Mà lúc này trong Lôi Vực do lão thiên sư biến ra vẫn lập loè kiếm quang, tia chớp tung hoành, nhưng người đang xem cuộc chiến hoàn toàn không thể thấy rõ tình hình chiến đấu trong Lôi Vực là thế nào.
Chỉ có thể cố hết sức khiến dốc Mã Long không bị sóng thần phá huỷ.
Bên trong dốc Mã Long lúc này, các nhân vật lớn của Mã Lai cũng nhờ thiết bị không người lái phát hiện ra sự khác thường trên mặt biển xa xa, thỉnh thoảng có sóng biển đánh úp tới, nhưng mỗi lần sóng biển đến gần đất liền đều sẽ biến mất trong vô hình.
“Đây là sức mạnh của Tiên Nhân sao?”
Nguyên thủ của nước Mã Lai nhìn cảnh tỏng video, hơi há hốc mồm nói.
“Đúng vậy!”
Một cao thủ đỉnh cao bảng Thiên đứng bên cạnh nguyên thủ cũng tỏ vẻ khó tin, gia tộc bọn họ bảo vệ nguyên thủ nước Mã Lai đã được hơn trăm năm, có được vô số tài nguyên, anh ta cũng biết trên đời này còn có cao thủ mạnh hơn, nhưng không ngờ có thể mạnh đến mức này, nếu cao thủ cấp bậc này đấu với nhau trong thành phố rất có thể huỷ diệt cả thành phố một cách dễ dàng.
“Nguyên thủ, ông vẫn nên nhanh chóng rút lui thôi, những người đó có lẽ đều đến từ tiên cảnh trong truyền thuyết, nếu cao thủ của thế giới thường chúng ta không thể ngăn cản, sóng thần sẽ lập tức phá huỷ dốc Mã Long, chúng tôi đã sắp xếp cho người dân đến nơi cao lánh nạn rồi”.
Một người tuổi gần năm mươi nhỏ giọng nói, bọn họ là cấp cao nước Mã Lai, cũng có chút hiểu biết với chuyện đã xảy ra ở thung lũng Sương Mù, bây giờ tiên cảnh đã không còn là một từ xa lạ với bọn họ nữa, đặc biệt là người trong tiên cảnh cũng không thân thiện với người trong thế giới thường cho lắm.
“Ông Mã, ông xem chúng ta phải rời khỏi sao?”
Nguyên thủ của nước Mã Lai nhìn về phía người đàn ông trung niên đang mang vẻ mặt lo lắng cách đó không xa, nhỏ giọng hỏi.
Người đàn ông trung niên cũng có thực lực bảng Thiên, không hề thua kém gì cận vệ của ông ta, người này cũng là một cấp cao của nhà họ Mã, được mời tới sau chuyện của thị trưởng, muốn lấy chuyện này kéo gần quan hệ giữa nước Mã Lai và nhà họ Mã.
“Chúng ta vẫn nên rút lui trước đi”.
Ông Mã im lặng một lát rồi nói.
Từ trong video, ông ấy nhìn thấy cụ ông nhà mình đang đấu với sóng lớn, tin rằng đã lâu như thế, có lẽ người trong biệt thự nhà họ Mã đã rút lui hết rồi.
Hơn nữa nếu cụ ông cũng không thể giải quyết, ông ấy đi qua cũng không có ý nghĩa gì.
“Vậy chúng ta cũng đi tới chỗ cao trước”.
Theo lệnh của nguyên thủ, cả toà nhà làm việc đều bắt đầu vận chuyển, những đội binh lính bảo vệ nhân vật quan trọng trang bị đầy đủ đi về phía nơi có thể tránh được sóng lớn.
…
Mà bên trong Lôi Vực.
“Tụ!”
Theo tiếng hét to của lão thiên sư, sấm chớp trong đất trời đều bị ông ấy gom lại, hình thành một cự chưởng to lớn tận nghìn mét, giống như tay của Lôi Thần vậy, che khuất cả bầu trời, trên bầu trời của cả Lôi Vực đều bị bàn tay khổng lồ này che kín, cảm giác chỉ cần vỗ một chưởng này xuống, cả vùng biển cũng sẽ biến thành vùng chết.
“Chỉ với cái này vẫn chưa làm gì được tôi đâu!”
Sắc mặt Thanh Trích Tiên lạnh nhạt, bàn tay dài nghìn mét này như không tồn tại trong mắt lão ta vậy, lão ta một tay cầm kiếm, vung kiếm chém về phía cự chưởng.
Kiếm quang sáng rực bay lên cao.
“Ầm!”
Một âm thanh vang vọng truyền đến, cự chưởng nghìn mét bị kiếm quang chém ra một vết rách thật lớn, xuyên qua vết rách có thể nhìn thấy cả bầu trời bên ngoài.
“Khoá!”
Một chưởng không làm được gì, lão thiên sư vẫn không hề hoảng hốt, chỉ quát khẽ một tiếng.
Cự chưởng lập tức biến thành những xiềng xích phủ kín đất trời, muốn khoá Thanh Trích Tiên lại.
“Thanh Trích Tiên, ông đúng là mạnh thật, nhưng hôm nay ông cũng không hạ giới bằng chân thân, vẫn nên mau chóng rút lui đi!”, lão thiên sư lạnh nhạt nói.
“Phá!”
Xiềng xích lôi điện đầu trời như xích sắt bắt ngang sông, xung quanh Thanh Trích Tiên đột nhiên xuất hiện mười mấy con rồng được tạo ra bằng kiếm khí quay cuồng, rung chuyển đất trời, thậm chí trong biển còn có cột nước phóng lên cao, đâm về phía xiềng xích lôi điện kia.
“Ầm ầm ầm!”
Xiềng xích lôi điện và kiếm khí đụng vào nhau, Lôi Vực bao phủ hơn mười dặm kia cũng chậm rãi biến mất.
Sóng biển cuồn cuộn cũng biến mất theo đó.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ tình hình trong trận đấu.
Thanh Trích Tiên vốn ở trong Lôi Vực đã biến mất, chỉ còn lại một mình lão thiên sư đứng trên mặt biển.
“Sao có thể…”
Một thiên tài của bí cảnh khó tin nói.
Thanh Trích Tiên là ai chứ?
Người mạnh nhất trong bí cảnh Côn Luân hai trăm năm qua, từ sau khi lão ta thành danh, tung hoành bí cảnh Côn Luân, chưa từng thua trận, bây giờ lại thua trận ở thế giới thường.
Những người khác cũng đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
Ngay cả Tửu Đạo Nhân cũng hơi không dám tin rằng thầy mình lại mạnh đến thế.
“Haiz!”
Lão thiên sư thở dài một tiếng, lại lần nữa xuất hiện trên lưng rùa, lạnh nhạt nói với mọi người: “Giải tán đi, người trong bí cảnh Côn Luân các người ở thế giới thường không được tuỳ ý sử dụng sức mạnh vượt quá Nhân Tiên”.
“Vâng!”
Tất cả mọi người trong bí cảnh Côn Luân căng thẳng nói.
Lão thiên sư này chính là nhân vật ghê gớm có thể đấu với Thanh Trích Tiên, dù có giết bọn họ, gia tộc đứng sau cũng chưa chắc sẽ vì bọn họ mà đắc tội với một cao thủ như thế.
“Đi thôi!”
Lão thiên sư nói, mọi người như trút được gánh nặng, chắp tay với lão thiên sư rồi nhanh chóng rời đi.
Chỉ còn lại Bạch Vũ dẫn theo năm sáu người của nhà họ Bạch ở lại.
Đợi người của bí cảnh Côn Luân đi hết rồi, lão thiên sư mới thở dài: “Thanh Trích Tiên đúng là danh bất hư truyền”.
“Thầy, thầy chắc chắn rằng không phải đang tự khen mình chứ?”, Tửu Đạo Nhân lẩm bẩm.
Lão thiên sư nhìn Tửu Đạo Nhân một cái, sau đó quay đầu nói với Lâm Ẩn: “Lần này Thanh Trích Tiến xuống thế giới thường chỉ là một cái phân thân, cho nên tôi mới có thể ép lão ta đi, nếu không ai thắng ai thua vẫn chưa biết đâu”.
“Chỉ một phân thân đã mạnh đến thế rồi ư?”
Bạch Vũ lẩm bẩm, uy thế của trận đấu khi nãy, ngay cả bố hắn ta, chủ nhà họ Bạch ra tay bằng hết sức mình cũng không làm được, đây lại chỉ là động tĩnh một phân thân của Thanh Trích Tiên tạo ra, rốt cuộc lão ta mạnh đến mức nào?
“Đúng thế”.
Lão thiên sư gật đầu nói: “Thanh Trích Tiên đã chạm đến cánh cửa Thiên Tiên cảnh, bây giờ có lẽ đang bế quan ở một nơi đặc biệt, chắc hẳn phân thân này là lão ta để lại trước khi bế quan”.
“Nếu Thanh Trích Tiên đột phá đến Thiên Tiên cảnh, không phải chúng ta sẽ chết chắc sao?”, Tửu Đạo Nhân nói.
Sắc mặt Bạch Vũ cũng hơi nặng nề, quan hệ của nhà họ Bạch và nhà họ Thanh rất căng thẳng, nếu Thanh Trích Tiên bước vào Thiên Tiên cảnh, nhà họ Bạch của bọn họ sẽ không còn cơ hội xoay người nữa.
“Tiền bối, Thanh Trích Tiên muốn bước vào Thiên Tiên cảnh còn cần bao nhiêu năm nữa?”
Bạch Vũ cúi người hỏi lão thiên sư.
“Có lẽ là ba mươi năm, hai mươi năm, cũng có thể là mười năm, ai dám nói chắc chứ?”, lão thiên sư lắc đầu nói: “Nhưng nếu Thanh Trích Tiên bước vào Thiên Tiên cảnh, bí cảnh Côn Luân sẽ có một trận sóng gió”.
“Tiền bối, anh Lâm, tôi đi trước, nếu sau này anh vào bí cảnh Côn Luân nhất định phải đến tìm tôi, cho tôi tiếp đãi anh chu đáo”.
Nói xong, Bạch Vũ cúi đầu với lão thiên sư rồi rời đi, tin tức Thanh Trích Tiên đang bế quan quá quan trọng, nhà họ Bạch bọn họ vẫn luôn cho rằng Thanh Trích Tiên chỉ là đỉnh cao Địa Tiên, chỉ là chiến lực quá cao thôi, không ngờ lão ta đã bế quan, chuẩn bị bước vào Thiên Tiên cảnh rồi.
Thanh Trích Tiên chỉ mới là Địa Tiên đã có thể đấu với Thiên Tiên, nếu thành công thăng lên Thiên Tiên, trong bí cảnh Côn Luân, ai có thể ngăn cản được nữa?
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...