“Cậu Lâm, cậu...”.
Lão Ma toát mồ hôi trán, rõ ràng đã cảm nhận được sát ý ác liệt từ Lâm Ẩn, nên không nhịn được rùng mình một cái.
Dưới tình huống này, nếu Lâm ẩn thật sự muốn giết người.
Ông ta phải chết không thể nghi ngờ.
“Cậu Ẩn, chuyện lão Tước gia nhắc đến trong thư, tôi cũng không rõ lắm. Nếu có làm cho cậu có chỗ nào không hài lòng, xin hãy nói rõ”, lão Ma cúi đầu, thái độ khiêm tốn nói.
Ông ta cũng không biết trong bức thư lão Tước gia gửi cho Lâm Ẩn, rốt cuộc đã nói gì.
Lại khiến cho Lâm Ẩn có ý muốn giết người.
Nhưng mà, lão Tước gia đã căn dặn, sau khi Lâm Ẩn xem thư xong, cho dù nói thế nào cũng nhất định phải thỏa mãn tất cả điều kiện của anh.
Lâm Ẩn khẽ thay đổi ánh mắt, vẫn không nói gì.
“Lâm, ông nội tôi nói gì mà làm anh không vui như vậy?”, Anna thật cẩn thận nói: “Ánh mắt của anh đừng hung dữ như vậy được không. Gia, gia tộc chúng tôi nhất định không có ác ý”.
Thấy Lâm Ẩn không nói gì, cũng không tỏ thái độ.
Anna và lão Ma đều thấy lòng nặng trĩu, nội tâm vô cùng căng thẳng.
Bầu không khí yên tĩnh và áp lực trong chốc lát.
Lâm Ẩn nhìn về phía lão Ma, lạnh nhạt nói: “Lão Tước gia của gia tộc các người đang ở đâu?”.
Lão Ma sửng sốt một hồi, nói: “Cậu Lâm, giờ lão Tước gia đang ở biệt thự gia tộc tại nước M. Ý của cậu là?”.
“Trở về nói với lão Tước gia nhà các người, nếu muốn bàn chuyện, thì lão ta phải tự tới Long Quốc gặp tôi”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nói.
“Lời trong thư, tôi sẽ coi như chưa nhìn thấy. Nhưng tôi không hi vọng lão ta lại thử tôi một lần nữa”.
Trong giọng điệu bình thản của Lâm Ẩn còn lộ ra ý muốn giết người cực ý mãnh liệt.
Lão Ma trịnh trọng gật đầu, nói: “Cậu Lâm, tôi sẽ chuyển lời đến lão Tước gia.”
Ông ta đã hiểu ý trong lời nói của Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn cảm thấy gia tộc Cromir không đủ thành ý, người đại diện như ông ta không có tư cách nói chuyện.
Ít nhất lão Tước gia vốn phải tự mình tới Long Quốc, mới có thể bàn chuyện lớn.
Đổi thành người khác, giọng điệu hống hách, dám yêu cầu đường đường là lão Tước gia của thế giới ngầm phương Tây phải hạ cố tự mình tới gặp, chỉ sợ là đã sớm chọc tức lão Ma nổi giận mà ra tay rồi.
Nhưng đối mặt với nhân vật thần bí như Lâm Ẩn này.
Lão Ma không dám tỏ thái độ bất mãn.
Dừng một chút, lão Ma đổi giọng, nói: “Cậu Ẩn tôn kính, chuyện liên kết tập đoàn ở thủ đô và nước ngoài, tôi sẽ xử lý giúp cậu. Mong cậu đừng hiểu lâm, đây chuyện gia tộc Cromir chúng tôi có thể làm cho người bạn tôn quý là cậu, không cần cậu phải báo đáp gì cả”.
“Đúng vậy, Lâm. Chúng ta đã lâu không gặp, lần này tới thủ đô, chính là muốn giúp anh xủ lý một vài phiền toái nhỏ”, Anna lấy lòng nói.
Lâm Ẩn lạnh nhạt nói: “Các người muốn là thế nào, đó là chuyện của các người”.
“Chỉ là, tôi nhắc nhở các người một câu. Ở thủ đô, phải theo quy định của tôi”.
“Vâng! Cậu Ẩn, thủ đô là địa bàn của cậu, chúng tôi sẽ không vượt quá giới hạn”, lão Ma khiêm tốn, lập tức đồng ý.
“Vậy, Lâm, tôi muốn mời anh...”, Anna hình như muốn nói gì đó.
“Được rồi, nói chuyện cũng nãy giờ rồi, các người trở về đi”, Lâm Ẩn lạnh nhạt nói, ngắt lời Anna.
Anna mím môi, không cam lòng còn muốn nói gì đó, lão Ma lại kéo ống tay áo của cô ta.
“Vâng, cậu Lâm. Cậu làm việc đi, chúng tôi không quấy rầy nữa”.
Lão Ma hơi hơi khom lưng hành lễ, sau đó đi cùng Anna rời khỏi phòng khách, ra khỏi biệt thự.
Đợi hai người đi rồi, ánh mắt Lâm Ẩn dần trở nên thâm sâu, anh cầm chén trà trên bàn lên, nhấp một ngụm nhỏ.
Anh đã hiểu ý đồ của gia tộc Cromir.
Rõ ràng họ đang muốn thử thân phận và thái độ của anh.
Vị lão Tước gia kia thật sự không đơn giản.
Chuyện khác, Lâm Ẩn không muốn quan tâm nhiều, chỉ cần gia tộc Cromir không gây ra chuyện gì xấu ở thủ đô này.
Nơi khác, sau khi Anna và lão Ma rời khỏi biệt thự, đi vào phòng tiếp khách ở biệt thự bên cạnh, Quaison đang đứng ngồi không yên, ngồi hút xì gà trên sofa.
“Lão Ma, vì sao ông không để tôi nói rõ mọi chuyện vậy?”, Anna hơi khó hiểu hỏi.
“Không phải ông nội đã nói, để cho tôi mạnh dạn theo đuổi anh Lâm, tốt nhất là được anh ấy yêu thích, nói anh ấy có tư cách là đối tượng liên hôn với gia tộc sao?”, Anna nghi ngờ nói: “Hơn nữa, bố tôi cũng đồng ý chuyện này. Vì sao ông lại ngăn cản tôi nói ra?”.
Lão Ma trầm mặc một lát, nói: “Cô Anna, chuyện này không thể sốt ruột được. Người Long Quốc có quan niệm về chuyện tình yêu nam nữ khác với phương Tây chúng ta”.
“Hơn nữa, hôm nay Lâm Ẩn đã có sát ý, lúc này không hợp nói chuyện này, không thể chọc cậu ta tức giận nữa”, lão Ma trịnh trọng nói: “Theo tin tức tôi điều tra được, bên cạnh Lâm Ẩn không thiếu phụ nữ ưu tú. Hình như cậu ta có một người vợ kết tóc, nhưng bên ngoài vẫn có không ít phụ nữ. Cô Anna, lấy điều kiện ưu tú xuất sắc của cô, rất có khả năng có được cậu ta”.
“Chỉ là, Lâm Ẩn vẫn luôn giữ tâm lý cực kỳ cảnh giác với gia tộc Cromir chúng ta”.
“Lúc này lại đi thách thức giới hạn trong lòng cậu ta, sẽ chỉ khiến cho cậu ta càng phản cảm cô hơn, như vậy cô càng không có cơ hội”.
Nói xong, lão Ma thoáng nhìn Anna bằng ánh mắt ám chỉ sâu xa.
“Chuyện này...”, Anna cái hiểu cái không gật đầu, đưa tay chống cằm, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
“Tôi biết rồi. Lão Ma, tôi sẽ nghe theo ý kiến của ông”.
Lão Ma là quân sư cố vấn trong nội bộ gia tộc Cromir, ông ta tinh ranh linh hoạt, trí tuệ hơn người.
Hơn nữa, còn là một kẻ có thể đọc suy nghĩ của người khác trong âm thầm.
Cho nên, Anna tuyệt đối tin tưởng những phân tích của ông già này.
“Không biết trong thư của lão Tước gia đã nói gì, mà lại khiến cho Lâm Ẩn cự kỳ phản cảm, thậm chí còn có sát ý”, lão Ma lẩm bẩm: “Tôi phải gọi điện thoại cho lão Tước gia để báo cáo tình hình”.
“Lão Ma, có phải ông quá mức thận trọng hay không, chúng ta vì sao phải coi trọng địa vị của Lâm Ẩn ở Long Quốc này như vậy?”, Quaison ngậm xì gà, rất bất mãn nói.
“Lâm Ẩn này ở Long Quốc hình như là một nhân vật rất ghê gớm. Nhưng trên trường quốc tế, lại không có bất cứ thế lực gì cả”, Quaison không quá hài lòng nói: “Chẳng lẽ chị Anna còn không xứng với anh ta? Còn phải sợ anh ta phản cảm?”.
Cậu ta vừa nghe lời lão Ma nói thì thấy rất khó chịu.
Đúng là tôn kính Lâm Ẩn người Long Quốc này đến thái quá. Lại hạ thấp vị thế một phương của mình như vậy sao?
Theo lý thuyết, gia tộc Cromir phá lệ lựa chọn một người Long Quốc, bằng lòng gả cô Anna tôn quý cho anh ta, đó phải là phúc ba đời của anh ta mới phải!
Quaison càng nghĩ càng không hiểu, thái độ trong lòng đối với Lâm Ẩn cũng rất không vừa lòng. Người này khiến cậu ta mất mặt như vậy trước mặt bao người, lại sắp xếp cho cậu ta vào ở trong phòng tiếp khách, thậm chí ngay cả người làm cũng không có một ai tới phục vụ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...