Chàng Rể Bác Sĩ


“Hổ Nữu, làm tốt lắm”
Dương Diệu Đông giơ ngón tay cái lên với Hổ Nữu.

Đội ngũ y tế Apollo do Brook thành lập, có tổng cộng 12 bác sĩ, tất cả đều là bác sĩ đến từ các trường y khoa nổi tiếng ở nước ngoài, bao gồm nhiều lĩnh vực.

Hằng năm họ đều đến Trung Quốc để chữa bệnh cho những người giàu có và quyền lực, dù là dưỡng sinh hay bệnh nan y, phẫu thuật, họ đều có tiêu chuẩn y tế cao.

Đoàn đội Apollo này thu phí rất cao, một lần khám bệnh tại nhà có thể mất hơn 150 nghìn đô la Mỹ, còn các cuộc phẫu thuật thì hay kiến nghị thì tốn hơn cả triệu đô la.

Mặc dù là vậy, nhưng đoàn đội của Brook và những người khác vẫn rất bận rộn, thường xuyên đi chữa bệnh ở nhiều nơi, đồng thời làm tư vấn y tế cho hàng chục người giàu có.


Vì vậy, khi Dương Diệu Đông nhìn thấy họ đi vào nhà họ Dương, ông ta càng có lòng tin hơn về bệnh tình của bố mình.

“Anh Brook thiếu con một cái ân tình nên con đã yêu cầu anh ta đến xem bệnh cho ông nội Dương”
Hổ Nữu nghe vậy thì cười đắc ý: “Anh ta không nói hai lời mang theo người đến đây”
Dương Bảo Quốc không sao cả, cười nói: “Các con có lòng rồi”
Diệp Phi nhìn Hổ Nữu thêm vài lần, cô gái này thật tùy tiện, lại còn nghịch dao, thật sự là một nữ hán tử.

“Đây là bác sĩ của Kim Chi Lâm, Diệp Phi”
Dương Bảo Quốc chỉ một ngón tay vào Diệp Phi cười và nói: “Hổ Nữu, chỉ sợ hôm nay con lại mở thêm một lôi đài thi đấu rồi”
Dương Diệu Đông cười đùa: “Hổ Nữu, Diệp Phi rất lợi hại, con cẩn thận kẻo lại thua”
“Lôi đài? Anh ta cũng xứng sao?”
Hổ Nữu tiến lên hai bước, nhìn thật kỹ Diệp Phi, khuôn mặt tươi cười nhanh chóng trở nên khinh thường: “Tay chân ốm yếu này của anh, tôi đấm một cái liền dẹp lép”
Diệp Phi lùi lại một bước, không phải là sợ mà là đối phương trực tiếp xông lên, nếu không tránh ra, liền sẽ va chạm với cái đang ngạo nghễ của cô ta.

Hổ Nữu hung dữ như vậy, Diệp Phi không muốn chiếm tiện nghỉ của cô ta.

“Anh ta không thể đấu lôi đài với con, lại càng không phải là đối thủ của anh Brook”
Sau khi thấy Diệp Phi lùi ra sau, ánh mắt Hổ Nữu lại càng thêm khinh thường, hừ lạnh một tiếng: “Ông nội Dương, bác sĩ trong nước không chữa được cho ông, mà trung y lại là kẻ dối trá: “Ông đã gặp rất nhiều bác sĩ trong nước, có bác sĩ nào có thể làm cho bệnh tình của ông tốt hơn chưa?”
“Người trẻ tuổi, nhanh cút khỏi đây đi, đừng ở chỗ này tự làm mình xấu hổ”
Cô ta nhìn khiêu khích nhìn Diệp Phi, còn dùng dao găm làm hành động cắt cổ đe dọa.


Diệp Phi thản nhiên lên tiếng: “Mặt mũi bị vết ban, máu bầm không tan, vết bỏng lại bị nhiễm trùng, lưng sắp thối rữa…” “Brook lợi hại như vậy, tại sao không giúp cô chữa lành vết bỏng?”
Nụ cười của Hổ Nữu lập tức đông cứng lại, nhìn chằm chằm Diệp Phi với vẻ mặt không tin, giống như không nghĩ tới anh sẽ nhìn ra rắc rối của mình.

Sau đó mắt cô ta trầm xuống: “Anh rình coi tôi?”
“Tôi không có hứng thú với cô.


Diệp Phi cười cười: “Hơn nữa hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, tôi làm gì có cơ hội rình coi cô?”
Vẻ mặt Hổ Nữu dịu đi, sau đó lại hừ ra một tiếng: “Tôi thừa nhận anh cũng có chút năng lực, nhưng nhất định không bằng Brook”.

Diệp Phi cười nhạt: “Đừng nói nhảm nữa, là con la hay con ngựa, kéo nó ra ngoài chạy là biết thôi”
Dương Bảo Quốc và con trai khế cười, nhìn cuộc đối đầu một cách thích thú, xét cho cùng, trong nhận thức của họ, chưa từng có ai có thể đả kích Hổ Nữu như thế này.

Hổ Nữu hung hăng liếc nhìn Diệp Phi, rồi nói vài câu với Brook.


Brook gật đầu, vẫy ngón tay, nhanh chóng dẫn một vài vài trợ lý đi khỏi.

Các dụng cụ y tế đã được kết nối một cách nhanh chóng.

Hổ Nữu châm chọc Diệp Phi: “Người trẻ tuổi, chắc anh chưa bao giờ nhìn thấy những dụng cụ tỉnh vi này nhỉ?”
“Nói cho anh biết, tất cả đều là tiện ích cao cấp thế giới, chỉ cần tùy tiện lấy một cái ra cũng đủ đế anh bán mạng cả đời.


Cô ta đắc ý: “Anh làm sao có thể so sánh với anh Brook được chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui