Lúc này, thi thể của Từ Cửu Linh cũng được những ám vệ còn lại của nhà họ Từ mang ra ngoài.
Mọi người nhìn mà trong lòng thầm thổn thức, sợ hãi trong lòng.
Đây là uy thế của Lâm Ẩn, cậu Ẩn ở thủ đô!
Bọn họ thầm hiểu trong lòng, sau này, nhà họ Từ sẽ bị xóa tên ở thủ đô...
Ván bài lớn ở thủ đô này, Lâm Ẩn chính là người cầm chương điều khiển trật tự.
Sợ rằng, tương lai mười năm tới, nếu không có gì bất ngờ, sẽ không có ai có thể đối đầu với Lâm Ẩn ở thủ đô này.
Buổi hội nghị thượng đỉnh Thiên Long này đã gắn cho Lâm Ẩn địa vị tuyệt đối, vua ở thủ đô.
Chẳng mấy chốc, nhóm nhân viên thương vụ đã hành động, những người ở đây đều ký tên, trao đổi hợp đồng, xác định thái độ, chỉ chờ sau khi trở về sẽ bắt đầu công việc hợp tác.
Lão Ma và Anna ngồi trong góc xem một màn này, sắc mặt đều rất phức tạp.
“Cô Anna, chẳng trách lúc trước Lâm Ẩn lại xem nhẹ sự giúp đỡ của chúng ta như vậy...”, Ánh mắt lão Ma sáng lên, ông ta chậm rãi nói: “Uy tín của gia tộc Cromir chúng ta đối với cậu ta thì có cũng được không cũng chẳng sao. Cậu ta căn bản không cần chúng ta giúp trấn áp tập đoàn tài chính nước ngoài, cậu ta có thể tự giải quyết hội nghị thượng đỉnh Thiên Long này”.
“Đúng vậy, thực lực và thủ đoạn của anh Lâm còn lớn mạnh hơn bề ngoài chúng ta có thể nhìn thấy”, Anna cảm khái nói, mắt đẹp lấp lánh ánh sáng.
Mà Quaison ngồi bên cạnh lại thấp thỏm bất an, sắc mặt rất khó coi.
Anna liếc nhìn cậu em họ này, lạnh lùng nói: “Quaison, bây giờ em còn thấy anh Lâm chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài nữa không?”.
“Em...”, Quaison đỏ bừng mặt, ấp úng nói.
Hành động mạnh mẽ của Lâm Ẩn đâu chỉ tát vào mặt cậu ta.
Cậu ta thật sự hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.
Lâm Ẩn mà cậu ta khinh thường, ấy thế mà lại là nhân vật mạnh mẽ như vậy, có được thực lực có thể xoay chuyển càn khôn.
“Theo ước định, sau này ngậm cái mồm thối của em lại, đừng có nói bậy về anh Ẩn trước mặt chị”, Anna ánh mắt có chút đắc ý, dạy dỗ nói.
“Em biết rồi, chị Anna”, Quaison ủ rũ cúi đầu nói, “Đúng rồi, chị Anna, xin chị hãy nói vài lời tốt về em trước mặt anh Ẩn nhé. Em không muốn bị anh ta ghi thù, người đàn ông này thật đáng sợ”.
Quaison thầm thấy may mắn trong lòng, may là lão Ma đã ngăn cản cậu ta, không để cậu ta âm thầm động tay động chân, hợp tác với nhà họ Từ chống lại Lâm Ẩn.
Nếu không, hôm nay thật sự sẽ còn có thi thể của cậu ta, cũng bị nâng ra ngoài...
“Quaison, cậu còn cần phải rèn luyện nhiều hơn, suy nghĩ của cậu vẫn còn quá ngây thơ”, lão Ma dạy dỗ nói.
Nói xong, ánh mắt Lão Ma trở nên sâu thẳm, tự nói: “Tôi phải gọi điện thoại báo báo tất cả chuyện hôm nay với lão Tước gia. Cô Anna, cô phải bỏ ra nhiều công sức hơn để theo đuổi Lâm Ẩn rồi!”.
Anna hơi thay đổi sắc mặt, trong đầu hiện lên bóng dáng người đàn ông kia, hai má không nhịn được hơi ửng đỏ.
....
Một ngày sau.
Giới thế gia ở thủ đô gần như là nổ tung.
Vô số tin tức chấn động được truyền đi khắp nơi, vô số người phải kinh ngạc.
Cụ Từ, Từ Cửu Linh tức giận mất mạng ở hội nghị thượng đỉnh Thiên Long.
Là cậu Ẩn của nhà họ Tề đã bức tử ông cụ cổ hủ vô cùng uy vọng này.
Chuyện này, đã khiến cho tất cả mọi người trong giới quyền quý ở thủ đô đều cảm nhận sâu sắc được sự đáng sợ của Lâm Ẩn.
Mà thành Thiên Long cũng đã bị cậu Ẩn khống chế trong lòng bàn tay. Vô số người đã chuẩn bị quà tặng, tới chào hỏi Ninh Khuyết - người đại diện cho Lâm Ẩn ở trong giới thượng lưu thủ đô, muốn nhân đây để tỏ thái độ thần phục, lấy lòng Lâm Ẩn.
Một chuyện khác, mấy người có địa vị cao của nhà họ Từ, cả chủ tịch của tập đoàn Thất Tinh – Park Kim Hoon cũng đã bị tổ chức vệ an bắt vào tù.
Còn vì nguyên nhân gì lại không công bố ra ngoài.
Nhưng ai ai cũng có thể nghĩ ra được, cả nhóm nhân vật cấp cao như vậy phải vào tù, còn là bị tổ chức vệ an bắt đi, vậy là đã phạm tội lớn tới mức nào?
Tất cả mọi người đều cảm giác được, cái gọi là ý trời không lường trước được.
Xúc phạm Lâm Ẩn, đúng là xúc phạm ý trời!
Còn tất cả những người còn lại của nhà họ Từ, đều biến mất trong một đêm ở thủ đô.
Sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Từ nghe nói đã dâng tặng cậu Ẩn vô điều kiện. Đây cũng là cách toàn bộ người nhà họ Từ đã làm để thoát thân, giữ mạng sống.
Lúc này, thành Trung Thiên Tinh, tòa nhà Tinh Thần, văn phòng tổng giám đốc.
Lâm Ẩn ngồi ngay ngắn trên ghế dựa, trên bàn đặt một ly hồng trà nóng còn đang bốc hơi nghi ngút.
Anh đang ung dung nhâm nhi một ngụm.
Cốc cốc, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
“Vào đi”.
Vu Tắc Thành đi vào.
“Anh Ẩn, đã tìm được Đồ Sơn và Thạch Thái, là ám vệ của nhà họ Từ đưa tới đây”, Vu Tắc Thành cung kính báo cáo.
Lâm Ẩn khẽ gật đầu, dặn dò: “Để cho hai người họ nghỉ ngơi một thời gian, rồi hãy bàn đến công việc”.
Trước đây, Musashi Juro mai phục ám sát anh, chắc là đã bị lộ hành trình, sau đó tra hỏi mới biết, là Thạch Thái và Đồ Sơn bị bắt, tài liệu bí mật họ đang giữ cũng bị người Phù Tang lục soát được.
Những nhân vật quan trọng của nhà họ Từ người thì chết, người thì vào tù, những người còn lại cũng coi như là thức thời, biết trả người về đây.
“Anh Ẩn, đêm qua, người nhà họ Từ đã chuyển tất cả sản nghiệp của gia tộc cho tôi. Cả gia tộc họ đã rời khỏi thủ đô suốt đêm, ra nước ngoài, tôi đã theo dõi chặt chẽ, là ở khu vực vùng biển quốc tế Hoa Hồng”, Vu Tắc Thành nghiêm nghị nói: “Có cần tôi ra lệnh, giải quyết tất cả người của nhà họ Từ ở vùng biển quốc tế không?”.
“Tôi đã sắp xếp cho người nhà họ Từ đào mỏ ở Châu Phi. Nếu anh Ẩn muốn nhổ cỏ tận gốc, chỉ cần nói một lời mà thôi”.
Lâm Ẩn đặt ly trà xuống, lạnh nhạt nói: “Tạm thời giữ lại mạng sống cho bọn họ. Nhà họ Từ đã bị xóa tên ở thủ đô, không còn bất cứ uy hiếp gì nữa. Nếu bọn họ còn tâm tư gì, vậy ông hãy tìm cớ cho đi đào mỏ đi”.
Những nhân vật quyền lực ở nhà họ Từ như bố con Từ Trường Phong, bố con Từ Đàn Chu, âm thầm giết hết đi, còn lại cũng chỉ là người bình thường ở nhà họ Từ, để Vu Tắc Thành giám sát ở công ty khoáng sản ở Châu Phi là được rồi.
Lâm Ẩn vốn không phải người thích giết chóc, đám người này cứ giữ lại cho họ chút hơi tàn đi.
“Vâng, tôi sẽ nghe lời anh căn dặn”, Vu Tắc Thành cung kính nói: “Đúng rồi, anh Ẩn, còn vài chuyện muốn báo cáo với anh”.
“Thành Thiên Long đã thi công thuận lợi, không có bất cứ trở ngại gì. Mà nhà họ Tư Mã ở Giang Châu, chúng ta còn chưa kịp ra ta, đã có người vì lấy lòng anh, nên đã ra tay trước, xử lý bố con Tư Mã Phi Vụ rồi”, Vu Tắc Thành báo cáo.
Lâm Ẩn hơi gật đầu, chuyện này có thể đoán trước được.
“Ngoài ta, hôm nay cô Sở Sở và cô Anna kia đều tới thành Trung Thiên Tinh tìm anh để nói chuyện”, Vu Tắc Thành nghiêm nghị nói: “Bề trên trong gia tộc của hai cô gái này cũng tới đây. Tôi không dám tự ý quyết định, nên đã chia hai nhóm người này ra để tiếp đón ở hai phòng khách khác nhau”.
“Anh xem, nên tiếp đón hai đoàn người này như thế nào?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...