Không chỉ những người xung quanh, mà đến cả tám nhân viên bảo vệ cũng trợn tròn mắt nhìn Chu Dương chỉ một quyền đã đánh gãy tay Thái Đầu Đinh.
Đầu óc bọn họ thậm chí còn đờ đẫn, hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, sao Thái Đầu Đinh vừa giơ nắm đấm đánh Chu Dương mà giờ lại kêu la thảm thiết, nhìn bộ dạng có vẻ tay hắn bị đánh gãy rồi.
"Chuyện gì vậy? Mọi người nhìn rõ không?"
"Không biết, tôi vừa thấy người kia đối đầu với cú đấm của Thái Đầu Đinh, mà sau đó đã thấy hắn kêu rêи rồi thành ra như vậy".
"Chẳng lẽ thực lực người kia mạnh như thế, đến Thái Đầu Đinh cũng không phải đối thủ?"
"Nếu thế thì lần này bọn Thái Đầu Đinh đá phải sắt thép rồi, thật hả hê lòng người!"
...
Mọi người ai cũng khen ngợi.
Tám bảo vệ kia thấy bộ dạng thảm hại của Thái Đầu Đinh thì trong lòng hơi khϊế͙p͙ sợ, không biết mình có nên ra tay không.
Lúc này tám người bảo vệ đối đầu Chu Dương cứ đứng im, không dám đánh cũng không dám chạy.
"Hừ, bọn phế vật các người, dám ở chỗ này kết bè kết phát, mưu cầu lợi ích cá nhân?"
Thấy đối phương không dám xông lên, Chu Dương cười nhạo, chủ động ra tay.
Ầm ầm ầm!
Chỉ bằng vài cú đánh, không cần mất nhiều sức, Chu Dương đã đánh gục cả tám người bảo vệ khiến họ ngã lăn xuống đất, thời gian ngắn ngủi không quá hai phút.
Mà mấy người đó đến vạt áo Chu Dương còn chưa chạm được thì đã bị anh đánh cho gục hết xuống.
Yên lặng?
Đại sảnh tầng một hiếm lắm mới thấy yên lặng như này, không ai nói gì, chỉ có tiếng Thái Đầu Đinh và mấy người bảo vệ kêu rêи liên tục.
"Cái này..."
"Trời ơi, tôi vừa thấy gì vậy?"
"Người kia là cao thủ võ lâm sao? Tôi chưa kịp nhìn xem anh ta ra tay như nào!"
"Tốt quá, cuối cùng đám người kia cũng gặp quả báo!"
"Lần trước tôi bị bọn họ trấn lột mấy chục ngàn, mà tôi tới đây để giải quyết công việc, làm tốn bao nhiêu thời gian của tôi!"
"Đánh hay lắm!"
...
Mọi người nhanh chóng có phản ứng, không ngừng hoan hô khen ngợi Chu Dương, còn với Thái Đầu Đinh và tám người bảo vệ thì vô cùng khinh thường, có người còn nhổ nước miếng, mấy đồ vặt cầm trêи tay cũng đập vào mặt bọn chúng.
"Ai ya, đừng đánh nữa, chúng tôi biết sai rồi, đừng đánh nữa".
"Tay tôi gãy rồi, mau đưa tôi đi viện".
"Tên ranh, mày xong đời rồi, dám đánh người Thái gia, cứ chờ sự trả thù từ Thái gia đi!"
"Tên khốn, mày có gan thì đừng chạy.
Thái gia bọn tao sẽ nhận được tin tức.
Đợi bọn họ tới đây.
Chúng mày cứ chờ đấy!"
...
Thái Đầu Đinh và mấy người bảo vệ dù bộ dạng như vậy, nhưng vẫn không quên uy hϊế͙p͙ Chu Dương.
"Đúng vậy, chàng trai kia, hay anh mau đi đi, làm gì thì nhờ người khác tới đi, nếu Thái gia trả thù thì không chịu nổi đâu".
"Đúng thế, lần trước tôi nhớ có một thanh niên trẻ cũng có mâu thuẫn với Thái Đầu Đinh, cuối cùng bị người nhà Thái gia đánh cho gần chết".
"Tôi thấy Thái gia sẽ phái người tới đây trong mười phút nữa thôi.
Tai mắt của bọn họ ở đây rất nhiều, xảy ra chuyện như vậy, Thái gia chắc chắn biết rồi".
...
Lúc này không ít người khuyên nhủ Chu Dương, bảo bọn anh mau rời đi, tránh bị Thái gia trả thù.
Chu Dương cười khẩy, gật đầu với mọi người nhưng không hề rời đi.
Thái gia là một gia tộc hạng hai.
Không cần quan tâm bọn họ là gia tộc hạng hai cao cấp, vì chưa đến trình gia tộc hạng nhất.
Mà kể cả có là gia tộc hạng nhất, anh cũng không sợ.
"À, Thái gia sao? Đến Thái Hùng của Thái gia tôi còn dám đánh, thì cần sợ hãi mấy tên tép riu mấy người này sao?"
Chu Dương cười khẩy.
Xét về thực lực, Chu Dương chưa chắc đã là đối thủ của Thái Hùng.
Nhưng lần trước lúc ở câu lạc bộ Silver Lake, anh mượn danh tiếng Trần Thế Hào hung hăng dạy dỗThái Hùng một trận nhớ đời.
Hơn nữa, trải qua một thời gian dài, Chu Dương cũng luyện tập chăm chỉ, giờ anh không còn như xưa, nếu có giao đấu với Thái Hùng ở đây, kết quả ra sao chưa ai biết được.
"Gì cơ?"
Nhưng khi nghe thấy Chu Dương nói vậy, mọi người lại lần nữa thất kinh.
Đến cả Thái Hùng nhà Thái gia cũng đánh?
Đùa à?
Nhiều người ở đây không ít người không rõ Thái Hùng là ai, nhưng cũng từng nghe nói đến.
Còn Thái Đầu Đinh và mấy người bảo vệ ai nấy đều nhìn Chu Dương chằm chằm, nghi ngờ lời anh vừa nói.
Thanh niên trẻ tuổi này là ai, sao dám ăn nói hỗn hào vậy?
Thái Hùng của Thái gia, là đại thiếu gia đời thứ ba của Thái Hùng, người bình thường ai dám đánh?
Người khác nghĩ gì, Thái Đầu Đinh không biết.
Nhưng họ biết, hơn nửa tháng trước, đúng là Thái Hùng bị người khác đánh ngay tại câu lạc bộ Silver Lake, trước mặt bao người bị dạy dỗ một trận, còn bị Trần Thế Hào đích thân ra tay, khiến Thái Hùng thương nặng.
Thái Đầu Đinh tận mắt chứng kiến Thái Hùng bị thương khi về nhà, nghe được tin tức từ bảo vệ ở đó.
Đột nhiên, Thái Đầu Đinh như nhớ ra điều gì, khuôn mặt kinh sợ nhìn Chu Dương hô lên một tiếng.
"Mày là Chu Dương?"
Chỉ có thể là Chu Dương, người vừa nói đánh Thái Hùng.
Mà hắn còn biết, người đánh thương Thái Hùng tên là Chu Dương, hơn nữa nhìn tuổi tác rất giống người đang đứng trước mặt đây.
"Ha ha, biết vậy còn không mau cút!"
Chu Dương liếc nhìn Thái Đầu Đinh một cái rồi lạnh lùng nói, không chút hứng thú khi thấy Thái Đầu Đinh biết tên mình.
Không biết Thái Đầu Đinh từ đâu lại biết tên anh.
Nhưng dạy dỗ mấy người này một trận, khiến trong lòng anh rất thỏa mãn.
Song Chu Dương vẫn chưa hài lòng lắm.
Thái Đầu Đinh và mấy tên bảo vệ ở đây làm xằng làm bậy, nhìn là biết chuyện này không phải mới một hai ngày, Chu Dương không tin nhân viên ở đây lại không để ý.
Bây giờ, Thái Đầu Đinh ở đây thật sự như cá gặp nước, cấu kết với nhân viên bảo vệ làm việc xấu mà không ai dám làm gì.
Như vậy, chỉ có hai khả năng.
Một là nhân viên ở đây bị hắn mua chuộc, cùng lén lút bao che nhau.
Khả năng kia là Chu Vỹ Thiên biết chuyện này, nhưng ông ta lười để ý, mặc kệ hắn làm loạn ở đây.
Nhưng dù khả năng nào, cảm nhận của Chu Dương về bến cảng Thuấn Thiên này không hề tốt.
Ít nhất, nếu so sánh với tòa nhà tài chính Thiên Địa, thì bến cảng Thuấn Thiên này để lại cho anh ấn tượng rất xấu.
"Có chuyện gì vậy? Ai gây chuyện ở đây?"
Lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên.
Sau đó, mọi người tách ra thành một lối đi từ cửa ra vào, một người đàn ông trung niên đưa theo mấy nhân viên ăn mặc chỉnh tề bước vào.
Người đàn ông này nhìn Thái Đầu Đinh và mấy người bảo vệ đang nằm la liệt trêи đất kêu la thảm thiết, chân mày nhíu chặt lại.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Thái Đầu Đinh, định giở trò quỷ gì vậy?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...