Chàng Rể Cực Phẩm


Hôm sau, lầu Phỉ Thúy.

Tọa lạc bên hồ Lục Liễu ở ngoại ô phía đông thủ đô, là kiến trúc tiêu biểu vừa được xây dựng, tuy chỉ có bốn tầng nhưng lại chiếm diện tích đến mấy nghìn mét vuông, bối cảnh của ông chủ vô cùng thần bí, rất nhiều người nói sau lưng lầu Phỉ Thúy là một cao thủ Thần cảnh, dù là con nhà giàu đứng đầu thủ đô đi vào lầu Phỉ Thúy cũng không dám làm càn.

Tiệc rượu của hiệp hội võ thuật được tổ chức ở lầu Phỉ Thúy này.

“Tách tách”.

Lúc này, ngoài cửa lầu Phỉ Thúy có ánh đèn sáng rực, những chiếc siêu xe dừng lại, trai gái thượng lưu mặc vest giày da, váy dài chấm đất bước ra từ bên trong, đương nhiên đa số các phóng viên không có tư cách bước vào lầu Phỉ Thúy, chỉ có thể chen lấn trước cửa không ngừng chụp ảnh.

“Tô Thanh Từ kìa, cô ta chính là nữ ngôi sao nổi tiếng nhất Long Quốc hiện nay đấy, không ngờ cô ta cũng đến đây!”

“Ấy, đó không phải Robert ư? Anh ta là ngôi sao có giá trị con người cao nhất ở phương Tây, không ngờ hôm nay anh ta cũng đến đây!”

“Trịnh Chu Hiền của nước Thất Tinh cũng đến kìa, cô ta vừa có scandal với võ giả bảng Thiên trẻ tuổi nhất của nước Thất Tinh là Lý Thái Hạo.
Lý Thái Hạo là võ giả hot nhất của nước Thất Tinh lúc này, được vô số người tung hô, bây giờ Trịnh Chu Hiền dám xuất hiện, không sợ bị fan của Lý Thái Hạo xé nát ư?”

“Vu Thiến cũng đến kìa, nghe đồn Vu Thiến được đại gia thần bí của thủ đô bao nuôi, ngay cả mấy nhân vật lớn trong giới phim ảnh cũng không dám có quy tắc ngầm với Vu Thiến, không biết hôm nay có thể nhìn thấy đại gia sau lưng Vu Thiến không”.

Mấy phóng viên vây quanh lầu Phỉ Thúy vừa kích động quay chụp vừa trao đổi với nhau.


Bọn họ cũng chỉ là người bình thường thôi, khi những cao thủ võ đạo này xuất hiện bọn họ cũng không kích động lắm, nhưng lúc mấy ngôi sao đang hot xuất hiện, bọn họ lại điên cuồng chụp ảnh.

Những người tham gia tiệc rượu của hiệp hội võ thuật lần này không chỉ có những thế lực lớn của giới võ đạo, còn có nhân vật nổi tiếng của các giới, thậm chí có rất nhiều người cầm quyền của các tập đoàn tài phiệt xuyên quốc gia.

“Nhiều tài phiệt như vậy, xem ra trong ngoài nước đều rất chú ý đến việc thành lập hiệp hội võ thuật!”

Có người nhỏ giọng nói.

“Đâu chỉ là chú ý, đây chính là sự kiện lớn nhất của năm nay, một khi hiệp hội võ thuật thành lập sẽ có thể thay đổi cả tình hình quốc tế đấy!”, một phóng viên đeo kính đen, trước ngực ghi là Nhật báo Thủ Đô cười khẩy nói, Nhật báo Thủ Đô của bọn họ là tòa soạn báo lớn nhất Long Quốc, đương nhiên biết chuyện mà rất nhiều người khác không biết.

“Cậu Thanh Diệp của Long phủ chính thống đến rồi, hắn chính là người tổ chức tiệc rượu lần này đấy!”

Đột nhiên có người la lên.

Mọi người nghiêm túc đưa mắt nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy một chàng trai trẻ tuổi vênh váo đi đến dưới sự vây quanh của rất nhiều tài phiệt và tộc trưởng của các gia tộc võ đạo.
Dáng người hắn khỏe mạnh thon dài, khí chất độc đáo.
Mọi người nhìn thấy hắn đều vô thức thấy sợ hãi cúi thấp đầu tránh sang hai bên, dù là tộc trưởng của gia tộc đứng đầu ở thủ đô cũng tỏ vẻ kính sợ nữa là.

“Cậu Thanh Diệp thật oai phong quá ha”.


Đợi Thanh Diệp đi vào rồi, phóng viên của Nhật báo Thủ Đô mới hừ lạnh nói.

Nhật báo Thủ Đô bọn họ chính là sản nghiệp của nhà họ Ninh, cũng có thể nói là sản nghiệp dưới trướng Lâm Ẩn, đương nhiên biết Thanh Diệp là kẻ thù của bọn họ.

“Thói đời rối loạn rồi, bây giờ đầu trâu mặt ngựa gì cũng nhảy ra ngoài hết!”, một phóng viên trung niên cười khổ nói.

Vào lúc rất nhiều phóng viên và quần chúng hóng hớt chặn kín trước cửa lớn lầu Phỉ Thúy, vui vẻ hăng hái bình luận về từng người khách, Lâm Ẩn đã vào trong lầu Phỉ Thúy rồi.

Lâm Ẩn đến cùng với Ninh Khuyết và Đường Hôi, hai người cũng xem như nhân vật lớn ở thủ đô, đương nhiên cũng được mời, bọn họ đến cũng tạo ra chút xôn xao, còn ba người Lâm Ẩn, cụ Tiền và Tạ Viễn thì không ai nhận ra cả.

Tuy tiếng tăm của Lâm Ẩn đã lan truyền trong giới võ đạo từ rất lâu, nhưng người biết mặt Lâm Ẩn cũng không nhiều, mấy năm nay cụ Tiền cũng khiêm tốn, Tạ Viễn thì sống ở Nam Dương, người quen biết lão lại càng ít hơn.

“Nơi này là tầng một của lầu Phỉ Thúy, tiệc rượu thật sự nằm ở tầng cao nhất.
Tiệc rượu lần này có quy mô rất lớn, mời hơn mười nghìn người trong ngoài nước, đa số chỉ có thể ở tầng thấp nhất, chỉ những người có thân phận cao quý thật sự mới có thể đi đến tầng cao nhất tham gia tiệc rượu của hiệp hội võ đạo, bây giờ chúng ta có muốn lên không?”

Ninh Khuyết đứng một bên nhỏ giọng hỏi.

Người có thể tham gia tiệc rượu trên tầng cao nhất chắc chắn đều là những thế lực có cao thủ Thần cảnh tọa trấn, mấy người Ninh Khuyết cũng chỉ nhận được thiệp mời bình thường, nhưng cụ Tiền và Tạ Viễn đều có thiệp mời đặc biệt, Lâm Ẩn cũng có.


“Tiệc rượu chỉ là một thứ ngụy trang thôi, hiệp hội võ thuật thành lập, người quyết định thật sự là những cao thủ đứng đầu kia, chúng ta cứ ở đây tự nhiên bọn họ sẽ đến tìm chúng ta, tôi không gật đầu, hiệp hội võ thuật này cũng không thể thành lập!”

Lâm Ẩn bưng ly rượu, ánh mắt sáng rực.

Lúc này, trong buổi tiệc đột nhiên vang lên tiếng xôn xao.

“Là Vu Thiến!”

Nhìn thấy chuyện xảy ra trước mắt, ánh mắt Đường Hôi thay đổi, Vu Thiến là con gái của đại ca Vu Tắc Thành của gã, bây giờ gã cũng đối xử với Vu Thiến như con gái ruột của mình, không ngờ lại có người dám động tay động chân với Vu Thiến ngay ởtạithủ đô.

“Hả?”

Lâm Ẩn nâng mắt nhìn lên, nhìn thấy một đám người trẻ tuổi đang vây quanh Vu Thiến trong đại sảnh, lời nói vô cùng ngả ngớn, còn mặt Vu Thiến thì rất lạnh lùng.
Tuy cô ta cũng học được chút võ, nhưng dù sao thời gian quá ít, cô ta còn phải quay phim, bây giờ khó khăn lắm mới bước vào bảng Nhân, còn không có kinh nghiệm thực chiến, đối mặt với mấy người trẻ tuổi có học võ, chẳng mấy chốc đã bị ức hiếp đến mức lép vế.

Người xung quanh đều mang vẻ mặt xem trò hay, có rất nhiều người trong bọn họ biết người sau lưng Vu Thiến là Đường Hôi của thủ đô, mà Đường Hôi chính là cấp dưới lâu năm của Lâm Ẩn, còn đám người trẻ tuổi trước mắt lại là người của gia tộc phục tùng Thanh Diệp, chỉ không biết việc bọn họ đùa giỡn với Vu Thiến có phải ý của Thanh Diệp không thôi.

“Những người này là ai?”

Lâm Ẩn híp mắt, lạnh lùng hỏi.

“Cậu Ẩn, lần này cứ để tôi xử lý, tôi đã từng cảnh cáo thằng ranh Chương Trình kia đừng dây dưa với Vu Thiến nữa rồi, mấy ngày nay nhà họ Chương thấy mình phục tùng Thanh Diệp, hoàn toàn không nghe lọt tai lời của tôi!”


Đường Hôi vội vàng nói.

“Đi đi!”

Lâm Ẩn gật đầu.

Chuyện nhỏ thế này Đường Hôi có thể giải quyết, nếu người bên phe Thanh Diệp dám ra tay, anh rất muốn biết rốt cuộc người của dòng họ là phủ quân Long phủ nghìn năm trước có bản lĩnh đến bao nhiêu.

“Chương Trình, tránh ra cho tôi!”

Vu Thiến nhíu mày quát khẽ, lúc trước Chương Trình này động tay động chân với cô ta, bị chú Đường dạy dỗ một trận, khiêm tốn hơn nửa năm, nhưng không ngờ hôm nay lại bắt đầu nữa, nơi này là thủ đô, chẳng lẽ Chương Trình không sợ chú Đường ư?

“Ha hả, Vu Thiến, cô thật sự tưởng mình là một nhân vật ghê gớm gì à? Không ai có thể khiến tôi mất mặt hết lần này đến lần khác đâu, nếu không nhờ Đường Hôi và Công Tôn Thu Vũ bảo vệ cô, cô đã sớm bị cởi sạch ném lên giường của tôi rồi, lòng kiên nhẫn của ông đây cũng có giới hạn, hôm nay nếu cô ngủ với tôi một đêm, chuyện gì cũng dễ thương lượng, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo”.

Chương Trình nhuộm cái đầu vàng nhìn chằm chằm Vu Thiến, trong mắt đầy vẻ thèm thuồng.

“Cậu nghĩ mình là ai mà dám nói như thế vậy?”

Đường Hôi bước nhanh về phía Vu Thiến, tức giận quát.


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui