Chàng Rể Bác Sĩ


Chương 738:
 
Thấy tên mập da trắng bị chảy máu, thanh niên tóc húi cua mới dừng tay: “Mập mạp thối, đùa giỡn người phụ nữ của Triệu Khôn tao, tao đập chết mày”
 
Hãn ta lại đạp cho tên mập một đạp sau đó dẫn người trở về.

 
Tên mập da trắng giãy dụa đứng lên, ôm đầu chảy máu be bét thấp giọng quát: “Dám đụng đến Thomson tao, bọn mày cứ đợi đấy…”
 
Thomson ôm đầu thù hăn rời đi, Đường Kỳ Kỳ kéo Diệp Phi vào ghế dài.

 
Diệp Phi liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy băng ghế dài rất viết chữ chỗ ngồi đế vương, có hơn hai mươi nam nữ ăn mặc quần áo không tầm thường ngồi ở đây.

 
Nam thì thân hình cao lớn, khôi ngô hữu lực, đến cả người thanh niên tóc húi cua vừa nãy kêu là Triệu Khôn cũng là một thân cơ bắp cường tráng.

 
Phụ nữ thì đẹp hơn, ai nấy đều mặc quần áo xinh đẹp quyến rũ, mắt ngọc mày ngài, đoan trang tao nhã, ở dưới ánh đèn tối mờ có vẻ cảm động lòng người.


 
Nhưng dễ làm người khác chú ý nhất là hai cô gái ở giữa, không chỉ quần áo gọn gàng còn da trắng mặt đẹp chân dài, một cái nhăn mày cười cũng rất phong tình.

 
Đường Kỳ Kỳ giới thiệu đơn giản, một người tên là Vương Thi Viện, một người tên là Trần Bối Lạp.

 
Còn Triệu Khôn là bạn trai của Trần Bối Lạp, cũng là người chỉ đạo võ thuật của đoàn làm phim.

 
So sánh với Trần Bối Lạp thích khoe mình, Vương Thi Viện lại lạnh lùng cao ngạo hơn rất nhiều.

Không nói nhiều, rượu cũng chỉ uống hai ngụm, nhưng mà vẻ thanh cao này càng làm người khác có dục vọng chinh phục.

 
“Ay, đại mỹ nữ Kỳ Kỳ đến rồi à?”
 
“Em đến muộn rồi, đến muộn, còn bỏ lỡ một trò hay, tự phạt ba ly đi”
 
Lúc này, Triệu Khôn đang bừng bừng phấn chấn thảo luận với đồng nghiệp về vụ đánh người, chợt sáng mắt lên nhìn Đường Kỳ Kỳ hô một tiếng.

 
Trần Bối Lạp cũng nhiệt tình chào hỏi Đường Kỳ Kỳ: “Kỳ Kỳ, đến đây, ngồi bên này”
 
Rõ ràng là Đường Kỳ Kỳ cũng có chút địa vị ở trong đoàn làm phim.

 
Vương Thi Viện lại vểnh hai chân lên, mũi chân hơi hướng về phía trước, xem kỹ thì không hợp với Diệp Phi.

 
Kỳ Kỳ ưu tú như vậy, Diệp Phi không thu hút tí nào, không khỏi quá kỳ lạ.

 

“Thi Viện, Bối Lạp, anh Khôn, em chào mọi người, thật xin lỗi em đến muộn”
 
Đường Kỳ Kỳ mỉm cười chào hỏi mọi người: “Phải rồi, đây là anh…bạn em, Diệp Phi, anh ấy là một bác sĩ”
 
Diệp Phi lịch sự chào mọi người: “Chào mọi người.


 
“Chào anhl”
 
Vương Thi Viện và Trần Bối Lạp đều gật đáp lại nhưng không bắt tay với Diệp Phi, cười cười bảo Diệp Phi ngồi xuống.

 
Mặc dù bọn họ chỉ là nữ diễn viên tuyến mười tám, nhưng cảm giác ánh mắt rất cay độc.

 
Quần áo trên người Diệp Phi cùng lắm là một nghìn đồng, cũng không có chìa khóa xe, các cô không cần giao thiệp, nể mặt Đường Kỳ Kỳ tươi cười với anh đã là tốt lắm rồi.

 
“Bác sĩ à?”
 
Triệu Khôn nhìn Diệp Phi ngoài cười nhưng trong không cười: “Nghề nghiệp tốt, nghe nói tiền thưởng thu một ngày đều hơn vạn, so với những người lăn lộn trong giới giải trí như chúng tôi đây còn kiếm được nhiều tiền hơn”
 
Đường Kỳ Kỳ muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người, tiền đồ tương lai cũng sáng lạn, tiện nghi cho Diệp Phi đúng là đáng tiếc.


 
Đám người Trần Bối Lạp cũng cười, như kiểu Diệp Phi là bác sĩ lòng dạ độc ác vậy.

 
Đường Kỳ Kỳ nheo mắt nói: “Đừng nói linh tinh, Diệp Phi không thu phong bì của người, hơn nữa anh ấy làm ở bệnh viện, anh ấy tự mở hiệu thuốc”
 
“Tự mở hiệu thuốc à, ở tuổi này người trẻ tuổi đầy triển vọng a…” Nghe thấy câu này, đám người Triệu Khôn a lên một tiếng, nụ cười càng thêm coi thường.

Cứ tưởng là người tài giỏi giang, hóa ra là bác sĩ chân đất.

 
Trong mắt Trần Bối Lạp cũng xoẹt qua vẻ ghét bỏ.

 
Vương Thi Viện nhấp một ngụm rượu vang, không nói gì, hứng thú với Diệp Phi giảm đi hai phần.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui