Chàng Rể Cực Phẩm

Mặt Tiễn Tu Vĩnh đỏ lên, nhưng hắn lại không nói được câu nào. Nhát kiếm của Watanabe Izumataro nhìn thì có vẻ chậm nhưng thực tế đã phong tỏa hắn, nếu ông nội không ra tay thì có lẽ hắn chưa kịp động đậy gì thì đã bị Watanabe Izumataro chém chết rồi.

Không để cụ Tiền lên tiếng, Watanabe Izumataro đã tiếp tục nói:

"Trước mặt sư phụ tôi, một tên nhóc có chút danh tiếng ở nước ngoài là cái thá gì chứ?".

Đúng lúc này sân bay đột nhiên trở nên ồn ào.

Một nhóm người đi ra khỏi cửa, nhưng khi bọn họ nhìn thấy sân bay chi chít người thì cũng rất bất ngờ, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì.

Đám người không có tiền thì cũng có quyền đột nhiên tụ tập ở sân bay, chẳng lẽ là trên chuyến bay quốc tế này có nhân vật tai to mặt lớn nào đó sao?

Nhóm người vừa mới xuống máy bay rối rít dừng lại nhìn xung quanh, bọn họ muốn xem nhân vật tai to mặt lớn đó trông như thế nào?

Lâm Ẩn nhíu mày một cái, anh sải bước đi về phía cửa, Liễu Thanh Ti theo sát đằng sau.

Hai người Lâm Ẩn và Liễu Thanh Ti, bên nam vừa đẹp trai vừa khí chất, bên nữ thì xinh đẹp đến không tì vết. Trông bọn họ giống như một cặp kim đồng ngọc nữ, nhưng họ lại quá trẻ.

Thấy Lâm Ẩn và Liễu Thanh Ti đi ra, cửa sân bay lại càng ồn ào náo động hơn. Ở đây có rất nhiều người đã tham gia buổi tiệc từ thiện lần đó, nên đã từng gặp Lâm Ẩn và Liễu Thanh Ti.

Nhưng mà thân phận của Lâm Ẩn cũng không đến nỗi cần cụ Tiền tự mình tới đón chứ?

Liễu Thanh Ti thấy cụ Tiền tự mình tới cũng hơi bất ngờ, nhưng khi nghĩ tới thực lực của Lâm Ẩn thì cũng đã biết lý do.


Cho dù thân thận phận gì thì cũng không thể so sánh được với cao thủ Thần cảnh!

Watanabe Izumataro nhìn thấy Lâm Ẩn thì trong mắt hắn ta hiện lên sát khí. Hắn ta vẫn luôn cho rằng sư phụ Yagyu Muneyoshi của mình mới xứng đáng là người nổi tiếng khắp thế giới mới đúng. Nếu không phải sau khi đột phá Thần cảnh, sư phụ hắn vẫn còn bế quan thì Lâm Ẩn chẳng là cái thá gì cả! Hơn nữa mặc dù sư thúc đạo Thiên cơ Phù Tang của hắn đã sai, nhưng nể mặt sư phụ hắn thì Lâm Ẩn cũng không nên giết ông ta!

Watanabe Izumataro tiến lên một bước, hắn ta cất giọng nói:

"Đệ tử của tông sư Yagyu Muneyoshi, Watanabe Izumataro đặc biệt tới gặp Lâm Ẩn của Long Quốc!".

"Tôi thay mặt sư phụ mình đến đưa một bức thư khiêu chiến. Một tháng sau vào lúc mặt trời mọc, sư phụ tôi sẽ ở trên đỉnh núi Đại Nhật chờ cậu đến đánh một trận để so tài cao thấp!".

Watanabe Izumataro đứng ở đó, mái tóc dài tung bay, tay áo không có gió mà cũng tự phồng, khí chất hắn ta vô cùng phi phàm. Giọng nói không lớn, nhưng lại như sấm đánh, vang khắp sân bay khiến một số người phải đau đớn bịt tai lại.

"Đương nhiên nếu cậu sợ thì có thể không nhận thư khiêu chiến này!", Watanabe Izumataro dửng dưng nhìn Lâm Ẩn.

Nhóm người cụ Tiền nhìn Watanabe Izumataro, bọn họ đều âm thầm sợ hãi.

Không hổ là đệ tử của đại tông sư Yagyu Muneyoshi, mới bằng này tuổi mà thực lực đã ngang hàng với cụ ta, nếu hai người giao thủ thì ai thắng ai thua cũng không chắn chắn.

Nhưng mà hắn ta có hơi kiêu ngạo!

Cụ Tiền lắc đầu một cái, sau đó quay đầu nhìn Lâm Ẩn.

"Yagyu Muneyoshi?".

Lâm Ẩn từ từ dừng bước, anh nhìn Watanabe Izumataro rồi lạnh lùng nói:

"Lão ta muốn khiêu chiến tôi? Chẳng lẽ loại chó mèo ở đâu cũng có thể tùy tiện khiêu chiến với Lâm Ẩn này sao?".

Sắc mặt Watanabe Izumataro không hề thay đổi, hắn ta lạnh nhạt nói:

"Tôi nói rồi, nếu cậu sợ thì có thể không nhận thư khiêu chiến!".

"Nhưng mà sư phụ tôi rất hứng thú với võ công của cậu. Nếu cậu giao võ công đó ra thì tôi có thể cầu xin sư phụ bỏ qua cho cậu!".

Lâm Ẩn híp mắt, anh khẽ nói:

"Quay về nói cho Yagyu Muneyoshi, thư khiêu chiến này tôi nhận!".

"Trận đấu vừa phân thắng thua, vừa phân sống chết!".

"Nếu Yagyu Muneyoshi muốn đấu với tôi thì lấy mạng của tất cả các người ra đặt cược!".


Lâm Ẩn tạm ngừng, anh lạnh lùng nói: "Còn nữa, ông là cái thá gì mà dám nói chuyện với tôi như vậy!".

Vừa dứt lời thì một luồng kiếm khí bất ngờ xuất hiện bên gò má Watanabe Izumataro, nó trực tiếp cắt mất tai trái của hắn ta!

"A!".

Watanabe Izumataro hét lên một tiếng thảm thiết, hắn ta sợ hãi nhìn Lâm Ẩn. Hắn ta không ngờ Lâm Ẩn lại dám ra tay với mình, hắn ta chính là học trò của Yagyu Muneyoshi, sao Lâm Ẩn dám chứ.

Cụ Tiền khinh thường nhìn Watanabe Izumataro, người này quá kiêu căng. Nếu Yagyu Muneyoshi tự mình tới thì không nói làm gì, còn hắn ta chẳng qua chỉ là một cao thủ trên bảng Thiên, ai cho hắn ta can đảm để nói chuyện với một cao thủ Thần cảnh như vậy.

Cao thủ Thần cảnh không dễ động vào đâu!

"Cút về Phù Tang nói cho Yagyu Muneyoshi, một tháng sau sẽ phân rõ sống chết!".

...

Sắc mặt Watanabe Izumataro vô cùng dữ tợn, hắn ta vội vàng rời khỏi sân bay rồi gọi một chiếc xe taxi, một tay che tai trái, mặt đầy thù hận.

"Lâm Ẩn, tôi muốn cậu phải chết!".

Là học trò của Yagyu Muneyoshi nên đi đến chỗ nào hắn ta cũng được mọi người kính trọng, ai ngờ lần đầu đến Long Quốc lại bị mất đi tai trái. Hơn nữa kiếm khí của Lâm Ẩn còn xâm nhập vào vết thương của hắn ta, cho dù có tu vi trên bảng Thiên cũng không thể đẩy được kiếm khí này ra.

Nếu không nhanh chóng chạy về Phù Tang, đợi đến khi kiếm khí xâm nhập vào trong đầu thì sư phụ cũng không cứu được hắn ta nữa!

Hơn nữa lúc nãy hắn ta đã cảm nhận được sát khí trên người Lâm Ẩn, nếu không chạy nhanh thì có lẽ Lâm Ẩn thật sự sẽ giết hắn ta mất.

“Nhưng mà, một tháng sau sư phụ sẽ thắng sao?”.

Từ trước đến nay Watanabe Izumataro chưa từng nghi ngờ thực lực của Yagyu Muneyoshi. Nếu sư phụ không dày công dạy dỗ thì hắn ta cũng không có được thành tựu cao như vậy ở độ tuổi này.


Mười năm trước Yagyu Muneyoshi đã đạt tới Thần cảnh, chẳng qua lão vẫn luôn bế quan củng cố cảnh giới, thỉnh thoảng lại chỉ điểm hắn ta tu hành, cho đến khi Long Quốc truyền tới tin tức Lâm Ẩn cũng đã tăng đến Thần cảnh.

Thì sư phụ hắn ta mới không bế quan nữa mà để hắn ta mang thư khiêu chiến đến Long Quốc.

Vốn dĩ hắn ta rất tin tưởng Yagyu Muneyoshi, nhưng bây giờ lại có chút không chắc chắn, Lâm Ẩn và sư phụ hắn ta đều sâu không lường được.

...

Sau khi Watanabe Izumataro thảm hại rời đi, thì giới lánh đời ở Long Quốc đều sôi trào.

Tin tức Lâm Ẩn đạt tới Thần cảnh vừa truyền về nước, đại tông sư của Phù Tang hẹn Lâm Ẩn tới đỉnh núi Đại Nhật khiêu chiến đã truyền đi khắp nơi, rất nhiều thế lực định đi nịnh hót nhà họ Lâm cũng dừng lại.

Dù sao thì một gia tộc có Thần cảnh còn sống mới đáng để bọn họ nịnh hót. Nếu Lâm Ẩn chết trong tay Yagyu Muneyoshi thì đồ bọn họ đưa đi chẳng phải là đổ sông đổ bể sao.

So sánh với Lâm Ẩn thì bọn họ càng coi trọng Yagyu Muneyoshi hơn!

Lâm Ẩn căn bản là không thèm để ý đến chuyện trong giới lánh đời. Lúc này Lư Lập Quần đang đưa anh tới khu biệt thự của Tô Thanh Từ.

Lâm Ẩn nhíu mày nhìn ngôi biệt thự như vừa bị cướp, Lư Lập Quần đứng bên cạnh, mồ hôi lạnh không ngừng rơi.

"Cậu Lâm, tôi sẽ lập tức đi tra xem đã xảy ra chuyện gì!".

Lư Lập Quần nói xong thì nhanh chóng qua một bên gọi điện thoại. Sau đêm đó ông ta cho rằng Tô Thanh Từ đã bị Lâm Ẩn thu phục rồi, hôm nay ông ta lại nhìn thấy thực lực của anh, đang định nhân cơ hội này nịnh hót một phen thì ai ngờ Tô Thanh Từ lại mất tích, hai nữ bảo vệ ông ta để lại cũng không thấy đâu nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui