Chàng Hoàng Tử Cải Trang


Chapter 28: Buổi sáng: Hãy để anh chứng minh tình yêu của mình!
Jaejoong’s pov:
Tôi mở mắt nhìn xung quanh, tôi thấy Yunho không mảnh vải đang nằm cạnh tôi, cánh tay anh ôm lấy tôi, tôi bắt đầu nhớ lại những việc hôm qua giữa chúng tôi, tôi không thể tin được tôi đã đồng ý với điều đó.
Ồ tất nhiên cảm giác như lên thiên đường vậy, tôi đã tận hưởng từng giây chết tiệt đó nhưng sao tôi có thê dâng mình cho anh như vậy? Vì sao anh ở đây? Sao anh biết nơi chúng tôi đến? Thậm chí đến Huyng còn không biết chúng tôi sẽ đi đâu?
Chờ đã! Nụ cười hôm qua của Changmin, tôi có cảm giác xấu về điều này! Buổi sáng khi cậu ta muốn tôi hứa không rời khỏi đây một mình, cậu ta lừa tôi hứa với cậu ta vì cậu ta biết tôi sẽ đi nếu thấy Yonho ở đây! Oh tôi sẽ giết anh ta, thậm chí ngay cả Kibum cũng không thể ngăn tôi để cứu cậu ta!
Tôi cố gắng thoát ra khỏi cái ôm của Yunho nhưng không thể, anh ấy ôm tôi rất chặt như thể anh ấy đang ôm thứ quý giá nhất cuộc đời hay đại loại như vậy.
Tôi đang rất tức giận, không còn cách nào khác ngoài việc đấm vào ngực anh cho đến khi anh mở mắt nhìn tôi: “Jae?”
Tôi nhìn anh một cách phẫn nộ: “Bỏ cái tay ngu ngốc của anh ra khỏi người tôi!”
Yunho ngồi dậy bỏ tay ra khỏi người tôi, tôi kéo chăn ra, bước xuống mặc quần áo vào, Yunho cũng bắt đầu mặc đồ rồi nhìn tôi: “Jae…nghe anh nói…”
Tôi nhìn anh với ánh mắt chết chóc và hét lớn: “ANH CÚT NGAY XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI NẾU KHÔNG TÔI SẼ GỌI CẢNH SÁT!”
Yunho nhìn xuống dưới: “Tối qua chúng ta…”
Tôi ngắt lời anh: “TỐI QUA TÔI SAY VÀ KHÔNG TỈNH TÁO, ANH ĐÃ LỢI DỤNG ĐIỀU ĐÓ! SAO ANH CÓ THỂ! TÔI SẼ GIẾT CHANGMIN VÌ ĐÃ NÓI VỚI ANH TÔI Ở ĐÂY!”
Yunho nhìn tôi: “Không, anh không làm thế! Em có thể bảo anh dừng lại bất cứ lúc nào nhưng em không hề! Em tự dâng mình cho anh vì em cũng muốn như vậy! Em yêu anh cũng như anh yêu em vì vậy đừng có hành động ngang bướng như vậy nữa và hãy nghe trái tim em nói Jae à! Anh sẽ làm bất cứ điều gì để có cơ hội…”
Tôi lại ngắt lời anh: “Vậy sao anh không nhảy từ trên đỉnh núi xuống đi? Nếu anh còn sống tôi sẽ là của anh!”
Yunho nhìn tôi với sự quyết tâm trong mắt: “Sẽ như em muốn!”
Tôi đã rất shock khi anh nói vậy; anh ấy sẽ nhảy xuống từ đỉnh núi sao? Không, anh ấy chỉ nói vậy để làm cho trái tim tôi mềm đi, tôi sẽ lại chạy vào vòng tay anh và thể hiện tình yêu của tôi với anh! Anh cứ mơ đi… Tôi sẽ không bao giờ làm vậy! Dù thế nào anh cũng phải chứng tỏ tình yêu của anh với tôi…
Yunho nhìn tôi lần cuối trước khi mở cửa ra khỏi phòng cùng tôi, tôi vẫn đang run lên vì tức giận; Changmin, Kibum, Junsu và Yoochun đang đứng bên ngoài nhìn chúng tôi đầy lo lắng, tôi nhìn Changmin nói: “Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu, Changmin! Cậu đã phản bội tôi và tôi không bao giờ tha thứ cho điều đó!”

Changmin ngồi sụp xuống bật khóc: “Không anh, đừng, em…”
“Để cậu ấy yên, anh đã buộc cậu ấy nói với anh bọn em sẽ đi đâu…” – Yunho nói
“Oh, lần duy nhất trong đời anh hãy dừng lại việc lừa dối tôi, hãy nói cho tôi sự thật!”
Yunho: “Anh? Thế còn em? Hành động và sống như một người nghèo trong khi em rất rất giàu có!”
Changmin và Junsu đồng thanh: “Cái gì?”
“Yunho, sao anh không đi chết đi? Anh luôn nói anh yêu tôi, anh sẽ làm tất cả vì tôi…vậy anh hãy nhảy xuống từ vách đá đi!” – tôi nói
Yonho nhìn vào mắt tôi: “Như em muốn”
Yunho rời khỏi khu nghỉ dưỡng leo lên vách đá sau khu nghỉ dưỡng, Yoochun, Changmin và Junsu chạy theo để ngăn anh ấy lại trong khi Kibum đến đứng cạnh tôi: “Em không sao chứ?”
Tôi lắc đầu: “Em đã hoàn toàn trao cho anh ấy…Em không thể chịu đựng được điều này…”
Tôi bắt đầu khóc, Kibum ôm lấy tôi: “Đi theo anh ấy đi trước khi anh ấy tự giết chính mình vì em”
Tôi nhìn Kibum: “Anh ấy sé không nhảy đâu…phải không?”
Kibum: “Anh ấy đang yêu em Jae à, khi em yêu một ai em sẽ làm bất cứ điều gì để làm người đó vui…Và em đã nói rõ em muốn anh ấy nhảy xuống vách đá!”
Tôi shock đến mức mở to mắt; anh ấy sẽ giết chính mình chỉ để tôi vui ư? Anh ấy sẽ chết vì tôi ư? Anh ấy nghĩ tôi thực sự muốn anh ấy chết ư?
Tôi nhìn Kibum ánh mắt ngập nước, anh ấy khẽ gật đầu: “Anh ấy đã chứng minh được anh ấy đáng được nhận tình yêu của em, Jae à…bây giờ thì hãy đi theo tình yêu của em, hãy ngăn anh ấy lại trước khi quá muộn!”
Tôi không cần nói đến lần thứ hai! Tôi cố gắng chạy nhanh hết sức có thể để theo kịp Yunho, để ngăn anh ấy nhảy xuống vách đá… Nước mắt tràn khắp trên mặt tôi, tim tôi đập rất nhanh, tôi phải đến đó trước khi anh ấy nhảy xuống! Tôi phải ngăn anh lại! tôi phải!
Khi tôi chạy tới vách đá cùng Kibum, tôi thấy Yunho đang cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của Yoochun, Junsu và Changmin. Anh ấy đã thực sự cố gắng nhảy xuống vì tôi…Sao tôi có thể ngu ngốc để anh ấy làm như vậy chứ?
Tôi chạy đến bên Yunho và ôm lấy lưng anh, tôi khóc lớn: “Đừng rời bỏ em nữa…huhu..đừng bao giờ rời bỏ em…huhu…em không thể…huhu…sống thiếu anh…huhu…huhu em yêu anh”

Yunho bị đóng băng ngay lập tức, mọi người bỏ anh ấy ra và rời đi. Yunho quay lại nhìn tôi, anh gạt đi những giọt nước mắt trên mặt tôi: “Anh cũng yêu em…Anh hứa sẽ không bao giờ để em khóc nữa…Anh xin lỗi…anh thực sự…..thực sư….sssssshhhh đừng bao giờ khóc nữa nhé”
Tôi khẽ gật đầu rồi chui vào vòng tay anh, anh ôm tôi chặt hơn và hôn lên mắt tôi: “Cho anh hôn em nhé”
Tôi chỉ gật đầu, thế là anh hôn tôi say đắm, tôi đáp lại anh và thì thào nho nhỏ: “Yunie…mmm…mọi người đang nhìn chúng ta”
Yunho kéo tôi ra cười khẽ: “Em yêu, anh rất nhớ em”
Tôi đỏ mặt ôm anh: “Em cũng rất nhớ anh”
Tôi nghe thấy tiếng cười khúc khích vì vậy tôi quay đầu lại, tôi thấy mọi người nhìn chúng tôi cười ngọt ngào, tôi nhìn Changmin: “Ya, sao em lại cười? Anh chưa nói sẽ tha thứ cho em!”
Mặt Changmin tái đi, cậu ấy nhìn tôi đầy nước mắt: “Nhưng anh …. Em…”
Yunho nhìn tôi: “Em yêu, tha cho cậu ấy đi…em nhìn xem, cậu ấy sắp khóc rồi kìa”
Tôi cười nhìn Yunho sau đó quay lại nhìn Changmin: “ok, tha cho em lần này”
Changmin trở nên vui vẻ ngay lập tức: “Thật sao?”
Tôi gật đầu, ngay lập tức cậu ấy chạy lại ôm chặt tôi: “Cám ơn anh”
Yunho bĩu môi: “Ok,giờ thì rời khỏi đây thôi em yêu!”
Changmin cười kéo tôi quay lại resort để ăn sáng, chúng tôi vào phòng ăn cho các cặp đôi, tôi và Yunho nắm chặt tay nhau, Yoochun khoác tay qua eo Junsu, Kibum và Changmin đi bên cạnh nhau nhưng vẫn chừa ít khoảng trống.
Chỉ cần nhìn họ tôi đã phát hiện ra giữa họ đã xảy ra chuyện gì đó không tốt, khi chúng tôi ngồi xuống, tôi nhìn Changmin: “Min, đi ra đây với anh một lát”
Changmin gật đầu đi theo tôi, chúng tôi ngồi xa khỏi chỗ mọi người đủ để họ không nghe thấy chúng tôi nói gì, tôi nhìn Changmin: “Ok, chuyện gì xảy ra giữa em và Kibum vậy? Hai người như đang chiến tranh lạnh vậy?”
Changmin nhìn tôi: “Em không biết Hyung à, hôm qua ở trong bếp bọn em…(đỏ mặt) bọn em đã hôn nhau, sau đó anh ấy ngậm tay em… và (đỏ mặt hơn) liếm chocolate dính trên ngón tay em làm cho em (khuôn mặt cậu đã đỏ rực lên) có phản ứng vì vậy em đã chạy đi!”
Tôi gật đầu: “Vậy em có thích cảm giác khi anh ấy hôn em hay khi anh ấy ngậm tay em không?”

Changmin gật đầu một cách bẽn lẽn: “Nhưng em không biết những cảm giác này là thế nào? Ý em là em đã nghĩ về nó cả buổi tối qua nhưng em thấy mất phương hướng…Em không chắc chắn về bất cứ điều gì”
Tôi khẽ lay vai cậu ấy: “Min, hãy nói với anh ấy những cảm nhận của em hoặc là em sẽ vẫn mất phương hướng”
Changmin gật đầu: “Em sẽ…Cám ơn anh Hyung, giờ em cảm thấy khá hơn rồi”
Tôi cười: “Tốt, vậy bây giờ đi ăn thôi”
Changmin gật đầu, chúng tôi quay lại chỗ mọi người, khi tôi ngồi xuống gần yunie anh hôn tôi: “Anh nhớ em”
Tôi khẽ cười: “Em mới đi có hai phút”
“Anh không biết! Anh không muốn em rời khỏi anh một giây nào!” – Yunho nói
tôi cười gật đầu, tôi kéo ghế mình đến gần anh hơn, tôi đang rật hạnh phúc, anh đã quay lại bên tôi lần nữa… Anh lại là của tôi lần nữa, tôi sẽ không bao giờ để anh rởi khỏi tôi nữa.
Khi bữa ăn được đưa lên, Yunie bón cho tôi bằng cách hôn, anh ngậm thức ăn vào miệng đưa đến môi tôi…như cái cách Yoochun bón cho Junsu, tôi cười trong khi bón cho Yunie ít đồ ăn, tôi biết điều này thật sướt mướt nhưng chúa ơi, tôi yêu anh ấy rất nhiều.
Sau bữa ăn Yunho thì thào vào tai tôi: “Anh phải đi gọi điện cho anh Jin Ho để xin phép nghỉ”
Tôi cười gật đầu, Yunie đi ra ngoài gọi điện cho Hyung, Kibum nhìn Changmin: “Min…chúng ta có thể nói chuyện không?”
Changmin nhẹ gật đầu và đi ra ngoài với Kibum, trong khi đó Junsu nhìn tôi: “Có chuyện gì với họ vậy?
Tôi cười: “Một đôi uyên ương mới”
Junsu và Yoochun cùng gật đầu cười, Junsu nhìn tôi: “Hyung, Anh Yunho có ý gì khi nói anh rất rất giàu?”
Tôi nhìn Junsu thở dài: “Anh là con út trong gia đình họ Kim”
Junsu nhìn tôi: “Rât rất giàu, gia đình quyền lực họ Kim?”
Tôi gật đầu: “Anh muốn sống một cuộc sống bình thường nên đã cầu xin người chủ gia đinh cho anh một cuộc sống bình thường và ông đã đồng ý…”
Junsu gật đầu nhìn Yoochun: “Anh biết điều này?”
Yoochun gật đầu: “Anh gặp Jae Hyung trong một buổi tiệc trà và nhận ra cậu ấy, vì vậy cậu ấy kể với anh về cậu ấu và muốn anh hứa không kể cho bất kỳ ai… hơn nữa anh của anh ấy đã giúp anh phá bỏ hôn ước!”
Junsu nhìn tôi: “Wow”

Tôi nhìn xuống: “Anh luôn mọi người đều coi anh là đứa con trai nhỏ nhất của nhà họ Kim mà bảo vệ, anh không có bất cứ một người bạn nào hay yêu ai, vì vậy anh rất muốn có một cuộc sống bình thường”
Junsu gật đầu: “Và giờ anh thích cuộc sống hiện nay không?”
Tôi cười: “Anh đã tìm thấy những người bạn thuyệt vời và một người bạn trai điểm trai và rất biết chăm sóc”
Junsu cười ôm tôi: “Một ngày nào đó anh nhất định phải đưa em đến ngôi nhà thực sự của anh đó”
Tôi gật đầu: “Anh hứa, chúng ta có thể ngủ cùng nhau”
Junsu cười gật đầu: “Nhung có chuyện gì với anh Yunho vậy?”
Tôi nhìn cậu ấy: “Anh phát hiện ra anh trai anh đưa Yunho đến giám sát và giúp đỡ anh, thực ra anh ấy là trợ lý của anh trai anh, anh đã bị tổn thương và rất tức giận vì Yunho lừa dối anh…Anh nghĩ rằng anh trai anh bảo anh ấy nói rằng anh ấy yêu anh để anh không bị tổn thương…em đã thấy buổi tôi trước khi Yunho thú nhận với anh rằng có một tối anh đi ăn cùng anh trai anh anh đã nói với anh ấy anh thích Yunho và anh trai anh nói rằng Yunho sẽ thích anh…”
Junsu: “Vậy anh nghĩ rằng anh trai anh bảo Yunho hành động như thể yêu anh?”
Tôi gật đầu, sau đó có một bàn tay mạnh mẽ ấm áp ôm tôi từ phía sau: “Nhưng vấn đề là…anh đã yêu Jae ngay từ cái nhìn đầu tiên…anh không quan tâm đến nhiệm vụ mà chỉ đơn giản muốn ở bên Jae”
Tôi nhìn Yunho cười với tôi: “Anh Jin Ho cho anh nghỉ 10 ngày và nói rõ với anh rằng nếu anh dám làm em tổn thương anh ấy và bố em sẽ lấy đầu anh treo lên cây gậy!”
Tôi đỏ mặt cười khẽ: “Anh nói với anh ấy về chuyện của chúng ta?”
Yunie: “Không, nhưng khi anh gọi điện xin nghỉ anh ấy đã tự đoán ra… oh nhân tiện, anh ấy bảo em gọi điện lại cho anh ấy khi nào em ở một mình nhưng anh đã nói rằng chuyện em ở một mình sẽ không bao giờ xảy ra”
Tôi cười ngồi lên đùi Yunie, anh ôm tôi, để đầu tôi dựa vào ngực anh, Junsu nhìn Yoochun cười:“Chunie, họ thật lãng mạn và ngọt ngào”
Yoochun cười: “Oh, nhưng em yêu em còn ngọt ngào hơn”
Sau đó anh ấy hôn Junsu trước khi kéo cậu ấy vào phòng ngủ của bọn họ vì Yunie và tôi đang cười họ, Yunie nhìn tôi nói: “Hôm nay em muốn làm gì em yêu?”
Tôi cười: “Chúng ta đi tắm nước nóng đi, anh nghĩ sao?”
Yunie cười nhăn nhở: “oh, khi nào thì người yêu tôi trở nên nghịch ngợm như vậy thế?”
Tôi đỏ mặt: “Được thôi, em không muốn ở gần anh nữa”
Yunie kéo tôi lại ôm tôi lên như ôm cô dâu: “Đi tắm nước nóng thôi…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận