Nếu là trước kia, gặp phải chuyện như vậy Tô Vỹ sẽ lười nhác cho qua, cho dù Tô gia bị lật đổ cũng chẳng liên quan đến cậu ta.
Nhưng bây giờ Tô Vỹ cảm thấy bản thân là con trai của Tô Thế Minh, lại còn là người thừa kế của Tô gia, chủ nhân tương lai của Tô gia, vậy thì bây giờ cậu ta nhất định phải suy nghĩ cho tương lai của Tô gia.
Mà hợp tác với Chu Dương chính là cách mà Tô Vỹ cho rằng phù hợp nhất, cũng là yếu tố quan trọng nhất mà Tô Vỹ nghĩ rằng có thể giúp cho Tô gia đứng vững ở Đông Hải.
Yên tĩnh!
Trầm mặc!
Tất cả mọi người đều im lặng.
Tô Thế Minh cũng không nói gì, vệ sĩ hạng bốn cũng không lên tiếng.
Những lời nói của Tô Vỹ vừa nãy quả thực khiến lòng bọn họ bị khuấy động.
Lúc này không ít vệ sĩ đều đã âm thầm đánh giá gia chủ tương lai của gia tộc.
Trong ấn tượng của bọn họ, Tô Vỹ trước giờ là một công tử ăn chơi, nhưng bây giờ có vẻ không phải như thế.
Không chỉ vậy, lời mà Tô Vỹ vừa nói còn khiến không ít người kinh ngạc, đến cả bọn họ cũng không ngờ tới chuyện này.
Đúng thế, thực lực của Tô gia bây giờ không lớn mạnh như trước nữa, các sản nghiệp dự án của gia tộc đang trong quá trình cải cách, là tốt hay xấu đều không nhìn thấy được.
Mặc dù bây giờ xuất hiện một Hứa gia, Tô gia lại đối mặt với sự lôi kéo của Tôn gia và Đinh gia, nhưng thực tế bất cứ nơi nào cũng đều không nghĩ cho lợi ích của Tô gia.
"Tôi nghĩ hay là tìm Chu Dương đến đây nói chuyện một lát.
"
Vệ sĩ hạng ba Tô Nam Phương đột nhiên nói.
Mà người này vừa mở lời, lập tức các vị vệ sĩ khác cũng lên tiếng.
"Không sai, dù sao Tôn gia và Đinh gia đều muốn gặp chúng ta vào ba ngày sau, những ngày này chúng ta tìm Chu Dương qua nói chuyện, xem cậu ta có cách nào hay không.
"
"Tôi đồng ý.
"
"Tôi cũng đồng ý.
"
!
Sau đó có cả bảy vệ sĩ cùng đồng ý, thậm chí đến cả vệ sĩ hạng bốn Tô Trường Ca cũng chậm rãi gật đầu.
"Được rồi, nếu đã như vậy, thì Tô Vỹ, con hãy đi liên hệ với Chu tiên sinh, hỏi ý kiến của cậu ta sau đó mời cậu ta đến Tô gia một chuyến.
"
Tô Thế Minh trầm trọng nói, giống như chỉ định ý kiến cho cuộc thảo luận lần này.
!
Khi Chu Dương nhận được điện thoại của Tô Vỹ, anh khá bối rối.
Anh đã chờ ở vịnh Lục Cảnh mấy ngày nay, nhưng bên phía Hổ gia vẫn không có bất cứ tin tức gì, giống như đột nhiên biến mất.
Nhưng Chu Dương cũng không nóng vội, phía bên kia Hứa gia vẫn chưa tìm ra được dấu vết của anh, anh vẫn có thể chờ thêm vài ngày nữa.
Mà lần này không chỉ đối với Chu Dương, mà đối với đám người như Hổ gia càng là một cơ hội vô cùng to lớn.
Nếu thành công, vậy thì bọn họ có thể trở lại Hứa gia, trở thành nhánh chính của Hứa gia.
Còn nếu thất bại, cùng lắm thì rời xa khỏi Đông Hải, thế giới rộng lớn như vậy, nơi nào mà chẳng đi được.
Vì vậy mấy ngày nay Chu Dương đều suy nghĩ, nếu như Hổ gia đồng ý, mình nên làm thế nào mới có thể đối phó được với những thủ đoạn thanh thế uy lực của phía Hứa gia bên kia.
Đúng lúc này, điện thoại của Tô Vỹ lại gọi tới.
"Bảo tôi đến Tô gia sao?"
Chu Dương khá kinh ngạc, anh không biết vào lúc này Tô Vỹ mời anh đến Tô gia có chuyện gì.
Lẽ nào, Tô gia đã biết chuyện giữa anh và Hứa gia rồi sao?
Có lẽ không phải, nếu như Tô gia đã biết, vậy thì những gia tộc hạng nhất có lẽ cũng đã biết rồi.
Mà theo như ân oán giữa Chu Dương và bọn họ, đặc biệt là Tôn gia và Đinh gia đều có ân oán không nhỏ với anh, bọn họ vào lúc này không thể nào không làm gì cả.
"Có chuyện gì sao?"
Chu Dương trầm giọng hỏi.
"Liên quan đến Tôn gia và Đinh gia, lão đại à, anh biết Hứa gia không?"
Tô Vỹ cẩn thận từng li từng tí kể lại chuyện vừa xảy ra ở đại sảnh, không giấu giếm bất cứ điều gì.
Thực tế, Tô Vỹ cũng không có lý do để giấu giếm, theo suy nghĩ của cậu ta, Chu Dương chính là lão đại không gì là không làm được, cho dù cậu ta có giấu thứ gì Chu Dương cũng có thể nhanh chóng nhìn thấu, hơn nữa trong lòng sẽ lưu lại khúc mắc.
Điều này đối với ai cũng không phải chuyện tốt.
Hơn nữa lần này mời Chu Dương đến Tô gia là bởi vì Tô gia muốn nhờ sự giúp đỡ, có ý muốn được sự cố vấn, vì thế càng cũng không thể làm chuyện bất lợi với Tô gia.
Chu Dương im lặng lắng nghe, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Xem ra sự xuất hiện của Hứa gia, không hề đơn giản như vậy, ngay cả một gia tộc hạng nhất như Tô gia cũng bị kinh động, hơn nữa còn dẫn đến sự cảnh giác của Đinh gia và Tôn gia.
"Được rồi, tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ qua đó.
"
Cúp điện thoại, Chu Dương lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Thời gian suy tư lần này còn dài hơn nhiều so với lần trước.
Chuyện giữa Tô gia, Tôn gia và Đinh gia, còn phức tạp hơn so với việc giữa Hổ gia và Hứa gia.
Đầu tiên, chuyện giữa Hổ gia và Hứa gia vô cùng đơn giản, tổng kết lại chỉ có một điểm là thù hận, Hổ gia muốn lật đổ Hứa gia, để ông ấy có thể quay lại Hứa gia, nhánh phụ trở thành nhánh chính.
Mà chuyện giữa Tô gia, Tôn gia và Đinh gia chẳng qua là những sự khác biệt nảy sinh trong lòng của ba gia tộc đối với sự xuất hiện của Hứa gia.
Dưới những yếu tố tâm lý khác nhau như vậy, ba gia tộc sẽ có những phản ứng khác nhau.
Mà đây cũng là điểm vô cùng phức tạp.
Bây giờ xem ra Tôn gia đang cứng rắn, còn Đinh gia thì tùy ý, nhưng ai biết được thái độ cuối cùng của bọn họ sẽ thay đổi hay không.
Có lẽ sau khi Tôn gia ý thức được sức mạnh của Hứa gia cũng sẽ lựa chọn làm con rùa rụt cổ giống Đinh gia.
Đương nhiên quan trọng nhất là Chu Dương và Tôn gia, Đinh gia đều có ân oán, lúc này lại liên quan tới chuyện này, sự thay đổi trong đó ngay cả Chu Dương cũng không đoán ra được.
Nhưng dù thế nào, anh vẫn cần đến Tô gia một chuyến.
Song nghe ý trong lời nói vừa rồi của Tô Vỹ, Tô gia thực tế có hai luồng ý kiến.
Một là lựa chọn giống Tôn gia, hai là lựa chọn giống Đinh gia.
Chu Dương biết có lẽ là do điểm mâu thuẫn này, Tô Vỹ mới tìm đến anh giúp đỡ.
Ngày hôm sau, Tô Vỹ đưa Ngưu Xuyên và Chu Phong nhanh chóng cùng đi tới Tô gia.
Nguyên nhân dẫn theo Ngưu Xuyên và Chu Phong rất đơn giản, Tô gia là một gia tộc hạng nhất, hơn nữa sau khi gia tộc gặp phải chuyện này lại có hai phe, trong đó một phe giống Tôn gia, muốn cứng rắn chống lại Hứa gia.
Chỉ từ điểm này Chu Dương có thể nhận ra trong gia tộc Tô gia nhất định tồn tại tông sư võ giả, bằng không Tô gia không thể nào có cách nghĩ như vậy.
Hơn nữa Chu Dương đoán rằng Tô gia có lẽ không chỉ có một tông sư võ giả.
Vì vậy để an toàn, lát nữa không xảy ra xung đột, hai bên duy trì được mối quan hệ tốt đẹp, Chu Dương đã đưa theo Ngưu Xuyên và Chu Phong.
Bất luận thế nào, tốt xấu gì cũng là hai tông sư võ giả.
Ngay cả ra ngoài cũng đem theo hai tông sư võ giả thì thế lực của Chu Dương sẽ lớn mạnh thế nào?
Chu Dương chính là muốn tạo ra ảo tưởng như vậy cho người của Tô gia, đặc biệt là những tông sư võ giả kia, đối mặt với tông sư võ giả như Chu Phong và Ngưu Xuyên, nhất định trong lòng sẽ có dè chừng, không đến mức ngang ngược trắng trợn.
Lần trước đến Tô gia cũng đã là chuyện nửa năm trước, khi đó anh giúp Tô gia giải quyết xung đột nội bộ, để Tô Thế Minh chính thức trở thành gia chủ của Tô gia, nắm trong tay mọi quyền hành ở Tô gia.
Bây giờ lại một lần nữa tới Tô gia, trong lòng của Chu Dương cũng không quá lo lắng.
Dù sao bất kể thế nào, Tô gia cũng chỉ là một gia tộc hạng nhất.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...