Chàng Rể Chiến Thần


Đối với lời uy hiếp của Từ Vĩ Tài, Dương Chấn căn bản không thèm để ý tới, chỉ lạnh lùng nói: “Dù gì cũng là bạn học cũ, tôi khuyên cậu sau này vẫn nên tử tế một chút đi.”
Từ Vĩ Tài không nói chuyện, hung hăng trợn mắt nhìn Dương Chấn rồi sau đó lập tức quay người đi khỏi.

Dương Chấn biết là Từ Vĩ Tài nghe không lọt lỗ tai, anh lắc đầu bất lực.

Đúng lúc này có một tiếng bước chân bối rối vang lên, sau đó lại nghe thấy: “Anh Dương, xin lỗi nha, để ngài đợi lâu rồi.”
Là Hàn Khiếu Thiên và Quan Tôn Sắc, với lại Trần Hưng Hải đã tới nơi.

Mấy người bọn họ đều dẫn theo người tới đây, Hàn Khiếu Thiên dẫn theo Hàn Diệp, Quan Tôn Sắc dẫn Quan Tuyết Tùng, Trần Hưng Hải dẫn theo Trần Hạo.

Hiện tại thì mấy ông cụ này đều đã thoái vị nhường chức, Hàn Diệp và Quan Tuyết Tùng, còn có Trần Hạo, mấy người bọn họ mới là gia chủ của các gia tộc.

Dương Chấn khẽ lắc đầu, vừa cười vừa nói: “Đã hẹn là tám giờ, bây giờ mới có bảy giờ rưỡi, là tôi đã đến sớm, cho dù có nói xin lỗi thì cũng phải là tôi nói.”
Dưới sự dẫn đầu của Trần Hưng Hải, một nhóm người đi vào phòng bao vip nhất trên tầng cao nhất của nhà hàng Trần thị.

Dương Chấn ngồi ở vị trí chủ vị, Hàn Khiếu Thiên và Trần Hưng Hải ngồi bên trái bên phải của Dương Chấn, Quan Tôn Sắc ngồi ở một bên khác của Hàn Khiếu Thiên, sau đó mới là Hàn Diệp cùng với Trần Hạo, còn có Quan Tuyết Tùng.

Mà hiện tại, Trần Anh Hào thân là người thừa kế đời thứ ba của nhà họ Trần, ngay cả tư cách ngồi xuống cũng không có, mà là đứng ở một bên bưng trà rót nước cho những người ngồi ở đây.


“Gia chủ Trần, bây giờ là thời kỳ vô cùng huy hoàng của ông, tôi vừa mới đến Yên Đô thì đã nghe nói vô số sự tích huy hoàng liên quan đến nhà họ Trần rồi đó.”
Hàn Khiếu Thiên vừa cười vừa nói.

Quan Tôn Sắc cũng cười nói: “Tôi cũng vậy, lỗ tai đều bị mài thành kén hết rồi, ai cũng nói nhà họ Trần là gia tộc phát triển rất nhanh, mới vào Yên Đô chưa tới nửa năm thì đã trở thành đệ nhất hào môn ở Yên Đô Bát Môn rồi.”
Trần Hưng Hải vui vẻ cười một tiếng: “Mọi người cũng đừng có khen tôi, tất cả đều là nhờ anh Dương hết đó, nếu như không có anh Dương cho chúng tôi cơ hội thì cho dù có cho nhà họ Trần chúng tôi một trăm năm đi nữa cũng không có khả năng có được thành tựu như hiện tại.”
Nói như vậy là nói thật, mặc dù trong số ba gia tộc này, nhà họ Trần đứng đầu ở Yên Đô, nhưng mà nếu như không phải Dương Chấn đã đuổi nhà họ Thái khỏi Yên Đô, thế thì nhà họ Trần cũng không có cơ hội tốt như vậy để có thể đến thay thế nhà họ Thái.

Nhưng mà nhìn thấy nhà họ Trần vô cùng huy hoàng, những người ở đây đều rõ ràng nhà họ Trần cũng chỉ là giúp Dương Chấn quản lý sản nghiệp của nhà họ Thái.

Nhưng mà cho dù chỉ là quản lý sản nghiệm giúp cho Dương Chấn, nhưng địa vị hiện tại của nhà họ Trần của mang đến thu hoạch rất lớn cho nhà họ Trần.

“Nào, chúng ta dùng trà thay rượu cùng nhau kính anh Dương một chén.”
Trần Hưng Hải chủ động nâng trà, đám người đồng loạt đứng dậy nâng chén.

Trần Hưng Hải cảm kích nói: “Anh Dương, cảm ơn ngài.”
“Anh Dương, cảm ơn ngài.”
“Anh Dương, cảm ơn ngài.”

Trong lúc nhất thời tất cả những người có mặt ở phòng bao đều nói lời cảm ơn với Dương Chấn.


Dương Chấn cười nói: “Mọi người khách khí rồi, có thể có được như hiện tại đúng là có sự trợ giúp của tôi, nhưng mà cũng là do mọi người đã nắm bắt cơ hội rất chính xác nên mới có thể làm cho gia tộc của mình càng ngày càng phồn vinh hơn.”
“Với lại tôi giúp đỡ cho các người cũng là vì giúp đỡ cho tôi, tất cả mọi người không cần phải khách khí.

Nào, cạn ly.”
Những người ở đây đều biết Dương Chấn không uống rượu, cho nên chỉ có nước trà, không có rượu gì hết.

Chẳng mấy chốc, đồ ăn đã được mang lên bàn, Trần Hưng Hải rất có tâm, tất cả các món ăn ở trên bàn đều là món ăn của Giang Châu.

“Gia chủ Trần, nghe nói nhà hàng Trần thị còn cung cấp thức ăn miễn phí cho những người sống lang thang?”
Dương Chấn đột nhiên lại hỏi.

Trần Hưng Hải nhẹ gật đầu, vội vàng nói: “Lúc nhà hàng Trần thị vừa mới xây dựng thì cũng không nổi tiếng như vậy đâu, có một gia đình lớn đặt một trăm bàn tiệc cưới ở đây, kết quả ngày đến ngày kết hôn đối phương lại nói đổi chỗ.”
“Nhưng mà tiệc đã được chuẩn bị kỹ càng rồi, nhà hàng cũng vừa mới xây dựng không bao lâu, kinh doanh cũng không tốt, có nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy, nếu như trong một thời gian ngắn không sử dụng thì sẽ lãng phí.”
“Lúc đó Anh Hào đã đưa ra phương pháp cung cấp thức ăn cho những người lang thang, thuận tiện quảng cáo, thực hiện hoạt động mỗi ngày cung cấp một trăm phần thức ăn miễn phí cho những người lang thang.”
“Kết quả là cùng ngày mở tiệc chiêu đãi, nhà hàng Trần thị bởi vì vậy mà nổi tiếng nhanh chóng, cho nên mới nổi như hiện tại, còn trở thành thánh địa livestream.”
Trần Hưng Hải vừa cười vừa nói, trông rất là vui mừng.


“Không tệ đó.”
Dương Chấn nhìn về phía Trần Anh Hào.

Chỉ là một câu không tệ đã để Trần Anh Hào thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói: “Cảm ơn anh Dương.”
“Mặc dù chỉ là vì một hành động trong lúc vô tình, hoạt động tiếp tế cho người lang thang đã có thể tạo ra danh tiếng cho nhà hàng Trần thị, nhưng mà tôi hy vọng các người có thể giữ vững lòng tốt của mình, là một doanh nghiệp có lương tâm.”
Dương Chấn nói chuyện với một vẻ mặt thành thật: “Đã thực hiện hoạt động này, vậy thì sau này phải luôn cố gắng thực hiện nó.”
“Nhất là trong cái nghề này nhất định phải chủ trương tiết kiệm lương thực, đối với tình huống lãng phí, cái nào cần trừng phạt thì nhất định phải trừng phạt.”
“Không chỉ có nhà hàng Trần thị, còn có các doanh nghiệp dưới trướng của gia tộc các người cũng phải lấy dân làm gốc, nếu như các người có thể phát triển thì nên quyên góp giúp đỡ cho xã hội, chuyện này là chuyện nên làm.”
Nghe thấy lời nói của Dương Chấn, ba người già nhất ở đây đều cảm khái liên tục, mở miệng nói: “Anh Dương yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ không để ngài phải thất vọng đâu.”
“Được, tôi kính mọi người một chén.”
Tâm trạng của Dương Chấn rất tốt, anh nâng chén lên rồi nói.

Trong lúc Dương Chấn đang ở trong phòng bao nói chuyện với bọn người Hàn Khiếu Thiên, ở bên ngoài nhà hàng Trần thị có mấy chiếc Audi A4 màu đen chạy tới, có hai mươi người thanh niên với dáng vẻ lưu manh vọt thẳng vào trong nhà hàng.

Trong nhà hàng lập tức vang lên tiếng thét chói tai, quản lý nhà hàng hội vàng bước ra: “Các người là ai, muốn làm cái gì vậy hả?”
“Này, ông nói cho tôi biết cái thằng khốn nạn Dương Chấn đó đang ở đi, bây giờ nó đang ở trong phòng bao nào?”
Từ Vĩ Tài nhận ra quản lý nhà hàng, trước đó người mà anh ta nhìn thấy chính là người quản lý này đã chủ động dẫn Dương Chấn đi lên trên lầu.

Quản lý nhà hàng cũng nhận ra Từ Vĩ Tài, kinh ngạc nói: “Cậu là cái cậu streamer nhỏ lúc nãy đó hả?”
“Chát.”
Từ Vĩ Tài tát một cái vào mặt của quản lý nhà hàng, tức giận nói: “Mẹ nó chứ, ông đang xem thường ai vậy, ông đây là streamer nổi tiếng có năm triệu fan hâm mộ.”
“Nhanh chóng dẫn bọn tôi đi tìm Dương Chấn đi, nếu không thấy bọn tôi, sẽ đánh chết ông.”

Có một cậu thanh niên giữ lại bím tóc sau đầu bước lên phía trước, vẻ mặt uy hiếp.

Quản lý nhà hàng cắn răng nói: “Tôi khuyên các người vẫn lên nhanh chóng rời khỏi đây đi, nếu không thì các người nhất định sẽ phải hối hận.”
“Má nó, ông là cái thá gì chứ? Cũng dám uy hiếp ông đây, ông biết đại ca của tôi là ai không hả?”
Người thanh niên cầm đầu đạp quản lý nhà hàng một cái, lạnh giọng nói.

Quản lý nhà hàng cười lạnh một tiếng: “Tôi không biết đại ca của cậu là ai, nhưng mà tôi vẫn muốn khuyên cậu, trước tiên gây sự ở nhà hàng Trần thị, cậu vẫn nên hỏi đại ca của cậu có dám gây sự ở đây hay không.

Đừng làm lớn chuyện này lên, nếu không thì ngay cả đại ca của cậu cũng sẽ bị kéo vào.”
Đương nhiên quản lý nhà hàng biết sau lưng nhà hàng Trần thị chính là nhà họ Trần vô cùng nổi tiếng trong đoạn thời gian gần đây, đương nhiên là ông ta sẽ không bị mấy câu uy hiếp của đối phương làm cho sợ hãi.

“Còn dám mạnh miệng, muốn ăn đòn rồi.” Người thanh niên tức giận ra lệnh một tiếng, một đám người liền điên cuồng đánh quản lý nhà hàng.

“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tôi dẫn các người đi.”
Lúc này, có một nhân viên của nhà hàng nhìn không được, liền vội vàng lên tiếng thuyết phục.

Lúc này đám người mới từ bỏ việc đánh đấm quản lý nhà hàng, một đám người trực tiếp đi theo nhân viên đó đi lên trên tầng cao nhất.

Bọn người Dương Chấn đang nói đùa với nhau, bỗng nhiên lại rầm một tiếng, cửa phòng bao bị người ta đá văng ra, mấy tên thanh niên lưu manh vọt vào trong.

“Anh Hoàng, chính là cái tên khốn nạn này đã hủy đi con đường live stream kiếm sống của em.” Từ Vĩ Tài chỉ vào Dương Chấn, cắn răng nghiến lợi nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận