Chàng Rể Cực Phẩm

Đỉnh núi Giang Nguyệt.

Trong hang núi trống trải không người, gió mát nhẹ thổi, không khí tịch liêu.

Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đen khoanh tay đứng đó.

Hắn ta hiên ngang thẳng tắp, nhìn từ xa, cả người giống như trường thương có thể đâm thủng trời bất cứ lúc nào, khí thế nghiêm nghị khiến người ta không dám đến gần.

Dưới ánh trăng nhàn nhạt bao phủ, người đàn ông áo đen này càng có khí chất khó tả hơn.

Giống như một con thú dữ chuẩn bị giết chết con mồi bất cứ lúc nào, cho người ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Người này chính là Hắc Long Vương danh tiếng lẫy lừng của Long phủ.

Phía sau hắn ta là một thanh niên đeo mặt nạ mặc đồ đen đang đứng thẳng.

Mà cách xa đó trăm mét có rất nhiều bóng người mặc áo đen, ai cũng phát ra hơi thở nguy hiểm khiến người ta sợ hãi.

Trên tay nhóm người này đều đeo bao tay phát ra ánh bạc nhàn nhạt mang theo khí chất kỳ lạ, dáng vẻ nhìn qua như đang chuẩn bị chiến đấu vậy.

“Thưa ngài, tinh nhuệ của Hắc Long Vệ đã tập trung đầy đủ, chỉ chờ Lâm Ẩn chui đầu vào lưới thôi”, chàng trai áo đen khom người cung kính báo cáo.

Hắc Long Vương không quay người lại mà nhìn về phương xa, như thể đang ngắm trăng.

“Đã chuẩn bị xong mọi thứ chưa?”.


Hắc Long Vương bình tĩnh lên tiếng, phát ra giọng nói u ám khàn khàn.

“Báo cáo, tất cả đều đã chuẩn bị đầy đủ rồi”, Xà Tướng cung kính báo cáo: “Trong phạm vi trăm dặm không có người ở, các lối ra vào của núi Giang Nguyệt cũng đã phong toả nghiêm ngặt, chắc chắn không có chút biến động nhỏ nào có thể che giấu được tai mắt của chúng ta”.

“Chỉ cần một mình Lâm Ẩn đến đây, thuộc hạ đảm bảo cậu ta không thể rời khỏi đỉnh núi Giang Nguyệt, thậm chí còn không cần ngài tự mình ra tay”.

“Rất tốt”, Hắc Long Vương thản nhiên nói.

“Bổn toạ lên kế hoạch lâu như vậy, buông bỏ lợi ích của thủ đô và Cảng Thành, chỉ để đợi kỳ luân hồi của Lâm Ẩn đến. Tốn biết bao tâm huyết như thế, hành động lần này tuyệt đối không thể xảy ra chút bất trắc nào được”.

“Nếu có sơ suất gì, Xà Tướng, bổn toạ sẽ chém đầu của cậu”.

Hắc Long Vương cảnh cáo, trong lời nói mang theo uy nghiêm khiến người ta không dám phản kháng.

Trên trán Xà Tướng đổ mồ hôi lạnh, cúi đầu đáp: “Xin ngài yên tâm, tất cả đều thực hiện theo sắp xếp của ngài, chắc chắn sẽ không có sơ xuất gì”.

Hắn ta đi theo bên cạnh Hắc Long Vương mười mấy năm, hiểu rất rõ tính cách của người này.

Cực kỳ lạnh lùng, cực kỳ điềm tĩnh, cũng cực kỳ tàn nhẫn.

Không cho phép có chút sơ suất, làm việc nhất định phải chắc chắn trăm phần trăm, nếu không sẽ không dễ dàng ra tay.

Sư tử bắt thỏ, cũng phải dùng hết sức lực.

Đây là phong cách làm việc của Hắc Long Vương.

Huống hồ là đối mặt với nhân vật hung ác như Lâm Ẩn.

Hơn nữa còn liên quan đến kỳ ngộ quan trọng nhất trong đời của Hắc Long Vương, là kế hoạch quan trọng nhất.

Hắn ta gần như đã tính toán tất cả tình huống có thể xảy ra, tính toán chính xác đến từng bước đi.

Bí kíp Long phủ trên người Lâm Ẩn là thứ khiến Hắc Long Vương có thể bất chấp tất cả, vứt bỏ mọi thứ, không tiếc trả giá để lấy được nó.

Dù sao đó cũng là bí kíp thất truyền mà cả phủ quân Long phủ đương nhiệm là ngài Cố cũng không thể lấy được!

Bí kíp tối cao nhất trong giới lánh đời Long Quốc.

Là bí kíp vô số người theo võ cổ tha thiết ước mơ, làm vô số ông trùm trong giới lánh đời có thể mất bình tĩnh.

Nếu công bố thân phận người thừa kế Long phủ của Lâm Ẩn ra ngoài, tung ra tin anh cất giữ bí kíp tối cao của Long phủ trong người.

Thì chắc chắn sẽ dẫn đến một trận gió tanh mưa máu vô cùng vô tận trong giới lánh đời, thậm chí còn khiến vận mệnh thế giới thay đổi, ngay cả thế giới ngầm nước ngoài cũng sẽ đến săn giết Lâm Ẩn.


Nhưng bí mật này, chỉ có bản thân Lâm Ẩn và Hắc Long Vương biết.

Sau khi Hắc Long Vương biết được thân phận thật sự của Lâm Ẩn cũng không hề thông báo với ngài Cố - phủ quân đương nhiệm của Long phủ, ngay cả Thanh Long Vương ở gần thủ đô cũng không biết thân phận thật sự của Lâm Ẩn.

Mục đích của hắn ta là muốn độc chiếm bí kíp trên người Lâm Ẩn, còn từng nghĩ chuyện nhận Lâm Ẩn làm thuộc hạ.

Dã tâm của Hắc Long Vương cực kỳ lớn.

Lớn đến muốn độc chiếm giới lánh đời Long Quốc, muốn lật đổ Long phủ.

Mà muốn thực hiện dã tâm của hắn ta, Lâm Ẩn… Chính là người trọng nhất.

“Xà Tướng, Lâm Ẩn trả lời Văn Thiên Phượng thế nào?”.

Hắc Long Vương đột nhiên đổi chủ đề, nặng nề hỏi.

“Thưa ngài, lúc Văn Thiên Phượng hỏi Lâm Ẩn, Lâm Ẩn rất bình tĩnh, nhưng thật ra thuộc hạ có thể cảm nhận được sự dao động trong lòng cậu ta”, Xà Tướng bình tĩnh phân tích: “Lâm Ẩn rất quan tâm đến người vợ kết tóc Trương Kỳ Mạt của mình, có lẽ đây chính là điểm đột phá”.

“Lâm Ẩn cũng nói cậu ta sẽ tự mình đến đỉnh núi Giang Nguyệt, đàn ông như cậu ta không thể nào vứt bỏ người phụ nữ mình yêu được”.

Xà Tương dám nói vậy vì anh ta cũng biết phong cách làm việc của ông trùm giới lánh đời.

Chỉ cần là người có trình độ võ thuật đến một cảnh giới nhất định, thì chắc chắn sẽ tự có lòng dạ của riêng mình.

Nếu lòng dạ bị tổn thương, thì cũng giống như tổn hao võ công.

Nếu Lâm Ẩn ngồi nhìn người phụ nữ của mình bị huỷ hoại chắc chắn trong lòng sẽ có vấn đề, sau này không thể nào tiến bộ lên nữa.

“Cậu phân tích hay đấy, Lâm Ẩn này rất mạnh, mạnh đến mức cả bổn toạ cũng phải kiêng dè”, Hắc Long Vương chậm rãi nói: “Nếu không phải bổn toạ có hai khuyết điểm của cậu ta thì thật sự không dám đấu với người như thế đâu”.

Hắc Long Vương cảm thấy Lâm Ẩn là một kẻ mạnh tối cao gần như hoàn mỹ, chỉ có hai khuyết điểm trí mạng.


Một là kỳ luân hồi rất khó khống chế võ thuật, thực lực suy yếu.

Hai là Lâm Ẩn quá trọng tình.

“Trương Kỳ Mạt kia thế nào? Có trông kỹ không”.

“Thưa ngài, thuộc hạ luôn nghe theo lời ngài, không để Trương Kỳ Mạt chịu chút tổn tương nào cả”, Xà Tướng cung kính báo cáo.

“Có thể thu phục quân tướng mạnh như Lâm Ẩn không thì phải xem tấm bài Trương Kỳ Mạt này có thể có bao nhiêu hiệu quả”, Hắc Long Vương chậm rãi nói: “Nếu có thể làm tốt chuyện này, một mũi tên trúng hai con nhạn, thì bổn toạ sẽ nhanh chóng lên kế hoạch giành lấy Long phủ…”.

Kết quả hoàn mỹ nhất Hắc Long Vương tính toán là thu phục Lâm Ẩn, lấy được bí kíp của Long phủ.

Như vậy sẽ lập tức lấy đi thân phận người thừa kế duy nhất của Lâm Ẩn, kêu gọi sự ủng hộ của nhiều người, thật sự đối đầu với ngài Cố ở Long phủ, cướp đi quyền khống chế của Long phủ.

Dù sao sức ảnh hưởng của phủ quân tiền nhiệm vẫn còn đó, chỉ là bị ngài Cố hùng hổ đàn áp, không ai dám ngẩng đầu đứng ra.

Sau chuyện này, có thể khống chế con rối Lâm Ẩn, thuận thế khống chế luôn Long phủ, ngồi trên đầu thiên hạ.

“Trong kế hoạch của ngài, chuyện này, nhất định có thể hoàn thành”, Xà Tướng cung kính nói.

“Ha?”, Hắc Long Vương cười lạnh lắc đầu: “Thế gian làm gì có chuyện nào vẹn toàn chứ”.

“Đây chỉ là tính toán kết quả của chuyện này thôi. Lâm Ẩn biết điều, bổn toạ sẽ cho cậu ta kết quả tốt. Nếu không biết điều thì cứ khiến cậu ta mất vợ mất võ, cả đời phải chịu giày vò, cả đời đều đau khổ đi”.

Lúc nói những lời này, giọng nói của Hắc Long Vương u ám đến khiến người ta sợ hãi, cảm thấy giật cả mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui