Quy Hư Đạo Nhân bị đánh ngã, hơn nữa còn bị sức mạnh Tử Vong của Đại trưởng lão đánh ngã.
Theo lời Đường Chấn Phong nói thì người bị sức mạnh Tử Vong đánh bị thương chắc chắn chỉ có thể chết.
Nhưng Quy Hư Đạo Nhân không chết, điều này là vì nhiều năm nay Quy Hư Đạo Nhân đều đang tu luyện một loại đạo pháp. Sau khi luyện thành loại đạo pháp này rồi, người tu đạo có thể xuất ra một loại sức lực đặc thù trong thời khắc cần thiết, loại sức lực này có thể chống đỡ được đòn công kích cực mạnh, vừa có thể gột rửa thể xác và linh hồn, có tác dụng thay da đổi thịt.
Trước tiên, sức mạnh Tử Vong Đại trưởng lão đánh vào Quy Hư Đạo Nhân bị sức mạnh chân nguyên cực hạn của Quy Hư Đạo Nhân phân tán bớt một phần uy lực, sau đó, lúc sức mạnh Tử Vong đánh vào người Quy Hư Đạo Nhân thì ông phát ra sức lực đạo pháp, cản được sức mạnh Tử Vong, khiến nó chỉ có thể tổn thương đến da thịt bên ngoài chứ không thể thẩm thấu vào xương cốt và nội tạng của Quy Hư Đạo Nhân, thế nên ông mới giữ được mạng.
Chỉ là tuy rằng đã giữ được mạng sống nhưng Quy Hư Đạo Nhân bị thương khá nặng. Sức mạnh Tử Vong quật vào ông cực kì mạnh, ông đã hao tốn rất nhiều tinh nguyên để tung ra lực chống đỡ. Lúc ông đập xuống đất, cơ thể chợt trở nên mềm nhũn, cả người như bị rút cạn sức lực, sắc mặt trở nên trắng bệch, ánh mắt hơi rời rạc.
Đây là lần đầu tiên Quy Hư Đạo Nhân bị đánh thảm hại như thế này trong chiến đấu.
Người nhà họ Ngô có mặt ở hiện trường nhìn thấy cảnh tượng này thì mất hồn. Quy Hư Đạo Nhân thua rồi, điều này có nghĩa là bọn họ đều sẽ chết! Tuy kết cục này chỉ là sớm muộn, bọn họ đã sớm biết Quy Hư Đạo Nhân sẽ có lúc không chống đỡ được nữa, nhưng khoảnh khắc này đến quá nhanh, mọi người không chịu nổi, sự sợ hãi và nỗi tuyệt vọng nhấn chìm bọn họ.
Ngô Thanh Đế thấy Quy Hư Đạo Nhân bị đánh gục thì cũng sợ đến toát mồ hôi lạnh, nhưng thấy Quy Hư Đạo Nhân không chết thì ông không khỏi thầm thở phào. Vì vừa nãy nghe Đường Chấn Phong nói sức mạnh Tử Vong cực kì đáng sợ, Ngô Thanh Đế còn tưởng Quy Hư Đạo Nhân bị đánh trúng thì sẽ chết ngay tức khắc. Không ngờ Quy Hư Đạo Nhân vẫn còn sống, trái tim tuyệt vọng của Ngô Thanh Đế cũng được an ủi chút ít.
Người nhà họ Đường thấy Quy Hư Đạo Nhân bị đánh gục dưới đất thì tỏ vẻ vui sướng, trong mắt bọn họ ẩn hiện tia kiêu căng, đây chính là niềm vinh hạnh và lòng tự tin vì là người của nhà họ Đường. Chỉ là lúc thấy Quy Hư Đạo Nhân vẫn còn sống thì họ lại kinh hãi, là người nhà họ Đường, bọn họ đều đã từng được nghe về sức mạnh Tử Vong của Đại trưởng lão. Nghe nói không ai có thể sống được dưới đòn công kích của sức mạnh Tử Vong của Đại trưởng lão, nhưng Quy Hư Đạo Nhân này lại trở thành ngoại lệ, điều này khiến bọn họ cảm thấy vô cùng ngờ vực.
Đại trưởng lão cũng hơi kinh ngạc, lão ta ngạo nghễ liếc nhìn Quy Hư Đạo Nhân rồi cất lời khó tin: “Thế mà ông còn chưa chết à?”
Trong tính toán của Đại trưởng lão, Quy Hư Đạo Nhân mà bị đánh trúng thì sẽ chết ngay tức khắc. Nhưng trông chẳng thấy Quy Hư Đạo Nhân có dấu hiệu chết nào cả, điều này khiến Đại trưởng lão thấy kì lạ.
Quy Hư Đạo Nhân nằm trên đất, hít thở yếu ớt, ông không có sức lực nói chuyện, cũng chẳng muốn trả lời Đại trưởng lão, ông chỉ yên tĩnh hòa hoãn thương tích của mình.
Ánh mắt Đại trưởng lão lạnh lại, tia lạnh lẽo bắn ra, lão ta lặng lẽ cất bước chầm chậm đi tới chỗ Quy Hư Đạo Nhân.
Tới bên cạnh Quy Hư Đạo Nhân, lão ta dừng bước rồi cất giọng lạnh thấu xương: “Ông còn không định nói thật với tôi sao?”
Giọng nói của Đại trưởng lão cực kì lạnh, sát khí lạnh lẽo toát ra quanh người, rõ ràng lão ta đang cho Quy Hư Đạo Nhân một cơ hội cuối cùng để nói. Nếu Quy Hư Đạo Nhân không thành thật nói ra thì Đại trưởng lão sẽ mặc kệ người đứng sau lưng ông là ai, xuống tay giết ông luôn.
Quy Hư Đạo Nhân vẫn im lặng trước sự uy hiếp của Đại trưởng lão, ông chỉ chậm rãi ngồi dậy trên đất, sau đó nhắm mắt lại, lặng lẽ ngồi thiền, ông hít thở chầm chậm, dường như đang tự chữa trị vết thương cho mình, khôi phục nguyên khí.
Ông không hề đếm xỉa gì tới Đại trưởng lão!
Đại trưởng lão thấy vậy thì sát khí bộc phát trong nháy mắt, lão ta nhìn chòng chọc Quy Hư Đạo Nhân rồi hung tàn nói: “Đi chết đi!”
Dứt lời, lão ta lập tức nắm chặt quyền đấm thẳng xuống Quy Hư Đạo Nhân đang nhắm mắt ngồi thiền.
Đương nhiên nó chẳng phải là một quyền bình thường, quyền thế trong nắm đấm này ngưng tụ sức mạnh Tử Vong dồi dào, không hề nương tay.
Đại trưởng lão muốn đánh một quyền khiến Quy Hư Đạo Nhân chết tươi.
Giây phút này, tim của tất cả người nhà họ Ngô đều thắt chặt, lo sợ tột cùng.
Mọi người trơ mắt nhìn nắm đấm hung hăng đánh về phía Quy Hư Đạo Nhân, nhưng trong giây phút chỉ mành treo chuông này, Quy Hư Đạo Nhân đang nhắm mắt ngồi thiền lại đột nhiên vút lên trời, tránh được đòn chí mạng của Đại trưởng lão trong gang tấc.
Thấy vậy, người nhà họ Ngô không khỏi thở phào một hơi, nhưng họ vẫn không dám hít thở, cứ nín thở nhìn Quy Hư Đạo Nhân đang lơ lửng giữa trời.
Còn Đại trưởng lão đánh trượt thì sắc mặt chợt thay đổi, lão ta ngẩng phắt đầu nhìn Quy Hư Đạo Nhân, trong mắt lão ta là sự kinh ngạc sâu sắc, dường như không thể ngờ được Quy Hư Đạo Nhân còn có thể ngự không phi hành khi bị thương nặng.
Nhưng sự kinh ngạc đó chỉ lướt qua trong giây lát, một giây sau, Đại trưởng lão lập tức vút lên trời, tập kích về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Sát khí của Đại trưởng lão ngút trời, lão ta sẽ không cho Quy Hư Đạo Nhân thêm một cơ hội nào nữa, lần này, lão ta tuyệt đối phải giết cho bằng được tên đạo nhân già chết giẫm này, không giết được không ngơi tay.
Quy Hư Đạo Nhân vừa vút lên không trung thì liền mở mắt, thấy Đại trưởng lão đang xông về phía mình thì ông lập tức phát ra chân nguyên ánh sáng phòng thân, đồng thời nhanh chóng bay trên không.
Bấy giờ, Quy Hư Đạo Nhân đã khôi phục được chút ít nguyên khí, nhưng ông vẫn còn thương tích trên mình. Trong tình hình này, ông không có cách nào đối đầu trực diện với Đại trưởng lão được, đặc biệt là ông không thể xuống đất giao đấu với Đại trưởng lão. Vì xuống đất thì Đại trưởng lão chắc chắn sẽ dùng sức mạnh Địa Cầu để trói buộc ông rồi sẽ dùng sức mạnh Tử Vong để giết ông. Quy Hư Đạo Nhân không muốn xuống đất để rơi vào tình thế đó, thế nên ông vòng quanh trên không trung với Đại trưởng lão để tranh thủ chút thời gian và cơ hội cho bản thân.
Đương nhiên Đại trưởng lão nhìn ra được suy nghĩ của Quy Hư Đạo Nhân, lão ta vừa nhanh chóng đuổi theo Quy Hư Đạo Nhân trên không vừa hét lớn: “Ông tưởng thế này thì ông có cơ hội sống à? Tôi nói cho ông biết, dù thế nào thì hôm nay ông cũng chết chắc rồi!”
Đại trưởng lão luyện thành sức mạnh Tử Vong thì lão ta chính là Diêm Vương dưới địa ngục, Diêm Vương bảo ông chết canh ba thì ông không thể sống tới canh năm, cuối cùng cái mạng của Quy Hư Đạo Nhân sẽ rơi vào tay của Đại trưởng lão thôi.
Quy Hư Đạo Nhân nghe Đại trưởng lão nói vậy thì sắc mặt càng nghiêm trọng hơn, ông không dám lơ là, dốc toàn lực gia tăng tốc độ bay lượn.
Đại trưởng lão thấy thế cũng lập tức tăng tốc đuổi theo.
Hai người cứ ông bay tôi đuổi trên không mãi như thế.
Người dưới đất đều ngẩng đầu hai người đang bay trên trời.
Người nhà họ Ngô thì tim đều treo trên cổ họng, bọn họ đều toát mồ hôi thay cho Quy Hư Đạo Nhân. Ai cũng nhận thấy Quy Hư Đạo Nhân không còn sức đấu tranh với Đại trưởng lão nữa nên mới chọn cách tránh né. Nhưng tránh né không phải là cách, sẽ có lúc Quy Hư Đạo Nhân cạn kiệt sức lực, một khi ông bị Đại trưởng lão bắt được thì sẽ không còn đường sống nào nữa.
Mọi người đều nơm nớp lo sợ cho tình cảnh của Quy Hư Đạo Nhân.
Còn người nhà họ Đường thì nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt khinh bỉ. Vốn dĩ Quy Hư Đạo Nhân chống đỡ được sức mạnh Tử Vong của Đại trưởng lão cũng khiến bọn họ kinh ngạc đấy, nhưng bây giờ xem ra, Quy Hư Đạo Nhân đỡ được một lần chứ không đỡ được hai lần, một khi ông trúng đòn sức mạnh Tử Vong của Đại trưởng lão thêm lần nữa thì sẽ chết chắc, chẳng qua bây giờ ông đang giãy chết mà thôi, không có tác dụng gì cả. Hôm nay chủ định ông phải đi chầu Diêm Vương rồi.
Thời gian trôi đi từng giây từng phút.
Không gian ngưng đọng từng chút một.
Trái tim của những người nhà họ Đường càng lúc càng thắt chặt. Sự lo lắng càng lúc càng nồng đượm thêm trong mắt họ, rõ ràng bọn họ đã phát hiện ra tốc độ của Quy Hư Đạo Nhân đang giảm dần, dường như ông không kiên trì nổi nữa rồi.
Đại trưởng lão thấy vậy thì tia lạnh lướt qua trong đáy mắt, lão ta lập tức tăng tốc lướt người lên.
Ầm!
Đại trưởng lão vừa tăng tốc đuổi theo, vừa mạnh mẽ tung quyền, nắm đấm của lão ta xé toạc hư không đánh mạnh về phía Quy Hư Đạo Nhân đang ở phía trước.
Quy Hư Đạo Nhân cảm nhận rõ ràng sát khí nồng nặc sau lưng mình, thậm chí cả người ông đều bị bủa vây bởi một luồng khí thế vô hình. Ông muốn tăng tốc nhưng lực bất tòng tâm, ông không còn thể lực để tăng tốc, lại không thể thoát khỏi sự trói buộc vô hình này.
Ầm!
Nắm đấm của Đại trưởng lão đánh mạnh vào lưng của Quy Hư Đạo Nhân.
Quy Hư Đạo Nhân đột nhiên như con chim diều hâu già bị gãy cánh đâm đầu rơi xuống, đập mạnh xuống đất.
Lần này thì dường như lục phủ ngũ tạng của Quy Hư Đạo Nhân đều bị đánh nát, ông tới bên bờ vực của cái chết trong nháy mắt. Ông phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở của ông trở nên mỏng manh vô cùng, ông nằm trên đất thoi thóp, không còn chút sức lực nào.
Đại trưởng lão cũng lập tức đáp xuống bên cạnh Quy Hư Đạo Nhân. Lão ta ngạo nghễ liếc nhìn Quy Hư Đạo Nhân rồi nói một cách hùng hồn: “Tôi đã nói rồi, hôm nay ông chỉ có đường chết!”
Dứt lời, Đại trưởng lão lại tung một cú đấm nữa, sức mạnh Tử Vong trong quyền thế sắc bén vô cùng, đâm thẳng xuống Quy Hư Đạo Nhân đang hấp hối.
Ầm!
Không có kì tích hay bất ngờ nào xảy ra, sức mạnh Tử Vong của Đại trưởng lão đánh mạnh lên người Quy Hư Đạo Nhân.
Phụt!
Quy Hư Đạo Nhân lại một lần nữa phụt máu, thân hình già cỗi của ông co giật trên nền đất hai giây rồi hoàn toàn bất động.
Quy Hư Đạo Nhân chết rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...