Cụ Tiền và Tạ Viễn liếc nhìn nhau, ra lệnh:
“Mau chóng kết thúc cuộc chiến, chạy đến biển Đen!”
Lâm Ẩn nhanh chóng chạy đến biển Đen, một vài Huyết Tộc và cao thủ Giáo Đình ra tay ngăn cản, nhưng cũng không ngăn được một cái vẫy tay của Lâm Ẩn.
Sau mấy lần ngăn cản thì không có ai ngăn cản Lâm Ẩn nữa.
Đương nhiên Lâm Ẩn không biết một trận đánh giết lung tung của anh đã gây lên sóng to gió lớn ở các nước phương Tây, Giáo Đình ăn sâu bén rễ ở phương Tây, Giáo Đình hùng hổ bảo các nước phối hợp, bọn họ cũng hết cách, chỉ có thể đồng ý.
Nhưng các nước đều không muốn trên đầu mình có thêm một thái thượng hoàng, lần này thấy cao thủ phương Đông có thể đối phó với Giáo Đình, trong lòng bọn họ cũng không khỏi bắt đầu tính toán.
Mãi đến khi anh đến chỗ cách biển Đen ba trăm kilomet mới có cao thủ Huyết Tộc và Giáo Đình đi ra ngăn cản.
Cách mấy dặm bên ngoài có thánh quang to mấy trường bắn tới từ xa.
Còn có một móng vuốt xương trắng dài mấy trăm trượng che kín bầu trời vươn tới từ xa, đột nhiên bắt lấy Lâm Ẩn.
“Hừ!”
Nhưng Lâm Ẩn chỉ hừ lạnh, dùng ngón tay như kiếm, chém một cái trong không trung, một đạo kiếm quang sáng lấp lánh như ánh sáng lướt qua hư không, trong thiên địa đều vang vọng tiếng kiếm reo như tia chớp.
Đó là kiếm quang cắt đứt hư không, cắt ra tiếng đốm lửa kịch liệt.
“A!”
“Hừ!”
Phía xa vang lên tiếng kêu và tiếng rên thê thảm, người ra tay của Huyết Tộc rõ ràng mạnh hơn một chút, tay trái bị kiếm quang cắt đứt tận gốc, bỏ chạy về phía xa không quay đầu lại.
Mà người ra tay của Giáo Đình chỉ là Địa Tiên trung kỳ, trực tiếp chết mất xác dưới thân kiếm của Lâm Ẩn.
“Sao có thể mạnh như thế được?”
“Người ra tay khi nãy là tam trưởng lão của Huyết Tộc và một đại kỵ sĩ vinh diệu đó!”
“Rốt cuộc người phương Đông này là ai?”
Các cao thủ trốn trong bóng tối vốn tưởng rằng Giáo Đình và Huyết Tộc phái hai cao thủ ra, cao thủ phương Đông này sẽ chết chắc, nhưng không ngờ sau trận giao chiến khi nãy, tam trưởng lão của Huyết Tộc và một Địa Tiên của Giáo Đình lại một chết một bị thương.
“Người này… hình như là Lâm Ẩn”.
Cuối cùng cũng có người thấy rõ tướng mạo của Lâm Ẩn, khiếp sợ nói.
‘Quá mạnh, sao có thể mạnh như thế được!’
Lúc này, đại trưởng lão của Huyết Tộc không rảnh để tâm đến tao nhã gì nữa, nhanh chóng bỏ chạy về phía đại quân, khi nãy lúc Lâm Ẩn bước ra bước đầu tiên, trong lòng ông ta đã có tiếng chuông báo động vang lên, nhanh chóng lùi về sau.
Điều này cũng giúp ông ta không mất mạng.
Thấy bóng người ngày càng gần, Damon càng sợ hãi hơn, dù trong tin tức biết Lâm Ẩn là người có thể đấu với Thiên Tiên, nhưng ông ta cũng là cao thủ chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Thiên Tiên cảnh, vốn cứ tưởng dù mình không phải đối thủ của anh nhưng muốn ngăn cản anh cũng không phải vấn đề, bây giờ xem ra ông ta sai rồi, với thực lực của Lâm Ẩn muốn giết chết ông ta cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt thôi.
Lâm Ẩn và đại trưởng lão chỉ đi mấy phút đã tới được nơi cách xa ba trăm kilomet, có thể nhìn thấy cao thủ phương Đông và phương Tây đang đánh nhau.
Mà lúc này Lâm Ẩn chỉ còn cách đại trưởng lão Huyết Tộc không hơn trăm mét, đây còn là Lâm Ẩn cố ý để đại trưởng lão dẫn anh đến chiến trường.
“Huyết Tổ, cứu mạng!”
Đại trưởng lão nhìn Huyết Tổ đang áp trận phía sau, tỏ vẻ vui mừng, la lên thành tiếng.
Nghe thấy tiếng la của đại trưởng lão, rất nhiêu người trên chiến trường đều bị Lâm Ẩn thu hút sự chú ý, bọn họ đều muốn xem thử rốt cuộc là ai khiến đại trưởng lão Huyết Tộc tiếng tăm lẫy lừng ở phương Tây bỏ chạy thụt mạng như vậy.
Lúc này, cao thủ phương Đông trên chiến trường cũng nhìn thấy Lâm Ẩn, đều tỏ vẻ vui mừng, khác với cao thủ phương Tây, bọn họ hiểu rõ về thực lực của Lâm Ẩn hơn, đặc biệt là những cao thủ trong bí cảnh Bồng Lai, ai cũng biết thực lực của Lâm Ẩn không hề yếu hơn cao thủ Thiên Tiên, có Lâm Ẩn, bên bọn họ cũng tỉ lệ thắng cao hơn.
“Giết!”
Sau khi thấy Lâm Ẩn, sĩ khí của bọn họ tăng cao, một vài cao thủ phương Đông xông thẳng vào trận doanh của phương Tây.
“Dừng tay!”
Huyết Tổ thấy thế thì hơi cau mày, không có cãi lại.
Sau âm thanh là một màn máu như thiên hà như thác nước.
Màn máu bắn vèo về phía Lâm Ẩn, muốn chặn lại anh bên ngoài chiến trường.
Nhưng Lâm Ẩn chỉ búng nhẹ tay một cái đã có thể đánh vỡ nó.
“Ai vậy?”
Cao thủ phương Tây giật mình la lên, đây chính là màn máu Huyết Tổ đánh ra, dù chỉ là tiện tay, nhưng cũng là một chiêu của Thiên Tiên, bây giờ lại bị người ta phá vỡ một cách thoải mái như thế.
Một vài cao thủ phương Tây biết rõ thân phận và chiến tích của Lâm Ẩn cũng hơi nhíu mày.
“Lâm Ẩn, ngươi dám!”
Thấy Lâm Ẩn đột nhiên tăng tốc, Huyết Tổ xuất hiện ở chỗ cách đại trưởng lão Huyết Tộc mười bước, trong lòng vừa tức giận vừa kinh ngạc:
“Quát lên, nếu ngươi dám ra tay với đại trưởng lão của tộc ta, ta chắc chắn sẽ ném cả tộc của ngươi vào trong ma vực, dùng liệt hỏa của địa ngục thiêu đốt năm trăm năm”.
- -------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...