Nhưng Đinh Phàm vẫn cảm thấy, chỉ cần Chu Dương và Tô gia có ưu thế khi đối đầu chính diện với Hứa gia, thì có thể khiến mọi người nảy sinh cảnh giác.
Hắn cũng cho rằng, Chu Dương tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Bằng không, tại sao Lý gia và Thái gia đến bây giờ vẫn chưa gây rắc rối cho Chu Dương.
Là bọn họ không muốn gây rắc rối cho Chu Dương sao?
Lý Minh Phong của Lý gia, Thái Hùng của Thái gia, bị Chu Dương tát mạnh vào mặt trước rất nhiều người tại câu lạc bộ Silver Lake.
Dựa vào tính cách của bọn họ, sớm phải báo thù rồi, mà theo phong cách của Lý gia và Thái gia, cũng sớm gióng trống khua chiêng tuyên bố đối địch với Chu Dương.
Tuy nhiên, đã bao lâu từ khi chuyện xung đột tại câu lạc bộ Silver Lake xảy ra?
Từ năm trước đến năm nay đã sắp gần một tháng, Lý gia và Thái gia đều chưa có phản ứng.
Đinh Phàm không cho rằng Lý gia và Thái gia đã quên chuyện này.
Trái lại, Đinh Phàm cho rằng đây là quyết định của Lý gia và Thái gia sau khi đã cân nhắc.
Nói cách khác, bọn họ sẽ không vội vã ra tay trước khi nắm được sơ hở của Chu Dương.
Lần này, Chu Dương liên minh với Tô gia, muốn tiêu diệt Hứa gia, theo quan điểm của Đinh Phàm, đây có thể là một cơ hội, một cơ hội để Lý gia và Thái gia ra tay.
Nhưng Đinh Phàm không biết Lý gia và Thái gia rốt cuộc có tính toán gì, hắn chỉ có thể quan sát từng bước một, xem Lý gia và Thái gia rốt cuộc sẽ làm gì.
…
Tin tức về việc Chu Dương và Tô gia rời khỏi Thúy Hồ Cư, nhanh chóng truyền khắp các thế lực và gia tộc lớn nhỏ tại Đông Hải, thu hút sự chú ý rộng rãi của mọi người.
Mọi người đều muốn biết kết quả cụ thể của cuộc thương lượng giữa Chu Dương và Tô gia ở Thúy Hồ Cư, thế nhưng không ai nghe ngóng được bất kì tin tức nào.
Thậm chí, có người không tiếc mua chuộc thành viên cốt cán của Tô gia để lấy thông tin từ bọn họ, nhưng cũng đều thất bại.
Lúc Chu Dương thảo luận với Tô Thế Minh, những thành viên cốt cán của Tô gia đều không có mặt, căn bản không biết thương lượng cụ thể giữa bọn họ là thế nào, kết quả ra sao.
Chu Dương không biết, cũng tạm thời không muốn biết phản ứng của các thế lực gia tộc tại Đông Hải.
Sau khi trở về vịnh Lục Cảnh, Chu Dương giam mình trong phòng, suy nghĩ những việc cần làm tiếp theo.
Trước mắt anh và Tô gia đã liên minh, cùng đối phó với Hứa gia.
Chu Dương phụ trách chính ở cấp độ thực lực, còn các cấp độ khác vẫn cần dựa vào sức mạnh của Tô gia.
Tô gia dù thế nào cũng là gia tộc hạng nhất của Đông Hải, có nền tảng đầy đủ của một gia tộc hạng nhất, đương nhiên rất toàn diện.
Sản nghiệp đa dạng, bố trí rộng rãi, luôn là điểm chung của các gia tộc hạng nhất.
Còn việc Hứa gia xuất đầu lộ diện, chắc chắn không chỉ là sự xuất hiện đơn giản.
Một gia tộc lớn xuất hiện phải xây dựng đầy đủ sản nghiệp, nếu không muốn nuôi dưỡng và phát triển một gia tộc lớn, tuyệt đối là chuyện rất khó khăn.
Cho dù Hứa gia có là gia tộc ẩn dật, nếu không phát triển sản nghiệp toàn Đông Hải, căn bản cũng không thể tiến xa được.
“Về mặt sức mạnh, dự tính Hứa gia sẽ có hơn hai mươi tông sư võ giả, nhưng tuyệt đối không vượt quá ba mươi”.
“Còn phía chúng ta, Tô gia có bốn tông sư võ giả, hai người Chu Phong và Ngưu Xuyên bên cạnh mình cộng lại là sáu người, bên Hứa Nguy đồng ý không ít hơn hai mươi người, bây giờ đã phái mười người, về mặt lực lượng, không có khác biệt lớn giữa chúng ta và nhánh chính Hứa gia”.
“Vậy thì mấu chốt của việc chiến thắng, có lẽ ở các vấn đề khác, mà chỉ có một mình Tô gia, sợ rằng vẫn chưa đủ”.
“Ừ…”
Cân nhắc một hồi, Chu Dương vẫn cảm thấy chỉ dựa vào một Tô gia muốn khống chế Hứa gia ở các phương diện khác cũng là một chuyện rất khó.
“Xem ra, vẫn phải sử dụng thân phận của mình rồi”.
Chu Dương khẽ lẩm bẩm rồi nhanh chóng gọi điện cho Trần Thế Hào.
Trước đây Chu Dương đã biết quả thực Chu gia có không ít sản nghiệp tại Đông Hải từ chỗ của Trần Thế Hào.
Ngoài câu lạc bộ Silver Lake, Thúy Hồ Cư và trung tâm kiểm định Chu Thị ra, còn rất nhiều sản nghiệp có sức nặng khác.
Thủy Băng Nguyệt cũng từng nói với Chu Dương, có không ít sản nghiệp của Chu gia ở Đông Hải, nếu như Chu Dương cần, cô ấy có thể ra mặt.
Trước đây Chu Dương còn nghĩ rằng mình không cần, chỉ dựa vào liên minh giữa anh và Tô gia, đã đủ để ứng phó với Hứa gia.
Thế nhưng bây giờ xem ra, trước đây Chu Dương hơi tự tin thái quá.
Trong cuộc điện thoại, sau khi xác nhận tin tức với Trần Thế Hào, Chu Dương chuẩn bị một chút rồi vội vàng đi đến chỗ hẹn.
Lần này, anh muốn cùng Trần Thế Hào đi gặp một số người phụ trách sản nghiệp của Chu gia tại Đông Hải.
Chu Dương không liên lạc với Thủy Băng Nguyệt vì không muốn để cô ấy tham gia vào.
Chưa rõ thái độ của người phụ trách những sản nghiệp này với Chu Dương, với địa vị của Chu gia và với Thủy Băng Nguyệt như thế nào.
Nếu như Chu Dương đột nhiên đi cùng Thủy Băng Nguyệt, bị người khác kiếm cớ hãm hại, sẽ rất dễ gây ra sóng to gió lớn của Chu gia ở thủ đô, khiến tình cảnh của Thủy Băng Nguyệt ở Chu gia càng thêm khó khăn.
Cho dù bọn họ có Chu Hằng Thiên ở đó, thế nhưng sản nghiệp lớn của Chu gia có rất nhiều phương diện, một gia chủ không thể quyết định toàn bộ được.
Ba giờ chiều, Chu Dương đi thẳng đến câu lạc bộ Silver Lake, gặp mặt Trần Thế Hào.
Lúc đến câu lạc bộ Silver Lake, Trần Thế Hào và Tôn Liên đã đợi ở đây.
“Lẽ nào Tôn tổng cũng muốn cùng đi chúng tôi?”
Nhìn thấy bộ dạng sẵn sàng của Tôn Liên, Chu Dương hơi kinh ngạc, vừa nãy anh chỉ nói chuyện này với Trần Thế Hào, nhưng giờ xem bộ dạng này, hình như Tôn Liên cũng muốn đi cùng.
“Lẽ nào tôi không thể đi? Dù sao tôi cũng là người móc nối ở Chu gia, tôi ít nhiều cũng quen biết một số người phụ trách của sản nghiệp Chu gia, tôi cùng đi với các cậu, nói không chừng có thể giúp đỡ, nếu như cậu không muốn tôi đi thì tôi có thể không đi”.
Tôn Liên thản nhiên nói, ánh mắt dán chặt vào Chu Dương.
Chu Dương bị nhìn đến xấu hổ, vội dàng chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
“Sao có thể chứ, nếu Tôn tổng quen biết nhiều người như vậy, thì cùng đi sẽ tốt hơn, đến lúc đó, vẫn cần Tôn tổng giúp đỡ”.
Đương nhiên Chu Dương không từ chối khi Tôn Liên chủ động tìm đến tận cửa đề nghị giúp đỡ.
Hơn nữa nghe Tôn Liên nói như vậy, giống như lần này nếu chỉ có hai người Trần Thế Hào và anh đi, rất có khả năng gặp phải trở ngại.
“Ha ha, yên tâm đi, nếu như hai người gặp trở ngại gì, tôi để hai người thấy sự lợi hại của tôi”.
Tôn Liên hiếm khi chắc chắn như vậy, bà ấy hừ nhẹ một tiếng, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, khiến Chu Dương không nói nên lời.
Anh không ngờ rằng, Tôn Liên lại có phương diện này.
“Được rồi, chúng ta đi thôi, cậu quyết định đi đâu trước chưa?”
Trần Thế Hào khẽ nói, chăm chú nhìn Chu Dương.
Ông ấy có dự cảm, lần này đi hỏi thăm một số sản nghiệp của Chu gia tại Đông Hải sẽ không thuận lợi lắm.
Ngay cả ông ấy cũng không có bản lĩnh lớn để những người phụ trách đó nghe lời của mình.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...