốt tháp này vô cùng rắn chắc, thủ đoạn công kích bình thường khó có thể phá hư được.
Một kích vừa rồi chính là “Thất Tinh Bạo” trong trạng thái “Xích Cực Tinh Biến”, trên người ba con quái vật xuất hiện vết rạn nứt, có chỗ còn nhìn thấu tới tận xương nhưng không đủ tạo thành thương tổn trí mạng. Hơn nữa, khí tức hung lệ của chúng không hề yếu bớt chút nào, đáng sợ hơn là miệng vết thương đã tự động khép lại rất nhanh.
Tốc độ tự lành của Thâm Uyên Hồn biến thể còn vượt qua kỹ năng của Trần Duệ. Rất hiển nhiên, đây là do có lực lượng huyết tế bảo vệ. Hơn nữa, nó còn tiêu hao tiềm lực giống như là uống rượu độc giải khát, chẳng qua dù sao thì Hồn biến thể cũng chỉ duy trì ba tiếng đồng hồ, chỉ cần qua ba tiếng này, cho dù không cần đánh chúng cũng tự tan biến.
Điều kiện tiên quyết là phải trụ được hết ba giờ.
Trần Duệ nhíu mày. Ba Hồn biến thể thực lực bán thần này giống đám sinh vật Thâm Uyên kia, chỉ có bản năng chiến đấu đơn thuần, không có lực lượng quốc độ và trí tuệ. Nhưng mà lực lượng đàn áp của chủ tế đàn lớn hơn so với tưởng tượng của hắn, lực lượng Cực Tinh quốc độ cũng bị hạn chế năng lực không ít, nếu như trong hoàn cảnh chiến đấu bình thường, Thất Tinh Bạo đâu chỉ có uy lực như vậy.
Nhìn từ tình hình tổn hại của Thất Tinh Bạo có thể thấy, cho dù dùng Cực Tinh Phong Bạo hay Viêm Long Gào Thét cũng khó mà diệt sát hết Thâm Uyên Hồn biến thể, hơn nữa còn dễ liên lụy tới người bên mình. Có lẽ chỉ có chiêu “Chân Hồng Tuyệt Diệt” mới có thể mang lại hiệu quả nhưng Chân Hồng Tuyệt Diệt là công kích đơn thể, không cách nào giải quyết cả ba địch nhân.
Mà chiến đấu ở trong này, thời gian biến thân của “Xích Cực Tinh Biến” khẳng định sẽ bị rút ngắn, phải tranh thủ thời cơ để tạo ra đả kích lớn nhất.
Bên này Trần Duệ còn đang kịch chiến với đám Hồn biến thể, Lola bên kia cũng không thoải mái. Thomas phát giác ra Lola có ý đồ phá giải phòng ngự của chủ tế đàn, làm sao có thể để nàng được như ý. Hắn tụng niệm chú ngữ, tế đàn tuôn ra vô số sợi huyết quang, biến thành vô số “cánh tay” bay về phía Lola.
Vô số cánh tay phủ khắp bốn phương tám hướng, tràng cảnh đáng sợ này khiến Đâu Đâu run lên. Lola nhìn huyết thủ lớn đang đánh tới trước mặt mình, vẻ mặt khá ngưng trọng. Ma trượng Bí Ảnh xuất hiện trong tay tỏa ra ánh sáng dìu dịu, một cỗ lực lượng mãnh liệt trào ra, chặn đứng huyết thủ.
Huyết thủ kia bỗng dưng sôi sục lên, biến thành từng đóm huyết hỏa bao vây Lola, hình thành một vòng xoáy tròn. Lola cảm thấy lực lượng nguyên tố bị một loại pháp tắc đặc thù không ngừng trừ khử, bề ngoài nhìn có vẻ bất phân thắng bại nhưng trên thực tế, vòng xoáy lửa đang dần áp vào phía trong.
Tiên nữ long nhíu mày, cũng không trốn tránh hay rời đi, bởi vì nàng đã chạm tới tiết điểm mấu chốt của căn nguyên thổ nguyên tố, cũng chính là chỗ quan trọng nhất để hình thành phòng ngự chủ tế đàn. Nếu như buông tay vào lúc này, đối phương đã đề phòng tất sẽ che dấu hoặc rời điểm quan trọng kia đi, tìm lại lần nữa sẽ rất khó.
Cho nên Lola không tránh né, tiếp tục đứng yên một chỗ, vừa chống đỡ vòng xoáy lửa vừa tiếp tục phá giải phòng hộ. Lực lượng chủ tế đàn rõ ràng đã được tăng phúc nhờ cốt tháp, chỉ cần Pagliuca phá hủy cốt tháp, lực lượng vòng xoáy lửa sẽ yếu đi nhiều, phá giải phòng ngự cũng dễ hơn.
Pagliuca biết thời gian cấp bách, thừa dịp Trần Duệ quấn lấy ba con quái vật Thâm Uyên kia, hắn đã đi tới bên cốt tháp.
Xung quanh cốt tháp có những vòng huyết sắc quấn quanh, càng tới gần áp lực càng tăng lên. Nắm tay độc long xuất hiện ánh sáng màu xanh, giơ lên đấm về phía tòa cốt tháp gần nhất. Âm thanh trầm đục truyền tới nhưng cốt tháp vẫn lù lù bất động.
Pagliuca không ngờ một quyền dùng tám phần lực lượng của hắn lại không cách nào làm cốt tháp rung chuyển dù chỉ một chút. Bây giờ cốt tháp có những mười tòa, nếu không nghĩ cách phá hủy thì cả bọn có thể lâm vào tình thế nguy hiểm.
Ánh mắt độc long trở nên chăm chú vô cùng, mơ hồn biến thành đôi mắt rồng có con ngươi hình thoi. Lực lượng quốc độ toàn thân hắn kích động rộn ràng, nhanh chóng chảy về phía hai nắm đấm. Chớp mắt, độc lực và lực lượng lớn lao được áp súc lên quyền đầu.
“Thanh Lôi Lạc!”
Chớp mắt, một đạo lôi quang màu xanh với thanh thế kinh người phóng tới cốt tháp. Cốt tháp rốt cục cũng run rẩy một cái, tầng huyết sắc quấn quanh kia rốt cục cũng bị khuấy động, có điều ngay sau đó đã bình phục trở lại.
Trên thân tháp xuất hiện vài vết rách, vết rách có màu xanh chói lọi dường như còn đang tiếp tục hủy diệt và ăn mòn. Màu xanh đó lấp lánh một lúc rồi cũng bị dập tắt. Độc lực quả nhiên có chút tác dụng công kích với cốt tháp, chỉ có điều trình độ như vậy không đủ để tạo thành tổn thương cho cốt tháp chứ đừng nói tới việc đi hủy diệt nó.
Pagliuca thở hổn hển, vừa rồi là một kích toàn lực của hắn nhưng không ngờ chỉ đạt tới trình độ này.
Nếu muốn phá hủy đám cốt tháp này, dùng thực lực quốc độ hiện tại của hắn thì còn lâu mới đủ, vậy thì chỉ còn một biện pháp.
Thần khí được “người nào đó” của Long cốc truyền thừa cho hắn, Lôi Đình liên gia!
Độc long nhất định không chịu thừa nhận thân phận “con trai của Kyle Arnold”, thậm chí từ tận trong lòng hắn cũng bài xích việc sử dụng cái vũ khí này nhưng hắn cũng hiểu, Kyle Arnold quả thực là phụ thân hắn, mặc dù khi hắn sinh ra không nhìn thấy cha mẹ đâu, chỉ có vỏ trứng bên mình.
Lôi Đình liên gia tuy chỉ là sơ cấp thần khí nhưng lại là một “hung khí” chuyên về công kích, có thể gia tăng độc lực trên phạm vi lớn, còn đặc biệt phụ gia sức mạnh lôi điện, uy lực khá là cường đại. Từ sau lần trích máu nhận chủ, Pagliuca cũng từng thử dùng nó mấy lần nhưng không cách nào hoàn toàn dung hợp sức mạnh truyền thừa. Cho dù hắn có miễn cưỡng sử dụng một bộ phận lực lượng thì cũng phải hao tổn một lượng máu lớn do bị cắn trả.
Long Hoàng Paergelisi từng nói, chỉ khi nào đạt tới cấp bán thần hoặc hoàn toàn dung hợp với lực lượng huyết mạch truyền thừa mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của Lôi Đình liên gia. Nhưng hiện tại Pagliuca đã không còn sự lựa chọn nào khác, sử dụng thần khí này là phương pháp duy nhất để hắn phá hư cốt tháp.
Từ xa truyền tới tiếng rít gào và quát mắng của đồng bọn, độc long lại không hề do dự một chút nào. Trong tay hắn xuất một vật toàn thân đen nhánh, “phụt”, còn chưa công kích mà trên người hắn đã xuất hiện mấy lỗ hổng, dòng máu màu xanh biếc phọt ra ngoài. Đây là cái giá lớn phải trả khi thi triển lực lượng vượt quá cấp bậc của mình.
Pagliuca không hề nhìn đến chỗ máu tươi kia, chậm rãi giơ Lôi Đình liên gia lên, đồng thời mở ra trạng thái hồn binh, trong không khí bắt đầu xuất nhiện những tia lôi điện lóng lánh.
Trước tế đàn.
Vòng xoáy lửa đã co rút còn một phần ba so với lúc đầu, trên đầu Lola đã xuất hiện vương miện Nguyên Tố Nữ Thần, Bí Ảnh cũng trở về trạng thái trường trượng, có thể thấy áp lực đã to lớn dị thường. Trán tiên nữ long toát mồ hôi nhưng ánh mắt lại lóe lên ánh sáng kỳ dị. Bởi vì nàng đã tìm được tiết điểm thứ ba, nếu tìm được hoàn toàn năm tiết điểm thì sẽ có thể nắm giữ kết cấu của căn nguyên pháp tắc thổ hệ.
Đến lúc đó, khi lực lượng ủng hộ đến từ cốt tháp bị suy yếu, nàng có thể quán trú lực lượng căn nguyên pháp tắc phong hệ vào mấy tiết điểm quan trọng này, dẫn phát phản ứng dây chuyền, đánh tan cột trụ đặt mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ kia, cũng triệt để phá vỡ phòng ngự của cả tế đàn.
Thomas không biết Lola đã thăm dò ra con át chủ bài lớn nhất của hắn, chỉ áp súc lực lượng chuẩn bị tung ra công kích mạnh nhất. Nhưng vào lúc này, mặt đất đột nhiên rung lắc kịch liệt, Thomas cảm nhận được rõ ràng năng lượng tế đàn đã suy yếu đi vài phần. Hắn lập tức phản ứng lại, có cốt tháp bị hủy diệt, và không chỉ một tòa!
Thomas kinh hãi. Cốt tháp có tác dụng hấp thu lực lượng huyết tế đến từ các nơi, có thể cung ứng không ngừng cho chủ tế đàn, trở thành nguồn suối năng lượng giúp ảo ảnh của chúa tể hàng lâm. Cốt tháp và con đường xác chết đã hao phí một lượng lớn khí lực mới được như bây giờ nhưng vẫn chưa hoàn toàn cơ cấu tốt, cho nên cả chủ thế đàn không cách nào phát ra uy năng lớn nhất, cũng không thể thi triển thuật hàng lâm. Vậy mà bây giờ, cốt tháp khó khăn lắm mới xây được kia lại bị người phá hủy một bộ phận!
Phải ngăn cản việc cốt tháp tiếp tục bị hủy diệt!
Thomas không cần suy nghĩ liền đọc chú ngữ. Ba Hồn biến thể đang cuốn lấy Trần Duệ có một con bỗng nhiên buông tay, phóng về phía cốt tháp.
Trần Duệ còn đang hấp dẫn hỏa lực của đối phương, suy nghĩ xem sau khi dùng “Chân Hồng Tuyệt Diệt” xong nào thì phải làm gì để giải quyết hai tên còn lại. Nào biết, đối phương đột nhiên thay đổi mục tiêu, lòng thầm kêu không tốt. Hắn vội vàng đuổi theo.
Giữa những tòa cốt tháp, Pagliuca đang đứng đó thở hổn hển, tay gần như không cầm nổi Lôi Đình liên gia nữa. Thần khí này quả nhiên có uy lực bất phàm, hơn nữa còn dung hợp làm tăng sức mạnh của độc lực có tính khắc chế mạnh với cốt tháp, chỉ một kích đã liên tục phá hủy năm tòa cốt tháp. Tầng huyết sắc chung quanh trở nên mỏng hơn rất nhiều nhưng do sử dụng Lôi Đình liên gia cho nên độc long đại gia mất một lượng máu khá lớn, đầu óc hắn váng vất mê muội.
Vừa lúc đó, độc long cảm thấy có nguy cơ ập tới, ngước mắt lên liền thấy phía trước có một thân ảnh đáng sợ đang đánh về phía hắn, là quái vật Thâm Uyên!
Khi nãy Trần Duệ chiến đấu với ba con quái vật, Pagliuca cũng cảm nhận được khí tức đáng sợ truyền tới từ trên người chúng. Hắn tin tưởng đứng trước mặt con quái vật này, hắn sẽ không có cơ hội hoàn thủ. Không thể ngờ là bây giờ một trong ba con quái đó lại vọt về phía hắn, tuy còn cách vài chục mét nhưng loại khoảng cách này chỉ được coi là khoảng cách với người bình thường chứ với siêu giai cường giả thì... sinh tử chỉ trong nháy mắt!
Đã không kịp đào tẩu, Pagliuca cắn răng, liều mạng dốc hết tàn lực vung liên gia lên.
Vừa lúc đó, độc long cảm thấy động tác quái vật kia đột nhiên chậm lại, không chỉ quái vật mà hắn cũng bị như thế. Ngay sau đó, một cột sáng màu đỏ xẹt qua con quái vật, cột sáng kia dường như không hề bị ảnh hưởng bởi “biến chậm”, không gian bên cạnh quái vật bị cột sáng tách làm đôi.
Cảm giác “chậm chạp” biến mất, không gian lại trở về bình thường, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác. Nhưng mọi thứ thật sự không phải là ảo giác, con quái vật kia bởi vì quán tính mà lao lên vài mét nhưng sau đó thân thể bỗng dưng tiêu tán thành tro bụi.
Đầu nguồn của cột sáng đỏ kia là một thân ảnh có bốn cánh, trong tầng huyết sắc mờ mịt quanh cốt tháp, thân ảnh đó còn tỏa ra thứ ánh sáng màu máu chói lọi hơn. Khóe miệng độc long nhếch lên nụ cười, người này cuối cùng cũng kịp thời chạy tới trước khi bổn đại gia dốc vốn liều mạng.
Nhưng mà nụ cười của độc long lập tức cứng lại trên mặt, bởi vì thân ảnh kia bỗng dưng bị đánh bật về đằng trước, lông chim sau lưng rơi lả tả. Sau đó, có hai cái bóng đột nhiên xuất hiện từ phía sau, định vọt về phía độc long nhưng thân ảnh kia đã nhanh chóng ổn định lại, hét lớn một tiếng rồi triền quấn lấy hai cái bóng.
Chốc lát, ánh mắt độc long trở nên mơ hồ, chút ký ức trong đầu hắn bỗng trở nên rõ ràng.
“Ta vừa ra đời, ngoại trừ vỏ trứng ra thì không nhìn thấy gì nữa cả. Những năm này, người thân không có nhưng kẻ thù thì nhiều không đếm xuể.”
“Còn bạn bè?
“Cự long không cần bạn, nhất là độc long. Ngươi có bao giờ thấy thần có bạn chưa? Bọn họ chỉ cần sự kính ngưỡng và sợ hãi, không cần sự quan tâm và lý giải của ai khác.”
“Có lẽ trước kia là thế, vậy còn hiện tại thì sao?”
“Hiện tại... hừ hừ!”
“...”
Pagliuca cúi đầu nhìn liên gia màu đen trong tay.
Có lẽ hắn từng rất hận hai người gọi là cha mẹ kia, từ khi sinh hắn ra đã ném hắn một thân một mình vào ma giới. Nhưng giờ phút này, hắn đột nhiên lại muốn cảm tạ hai người đó, nếu hắn không tồn tại trên đời này thì hắn sẽ không quen biết một số người, cũng không nhận được một số thứ quý giá, vô cùng quý giá.
Không còn là một mình, không còn là đơn thuần chiến đấu sinh tồn vì bản thân.
Không còn chỉ vì chính mình.
Độc long nở nụ cười: Pagliuca, vứt bỏ tất cả, thiếu đốt tất cả để chiến đấu! Để cho nhân loại kia nhìn cho rõ, để cho nữ nhân điên kia nhìn cho rõ, càng để cho tiểu Betty của ta và cả đám người ở xa kia nhìn rõ, độc long đại gia ta đã oai hùng như thế nào!
Thật vui... khi được ở cùng với các ngươi.
Hô hấp trở nên dồn dập, máu toàn thân bị thiêu đốt sôi sùng sục, tay nắm chặt liên gia, không hề có chút bài xích hoặc chần chờ nào nữa. Trong tích tắc, liên gia kia dường như trở nên nhẹ hơn rất nhiều, điện quang màu đen xung quanh nó chưa bao giờ lóng lánh đến vậy.
"Oanh! Oanh! Oanh! Oanh..."
Từng đòn tấn công vô cùng hung mãnh tung ra, từng tòa cốt tháp bị lôi điện màu đen cắn nuốt.
Tinh thần Trần Duệ đại chấn, chiến đấu gần cốt tháp khiến hắn càng cảm nhận rõ ràng sự vững chắc của đám công trình hình thành bằng máu và xương này, không thể nào ngờ nổi Pagliuca lại có thể phá hủy cốt tháp đơn giản đến thế!
Kỳ thật, vừa rồi bị hai Hồn biến thể đỉnh phong bán thần công kích khiến Trần Duệ tổn thương không nhẹ, tinh dực sau lưng cũng bị vỡ vụn ra. Nhưng cốt tháp bị hủy diệt khiến ý chí chiến đấu của Trần Duệ dâng cao, tinh lực như sóng biển trào ra mãnh liệt không dứt.
Thomas cảm giác được cốt tháp bị uy hiếp, lực lượng chủ tế đàn rơi xuống không phanh. Hắn kinh hãi vô cùng.
Lola vẫn còn bị vây trong vòng xoáy lửa bỗng nhiên mở mắt ra, vương miện Nguyên Tố Nữ Thần tỏa ra sáu màu sáng chói lọi. Tầng phòng hộ không thể phá mở vậy mà bỗng dưng xuất hiện năm chỗ trống. Chỗ trống nhanh chóng hợp thành một con đường màu xanh, đi thẳng tới chỗ cột trụ có mảnh vụn Thủy Nguyên trong tế đàn.
“Đâu Đâu! Nhanh lên! Mau lấy mảnh vụn Thủy Nguyên kia về!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...