Sắc mặt Trần Phong xám xịt nhìn Chu Vũ Tinh, cậu ta không ngờ mình đã làm cho Chu Vũ Tinh nhiều việc như vậy, nhưng trong mắt Chu Vũ Tinh bản thân lại chỉ là một con cóc ghẻ.
Thượng Quan Bình cũng khinh thường nhìn Trần Phong, anh ta vốn định mời Trần Phong tới dự hôn lễ hôm nay là để làm nhục cậu ta, Trần Phong thật sự cho rằng cậu ta là nhân vật máu mặt hả.
Thượng Quan Bình lập tức nói với người sau lưng anh ta:
"Ông Lưu, ông hãy giải quyết thằng nhóc kia đi, nếu không sẽ làm lỡ giờ lành mất!".
"Ừ!".
Ông lão đứng sau lưng Thượng Quan Bình chậm rãi bước tới rồi nhìn chằm chằm Lâm Ẩn, ông ta hỏi: "Nhóc con, sư phụ cậu là ai? Có thể tôi và sư phụ cậu có quen biết nhau đấy, cậu đừng có ngạo mạn ở đây, nếu không sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!".
“Ông Lưu, ông cần gì phí lời với cậu ta? Mau giết cậu ta đi!”, Chu Vũ Tinh đứng bên cạnh Thượng Quan Bình hét to.
Ông Lưu dừng lại, ông ta bất mãn liếc nhìn Chu Vũ Tinh.
Trong lòng Chu Vũ Tinh cũng căng thẳng, cô ta không dám nói thêm nữa.
Thượng Quan Bình cũng trừng mắt nhìn Chu Vũ Tinh. Ông Lưu là cao thủ của nhà họ Thượng Quan, địa vị trong gia tộc cũng ngang ngửa với trưởng lão, nếu làm mất lòng ông Lưu thì cuộc sống sau này của anh ta sẽ không dễ dàng gì.
Ông Lưu lắc đầu rồi tiếp tục nói với Lâm Ẩn: "Nếu cậu đã không nói gì thì đừng trách tôi không khách sáo!".
Lâm Ẩn lạnh lùng nói: "Ông không xứng làm bạn với sư phụ tôi!".
"Kiêu ngạo!".
Ánh mắt ông Lưu trở nên lạnh lẽo, bóng dáng ông ta đột nhiên di chuyển, nhoáng cái đã tới trước mặt Lâm Ẩn, ông ta giơ nắm đấm đấm thẳng vào đầu Lâm Ẩn.
"Bùm!".
Ông Lưu bay ngược về sau với tốc độ nhanh chóng, cả người ông ta dính trên tường, khóe miệng chảy ra máu tươi, xem ra cũng không sống nổi bao lâu nữa.
"Ông Lưu!".
Thượng Quan Bình hô lên một tiếng, ông Lưu là cao thủ bảng Thiên, vậy mà cậu thanh niên kia chỉ dùng một chiêu đã đánh bại ông ta, người còn trẻ hơn cả anh ta này là ai?
"Rốt cuộc cậu là ai?".
Thượng Quan Bình nuốt nước bọt, anh ta nhìn Lâm Ẩn với vẻ kinh hoàng.
Khách mời xung quanh cũng hóng chuyện, người này rốt cuộc là ai vậy, ngay cả trưởng lão của nhà họ Thương Quan cũng không phải là đối thủ của cậu ta, lần này nhà họ Thượng Quan đụng phải tường đồng vách sắt rôi.
"Ai dám đến nhà họ Thượng Quan gây chuyện thế!".
Lúc này từ trong sân truyền đến một tiếng hét giận dữ, có người đã âm thầm thông báo cho các trưởng bối của nhà Thượng Quan, Thượng Quan Phi mang theo bốn trưởng lão bảng Thiên chạy tới, vừa tới đã nhìn thấy ông Lưu đang dính trên tường, sắc mặt Thượng Quan Phi và bốn trưởng lão đều thay đổi.
Ông Lưu cũng là cao thủ có thực lực trung bình ở bảng Thiên, hiện giờ không ngờ lại bị một người trẻ tuổi đánh thành như thế.
Lúc này một vị trưởng lão cảm thấy người thanh niên trước mặt có chút quen thuộc, ánh mắt ông ta đột nhiên co lại, ông ta sợ hãi hỏi:
"Cậu là Lâm Ẩn đúng không?".
Lúc trước bọn họ đã xem ảnh chụp của Lâm Ẩn, nhưng bởi vì thời gian trôi qua quá lâu nên đã quên mất, sau đó lại nghĩ đến tin tức tối qua Lâm Ẩn còn sống trở về thủ đô, thì ông ta lập tức biết người này là ai.
"Lâm Ẩn!".
"Làm sao có thể là Lâm Ẩn chứ?".
"Xong rồi, thật sự xong rồi!".
Hầu hết mọi người trong nhà họ Thượng Quan đều nghe đến uy danh của Lâm Ẩn, nhà họ Thương Quan không có cao thủ trên bảng Thiên thì làm sao có thể ngăn cản Lâm Ẩn đây?
Chân Thượng Quan Bình run lên, hôm nay vốn là một ngày vô cùng vui mừng của anh ta, tại sao tên ác độc này lại tới đây?
"Chồng à, người này là ai thế?".
Chu Vũ Tinh thấy sắc mặt những người xung quanh không đúng thì nhẹ giọng hỏi.
Lúc này Thượng Quan Bình vẫn đang suy nghĩ, đâu có thời gian để ý Chu Vũ Tinh, nếu hôm nay không xử lý tốt chuyện này thì có thể đám cưới của anh ta sẽ trở thành đám tang mất.
Sắc mặt của Thương Quan Phi cũng thay đổi, ông ta nghĩ cho dù Lâm Ẩn có trở về thì người đầu tiên cậu ta tìm tới cũng phải là nhà họ Cao hoặc Kiếm Môn, cho nên hôm qua sau khi nhận được tin tức thì bọn họ không di tản về đất tổ ngay, nhưng không ngờ sáng nay Lâm Ẩn đã đuổi giết tới nơi rồi.
Thế này là trời muốn diệt nhà họ Thượng Quan rồi!
"Cậu Ẩn, sao cậu lại tới đây? Hay là vào trong uống chén trà nóng nhé".
Khuôn mặt Thượng Quan Phi xuất hiện nụ cười còn xấu hơn cả khóc, ông ta cúi người nói với Lâm Ẩn.
Mọi người xung quanh trở nên náo loạn. Bình thường người khác phải nịnh bợ Thượng Quan Phi, chứ chưa bao giờ bọn họ thấy Thượng Quan Phi phải khúm núm như thế?
Cậu thanh niên này rốt cuộc là ai?
"Không cần uống trà!".
Lâm Ẩn nhìn Thượng Quan Phi rồi bình tĩnh nói:
"Hôm nay tôi tới đây để giết người, những kẻ từ bảng Thiên trở nên của nhà họ Thượng Quan mau tự sát đi! Nếu không tôi sẽ giết hết tất cả người nhà họ Thượng Quan!".
Giọng Lâm Ẩn vô cùng thản nhiên, nhưng những cao thủ xung quanh nghe thấy thì đều hít một hơi mạnh, vừa mở miệng đã bảo tất cả cao thủ bảng Thiên của nhà họ Thượng Quan phải tự sát, như thế khác gì triệt đường sống của người ta chứ, nếu các cao thủ bảng Thiên của nhà họ Thượng Quan chết hết thì làm sao bọn họ còn đứng vững được ở giới lánh đời hiểm ác này.
Hôm nay có rất nhiều người từ trong giới lánh đời tới chúc mừng, bọn họ cũng đã nghe đến danh tiếng của Lâm Ẩn, nên không khỏi lặng lẽ lùi về sau vài bước, bọn họ sợ sẽ bị nhà họ Thượng Quan liên lụy.
“Lâm Ẩn, đừng khinh người quá đáng!”, Thượng Quan Phi Phi mặt đỏ bừng quát lớn.
Lâm Ẩn nhìn Thượng Quan Phi rồi lạnh lùng nói: "Tôi khinh người quá đáng đấy thì sao?".
"Tự sát hay là chết hết, ông tự lựa chọn đi!".
Lúc này Chu Vũ Tinh có thể nhận ra Lâm Ẩn còn mạnh hơn cả bố chồng cô ta là Thương Quan Phi, lúc này nhà họ Thượng Quan sắp thất thủ, nếu có thể nịnh bợ Lâm Ẩn thì Thượng Quan Bình có là cái thá gì?
Nghĩ tới đây thì Chu Vũ Tinh dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Lâm Ẩn.
Cô ta vẫn rất tự tin về ngoại hình của mình, cô ta không tin bản thân không thể quyến rũ được Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn liếc nhìn nhà họ Thượng Quan, anh thấy bọn họ không có ý định tự sát thì lạnh lùng nói: “Trước đây tôi đã cho ông cơ hội, nhưng ông không biết trân trọng. Vậy thì đừng trách tôi tàn nhẫn!".
"Dàn trận!".
Thượng Quan Phi giận dữ hét lên, bốn vị trưởng lão, Thượng Quan Phi và tám cao thủ đỉnh cao bảng Địa của nhà họ Thượng Quan dàn trận tạo thành vị trí ngũ hành.
Sức mạnh của mười ba người dường như kết hợp thành một thể, khí thế mơ hồ có thể so được với cao thủ trên bảng Thiên.
"Lâm Ẩn, cơ nghiệp nhà họ Thượng Quan mấy trăm năm của tôi không phải thứ mà một mình cậu có thể lật đổ được. Mười ba người chúng tôi có thể kết hợp dàn trận ngũ hành để chống lại cao thủ trên bảng Thiên. Cậu nên rút lui thì hơn, để tránh làm tổn thương hòa khí!".
Khuôn mặt Thương Quan Phi tràn đầy vẻ đắc ý, bát quái ngũ hành là trận pháp bí truyền của nhà họ Thượng Quan, nhờ nó mà ngay cả khi gia tộc suy yếu cũng không bị đẩy ra khỏi danh sách năm gia tộc quyền thế.
"Lâm Ẩn, giờ cậu mau quỳ xuống van xin, tôi còn có thể cầu xin bố tôi tha cho cậu, nếu không...".
Vẻ mặt Thượng Quan Bình cũng xuất hiện vẻ vui mừng, bát quái ngũ hành xuất hiện thì Lâm Ẩn nhất định không phải đối thủ của bọn họ.
"Ồn ào!".
Lâm Ẩn cau mày, anh đánh một chiêu về phía Thượng Quan Bình.
"Bộp!".
Thượng Quan Bình trực tiếp bị Lâm Ẩn đánh bay ra ngoài rồi đập thẳng vào cánh cổng gỗ có tuổi đời hàng trăm năm.
"Bình Nhi!".
Thượng Quan Phi gào lên một tiếng thê lương, ông ta hét lên:
"Xông lên!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...