Chàng Rể Ma Giới

"Tuy trong thân thể con trùng biến hình này có một loại khế ước lực thập phần quái dị, cũng không có cách nào phá vỡ nhưng cho dù ngươi thông qua lực lượng hủy diệt của khế ước cũng chưa chắc có thể giết được ta." Trong hai con mắt kim ngân của Rodriguez lóa quang mang kỳ dị. "Có muốn thử hay không? Có lẽ sẽ phát sinh sự tình thú vị nào đó thì sao?" Dục cầm cố túng? Hay là kế nghi binh? Trần Duệ cảnh giác duy trì khoảng cách với Rodriguez, tâm niệm vừa chuyển linh hồn của Đâu Đâu hẳn là còn chưa tan biến, cũng không biết là đã bị đồng hóa hay dung hợp. Có chủ bộc khế ước, muốn bóp chết phần linh hồn của Đâu Đâu cũng không phí công. Rodriguez đoạt lấy thể xác của Đâu Đâu để sinh tồn nhưng vẫn không thể phá hủy linh hồn nguyên bản của Đâu Đâu, không thể có khả năng là hắn mềm lòng mà nương tay được, khẳng định là hai người đã phát sinh một loại liên hệ vô cùng diệu nào đó. Nếu như giết chết Đâu Đâu cho dù Rodriguez không chết cũng sẽ chịu tổn thương nặng. Cho tới lúc này, Đâu Đâu vẫn luôn đóng vai là một con vật cát tường thích dua nịnh nọt. Tên này con ham ăn lười biếng lại hay thích mật báo cùng nữ chủ nhân khiến kia phải khổ sở. Trần Duệ từ lúc mới tiến vào giới cho tới nay, khi sinh tồn và hành, hai tay hắn đã dính đầy máu tươi, sinh mạng kết thúc trên tay hắn đã không biết là bao nhiêu, trong đó còn có cả những mỹ nữ giống như Sapp Lena, Kelaina nhưng hắn vẫn như cũ sát phạt quyết đoán, không chút lưu tình. Nhưng mà hiện tại đối mặt với việc vứt bỏ một tên nô bộc xem là rất dễ dàng thì hắn lại không cách nào xuống tay được. Đâu Đâu từng chung hoạn nạn với Trần Duệ tại Tây Lang sơn, lần này có thể tiến vào tàng bảo của hắc ám Long Hoàng đều là nhờ phát hiện của nó. Mấy năm cùng sinh sống cũng khiến cho Đâu Đâu trở thành một bộ phận của "đại gia đình" ở thành Ám Nguyệt. 

"Ngươi… làm sao ngươi biết Đâu Đâu là trùng biến hình? Không nên giết Đâu Đâu." "Ai dám cản đường của Đâu Đâu đại gia." "Đâu Đâu đại nhân thật là thần kỳ, cuối cùng cũng đã kiếm được cực phẩm trân bảo." "Chủ nhân, việc này không thể trách ta, là bị nữ chủ nhân bức bách mà T_T…" "Chủ nhân đây là Đâu Đâu nhiều năm bỏ công sức mới trộm được từ một đầu thú hung ác…" Trần Duệ hít sâu một ngụm khí, từ bỏ viêc dùng khế ước hạ sát thủ. Hắn quyết định chính diện đánh bại Rodriguez sau đó tận tực cứu lấy trùng biến hình. Vừa lúc đó, một thanh âm quen thuộc truyền đến. "Không được vọng động! Thiên phú của tên trùng biến hình kia đã dung hợp được quang ám chi lực nhưng cũng cầm cố linh hồn của Rodriguez khiến hắn không cách nào tiêu diệt được linh hồn của trùng biến hình. Nếu như ngươi phá hủy linh hồn của nó sẽ khiến cho Rodriguez hoàn toàn nắm giữ được thân thể này, cùng lúc có thể chân chính dung hợp làm một thể với quốc độ." Thanh âm là từ "vầng trăng" trên thiên không truyền đến, rõ ràng là tiếng của Hegel. Trần Duệ cả kinh, lập tức hiểu rõ mọi chuyện, thì ám nguyên tố quân vương biến thành một bộ phận trong quang ám quốc độ của Rodriguez. "Đáng chết." Rodriguez muốn dụ Trần Duệ tiêu diệt Đâu Đâu không ngờ lại bị nói toạc ra. Hắn tức giận vô cùng, trong đôi mắt lập lòe ánh sáng, thanh âm của Hegel lập tức nhỏ yếu dần. "Chỉ cần đánh vỡ hắn, cướp lại hai khối mảnh vụn Thủy Nguyên…" Trần Duệ chỉ còn kịp nghe rõ một câu này, trong lòng chợt sinh cảnh giác. Rodriguez nháy mắt đã kéo cự gần lại, đánh tới một quyền. Trần Duệ sớm đã có phòng bị, hai tay chặn lại, lại phát giác lực đạo một quyền này mạnh mẽ vô bì. Một quyền này khiến hắn phải lui lại mấy bước, cánh tay đau xót. Còn chưa kịp đứng vững, thân ảnh của Rodriguez đã xuất hiện sau lưng, Trần Duệ lập tức phát động thuấn di, khiến một cước của đối phương đánh vào hư không. Rodriguez đang muốn truy kích, bỗng dưng lông mày hắn hơi nhíu lại. Một thuẫn bài có hình như một đầu cự long xuất hiện trong tay Rodriguez, ánh lửa chớp lóe, đỡ được một chiêu Trần Duệ đánh tới nhưng nhuệ khí vô hình của chưởng đao kia đã thấu qua phòng ngự của long thuẫn lưu lại một vết thương kinh người tại trên gò má của Rodriguez. "Không ngờ ngươi còn có một chiêu này, đáng tiếc, ngươi đã quên đây là bất tử chi thân." Vết thương trên mặt Rodriguez khôi phục bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, nháy mắt đã trở lại như cũ. "Chiêu này xác thực có chút thú vị…" Lời còn chưa dứt, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trước mắt Trần Duệ. Năm ngón tay giống như một loại thú trảo, lóe hồng sắc điện mang đáng sợ, quét ngang đến. Tốc độ đạt tới S++ cực kỳ kinh người. Tuy Trần Duệ đã kịp thời lui lại nhưng chỗ sườn cũng bị phá năm đạo vết rách. Một trảo này không có phá được phòng ngự của Huyền Ngọc khải giáp nhưng cũng có vài tia dư lực xuyên thấu vào, khiến hắn cảm giác rõ ràng từng đợt đau đớn. "Hừ hừ… một trảo này của thế nào?" Rodriguez không có truy kích, trong thanh âm lộ một tia đắc ý. Loại trảo kình này cùng với Phá nguyên đao vừa rồi rất giống nhau, lực trực tiếp có khi còn lớn hơn, đao khí vô hình lại khá yếu. Điều này khiến Trần Duệ kinh hãi. tính cách nhát gan lại thêm lười biếng, Đâu Đâu vốn có tiềm lực rất cường đại nhưng lực chiến đấu lại rất thấp. Sau khi bị Rodriguez đoạt xá, những thiên phú này của nó không khác gì hổ thêm cánh, lại càng thêm khó đối phó. Trần Duệ trừ phương diện tinh thần lực bằng với Rodriguez, còn các tố chất còn lại đều yếu hơn đối phương, trọng yếu hơn là hắn bị Chân Viêm gia tỏa cầm cố, không có cách nào thi triển Cực Tinh Biến, cho nên chỉ có thể lấy thực lực mà chiến đấu. Một trận khổ chiến là khó mà tránh được. 

(Dịch: Sao hồi trước là S++ mà??? 

Biên: S++ chỉ là tinh thần thôi!)"Ngươi không có một chút vọng thắng nào đâu! Nếu ngươi không phản kháng nữa, có thể để ngươi chết một cách thống khoái." Trên móng vuốt của Rodriguez tràn đầy điện mang phát âm thanh "zẹt zẹt" vang dội. Trong mắt Trần Duệ, hắn giống như nhìn thấy một đầu cự long đáng sợ đang gào thét hướng về phía hắn. Trần Duệ không chút nào dự hoặc sợ sệt. Quanh thân hiện vô số hình ảnh ngôi sao, đánh về phía cự long. Vụ Ẩn đảo. Tiếng đàn ưu nhã lượn lờ trong màn sương, giống như vô số tinh linh đang bay múa, mang theo một tia ưu thương nhàn nhạt, đẩy tâm tư bay về bầu trời phía xa. "Thật hay." Helen say mê: "Ta trước nay chưa từng nghe được âm nhạc ưu mỹ như vậy, đây là khúc nhạc gì vậy?" Dù cho tiểu nhân ngư công chúa lúc đầu có địch rất lớn đối với naga thiếu nữ nhưng với việc cả hai người đều thiện lương và rất yêu thích âm nhạc thì không có cái gì có thể tốt hơn dùng âm nhạc để câu thông. Khoảng cách giữa hai người dần dần được kéo gần lại, qua mấy ngày, họ đã trở thành bằng hữu của nhau. "Thành Thiên Không." Trong đôi mắt ảm đạm của Adeline dường như có một tia quang mang kỳ dị: "Đây là khúc nhạc mà thích nhất, là Gulie đại nhân sáng tác ra." "Là người xấu kia?" Đôi mắt màu vàng của tiểu nhân ngư công chúa lộ vẻ khó tin được: "Ngươi không nhầm đấy chứ? Thằng cha xấu đó đó có thể sáng tác được khúc nhạc ưu mỹ như thế sao?" "Helen, đã nói với ngươi nhiều lần rồi, Gulie đại nhân không phải là người xấu." Trên mặt naga thiếu nữ hiện thần sắc nhung nhớ: "Sinh mạng có thể bị bóp chết nhưng vọng vĩnh viễn tồn tại. Nếu như không có đại nhân thì vật tế phẩm như đã không chỉ một lần chết trong tuyệt vọng rồi. vĩnh viễn nhớ lần đầu tiên chúng gặp mặt, câu nói mà đại nhân nói... sinh mạng có thể bị bóp chết nhưng vọng vĩnh viễn tồn tại." "Hừ!" Lông mày Helen nhăn lại. "Ngươi quá thiện lương, không biết nhân tâm hiểm ác, không nên bị thằng cha đó dùng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt." Adeline nở một nụ cười kiên định: "Miệng có thể nói dối nhưng tâm sẽ không biết giấu diếm, có thể rõ ràng cảm nhận được sự kiên định và thiện lương trong lòng của đại nhân. Ngươi hẳn là có hiểu lầm gì đó với đại nhân. Tin đi, qua một thời gian nữa ngươi sẽ biết được." "Ta mà thèm ở lâu một chỗ với tên đó." Tiểu nhân ngư công chúa đột nhiên nghĩ đến, việc này dường như đâu phải mình muốn là được nên không khỏi cảm thấy chán nản. Hy vọng vĩnh viễn tồn tại… Hai người đều có tâm sự, nhất thời trầm mặc không nói. Rất lâu. Tiểu nhân ngư công chúa đột nhiên cất lên tiếng hát động lòng người, chính là "thành Thiên Không". Không có từ, cũng không có âm nhạc, chỉ là những thanh âm ngâm nhẹ, mang theo một tia vọng trong lòng. Cần gì phải sợ vọng là hư vô. Tháp Huy Hoàng. Trong không gian quang diễm cường kiệt không ngừng biến ảm đảm rồi sau đó tan biến, cứ như thế lập đi lập lại. Thời gian bất tri bất giác đã trôi qua một ngày. Hai bóng người không ngừng chạm chiến đấu kịch liệt, sau đó tách ra, một bên quan sát một bên tìm kiếm thời điểm công kích tiếp theo tốt nhất. "Nhân loại, lực lượng của ngươi khiến khó mà tin nổi." Rodriguez hít sâu một ngụm khí, hô hấp dần dần đều đặn "Không ngờ, ngươi có thể chiến đấu cùng đến lúc này." Trần Duệ không có nói chuyện chỉ là kịch liệt thở dốc, nắm chặt kiếm trong tay. Trên người hắn lúc này toàn là vết thương, thể lực tiêu hao cực độ, dù cho có đặc tính bị động hồi phục cùng tái sinh, cộng thêm sự bổ sung của dược tề nhưng lực lượng cũng gần như tiêu hao hết. Thân thể Rodriguez không có bất kỳ vết thương gì nhưng bộ khải giáp trên người cũng chi chít vết nứt, kim ngân song đồng cũng ảm đạm rất nhiều. Từ thảm trạng của hai người liền có thể thấy độ kịch liệt của trận chiến này. "Đa Trọng lĩnh vực, thời gian pháp tắc, những thứ này đều không phải là năng lực của cường giả bình thường. Cho dù là những bán phổ thông cũng không cách nào có được loại pháp tắc này." Thanh âm của Rodriguez tràn đầy kinh ngạc "Khiến kinh ngạc nhất là thanh kiếm trong tay ngươi kia, cùng với cái mặt nạ và thuẫn bài đột nhiên xuất hiện kia, chắc hẳn đều là... ngươi cuối cùng thì là cái thứ quái thai gì vậy? Không ngờ có thể siêu việt lực lượng huyết mạch sai khiến trong truyền thuyết chí cao…" Trần Duệ vẫn không trả lời. Việc hắn có thể làm là nắm chặt từng giây thời gian quý báu để khôi phục chiến lực. Chiến đấu cho tới lúc này, hắn đã lấy hết những con bài tẩy. Nếu như đổi lại là một địch nhân cấp S++ khác thì kẻ đó đã sớm ngã xuống rồi nhưng mà Trần Duệ phải đối mặt với thể chất đặc thù biến thái của Đâu Đâu. Loại bất tử chi thân và năng lực tái sinh siêu cường này quả thực là một loại tồn tại khó lý giải. Công kích bình thường gần như vô hiệu, duy nhất có thể khắc chế được chỉ có đặc tính "Liệt Hồn" của Đọa Thiên Sứ chi kiếm. Liệt Hồn: Sau khi đâm trúng địch nhân, sẽ trực tiếp sát thương và phân liệt lực lượng linh hồn của địch nhân, thôn phệ huyết thịt của địch nhân rồi chuyển hóa thành lực lượng của người sử dụng. "Không quản ngươi là người nào, hôm nay ngươi nhất định là người thua cuộc." Lời nói của Rodriguez vừa chuyển, đột nhiên nghĩ đến cái gì "Tên trùng biến hình này có một loại thiên phú cắn nuốt đặc biệt, nếu may mắn thì có thể giành được năng lực của người bị cắn nuốt. muốn sẽ cắn nuốt toàn bộ thân thể ngươi, có thể sẽ được tặng kèm một kinh hỉ bất ngờ nào đó chăng." Nói xong, Rodriguez không kìm được mà chống tay lên cười lên hả, loại tư thái như tiểu nhân đắc chí này rất giống như biểu hiện thường ngày của Đâu Đâu.   Rodriguez nháy mắt đã phản ứng lại. Hắn buông tay xuống, miệng lẩm bẩm: "Thói quen chết tiệt." Trần Duệ không phải lần đầu tiên phát hiện loại "thói quen" này, trước đó đã lần lợi dụng "sơ hở" này mà hiểm hiểm tránh thoát nguy cơ mất mạng. Ảnh hưởng của linh hồn Đâu Đâu đối với với thân thể này vẫn tồn tại chẳng qua là bị Rodriguez chiếm quyền chủ đạo mà thôi. Đợi chút… thói quen? Trong đầu Trần Duệ chợt lóe linh quang. Nháy mắt, hắn thuấn qua, Đọa Thiên Sứ chi kiếm trong tay như thiểm điện chém tới dưới nách của Rodriguez. Rodriguez đang muốn phản kích, đột nhiên nhìn thấy trong tay đối phương nhiều thêm một thứ. Đó là một loại quả bốc lên hương khí kỳ lạ. Trần Duệ quăng thứ trái cây này lên bầu trời. Rodriguez không tự chủ được mà biến thành một con thú giống ngựa, nhảy về phía trái quả đó. Ngay khi tiếp được linh quả, Rodriguez liền cảm giác được phần bụng đau xót, đã bị Đọa Thiên Sứ chi kiếm đâm xuyên qua. Đặc tính Liệt Hồn khiến lực lượng linh hồn của Rodriguez thụ thương không nhẹ. Rodriguez kêu thảm một tiếng, liều mạng tránh thoát thân kiếm, khôi phục thành hình người rơi trên mặt đất. Hắn lớn tiếng rít vào: "Chết tiệt! Đã xảy chuyện gì??"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui