Ngưu Xuyên và Chu Phong đã đề cao cảnh giác khi Hứa Nhiên tức giận đột ngột đứng bật dậy.
Chỉ cần Hứa Nhiên ra tay, hai người bọn họ có thể phản đòn lại ngay.
Ngưu Xuyên thì không cần phải nói nhiều, cậu ấy trung thành với Chu Dương một trăm phần trăm.
Còn Chu Phong là người nhận lệnh từ Thủy Băng Nguyệt, ông ấy không thể làm trái mệnh lệnh này.
Nếu Chu Dương có tổn hại gì trước mặt ông ấy, Chu Phong không dám tưởng tượng đại tiểu thư sẽ xử lí ông thế nào, cho dù ông ấy là một tông sư võ giả, e rằng cũng không có kết quả tốt.
Lúc này, bầu không khí trong phòng làm việc bắt đầu căng thẳng, áp lực vô hình đang bao phủ khắp căn phòng.
Hổ gia cũng cảm thấy da đầu tê dại, ông rất muốn mở lời khuyên giải, thế nhưng ông ấy biết, bây giờ toàn bộ chuyện này đã giao cho hai trưởng lão Hứa Nhiên và Hứa Nguy, cho nên chỉ có thể ngồi ở đây, có điều bởi vì ông ấy là người đầu tiên tiếp xúc với Chu Dương, lúc thích hợp có thể đưa ra một số ý kiến.
Quan trọng là vẫn phải quan sát hai trưởng lão Hứa Nhiên và Hứa Nguy.
Lúc này chưa bàn luận được gì, Hứa Nhiên và hai tông sư võ giả của đối phương đã gươm súng sẵn sàng, trong tư thế có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Còn trưởng lão Hứa Nguy không có động thái gì, khuôn mặt không hề bận tâm, như thể tư thế chuẩn bị đánh nhau giữa Chu Phong, Ngưu Xuyên và Hứa Nhiên căn bản không hề tồn tại.
Hổ gia thầm lo lắng, đầu óc quay cuồng, nghĩ xem làm thế nào để hóa giải tình thế căng thẳng trước mặt.
“Được rồi, Hứa Nhiên, ông ngồi đi, người đến là khách, ông muốn làm gì vậy?”
Lúc này, Hứa Nguy đột nhiên mở lời, giọng điệu rất bình thản.
Sau đó Hứa Nhiên nhanh chóng bình tĩnh lại, ngồi xuống, thậm chí trêи người ông ta không còn chút khí thế mạnh mẽ vừa nãy.
Ngưu Xuyên và Chu Phong thấy vậy, cũng quay về chỗ ngồi.
Hai bên đều không có biểu cảm, như thể vừa nãy chẳng có chuyện gì xảy ra.
Hổ gia hơi bối rối khi nhìn thấy vậy.
Vừa nãy còn chuẩn bị đánh nhau, làm ông ấy nghĩ rằng hai bên thật sự ra tay,giờ lại như không có chuyện gì xảy ra.
Hổ gia khẽ quay đầu nhìn Hứa Nguy, bỗng nhiên giật mình.
Chắc chắn là trưởng lão Hứa Nguy!
Vừa nãy chỉ dựa vào một câu nói của trưởng lão Hứa Nguy, lập tức hòa giải không khí căng thẳng ban đầu giữa hai bên.
Mà trưởng lão Hứa Nguy đã làm như vậy, chứng tỏ rằng ít nhất ông ta không muốn ra tay với nhóm người Chu Dương, vậy cần phải tiếp tục thảo luận, cũng có khả năng hai bên hợp tác thành công.
Nghĩ đến điều này, trong lòng Hổ gia cảm thấy hứng thú.
Nếu có thể quay về Hứa gia một lần nữa, trở thành nhánh chính của Hứa gia, vậy thì sẽ có một ngày ông ấy đột phá trở thành tông sư võ giả.
“Chu Dương, chúng ta có lẽ là bạn tốt, cùng mục tiêu chung, không cần phải làm bầu không khí trở nên căng thẳng như vậy”.
Hứa Nguy khẽ cười nói, ánh mắt nhìn Chu Dương vô cùng thâm sâu khó lường.
Chu Dương thầm cười khẩy.
Nói thì nghe hay lắm, nhưng vừa nãy rõ ràng Hứa Nguy là người đầu tiên dấy lên bầu không khí căng thẳng, bây giờ lại ném chuyện này về phía Chu Dương, Chu Dương đâu có muốn như vậy chứ.
“Ha ha, ý của trưởng lão Hứa Nguy là nếu vừa nãy trưởng lão Hứa Nguy không kϊƈɦ động như vậy, thì tôi nghĩ chúng ta có thể thảo luận thấu đáo chuyện này hơn”.
Chu Dương chế giễu, ném thẳng chuyện này lại, hơn nữa còn rất kiên quyết.
“Ừ, nếu đã như vậy, chúng ta sẽ bàn luận một cách thẳng thắn, chúng ta hợp tác với nhau không phải không được, nhưng nếu bên cậu chỉ có hai tông sư võ giả, vậy thì tôi có thể hiểu rằng, cậu chỉ muốn lợi dụng chúng tôi để hoàn thành mục đích của cậu phải không?”
Hứa Nguy cười nhạt, trêи mặt lộ vẻ nhìn xa trông rộng, giống như bất kì câu nói nào của ông ta đều có lý, không ai có thể phản kháng.
Nếu như bây giờ Hứa Nguy nói những điều này với một người bình thường, vậy thì có thể thành công.
Nhưng đáng tiếc thay, Hứa Nguy lại nói những điều này với Chu Dương.
Vốn dĩ Chu Dương không thèm bận tâm đến lời nói của Hứa Nguy - một người luôn có chủ ý xấu trong lòng.
Cho dù lợi dụng bọn họ thì có làm sao?
Lần này, cơ hội rất hiếm đối với nhánh phụ của đám người Hứa Nguy.
Mà đây cũng là một khâu quan trọng giúp Chu Dương giành được sự giúp đỡ của Tô gia.
Chu Dương chỉ cần làm tốt việc này, thậm chí không cần sự giúp đỡ của Tô gia, vẫn có thể giành được sự giúp đỡ một số gia tộc không cam lòng khác, thậm chí cả Tôn gia.
Trêи thế giới này, không hề có kẻ địch và bạn bè mãi mãi, chỉ có lợi ích tồn tại vĩnh hằng.
Không sai, Chu Dương có vài ân oán với Tôn gia, nhưng đối mặt với Hứa gia, mục tiêu giữa bọn họ đều giống nhau, vậy thì có thể gạt bỏ những hiềm khích trước đây, tiến tới hợp tác, cùng nhau chống lại Hứa gia.
Trong lòng Chu Dương đã từng nghĩ đến những điều này.
“Đương nhiên không phải vậy, số lượng tông sư võ giả mà chúng tôi có thể điều động đương nhiên không bằng các vị, tuy nhiên cũng không ít hơn số này”.
Nói xong, Chu Dương giơ tay lên, năm ngón tay chậm rãi mở ra.
Hứa Nguy và Hứa Nhiên đều cảm thấy kinh ngạc.
Đây là năm người?
Không ít hơn năm người?
Mặc dù nói không nhiều hơn số lượng tông sư võ giả của bọn họ bây giờ, nhưng nếu như có năm người, thêm bọn họ vào nữa, vẫn có cơ hội đối phó với đám người nhánh chính Hứa gia.
Đột nhiên, Hứa Nguy và Hứa Nhiên hơi xao động.
Đương nhiên rồi, nguyên nhân chủ yếu khiến họ lay động là nếu hợp tác với Chu Dương, bọn họ sẽ không cần phân chia bất cứ thứ đồ gì của Hứa gia, mục đích của anh rất đơn giản, không muốn Hứa gia đến gây rắc rối cho anh.
“Nếu đúng như vậy, chúng ta có thể bàn về chuyện sau khi hợp tác”.
Hứa Nguy vênh mặt lên, thản nhiên nói.
Còn ánh mắt của Hứa Nhiên nhìn Chu Dương cũng không còn coi thường như lúc đầu.
Một mình nắm trong tay hơn năm tông sư võ giả, vậy thì thực lực chắc chắn rất mạnh, nó sẽ khiến thế lực của nhánh phụ mạnh mẽ hơn.
“…”
Tiếp đó, hai bên chấp nhận bàn bạc một số việc sau khi hợp tác và quá trình các bước hành động, đồng thời hỗ trợ lẫn nhau khi đối mặt với sự khống chế của nhánh chính Hứa gia.
“Đúng rồi, nếu có thể, tôi vẫn hi vọng các ông phái hai vị tông sư võ giả cho tôi mượn tạm một thời gian, nói không chừng, tôi có thể tìm thêm nhiều tông sư võ giả khác”.
Chu Dương đột nhiên nói, ánh mắt sâu xa nhìn Hứa Nguy.
Anh không biết Hứa Nguy có suy nghĩ gì về cách làm của mình, ông ta sẽ đồng ý hay không, nhưng có một điều chắc chắn là Hứa Nguy thật sự muốn xây dựng lại nhánh phụ này.
“Không được! Hai tông sư võ giả? Cậu muốn làm gì?”
Hứa Nguy còn chưa nói, Hứa Nhiên đã lên tiếng phản đối ngay.
Theo ông ta thấy, cho dù hai tông sư võ giả không quá quan trọng đối với nhánh phụ như bọn họ, nhưng vẫn rất quý trọng.
Bất kì một tông sư võ giả nào cũng đều là một bảo vật quý giá?
Nếu hai tông sư võ giả bị Chu Dương điều đi, xảy ra chuyện gì, bọn họ hối hận cũng không kịp.
“Được, tôi đồng ý với cậu”.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...