Chàng Rể Cực Phẩm


“Ầm!”

Một tiếng nổ vang lên, động phủ dựng lên tạm thời ầm ầm sụp đổ, bóng dáng của Tửu Đạo Nhân xuất hiện trong không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vua hổ đỏ.

“Hôm nay xem như các ngươi gặp may!”

Vua hổ đỏ thấy Tửu Đạo Nhân xuất quan thì biết chuyện này không xong được, xoay người muốn bỏ chạy về phía xa.

“Xẹt!”

Một đường kiếm quang sáng rực chặn đứng đường đi của vua hổ đỏ.

Tửu Đạo Nhân đứng trong hư không, một tay cầm kiếm, lạnh lùng nói với vua hổ đỏ: “Tiếp một kiếm của ta, nếu không chết, ta thả ngươi đi!”

“Tiểu bối, đừng có xem thường ta!”

Vua hổ đỏ gào lên một tiếng, đột nhiên tấn công Tửu Đạo Nhân, nó đã thăng lên Địa Tiên nhiều năm, tuy Tửu Đạo Nhân đã lên Địa Tiên, nhưng nó vẫn không cho rằng Tửu Đạo Nhân sẽ là đối thủ của mình.

“Chém!”

Nhìn thấy vua hổ đỏ nhanh chóng xông đến, sắc mặt Tửu Đạo Nhân không chút thay đổi, nhẹ nhàng vung kiếm Thái Huyền trong tay.


“Vèo!”

Một tia kiếm quang vô cùng rực rỡ xẹt qua giữa bầu trời, vua hổ đỏ cao hơn hai mươi mét phát ra tiếng gào long trời lở đất.

Thân thể của nó cứ thế bị cắt đứt làm đôi từ ở giữa!

Thân thể dị thú đủ để đỡ công kích của Địa Tiên lại không có chút cơ hội phản kháng nào trước kiếm quang của Tửu Đạo Nhân, giống hệt như một miếng đậu hũ dễ vỡ.

Lâm Ẩn và Lâm Kình Thương cũng há hốc mồm.

Đặc biệt là Lâm Ẩn, anh từng đánh nhau với vua hổ đỏ hai lần, thân thể của vua hổ đỏ không thua kém thân thể của anh bây giờ, nhưng lại bị Tửu Đạo Nhân chém chết chỉ bằng một kiếm, trông Tửu Đạo Nhân hình như còn chưa dùng hết sức”.

Một khi Tửu Đạo Nhân bước vào Địa Tiên cảnh cũng giống như cá chép hóa rồng vậy, trực tiếp biến thành thần long trên chín tầng trời.

Trong lòng Lâm Ẩn mơ hồ có cảm giác, tuy Tửu Đạo Nhân lúc này mới vừa bước vào Địa Tiên cảnh, nhưng chắc hẳn sức chiến đấu bộc phát ra sẽ không yếu hơn Kiền Hải Địa Tiên.

“Chúc mừng Đạo huynh bước vào Địa Tiên cảnh!”

Lâm Kình Thương chắp tay nói với Tửu Đạo Nhân.

Trong lòng cụ vẫn rất biết ơn Tửu Đạo Nhân, nếu không nhờ Tửu Đạo Nhân và núi Long Hổ, ở trước các gia tộc lớn của bí cảnh Côn Luân, nhà họ Lâm của cụ chẳng khác nào một con kiến cả.


“Chờ đợi biết bao lâu chính là vì ngày hôm nay đây!”

Sắc mặt Tửu Đạo Nhân hồng hào, dù một người nghiêm túc như lão cũng không thể nhịn cười, chờ đợi mấy năm, cuối cùng hôm nay cũng có thể bước vào Địa Tiên cảnh rồi.

Nếu chuyến đi này không lấy được hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, lão cũng sẽ lựa chọn trở về núi Long Hổ bế quan đột phá Địa Tiên cảnh, kết quả bây giờ có thể nói là tốt nhất.



Ba người Lâm Ẩn, Lâm Kình Thương và Tửu Đạo Nhân không ở lại rừng Ma Quỷ thêm nữa, trực tiếp rời khỏi rừng Ma Quỷ, khoảng thời gian này người của Giáo Đình và Huyết Tộc không tìm thấy bọn họ cũng đã lựa chọn từ bỏ rồi.

Bọn họ cũng hiểu nếu không có mấy cao thủ Địa Tiên hợp tác thì hoàn toàn không thể ngăn cản được ba người Lâm Ẩn, chỉ có thể từ bỏ.

Ba người Lâm Ẩn cũng ngựa không ngừng vó trở về Long Quốc, đến Long Quốc Tửu Đạo Nhân bèn chia tay hai người, tuy lão đột phá đến Địa Tiên cảnh, nhưng vẫn cần bế quan để củng cố cảnh giới, hơn nữa mới vào Địa Tiên cảnh, lão cũng có rất nhiều thứ cần học hỏi tiền bối Địa Tiên trong môn phái.

Mà Lâm Kình Thương cũng vội vàng muốn về nhà, không chút chậm trễ đi nhanh về núi Lang Gia cùng Lâm Ẩn.

Hai người đều là cao thủ Nhân Tiên, chẳng mấy chốc đã chạy đến Thương Châu từ sân bay quốc tế Trung Hải, bay nhanh về phía núi Lang Gia.

Mà lúc này, bầu không khí trên núi Lang Gia vô cùng căng thẳng.


Cụ bà dẫn theo mấy cao thủ Thần cảnh căng thẳng nhìn người trẻ tuổi và một ông lão trước mặt.

“Hai vị, cậu Ẩn không có ở Lang Gia, nếu hai người có chuyện gì chỉ có thể đợi cậu Ẩn trở về rồi hẳn đến”, cụ Tiền hơi khom người với hai người, đúng mực nói.

Người trẻ tuổi trước mắt còn trẻ thế đã có thực lực không kém gì cụ ta, thực lực của ông lão bên cạnh càng sâu không lường được hơn, chỉ phất tay một cái đã phá được trận pháp trên núi Lang Gia, cụ ta nghi ngờ ông lão có thể là cao thủ Địa Tiên cảnh.

Người trên núi Lang Gia bây giờ đã sớm không còn kém hiểu biết nữa, cũng đều biết cảnh giới trên Thần cảnh, cao thủ Địa Tiên, dù để ở trong bí cảnh Côn Luân có cao thủ tề tụ cũng vẫn là cao thủ đứng đầu.

Lúc này cậu Ẩn không có ở núi Lang Gia, hoàn toàn không một ai có thể ngăn cản được ông lão trước mặt cả.

Hơn nữa nhìn thái độ của bọn họ khi nãy, có lẽ chẳng có ý tốt gì!

Cụ Tiền nhìn hai người trước mắt, thầm nghĩ trong lòng.

“Nơi này là nơi Lâm Ẩn tu hành à? Đúng là không tệ”, người trẻ tuổi quan sát hoàn cảnh của núi Lang Gia, gật đầu hài lòng nói: “Nơi này làm nơi ở tạm thời của Long phủ tôi cũng tạm được, đến khi anh cả đến đây, vừa khéo có thể tiếp nhận vị trí phủ quân của Long phủ luôn”.

Thanh Long thầm thấy căng thẳng, khoảng thời gian này hắn cũng bị kích thích, vẫn luôn tập trung tu luyện ở núi Lang Gia, tiện thể xử lý chuyện của Long phủ, Long phủ bọn họ truyền thừa mấy trăm năm, cậu Ẩn mới là phủ quân của Long phủ, bây giờ hắn lại nghe thấy “Long phủ” từ trong miệng chàng trai trẻ này!

“Phủ quân của Long phủ chính là cậu Ẩn, đừng có nói năng bừa bãi”, Thanh Long hơi nhíu mày, tức giận nhìn chàng trai trẻ.

Sau khi Long phủ trải qua biến cố, vừa mới khôi phục được sức sống, lại thêm cậu Ẩn ra sức vun xới, thực lực của Long phủ hiện tại còn mạnh hơn gấp ba lần lúc ngài Cố quản lý Long phủ, bây giờ lại có người muốn giành lấy cơ nghiệp của Long phủ.

Tinh nhuệ Long phủ đứng sau lưng Thanh Long cũng nhìn chàng trai trẻ và ông lão với ánh mắt khó chịu, thái độ một câu bất hòa sẽ ra tay với hai người ngay.


“Cái này cũng xem như nói năng bừa bãi ư? Chỉ là nói thật mà thôi”, chàng trai trẻ không thèm quan tâm đến Thanh Long, thản nhiên đáp một câu: “Nghìn năm trước là do dòng họ chúng tôi quản lý Long phủ, bây giờ là lúc dòng họ chúng tôi xuất hiện một lần nữa”.

“Cậu nói gì?”

Vẻ mặt Thanh Long cứng đờ, nhìn về phía chàng trai trẻ với ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.

Tuy hắn chưa từng lên Long Đảo với Lâm Ẩn, nhưng sau đó cũng từng nghe Lâm Ẩn nói đến lịch sử của Long phủ, biết nghìn năm trước Long phủ ở bí cảnh Côn Luân bị người ta đuổi giết mới chạy đến thế giới thường.
Mà khi đó dòng của phủ quân thật sự có một ít người chạy trốn đến thế giới thường, mất đi liên lạc.
Chẳng lẽ chàng trai trước mắt thật sự là người của dòng họ nghìn năm trước ư?

Chàng trai trẻ không quan tâm đến đám người Thanh Long, chắp hai tay sau lưng, tự nhiên nói: “Hoàn cảnh nơi này không tệ, chỉ là quá nhiều người, cho các người thời gian hai ngày đuổi hết mấy người không liên quan đi, nghênh đón anh cả của tôi đến”.

“Thực lực của Long phủ bây giờ thật quá yếu, đường đường là long vương của Long phủ lại chỉ có thực lực trên bảng Thiên, rất lâu trước đây, nô dịch của Long phủ tôi cũng phải có thực lực trên bảng Thiên rồi”, chàng trai trẻ lắc đầu: “Nhưng không sao hết, đợi anh cả tôi tiếp quản Long phủ một lần nữa, chắc chắn sẽ dẫn dắt Long phủ trở về thời huy hoàng!”

“Cậu nói chuyện thật tự tin!”

Cụ Tiền nhìn chàng trai trẻ, lạnh lùng nói: “Chưa nói tới chuyện chúng tôi vẫn chưa biết các người có phải thế hệ sau của dòng họ phủ quân Long phủ nghìn năm trước không, dù các người có phải, cả nghìn năm nay các người cũng không xuất hiện, bây giờ vừa xuất hiện đã muốn hái quả ngọt rồi sao?”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt chàng trai trẻ biến mất, lạnh lùng nói:

“Chú Chân, vả miệng!”


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui