Đám người thân của anh tài xế đã dùng bao nhiêu cách khác nhau để mắng nhiếc Hoa Thần Vũ và ông tổ Hoa gia, nhưng cái họ nhận được lại là sự phản công của hai người họ.
Ngược lại, cô gái kia không hề nói ra những câu chửi thề nào mà lại khiến người như Hoa Thần Vũ phải lên tiếng xin lỗi.
Có lẽ lương tâm của bất kỳ người nào cũng đều có giới hạn nhất định.
Có thể một người trở nên xấu xa đến một mức độ nào đó, nguyên nhân không hoàn toàn ở bản thân họ mà là do ngoại cảnh chưa cho người ta cơ hội sửa sai.
Tất nhiên, điều này không có nghĩa là những kẻ xấu đó vô tội.
Vốn dĩ làm sai thì phải trả giá, người khác không muốn cho bạn cơ hội sửa sai, đó cũng là quyền tự do của họ.
Ngược lại, nếu người khác cho bạn cơ hội sửa sai thì đó là sự ban ơn của người ta dành cho bạn và bạn nên cảm thấy biết ơn mới phải.
Có điều thế giới rộng lớn quá phức tạp, nhất là lòng người càng hay thay đổi, tính tình mỗi người cũng khác nhau, thật ra trêи đời không tồn tại thiện ác tuyệt đối, mà phải tìm kiếm sự cân bằng tương đối - Chu Dương nghĩ.
Cũng giống như bây giờ, không thể nói người thân của cô gái đã phạm sai lầm lớn như thế nào, họ là nạn nhân, nhưng họ sợ Hoa Thần Vũ với thế lực mạnh mẽ.
Khi Hoa Thần Vũ yếu thế, họ lại muốn đánh chửi hắn ta.
Bản thân hành vi này không thể nói là sai, nó chỉ là bản chất của con người mà thôi.
Chu Dương cũng không làm gì sai, lúc đầu anh muốn giúp những người này, nhưng đột nhiên phát hiện những người này không xứng để mình giúp đỡ nên đành thôi.
Tất cả mọi người đều không sai, nhưng nếu cứ tiếp tục phát triển theo tình hình này thì mọi chuyện sẽ không kết thúc tốt đẹp được, bởi vì bản tính của Hoa Thần Vũ và ông tổ Hoa gia sẽ không thay đổi.
Ngược lại, họ có thể sẽ càng kiên định với suy nghĩ làm điều ác hơn nữa.
Bởi vì họ nhận ra rằng chỉ cần họ mạnh mẽ vô hạn, thì bất kể điều họ làm là đúng hay sai, người khác vẫn sẽ phải sợ họ.
Đây là một con đường không bao giờ quay đầu lại được.
May mắn thay, cô gái đã xuất hiện.
Cách làm của cô gái có thể nói là rất tủi thân.
Bản thân cô ấy là nạn nhân, và là người phải chịu sự tổn thương nhiều nhất.
Nhưng cô ấy không xúc phạm Hoa Thần Vũ, mà hỏi ngược lại Hoa Thần Vũ rốt cuộc muốn gì.
Giống như cô ấy cứ đứng ở nơi đó và nói: "Đúng vậy, anh rất mạnh, anh hoàn toàn đủ tư cách để giết tôi”.
"Vậy thì anh làm đi! Giết chết tôi không có bất kỳ sự ảnh hưởng gì đối với anh.
Anh mạnh đến mức có thể tùy tiện coi mạng người như cỏ rác, vậy thì anh cứ giết chết tôi đi”.
"Trong tình huống không có ai dám trách móc anh, rốt cuộc anh còn có thể xấu xa đến mức nào nữa?"
Đây có lẽ chính là thái độ mà cô gái đó thể hiện ra.
Thay vào đó, thái độ này đã khiến Hoa Thần Vũ cảm động.
Xem ra, tận sâu trong lòng Hoa Thần Vũ thật ra vẫn có chút nhân tính.
Tuy nhiên, có thể do có liên quan gì đó đến môi trường lớn lên, hoặc cũng có thể liên quan đến sự chiều chuộng quá mức của ông tổ Hoa gia, hắn dần dần đánh mất đi bản ngã của mình, vậy nên hắn mới làm chuyện xấu, mục đích không gì khác hơn là theo đuổi sự hứng thú của mình.
Chu Dương ở bên cạnh yên lặng quan sát, lúc này anh hoàn toàn trở thành một người ngoài cuộc, từ góc độ của người ngoài cuộc dần dần nảy sinh lòng hiếu kỳ, muốn xem mọi chuyện sẽ phát triển tiếp như thế nào.
"Anh đến đây để xin lỗi tôi sao?"
Sau khi nghe những lời của Hoa Thần Vũ, cô gái cũng ngẩn ra.
Rõ ràng, đây là một câu trả lời mà cô ấy không ngờ tới.
----
Khi từ phòng ngủ đi ra, cô nhìn thấy tất cả người thân của mình đang quỳ lạy Hoa Thần Vũ.
Và những người thân đó yêu cầu cô ấy cũng phải xin lỗi Hoa Thần Vũ, trong tiềm thức cô ấy nghĩ rằng Hoa Thần Vũ đến đây để làm phiền cô.
Không chỉ gây rắc rối cho cô mà còn làm tổn thương người thân của cô, điều này khiến cô không thể chấp nhận được.
Vì chuyện riêng của mình, mà người thân của cô đã phải chịu biết bao uất ức, cô không thể tiếp tục làm liên lụy đến họ được nữa, nên mới xông ra tìm đến cái chết.
Nhưng người đàn ông này lại nói rằng anh ta đến đây để xin lỗi!
Cô gái sững sờ tại chỗ, không biết phải làm sao mới được.
Ông tổ Hoa gia cũng dừng tay lại, khi Hoa Thần Vũ nói là đến để xin lỗi thì ông tổ Hoa gia không làm gì khác, chỉ ở một bên yên lặng quan sát.
Bầu không khí đột nhiên chìm vào im lặng.
Cô gái cắn môi và nhìn chằm chằm Hoa Thần Vũ, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc sau, cuối cùng cô cũng chậm rãi nói, trong giọng nói còn mang theo sự oán hận tột cùng: "Anh nói là đến đây để xin lỗi tôi, vậy thì, anh hãy quỳ xuống đi”.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người lập tức thất kinh!
Đặc biệt là những người thân của cô gái, họ đều muốn đứng dậy để ngăn cản cô gái.
Người ta đến xin lỗi mình, mình chỉ cần chấp nhận lời xin lỗi không phải là êm xuôi rồi hay sao!
Tại sao cứ phải bắt người ta phải quỳ xuống!
Đó là đại thiếu gia của Hoa gia đấy!
Không thấy người thân của mình còn đang phải quỳ ở đây sao?
Sở dĩ chúng tôi phải quỳ ở đây không phải là bởi vì chúng tôi đã ra điều kiện quá đáng sao? Lúc này cô lại dám ra điều kiện, không phải là tự tìm đường chết à!
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Hoa Thần Vũ sẽ tức giận và trở mặt luôn.
Dù sao loại chuyện này cũng đã có vết xe đổ trước đó rồi.
Người thân của cô gái bắt Hoa Thần Vũ đền tiền, Hoa Thần Vũ liền bắt tất cả phải quỳ xuống.
Họ không tin rằng lần này Hoa Thần Vũ sẽ không dạy cho cô gái một bài học.
Tuy nhiên, Hoa Thần Vũ vẫn im lặng.
----
Rõ ràng là hắn đang đấu tranh nội tâm rất dữ dội, lông mày nhíu chặt lại, và nhìn chằm chằm vào cô gái một lúc lâu.
Trong khoảng thời gian này, cô gái cũng nhìn chằm chằm vào Hoa Thần Vũ mà không hề sợ hãi.
Sau một hồi im lặng, Hoa Thần Vũ chậm rãi gật đầu.
"Được, tôi sẽ quỳ xuống”.
Nói xong, hắn thật sự đã quỳ xuống!
Mọi người đều nín thở, không hiểu tại sao mọi chuyện lại trở thành như thế này.
Chẳng lẽ Hoa Thần Vũ thật sự đã cải tà quy chính?
Nhưng tại sao? Điều này quá đột ngột! Cô gái đó, cô ấy cũng không làm gì cả!
Điều kiện mà người thân của cô đưa ra là bắt Hoa Thần Vũ đền tiền, Hoa Thần Vũ đã lộ rõ bộ mặt xấu xa của mình.
Còn điều kiện của cô gái là bắt Hoa Thần Vũ phải quỳ xuống, đây không phải là một yêu cầu quá đáng sao? Tại sao Hoa Thần Vũ lại đồng ý luôn!
Những câu hỏi này, họ nghĩ nát cả óc cũng không hiểu nổi.
Nhưng vào lúc này, một điều còn kinh hoàng hơn đã xảy ra với họ.
Cô gái giơ tay tát Hoa Thần Vũ một phát rất dữ dội!
----
Cái tát này có thể nói là rất mạnh, Chu Dương đứng cách xa năm mét cũng có thể nghe thấy rõ mồn một âm thanh cái tát!
Tất cả mọi người khi nghe thấy tiếng tát đó liền bất giác co giật miệng mình, như thể họ cũng bị tát vậy.
Từ đó có thể thấy cô gái ấy đã dùng bao nhiêu công sức.
Đó có thể là sức mạnh lớn nhất của cuộc đời cô.
Sau cái tát, cô gái đau lòng thét lớn lên với Hoa Thần Vũ: "Biến đi, đi chết đi!"
"Cả đời này tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh!"
"Cho dù anh có quỳ ở đây cả đời, tôi cũng không tha thứ cho anh!"
Cô gái nói rồi quay lưng chạy vào phòng ngủ với đôi mắt ngấn lệ.
Những hành động này khiến tất cả những người có mặt tại đó sững sờ.
Thế này là thế nào? Cứ thế kết thúc sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...