Chương 759:
Diệp Phi bắt ông ta dọn dẹp sạch sẽ rồi lập tức cút đi ngủ, bằng không sẽ lập tức phế công phu của ông ta.
Một giây trước, Chung Thiên sư còn giữ vẻ đạo mạo, uy nghiêm như cao nhân đắc đạo, một giây sau liền lập tức cúi đầu, ngoan ngoãn dọn sạch phòng.
Ông ta cũng không phải cố ý làm nhà rối tung lên, nhưng tu vi của ông chỉ vừa mới có đột phá thôi vẫn chưa kiểm soát được thành thục nhưng lại muốn thể hiện sức mạnh đôi chút.
Cũng như một người mới tập lái xe vậy, điều chỉnh vẫn chưa thạo nhưng lại cứ muốn lái mấy vòng hóng mát.
Thấy Chung Thiên sư ngoan ngoãn chịu khó làm việc, Diệp Phi cũng không nói thêm gì nữa, lắc đầu đầy bất đắc dĩ rồi trở về phòng tắm rửa.
Tầm rửa xong, Diệp Phi vừa lau tóc vừa kiểm tra tin nhắn, phát hiện có tin nhắn của đám người Đường Kỳ Kỳ và Tô Tích Nhi gửi tới.
Diệp Phi trả lời xong tin nhắn rồi mới ngả đầu lên giường thiếp đi.
“Đinh!”
Sáng ngày hôm sau, Diệp Phi rời giường có hơi trễ, lúc rửa mặt xong, đang định xuống dưới hoàn thành bài luyện công buổi sáng thì lại thấy điện thoại vang lên.
Diệp Phi deo tai nghe lên, vừa mới nhấn nghe thì bên kia đã truyền tới tiếng la lớn của Lý Đại Dũng: “Diệp Phi, cháu có biết hôm nay là ngày bao nhiêu không hả?”
Diệp Phi nghe thế hơi ngẩn ra, hỏi lại: “Ngày bao nhiêu?”
“Hồ đồ!”
Giọng điệu Lý Đại Dũng trầm xuống, trong đó có mấy phần không vu p Phi, cháu đã qua cái tuổi 18 rồi, nên nghiêm khắc với chính mình hơn chút đi”
“Có biết hôm nay là ngày đầu tiên cháu đến tập đoàn Như Ý làm việc không? Chuẩn bị đi, 8 giờ 30 phút Mạt Mạt sẽ chờ cháu ở cửa lớn của trụ sở tập đoàn”
“Chú biết ngay là cháu không nhớ mấy chuyện này mà nên mới gọi điện sang nhắc nhở cháu đó, không ngờ cháu đúng là ngơ ngơ không nhớ cái gì luôn”
Ông thật bất lực với đứa cháu này mà: “Cháu còn không tập trung để ý bằng trước đây, chú thật thất vọng về cháy đấy”
“Xin lỗi chú Dũng, chú đừng nóng giậ Diệp Phi vội vàng lên tiếng giải thích:” Không phải là cháu không muốn tới tập đoàn Như Ý làm, nhưng cháu thấy nó không thực sự cần thiết.
”
Anh cũng đã chỉnh hợp lại Nam Lăng Võ hội rồi, trước kia định tới tập đoàn Như Ý làm việc là để tìm một chút ý tưởng giờ thì việc đó không còn nhiều ý nghĩa nữa.
“Chú Dũng, cháu cũng không ngại nói cho chú biết, thật ra cháu là tập đoàn Như Ý.
.
” Diệp Phi muốn nói cho chú ấy biết rằng, anh thậm chí còn là là một trong những đại cổ đông của tập đoàn Như Ý.
Nhưng mà còn chưa kịp để anh giải thích xong, Lý Đại Dũng đã tức giận không nhịn được mà quát lên: “Không cần đi làm cái gì mà không cần đi làm?”
“Trước không nói đến sao phải làm việc, nhưng cháu có biết là vì kiếm được công việc này cho cháu mà Mạt Mạt đã tốn bao nhiêu thời gian, công sức không.
Mà giờ xem bộ dáng cà lơ phất phơ, suốt ngày ăn không ngồi rồi của cháu.
.
”
“Nếu không tranh thủ nhanh tìm một công việc ổn định, cho những cái suy nghĩ viển vông, thói hư vinh, phù phiếm và cả cái tính nóng như lửa của mình thì cháu nghĩ mình còn có tương lai không?”
Lý Đại Dũng lại nghĩ đến cái lần Diệp Phi nói biệt thự Phi Long là của mình thì lòng càng thêm tức giận mắng: “Chú biết rõ những lời này có hơi nặng nề nhưng chú cũng là người nhìn cháu lớn lên từ cái thời còn ãm ngửa, chú không muốn nhìn cháu hủy hoại tương lai của mình”
“Nếu là người khác thì chú chẳng thèm quan tâm, chú cũng chẳng muốn rước thêm phiền vào người làm gì”
“Diệp Phi, cháu nhất định phải đi làm cho chú, chỉ cần cháu đến tập đoàn Như Ý làm việc ba tháng thôi, chú Dũng hứa sẽ mua cho cháu một chiếc xe 350 triệu cho cháu đỡ phải đi bộ”
“Làm đủ một năm, chú Dũng sẽ mua cháu 3,5 tỷ làm đặt cọc tiền nhà.
Làm đủ ba năm chú Dũng sẽ trả toàn bộ tiền nhà còn thiếu cho cháu”
“Tóm lại, cháu nhất định phải ngoan ngoãn tới tập đoàn Như Ý đi làm đi”
Lý Đại Dũng phải dùng đến kế cây gậy và củ cà rốt, uy bức lợi dụ, nhất quyết phải đưa đứa cháu trai này về lại con đường đúng đắn.
Mặc dù quả thật là Lý Đại Dũng nói thật khó nghe, nhưng Diệp Phi vẫn cảm thấy thật ấm áp, bởi anh biết, chú của mình vô cùng quan tâm đến mình, anh biết, trong đời mình, luôn có một người quan tâm, sẵn sàng mua xe, mua nhà, làm mọi cách để dẫn anh đi con đường đúng đắn nhất.
Anh cũng hiểu được rằng, nếu ngày hôm nay mình không chịu đến tập đoàn Như Ý làm việc thì sau đó Lý Đại Dũng sẽ vô cùng phãn nộ, thậm chí sẽ không nhìn mặt anh nữa.
Thế nên, anh mỉm cười nói: “Chú Dũng cứ yên tâm, cháu sẽ đi làm ngay bây giờ đây.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...