Mặc dù gặp một chuyện nhỏ ngoài ý muốn làm Trần Duệ như chuột chạy qua đường, nhưng sóng gió đi qua vị bị hiểu nhầm là "học đồ" này cuối cùng cũng thông qua Isildur trấn, ngồi trên xe ngựa trở về đế đô.
Trên xe quả thật là thời gian nhàm chán nhất, nhưng mà đó là do hắn đơn độc một mình tới dịch tạm thuê xe, cho nên trên xe có mỗi mình hắn. Trần Duệ chỉ còn cách tiến vào siêu cấp hệ thống mà tu luyện thôi.
Làm cho Trần Duệ kinh ngạc là siêu cấp hệ thống đã có phát sinh một loại biến hóa nào đó.
Riêng nhìn số liệu thôi, quả thật là hắn đã cao hứng rồi.
Xưng hiệu: Ngự Tinh Quân
Đẳng cấp tiến hóa: Năm sao
Điểm kinh nghiệm: 1%
Điểm linh khí: 2630 vạn
Tổng hợp thực lực: A-
Đừng coi thường kinh nghiệm chỉ lên một phần trăm. Vốn nó vẫn luôn giữ ở mức zero hiện tại tăng thêm như thế, việc này đại biểu cho cảnh giới "hóa cảnh" của hắn chân chính đạt được bước đầu tiên.
Tính ra, số 1% này cũng là sau lần Pagliuca và thủy tinh long chiến đấu và sự kiện huyết hải không gian mới sinh ra được. Đoạn thời gian này hắn cũng không có tu hành gì cả, chẳng lẽ… là do cảm ngộ và dung hợp với lực lượng hủy diệt mà sinh ra?
Không chỉ điểm kinh nghiệm có thay đổi, mà kết tinh tín ngưỡng ở giữa tín ngưỡng tháp cũng có biến hóa, đã bạo tăng tới hơn hai ngàn năm trăm cái. Trước lúc tới Huyết Sát, nó chỉ có chín trăm cái, hơn nữa tốc độ này vẫn chưa ngừng lại mà còn đang không ngừng tăng mạnh.
Một ngàn tín ngưỡng tinh thể là có thể thi triển được chiến kỹ ngũ tinh mạnh nhất "Ngự Tinh Biến", đạt đến một vạn, có thể lợi dụng tinh thần để tiến hành cường hóa tinh cấp vĩnh cửu. Tín ngưỡng tinh thể tăng thêm, là một hiện tượng rất đáng mừng.
Nguyên nhân tăng nhanh như thế là do dân số của lam sắc tinh cầu sinh sôi nảy nở nhanh, số lượng nhân khẩu đã tăng lên rất nhiều vậy nên người tín ngưỡng cũng tự nhiên tăng lên. Thời gian trong tinh hệ này cũng khác với bên ngoài, nó giống như cảm giác "trên trời một ngày, dưới đất ngàn năm". Đương nhiên, dưới tình huống bình thường thì loại biến hóa này tương đối ổn định, chỉ là nhờ cảm ngộ và tao ngộ của Trần Duệ phát sinh chút biến đị mới sinh ra cải biến to lớn này.
Mười loại tính ngưỡng vốn chia thành mười cột độc lập, nhưng làm Trần Duệ kinh hãi là ngoại trừ chiến tranh trụ của Tu La thì tín ngưỡng mới như măng mọc sau mưa, tài phú, dâm dục, giết chóc, tai họa, sợ hãi...
"Tu La!" Trần Duệ rống giận một tiếng.
Thân ảnh Tu La từ từ hiện ra trong thần điện. Trần Duệ có thể cảm giác hình như Tu La đã mạnh lên không ít. Quả thật, hắn giống Trần Duệ như đúc, nếu có khác thì chính là huyết sắc trong mắt, giống như… giống như huyết hải.
Trần Duệ lờ mờ nhớ được lúc mình ở trong không gian kỳ dị, khi hóa thân cắn nuốt lực lượng "hủy diệt", hình như cũng là ánh mắt này cũng là khí chất này. Loại khí chất này không phải "xem" thấy được mà là dùng "cảm giác" mới thấy được
Chẳng lẽ…
"Thích những tín ngưỡng trụ này không?" Không đợi hắn mở miệng, thanh âm của Tu La lại vang lên: "Ta biết ngươi muốn nói cái gì, nhưng đây không phải kiệt tác của ta mà là của ngươi."
Trần Duệ cả kinh, chỉ nghe Tu La nói: "Chuyện bắt đầu từ khi ngươi cắn nuốt khí tức cường đại. Như ngươi đã thấy đó, lực lượng của ta cũng vì thế mà tăng cường. Còn về những tín ngưỡng trụ này xuất hiện thì chỉ là chuyện sớm muộn thôi, chẳng qua do chịu ảnh hưởng của khí tức này mà nó nhanh hơn một ít. Giống như một khối tinh cầu được ánh sáng chiếu rọi, trước mặt thì là quang minh nhưng sau lưng thì phải là hắc ám. Bất kể nó chuyển động với quỹ tích như thế nào thì cũng không thể tránh khỏi việc này."
Tu La đang nói đột nhiên dừng lại một chút, nở một nụ cười quỷ dị: "Ngươi muốn trở thành thần không?"
"Có ý gì?" Trần Duệ cau mày hỏi.
"Ngươi có thể dùng những tín ngưỡng bên trong tiêu trừ những tín ngưỡng mà ngươi không thích. Ngươi có thể bắt những sinh mệnh này sống theo ý chí ngươi, cung cấp tín ngưỡng lực biến chúng thành khôi lỗi và đồ chơi của ngươi, cũng giống như những sinh linh trong Thần chi quốc độ vậy. Đây là một ít chuyện mà ta nhớ được." Tu La chỉ chỉ đầu mình, nụ cười càng thêm quỷ dị.
Trần Duệ nhớ lại thủy nguyên tố quân vương từng nói: "Trong mắt chư thần, sinh mạng chẳng qua chỉ là món đồ chơi". Hắn trầm mặc nửa buổi mới mở lời nói: "Ta muốn có được lực lượng đồng cấp với thần linh, có thể bảo vệ những gì mà ta quý trọng, chứ không phải là đùa giỡn với những sinh linh có ý chí."
"Theo một câu nói trong ký ức của ngươi, muốn làm kỹ nữ thì đừng có lập bàn thờ trinh tiết!" Tu La cười lớn, trong tiếng cười lộ ra sự mỉa mai khinh thường.
Trần Duệ đã yên tĩnh trở lại, nhìn một "chính mình" khác, hỏi lại một câu: "Ngươi hình như... rất muốn ta trực tiếp xóa bỏ những tín ngưỡng khác kia?"
"Nhạy bén lắm!" Tu La cũng không che dấu mà gật gật đầu "Nói cho ngươi cũng không sao, tín ngưỡng tháp đại biểu cho một quy tắc huyền ảo chí cao này đó. Mỗi khi ngươi xóa bỏ đi một tín ngưỡng thì ngươi cũng bước đến gần hy vọng của ta một bước, cũng chính là đường tắt để bước gần đến lực lượng đỉnh phong. Ngươi chỉ cần bước đi như vậy, không cần nhiều thời gian đâu, ngươi có thể chân chính đứng ở trên đỉnh phong, đạp lên đầu tất cả mọi người, giống hệt như... thận phận khi ngươi đứng trong tinh thần điện này vậy!"
Thì ra còn có loại hậu quả này, xem ra tín ngưỡng trong tín ngưỡng chi nguyên là không thể làm bừa, nếu không sẽ dễ dàng lạc mất chính mình.
Trần Duệ kiên quyết lắc đầu, nói: "Ta nhất định sẽ đứng ở trên đỉnh phong nhưng mà là đi chính con đường của mình."
"Ngu xuẩn! Đường trong thiên hạ tất cả đều là trăm sông đổ về biển. Ngươi làm thế là đi đường vòng, là bỏ tâm vào những chuyện vụn vặt mà thôi."
"Vô dụng thôi, ngươi có nói thế nào thì ta cũng sẽ không dao động được chủ tâm của ta." Trần Duệ đột nhiên khẽ cười "Ta đang nghĩ, hiện tại ngươi hy vọng ta đi theo con đường mà ngươi an bài có phải là muốn ta từng bước đánh mất chủ tâm? Nếu như ta vẫn luôn kiên trì với chủ tâm của mình thì có phải đại biểu cho việc ngươi đã thất bại và triệt để tan biến hay không?"
"Hừ!" Sắc mặt Tu La trầm xuống, trong con mắt màu đỏ lóe ra quang mang lạnh lẽo: "Tự cho mình là thông minh! Cho ngươi con đường đi ngươi lại không chọn. Nếu như ngươi xóa những tín ngưỡng hắc ám này đi, như vậy thì ta sẽ lợi dụng lực lượng pháp tắc chiếm cứ tâm linh ngươi. Nhưng nếu ngươi không làm như vậy thì nhờ những tín ngưỡng hắc ám này, lực lượng của ta cũng sẽ càng lúc càng lớn mạnh!"
Trần Duệ trầm mặc không nói, thanh âm Tu La càng điên cuồng: "Có lẽ không dùng được bao lâu, lực lượng hắc ám sẽ triệt để bao phủ cả tinh hệ này, tất cả để sẽ tiêu thành tro bụi, cũng giống như cuộc đại chiến mang tên 'Hoàng Hôn Chư Thần' (Ragnarok) trong Thần thoại Bắc Âu ở ký ức của ngươi vậy."
Lông mày Trần Duệ nhíu chặt lại, Hoàng Hôn Chư Thần là thần thoại nổi tiếng nhất Bắc Âu. Trong truyện, không chỉ là thế giới loài người bị hủy diệt mà tất cả chúng thần và nơi ở của họ cũng triệt để bị hủy diệt trong trận chiến thảm liệt mà tàn khốc này. Cây Thế Giới cháy thậm chí hủy diệt cả vũ trụ.
Cho mãi đến thật lâu sau này, cây Thế Giới hồi sinh, trật tự thế giới mới bắt đầu được kiến lập một lần nữa.
Trần Duệ nhịn không được, lên tiếng hỏi: "Vì sao lại muốn hủy diệt tất cả? Mục đích của ngươi không phải là chiếm lấy ý chí của ta hoặc là cả cái tinh thần điện này hay sao?"
"Chiếm cứ ý chí của ngươi... đồng nghĩa với việc hủy diệt. Không chỉ là siêu cấp hệ thống này mà còn cả thế giới bên ngoài kia nữa... Đây chính là ý nghĩa mà ta tồn tại..." Trong tiếng cười lớn, cái bóng của Tu La càng trở nên mỏng manh cuối cùng tan biến vô tung.
Trần Duệ hơi hiểu được. Hắn hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở ra. Không nghĩ đến kinh lịch trong không gian huyết hải lại biến thành một khảo nghiệm lớn như vậy.
Tu La không phải là nói dọa, cho dù không cắn nuốt những khí tức khủng bố kia, chỉ cần Tu La không chân chính tan biến thì ngày này sớm muộn rồi cũng sẽ tới.
Luyện tâm, vẫn là luyện tâm. Cùng cảnh giới, thực lực không quan trọng nữa mà quan trọng chính là bản thân và kinh nghiệm chiến đấu.
Lần này, Trần Duệ không do dự hay bồi hồi chút nào. Con người vốn là không ngừng trưởng thành trong chiến đấu.
Có lẽ loại chiến đấu này sẽ mãi theo bước ta trên con đường sau này nhưng khi lần "chiến tranh" này kết thúc thì chắc hẳn cũng chính là kết thúc chân chính của Tu La.
Đây cũng là một cuộc chiến sau cùng với Tu La.
Trần Duệ nhớ đến đóa kỳ hoa dành được trong huyết hải. Hắn liền tiến vào tinh thần hoa viên.
Loại kỳ hoa này chắc hẳn là có đầy đủ năng lượng cường đại, sao không thử trồng trong đây thử xem thế nào?
Nhưng mà khi Trần Duệ thả huyết hải hoa (tên tạm gọi) vào tinh thần hoa viên thì lại không có xuất hiện nhắc nhở gì về thức vật mới mà ngược lại lại xuất hiện một nhắc nhở khác: "Phát hiện năng lượng bất minh xâm thực, nếu như cường hành lưu lại sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho thực vật hiện tại có trong hoa viện. Đặc biệt là linh quả sẽ bị giảm sản lượng nghiêm trọng hoặc là bị khô héo."
Năng lượng xâm thực? Trần Duệ cả kinh, đóa huyết hải hoa này dường như là cùng loại với giới vương quả, không phải là thực vật chân chính. Nhưng mà thuộc tính của nó tương đối kỳ dị, không ngờ lại có thể ảnh hưởng đến lại thực vật như linh quả.
Linh khí là cơ sở hoạt động của siêu cấp hệ thống, vô cùng trọng yếu. Hơn nữa, huyết hải hoa không thể gieo trồng, đặt ở trong tinh thần hoa viên cũng không có ý nghĩa gì cho nên Trần Duệ mới quyết định trả đóa huyết hải hoa này về trữ vật thương khố. Trữ vật thương khố vô cùng kỳ diệu, tất cả các loại vật phẩm khác nhau sẽ được cách ly ở các không gian đặc thù khác nhau, không ảnh hưởng điến các vật phẩm khác.
Trần Duệ không để ý đến đóa kỳ hoa kia nữa, tâm thần hắn tiến vào trong sân huấn luyện, bắt đầu quá trình huấn luyện lâu dài.
Trải qua hơn một ngày đi đường, xe ngựa cũng đã đến Huyết Sát đế đô.
Nếu như chỉ dùng một từ để hình dung về tam đại đế đô thì, Đọa Thiên Sứ đế đô là "trang nghiêm", Âm Ảnh đế đô là "phồn hoa" và Huyết Sát đế đô trước mắt đây chính là "túc sát". Tuy không có bức tượng đọa thiên sứ to lớn như ở Đọa Thiên Sứ đế đô nhưng chỉ cần tường thành độc một màu huyết hồng kia là đã cho người ta cảm thấy một cỗ khí thế uy hiếp lẫm liệt.
Hình luật của Huyết Sát đế quốc hơi nghiêm khắc hơn so với hai đại đế quốc còn lại: người nhiễu loạn trị an, chết; người dưới phạm người trên, chết; không chấp hành thượng mệnh, chết... - .
Bất kể hình phạt tàn khốc như thế nhưng trừ một ít cuộc nổi loạn của Samael vương tộc thì lão bách tính vẫn còn khá là an phận giữ mình, không dám có dị động hay phản kháng gì. Thời gian trôi qua, họ cũng đã tập thành thói quen.
Ma giới lấy lực lượng vi tôn, cái này chính là uy hiếp của đệ nhất cường giả.
Từ sau lần Bạch Dạ đại đế mất vào ba trăm năm trước, nhân tuyển cho đệ nhất cường giả vốn vẫn còn có nhiều tranh luận. Raizen triệu tập cường giả khắp nơi về để cử hành một đại hội luận võ, kết quả hắn thắng bảy trận, trong đó hắn chém giết bốn người cùng tầng thứ ma đế, khiến cho mọi người lạnh gan. Từ đó, Raizen nghiễm nhiên trở thành đệ nhất cường giả sau Bạch Dạ đại đế.
Trần Duệ một mạch hỏi dò, ở biên thành phía nam có một "Tess lữ điếm". Lão bản nương của Tess là một mị ma phong mãn kiều mị. Sau khi tiếp nhận tử tinh tệ của Trần Duệ đưa, trao đổi qua mấy câu, mị ma lập tức tự thân mang hắn đi chọn phòng. Hai người thân thiết đến độ như dán chặt vào nhau.
Lữ điếm này kỳ thật chính là cứ điểm của Ám Ảnh, người phụ trách chính là mị ma Tess này.
Trần Duệ chọn một gian phòng yên tĩnh, Tess cũng theo vào. Sau khi vào phòng, Tess thu liễm mị thái, cung kính hành lễ với Trần Duệ. Vừa rồi, khi Trần Duệ đưa tử tinh tệ có làm một cái tiêu ký đặc thù chỉ có thành viên trong Ám Ảnh mới có thể nhận thức được, thêm mấy câu đối thoại nữa, mị ma đã khẳng định thân phận của vị "tiểu học đồ" này.
"Núi Sekeruide và ốc nguyên chi nhưỡng vẫn chưa có tin tức gì sao?"
"Vâng thưa đại nhân." Tess có chút hổ thẹn cúi đầu, mang dáng vẻ chuẩn bị chịu phạt. Tuy không biết người này có thân phận gì nhưng hắn có thể kết ra tiêu ký kia thì nàng chỉ có thể làm theo bốn chữ: "tuyệt đối phục tùng".
Trần Duệ cũng đã liệu trước chuyện này, lắc đầu nói: "Không nên nóng lòng, hiện tại Ám Ảnh chỉ mới bước những bước đầu tiên, trước cần ổn định an toàn sau đó mới chầm chậm bước đi. Đúng rồi, gần đây đế đô có phát sinh chuyện gì đặc biệt không?"
"Có hai tin tức. Một là hôm nay nhị hoàng tử Edmond bị ám sát, thích khách thất bại chạy thoát..." Tess thấy người đến cũng không trách mình, tinh thần phấn khỏi, êm tai nói.
Huyết Sát đế quốc từ trước đến này là đất thượng võ, sùng bái cường giả. Người thừa kế của vương tộc là đại hoàng tử nhưng cũng không phải là cố định mà cách một đoạn thời gian sẽ tổ chức quyết đấu để tuyển ra "đại hoàng tử" mới.
Các vị hoàng tử của Huyết Sát cũng không thiếu người có lực lượng, có tài hoa hơn người. Hai người có hy vọng kế thừa hoàng vị nhất là Edmond và Lanka.
Án chiếu theo tuổi thì Edmond là anh của Lanka, nhưng quỷ củ của Huyết Sát đế quốc chính là kẻ thắng làm vua. Từ sau khi Lanka đột nhiên đột phá cảnh giới ma đế, đánh bại Edmond trong quyết đấu thì Edmond nhìn thấy Lanka phải tôn xưng hắn một tiếng hoàng huynh.
Một năm trước, Edmond đột nhiên phát lực, đột phá bình cảnh trở thành ma đế khiến cự ly giữa hai người được kéo lại. Sang năm chính là thời khắc quyết đấu của hai người, cho nên Lanka và Edmond vẫn luôn minh tranh ám đấu không ngớt. Hiện tại Edmond đột nhiên gặp nạn thì người ta không thể không nghi ngờ Lanka, người được lợi trực tiếp trong chuyện này.
Trần Duệ ngầm nghĩ ngợi, ma đế cường giả của Đọa Thiên Sứ đế quốc không hề ít nhưng đại đa số là thành viên của nguyên lão gia tộc cho nên trong một mức độ nào đó mà nói, nhiếp chính vương danh bất chính ngôn bất thuận Hắc Diệu của chúng ta tất nhiên phải luôn nhìn sắc mặt của nguyên lão gia tộc. Tình huống của Âm Ảnh đế quốc tuy không phải rất rõ ràng nhưng năm đó phản loạn hoàng tộc, tinh anh của Âm Ảnh hầu như tổn thất gần hết. Hiện nay, cả Aspen Maude vương tộc trên cơ bản là đều dựa vào một mình Katherine chống đỡ. Chỉ có Huyết Sát đế quốc thì riêng hai vị hoàng tử cũng đã có thực lực ma đế cấp, còn vị hoàng tử còn lại thì cũng là tài hoa bất phàm càng đừng nói đến vị đại đế kia còn là đệ nhất cường giả ma giới.
Án chiếu theo kết cấu phát triển tầng thứ như thế, Huyết Sát đế quốc sẽ là một đối thủ khó chơi trong tương lai.
Tin tức thứ hai của Tess là lão tướng quân Beaubois đức cao vọng trọng đã bệnh chết. Vị trí đệ tam tướng quân hiện giờ có hai người là Adelaide của vương tộc và phó tướng Gordon của Beaubois đua tranh nhau nhau ngồi vào.
Buối tối ngày mai, hai người này sẽ đến diễn võ trường của trung ương đế đô, trước sự chứng kiến của Huyết Sát đại đế Raizen và tất cả người quan chiến tranh đoạt vị trí tướng quân.
Trần Duệ hơi gật đầu, bất kể thế nào thì cho dù chỉ là nhìn địch nhân mạnh nhất trong tương lai - Raizen đại đế, hắn cũng phải đi xem trận đấu này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...