Chàng Rể Cực Phẩm

"Anh Ẩn, chuyện anh nói chỉ là vấn đề nhỏ thôi." Vu Tắc Thành bảo: "Tôi đã xử lý tất cả sản nghiệp của nhà họ Tề giúp anh rồi, dưới trướng có vài tập đoàn đá quý ngọc ngà xuyên quốc gia cỡ lớn, bốc đại một trong số đó ra cũng đều là những ông lớn trong giới đá quý ở Long Quốc."

"Ừ, được lắm." Lâm Ẩn nói.

Năng lực của Vu Tắc Thành khá tốt, anh vô cùng yên tâm.

Sản nghiệp khổng lồ của anh ở thủ đô, dưới sự quản lý của Vu Tắc Thành đã được vận hành một cách ngay ngắn đâu vào đó.

"Đúng rồi, anh Ẩn, ngày mai khi nào anh đến? Tôi sẽ chuẩn bị sẵn máy bay đến đón." Vu Tắc Thành hỏi.

"Không cần đón đâu, khi nào đến tôi sẽ gọi rồi đi tìm ông." Lâm Ẩn nói.

"Vâng." Vu Tắc Thành nói với giọng do dự: "À đúng rồi anh Ẩn, lúc trước tôi nghe theo sắp xếp của anh, vẫn luôn điều tra hành tung của nhà họ Văn trong bóng tối. Gần đây tôi có nhận được một tin tức liên quan đến nhà họ Văn, nhưng bởi vì người dưới tay vẫn đang tiếp tục theo dõi nên chưa xác định được tình hình thật thế nào, vì thế tôi không báo ngay cho anh biết."

"Ồ? Ông có tra ra được gì chưa?" Lâm Ẩn thấy hứng thú: "Thế này đi, ngày mai gặp mặt rồi nói chi tiết cho tôi."

"Vâng."

Một tiếng "tinh" vang lên, Lâm Ẩn cúp điện thoại, ngồi dựa vào lưng ghế sau xe, ánh mắt dần trở nên sâu xa.

Đúng là không ngờ Vu Tắc Thành lại có thể điều ra được một chút manh mối.


Dựa vào tính cách cẩn thận của Vu Tắc Thành, nếu không chắc chắn được độ thật giả thì đã không chủ động nhắc tới trước mặt mình rồi.

Có lẽ chuyến đi lần này đến thủ đô sẽ có thu hoạch được một ít...

Hơn hai mươi phút sau, Lâm Ẩn trở lại vườn hoa trong biệt thự trên đảo nhân tạo.

Bên trong vườn hoa, Công Tôn Tàng Phong đang ngồi trên bàn trà với vẻ cẩn trọng, nhìn bộ dáng rất thấp thỏm.

Ở xung quanh có mười mấy bảo vệ mặc áo đen chia thành từng nhóm đứng canh ở mỗi góc, đề phòng rất nghiêm ngặt.

Sau khi bị Hades đánh bại, Công Tôn Tàng Phong đã được dẫn đến đảo nhân tạo này, đã ngồi ở đây hơn nửa ngày với tâm trạng sợ hãi, cũng đang đợi Lâm Ẩn trở về làm việc.

Trong mắt Công Tôn Tàng Phong, Lâm Ẩn đúng là quá mức thần bí, không ngờ còn có một căn cứ bí mật như vậy ở thành phố Thanh Vân, trong đảo nhân tạo này toàn bộ là cao thủ áo đen được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Mà lúc trước ông ấy vẫn luôn theo dõi Lâm Ẩn, nhưng lại không tra ra được bất kỳ tình báo nào liên quan đến chuyện này!

Cũng không biết cuối cùng Lâm Ẩn sẽ sắp xếp cho mình như thế nào.

Trong hơn nửa ngày qua, Công Tôn Tàng Phong đã tưởng tượng ra vô số lai lịch cho Lâm Ẩn, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ ra nổi, anh là thần thánh từ phương nào đến.


Dựa vào thực lực thân thủ của Công Tôn Tàng Phong, bất cứ lúc nào ông ấy cũng có thể hạ gục đội bảo vệ áo đen này rồi chạy trốn, nhưng ông ấy không dám làm thế, bởi vì một khi đã chọc Lâm Ẩn nổi giận thật sự thì ông ấy hoài nghi Dương Môn ở đằng sau có thể bảo vệ được mình hay không nữa.

Ngay lúc ông ấy đang thấp thỏm lo âu, Lâm Ẩn dẫn theo Hades bước chậm rãi vào vườn hoa.

Lâm Ẩn kéo một chiếc ghế gỗ ra rồi ngồi xuống, cầm lấy ấm tự rót cho mình một tách hồng trà.

"Sếp Lâm."

Lâm Ẩn vừa đến, Công Tôn Tàng Phong đã lập tức đứng lên, bộ dạng rất dè dặt.

"Sếp Lâm, khoảng thời gian qua tôi đã nghĩ thông suốt hết rồi, tôi muốn dốc lòng phục vụ cho cậu." Công Tôn Tàng Phong hít sâu một hơi, nói với vẻ cung kính: "Nếu cậu đồng ý, tôi muốn bái thành đồ đệ của cậu, tu tập võ đạo."

Đây là kết quả sau khi ông ấy đắn đo suy nghĩ, cuối cùng quyết định trung thành đi theo Lâm Ẩn, thậm chí bái Lâm Ẩn thành sư phụ.

Như vậy không chỉ có thể thoát khỏi nguy cơ về tính mạng, mà còn có thể làm đồ đệ của vị cao nhân này, đúng là chuyện tốt một mũi tên trúng hai đích.

Đối với loại người như Công Tôn Tàng Phong, tiền tài cũng chỉ là vật ngoài thân, thứ họ theo đuổi là sức mạnh siêu phàm thoát tục, Lâm Ẩn có thể giúp ông ấy trở nên mạnh mẽ, vậy thì còn quan trọng hơn bất kỳ vật ngoài thân nào.


Lâm Ẩn uống một tách trà rồi nói rất hờ hững: "Ông không có tư cách bái làm đồ đệ của tôi."

"Chuyện này..." Công Tôn Tàng Phong đỏ bừng mặt, rồi lại cúi đầu.

Dựa vào bản lĩnh và tài năng của ông ấy, rõ ràng là một sự tồn tại có thể đánh bại bất kỳ bậc thầy võ thuật nào, và cũng có thể khai tông lập phái ở bất kỳ tỉnh thành nào, kết quả khi chủ động muốn bài người ta làm thầy thì lại bị từ chối một cách không chút do dự, chuyện này đúng là xấu hổ quá đi mất.

Nhưng câu nói này của Lâm Ẩn, ông ấy chịu phục.

"Nếu ông làm việc tốt, tôi sẽ dạy ông hai chiêu." Lâm Ẩn nhìn về phía Công Tôn Tàng Phong, tất nhiên cũng nhìn rõ được tâm tư của người nọ.

"Tôi có chuyện cần ông đi làm." Lâm Ẩn nghiêm nghị nói.

"Sếp Lân, xin cậu cứ việc phân phó." Công Tôn Tàng Phong cúi đầu đáp.

"Ông xuất thân từ nhà họ Công Tôn tỉnh Cao Dương, tình huống bên kia hẳn ông rất rõ. Tôi xếp một nhóm người cho ông, ngày mai ông phải về tỉnh Cao Dương ẩn trốn trong bóng tối, giúp tôi theo dõi đám người Công Tôn Phi Thiên kia, có tình huống bất thường gì thì lập tức báo cáo cho tôi biết ngay." Lâm Ẩn nghiêm mặt giao việc.

"Ý của cậu là muốn tham gia nhúng tay vào chuyện của nhà họ Công Tôn?" Công Tôn Tàng Phong lộ vẻ ngạc nhiên mà nói: "Vũng nước nhà họ Công Tôn ở tỉnh Cao Dương này vô cùng sâu đấy."

Chuyện của nhà họ Công Tôn, không hề đơn giản như mặt ngoài của nó.

Công Tôn Tàng Phong thân là con cháu nhà họ Công Tôn, lại xuất thân từ Dương Môn, có hai tầng quan hệ như thế nhưng vẫn không biết quá nhiều nội tình, chỉ đảm nhiệm chức một tay đấm bảo vệ, căn bản không rõ được trận cờ bên trong rối rắm đến mức nào.

Hơn nữa cục diện trong nhà họ Công Tôn cũng không chỉ có mỗi một thế lực lớn là Dương Môn nhúng tay vào, mà còn các thế lực khác không thua kém gì cũng có chân trong đó.


"Đừng nói nhiều, ông chỉ cần làm theo mọi chuyện tôi giao là được." Lâm Ẩn vẫn nói với vẻ thản nhiên.

"Vâng, sếp Lâm, tôi đã hiểu rồi." Công Tôn Tàng Phong đáp một cách cung kính, dựa vào những kinh nghiệm ông ấy từng trải, tất nhiên biết được chuyện gì không thể hỏi nhiều.

Lâm Ẩn đưa mắt ra hiệu cho Hades, Hades vỗ tay một cái, chẳng mấy chốc, hơn hai mười bảo vệ mặc áo đen người nước ngoài đi tới xếp hàng ngay ngắn, đứng nghiêm, tất cả đều chào Lâm Ẩn một cái.

Đây là tiểu đội Hắc Ưng đã được điều chỉnh lại, trước mắt đây là đội đặc công tác chiến súng ống mạnh nhất dưới tay Chris ở Long Quốc, tố chất chuyên ngành tương đối cao.

Giao cho người hiểu chuyện như Công Tôn Tàng Phong dẫn theo một đội tinh anh như này ẩn núp làm việc, anh tin chắc rằng chuyện điều tra tình hình nhà họ Công Tôn không phải là điều gì khó khăn.

Để sắp xếp được mọi chuyện, Lâm Ẩn cũng đã phải đắn đo suy nghĩ một phen.

Em họ Công Tôn Thu Vũ vẫn còn đang ở tỉnh Cao Dương, tuy anh không định nhúng tay vào chuyện nhà họ Công Tôn, nhưng ít nhất phải đảm bảo được an toàn cho Công Tôn Thu Vũ.

Hơn nữa đây cũng là một thử thách cho Công Tôn Tàng Phong.

Công Tôn Tàng Phong là một quân cờ rất có tiềm lực, nếu như ông ấy trung thành làm việc cho mình, vậy thì sau này anh sẽ vạch kế hoạch giúp ông ấy chiếm được một vị trí trong Dương Môn ở hải ngoại.

"Sếp Lâm, những người này là?" Công Tôn Tàng Phong tỏ vẻ nghi ngờ mà hỏi, sau đó đánh giá tiểu đội Hắc Ưng một lượt.

Ông ấy có thể nhìn ra được đây là một đội tinh anh đẳng cấp hàng đầu, hoàn toàn không giống bảo vệ hay lính đánh thuê, khí chất trên người rất giống với những gã ngoan độc được cơ quan quân đội của các đất nước hùng mạnh bồi dưỡng ra.

"Đây là một nhánh tiểu đội tác chiến dưới tay tôi." Lâm Ẩn nói rất hờ hững: "Bọn họ sẽ dốc toàn lực phối hợp hành động với ông, về phần thân thủ bọn họ không bằng ông, nhưng tố chất chuyên ngành thì khỏi phải bàn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui