Chàng Rể Cuồng Tế Của Nữ Thần
Cô gái kia vừa khóc, cơ thể vừa run run đi đến.
"Bạn gái nó là ai?" Kiệt thiếu chỉ vào Chu Minh hỏi.
"Là cô ấy!" Rất nhiều người đều chỉ về phía Đường Hinh Dao.
"Đến đây!" Kiệt thiếu quát Đường Hinh Dao.
Đường Hinh Dao cũng run rẩy đi qua hỏi: "Cậu, chắc cậu sẽ không đánh phụ nữ đâu nhỉ?""Ha ha!"Kiệt thiếu điên cuồng cười vang, dang hai tay ôm Đường Hinh Dao và cô gái kia vào trong lòng ngực, đáng khinh cười nói: "Bổn thiếu không đánh phụ nữ, chỉ cần hai người ngủ với tôi một đêm, tôi sẽ tạm tha cho bạn trai của hai người, nếu không tôi dẫm họ tiếp.
""Cút!"Đường Hinh Dao bực bội đẩy Kiệt thiếu ra.
Chu Minh sợ hãi nên lập tức ôm lấy đùi Đường Hinh Dao, cầu xin nói: "Hinh Dao, em ngủ với cậu ta một đêm đi.
Anh sẽ không ghét bỏ em, nếu không họ sẽ dẫm chết anh đó.
""Chu Minh, anh! "Đường Hinh Dao chỉ cảm thấy phổi sắp nổ tung, đá văng Chu Minh ra giận dữ quát: "Anh có bản lĩnh gây chuyện mà không có bản lĩnh đối mặt, bảo tối đi ngủ với người ta để mọi chuyện êm xuôi, anh có còn là đàn ông không!""Anh hết cách thôi Hinh Dao, dù chỉ cần có chút cách anh cũng sẽ không chắp tay giao em cho người khác.
" Chu Minh khóc lóc thảm thiết.
Đường Hinh Dao nghe vậy càng thêm tức giận: "Tôi mẹ nó mắt mù mới làm bạn gái cái loại đàn ông vô dụng như anh.
Từ hôm nay trở đi, anh cút xa được bao nhiêu thì cút xa thật xa cho tôi!"Nói xong cô ta thở phì phì tát Chu Minh một bạt tay kế đến nói với Việt thiếu: "Tôi không còn là bạn gái của gã ta, cậu muốn trả thù thì dẫm gã tiếp đi.
Tôi sẽ không ngủ với anh!""Có cá tính.
"Kiệt thiếu cười xấu xa, dang bàn tay rộng ra ôm Đường Hinh Dao vào lòng ngực, muốn hôn cô ta.
"A! Anh đừng có làm bậy!"Đường Hinh Dao dùng tay gắt gao chống cằm cậu ta và đẩy đầu cậu ta vặn sang một phía.
Dương Tử Hi thấy thế mạnh dạn lao qua, cướp Đường Hinh Dao về.
"Mấy người có biết làm vậy là phạm pháp hay không?" Dương Tử Hi thở phì phì nói.
Vừa thấy trước mắt Kiệt thiếu sáng ngời: "Trời ạ, người đẹp này càng thêm cực phẩm!"Nói xong cậu ta không kiềm được muốn xoa cắm Dương Tử Hi.
Đúng lúc này một tiếng quát lớn vang lên: "Dám chạm vào cô ấy, tao chặt đứt tay mày!"Trần Hoa rõ ràng đã đi đến, chắn trước mặt Dương Tử Hi.
"Trần Hoa?"Dương Tử Hi và Đường Hinh Dao đều sợ ngây người.
Đặc biệt là Đường Hinh Dao, cô ta không dám tin nhìn Trần Hoa.
Cái thằng phế vật này sao to gan như thế?"Trần Hoa, anh chạy mau, họ sẽ dẫm chết anh đó!" Dương Tử Hí lấy lại tinhthần, lôi kéo Trần Hoa nói, hơn nữa cô còn liên tục nháy mắt ra hiệu ý bảo anh chạy đi báo cảnh sát.
Trần Hoa dịu dàng cười với cô: "Sao anh có thể mặc kệ mà bỏ lại vợ mình được? Hôm nay nếu ai dám chạm vào một cọng lông tơ của em, anh lập tức lột da người đó.
"Dương Tử Hi nghe vậy vừa tức vừa cảm động.
Tức anh không hiểu ý cô, cảm động là cái người vô dụng này lại thật sự có thể vì cô mà không cần mạng.
Giờ phút này cô chỉ cảm thấy ông chồng vô dụng của mình quả thật mạnh hơn bạn trai của Đường Hinh Dao gấp trăm gấp nghìn lần!Ít nhất chồng mình dám ra mặt vì mình, không giống Chu Minh vì bản thân mà có thể nhẫn tâm để Đường Hinh Dao đi ngủ với người ta.
"Được! Đêm nay ông không ngủ phụ nữ, chuyên môn dẫm chết mấy thằng đàn ông kém cỏi như tụi bay!"Kiệt thiếu nghiến răng nghiến lợi nắm chặt nắm đấm vọt về phía Trần Hoa.
"Anh mẹ nó đừng làm hại bọn tôi chứ đại ca!"Chu Minh bị dọa đến phát khóc, chỉ cảm thấy Trần Hoa là thứ yêu nghiệt hại người.
Lại không ngờ gã ta vừa dứt lời đã nghe thấy một tiếng hét chói tai vang lên.
"Kiệt thiếu dùng tay!"Kiệt thiếu lập tức sửng sốt.
Sau đó nhìn thấy Ngô Vĩ Kiệt như chó Nhật nhìn thấy chủ nhân, tung ta tung tăng chạy đến trước mặt Trần Hoa, mặt đầy tươi cười hỏi: "Trần tiên sinh, sao lại là anh vậy?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...