Chẳng Có Gì Ngoài Ánh Sáng


Chu Hề Dã không ngờ Dịch Sâm Lĩnh lại là xử nam.
Dù sao nhìn vào khuôn mặt hấp dẫn trêu ghẹo kia, gia thế lại hiển hách, cô cho rằng anh ta đã sớm phải thấy những việc đời nên gặp rồi.
Ngực bị phanh ra, mặt Dịch Sâm Lĩnh đỏ rần, anh ta dùng tay lần mò, thăm dò nhũ hoa Chu Hề Dã.
Mắt sáng long lanh.
“Anh có thể liếm em không?”
Chu Hề Dã không nói chuyện, đưa tay đặt lên đầu anh ta, kéo anh ta tới sát ngực mình.
Đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt vài cái qua núm vú, sau đó hé miệng ngậm nó vào.
Nhiệt độ trong miệng cao hơn đầu núm vú, Chu Hề Dã không khỏi rên lên một tiếng.
Chu Hề Dã từ từ nhắm hai mắt lại, cô có thể cảm nhận được đầu lưỡi Dịch Sâm Lĩnh đang đảo quanh nơi mềm mại kia của cô.
Rất thoải mái.
Ăn bên trái xong lại tới ăn bên phải.
Dịch Sâm Lĩnh thẳng người lên, đầu ngón tay trượt trên người Chu Hề Dã, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, rất chăm chú.
Quần bị anh ta nhiều lần xé rách ra, cô mặc quần lót ren màu đen.
Dịch Sâm Lĩnh cúi đầu hôn lên, từ bụng tới miệng huyệt.
“Anh cởi quần lót giúp em.”
Tuy rằng anh ta là một xử nam, thế nhưng tính xâm lược, thô lỗ thuộc về đàn ông ẩn giấu trong người vẫn tồn tại như cũ.
Kéo quần lót ra, Dịch Sâm Lĩnh nhìn bộ phận sinh dục của cô rất chăm chú.
“Đẹp quá...”
Anh ta nỉ non, nhìn đến mê say.
Sau đó anh ta cúi đầu nâng mông cô lên, chôn mặt trong bộ phận sinh dục của cô, hít sâu một hơi, sau đó ngẩng đầu nhìn Chu Hề Dã: “Anh rất thích hương vị của nó, muốn anh hôn lên không?”
Chu Hề Dã đỏ mặt lên, rất lâu không làm với xử nam, cô không thích xử nam vì nghĩ phải huấn luyện họ nhưng sự ngây thơ của Dịch Sâm Lĩnh lại làm cô động tình.
Tay nắm lấy tóc anh ta, ấn xuống thân dưới.
Dịch Sâm Lĩnh không có kỹ thuật gì, hôn em gái của Chu Hề Dã, dùng kỹ thuật hôn môi để thân mật với huyệt của cô.
Vô cùng ngây thơ chính là mê hoặc cực hạn, khi anh ta hôn sâu vào khiến cho Chu Hề Dã lên đỉnh.
Dịch Sâm Lĩnh có chút không hiểu, khóe miệng vẫn còn mang theo dịch nhầy của cô: “Đây là...!lên đỉnh hả?”
Chu Hề Dã không nói lời nào, cơ thể run lên vài cái, sau khi bình tĩnh lại, Dịch Sâm Lĩnh thản nhiên nói một câu: “Hóa ra con gái lên đỉnh là như vậy à.”

Không đợi Chu Hề Dã phản ứng lại, anh ta cúi người chống hai tay ở bên đầu cô: “Vậy thì...!tiếp theo, anh muốn cởi quần.”
Dương vật của Dịch Sâm Lĩnh có màu hồng nhạt, cậu nhỏ trắng mịn, non mềm, phần khấc bắn ra một chút dịch.

Anh ta cứ dạng chân như vậy, mặc cho Chu Hề Dã nhìn, tai đã đỏ lên từ lâu, không biết là vì xấu hổ hay là vì nhiệt độ khi hai người quấn quýt quá cao.
Chu Hề Dã nhìn rồi nở một nụ cười, cầm lấy nó, Dịch Sâm Lĩnh thúc dương vật về phía trước theo bản năng, đầu khấc giống như biết hô hấp, mở ra, khép lại, dịch thể trong suốt chảy ra.
“...!Em nhẹ chút...”
Dịch Sâm Lĩnh mím môi, Chu Hề Dã không để ý tới, vuốt ve thô bạo, một hai cái đã xuất.
Cũng rất nhiều đó, từng đợt từng đợt bắn ra ngoài.
Anh ta ngẩng đầu, rầm rì hai tiếng, Chu Hề Dã nhìn lại, mới phát hiện trên dưới toàn thân Dịch Sâm Lĩnh đã đỏ hết.

Da anh ta vốn trắng, bởi vì động tình nên cả người đều đỏ hết lên.
Sự hứng thú của Chu Hề Dã lập tức được đánh thức, leo lên trên người anh ta: “Lần đầu tiên đều rất nhanh nhưng anh nhanh quá.”
Dịch Sâm Lĩnh mở mắt, bình tĩnh nhìn Chu Hề Dã.
Mông Chu Hề Dã cọ cọ lên dương vật Dịch Sâm Lĩnh vài cái, lại được lời rồi.
“Thế nhưng không sao cả, lần thứ hai sẽ rất dài.”
Dịch Sâm Lĩnh muốn đứng dậy, thế nhưng Chu Hề Dã lại thoát khỏi vai anh ta, từ một bên đưa áo mưa qua, sau khi đeo vào cho anh ta xong, đỡ cậu nhỏ của anh ta rồi tự mình làm tiếp.
Chu Hề Dã thỏa mãn thở ra một hơi, phản ứng của Dịch Sâm Lĩnh lớn hơn cô, thoáng cái hay tay đã nắm lấy eo cô, cơ thể không khỏi run rẩy vài cái.
“Xuất rồi?”
Tay Chu Hề Dã đặt lên ngực anh ta, cơ thể chậm rãi di chuyển ra vào.
Thứ khoái cảm này không thể nào thỏa mãn được Dịch Sâm Lĩnh, anh ta cong chân lên, tay nắm eo cô, dựa theo bản năng chuyển động lên xuống rất nhanh.

Chu Hề Dã nhìn anh ta, trong mắt Dịch Sâm Lĩnh mang theo tình dục, trong đó sinh ra mấy phần tàn bạo, vô thức hai tay cô túm lấy cổ Dịch Sâm Lĩnh.
Gân xanh trên cánh tay và cổ của Dịch Sâm Lĩnh hiện lên hết, tốc độ của anh ta nhanh hơn, Chu Hề Dã bị anh ta làm cho tiết rất nhiều dịch.

Nhưng lý trí nói cho cô biết, không được, chưa đủ, cô còn muốn thêm.
Lần đầu tiên giao hợp, Dịch Sâm Lĩnh không có kinh nghiệm thay đổi tư thế.


Chu Hề Dã bị tư thế này của anh ta hành hạ đến nỗi mông sắp phun ra lửa, vừa khẽ nâng lên, giây tiếp theo dương vật của anh ta đã hung hăng đâm vào.
Bàn tay của Chu Hề Dã nắm lấy cổ anh ta cũng dùng sức hơn.
Cuối cùng, một cuộc tình ái giống như vật lộn cũng kết thúc khi Dịch Sâm Lĩnh xuất tinh.
Mặt Chu Hề Dã đầy mồ hôi, tóc bết dính, ngửa đầu ra, cảm giác vui vẻ khi dịch của Dịch Sâm Lĩnh bắn đầy áo mưa, cô không lên đỉnh, trái lại cảm thấy có hơi mệt, cúi đầu nhìn về phía Dịch Sâm Lĩnh.
Dịch Sâm Lĩnh đã lên đỉnh, anh ta chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác lên đỉnh, trong đầu trống rỗng, toàn thân giống như phiêu du lơ lửng trong không trung, linh hồn xuất ra.
Linh hồn của anh ta bay ra khỏi cơ thể, lơ lửng trên không trung cúi đầu nhìn đôi nam nữ trần truồng đang lớn tiếng thở dốc.
Mông người phụ nữ cưỡi trên người anh ta, dương vật của người đàn ông đang ở bên trong cơ thể của người phụ nữ.
Khắp phòng đều là hương vị của bọn họ.
Dịch Sâm Lĩnh nhíu nhíu mày, giây tiếp theo, ý thức quay về, chậm rãi mở hai mắt ra, Chu Hề Dã cười nhìn anh ta, mắt cô đen tới quỷ dị, bên trong có tình dục, càng nhiều hơn chính là sự hứng thú mà Dịch Sâm Lĩnh nhìn không hiểu.
Sau đó, một cái hôn rơi vào giữa hai đầu lông mày Dịch Sâm Lĩnh.
Chu Hề Dã dịu dàng sờ sờ mặt anh ta, sau đó xuống khỏi người anh ta, khi bò hai bước muốn xuống giường đi tắm thì chân của cô đã bị người ta nắm lấy.
Dịch Sâm Lĩnh nghiêng đầu nhìn cô: “Có được không?”
Chu Hề Dã không nói chuyện, tránh khỏi tay anh ta, xuống giường.
“Rào.”
Tiếng nước từ trong phòng tắm truyền ra, Dịch Sâm Lĩnh tháo bao ra, cũng trần truồng đi vào phòng tắm.
“Em không được anh làm cho lên đỉnh.”
Dịch Sâm Lĩnh ôm Chu Hề Dã từ phía sau, cơ thể người phụ nữ gợi cảm, đầu ngón tay của anh ta di chuyển trên người cô.
“Bình thường, xử nam đều khá là bận tâm tới khoái cảm của bản thân.”
Chu Hề Dã từ từ nhắm hai mắt lại, dòng nước ấm áp xối lên hai người.
Dịch Sâm Lĩnh ôm cô, nghiêng mặt, hôn một cái lên gò má cô: “Một lần nữa, có được không?”
Đêm đó, Dịch Sâm Lĩnh làm Chu Hề Dã lên đỉnh rất nhiều lần, đến cuối cùng chỗ ấy cũng đã sưng hết lên, bôi thuốc xong, vẻ mặt Dịch Sâm Lĩnh áy náy, trước khi đi ngủ hôn một cái lên em gái của Chu Hề Dã, nói một câu xin lỗi.
Chu Hề Dã cảm thấy không sao cả, dù sao lúc còn trẻ cô còn điên hơn, loại tình huống này cũng không phải chỉ mới xảy ra một lần.
Ngày hôm sau Chu Hề Dã dậy rất sớm để đi làm, buồn ngủ thì buồn ngủ thế nhưng đi làm vẫn quan trọng hơn.


Vừa tới văn phòng, chủ nhiệm Lý ở đảng chính tới tìm cô, sau khi nói vài câu về chuyện lớp học Đảng và tình hình hoạt động của đảng viên, nhìn qua không thấy Dịch Sâm Lĩnh, cười hỏi: “Sao rồi, vị kim chủ kia không quấn lấy cậu nữa à?”
Chu Hề Dã lắc đầu, nghĩ Dịch Sâm Lĩnh kia chắc chắn còn đang ngủ, nhưng chỉ nói: “Không biết nữa, trẻ con ấy mà, rất bình thường.”
“Aiyo, cậu cũng đừng nói vậy, tuy chuyện của cậu và Dịch công tử đã truyền ra ngoài hết rồi, vốn dĩ chủ nhiệm liên đoàn phụ nữ còn muốn giới thiệu đối tượng cho cậu, giờ không phải tốt sao, bớt phiền hà!”
Chu Hề Dã cười cười không nói gì, chờ chủ nhiệm Lý đi rồi, cô kiểm tra mail trong máy tính, hội nghị không lớn không nhỏ của ủy ban phát triển và cải cách, sau đó là hội nghị đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc cũng lần lượt được sắp xếp.
Bận rộn tới trưa, buổi trưa Dịch Sâm Lĩnh mới gọi điện thoại tới: “Ăn gì không? Có muốn anh ăn cùng em không?”
“Không cần, tôi tới nhà ăn ăn, anh...!nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Dịch Sâm Lĩnh cười thành tiếng: “Sao lại cảm giác như tối hôm qua em ăn sạch anh thế nhỉ.”
“Nghỉ ngơi cho khỏe đi...”
“Tối anh đi tìm em vậy.”
Chu Hề Dã sửng sốt: “Ừm...!cũng được.” Nhưng cô không thích dẫn người không quá quen về nhà: “Tới nhà anh đi, anh tới đón tôi, tối nay không có xã giao.”
“Được.”
Trong một khoảng thời gian hai người sống theo kiểu ban ngày thì đi làm đàng hoàng, ban đêm lại về nhà lăn lộn.
Chuyện hai người bọn họ ở chung với nhau cũng đã bị truyền ra, Diệp Nhu Tân cách tận một Thái Bình dương còn gọi điện thoại tới “Bắt kẻ thông dâm”, trêu chọc Chu Hề Dã: “Chuyện bên cô là sao vậy, bên ngoài...!bị nhiều người biết như vậy, bọn họ nói cô thế nào cô biết không?”
Chu Hề Dã nhận điện thoại, cúi đầu nhìn thoáng qua Dịch Sâm Lĩnh đang vùi đầu giữa hai đùi cố gắng làm việc, nở một nụ cười: “Còn có thể nói thế nào nữa, không phải là có dã tâm trèo lên sao, miễn là ai thì cũng sẽ được thăng chức.”
“Vậy cô thì làm sao?”
Dịch Sâm Lĩnh dùng răng cắn cắn, Chu Hề Dã hít vào một hơi, tay nắm lấy đầu anh ta, lời nói vẫn không mặn không nhạt như cũ: “Còn có thể làm sao nữa, làm cho bọn họ câm miệng lại thôi...”
Diệp Nhu Tân khẽ cười qua điện thoại: “Cô đúng là rất xấu xa đấy, sớm biết vậy thì đã bắt cô tới Vancouver rồi...”
*Vancouver: thành phố cảng chính của Canada.
Chu Hề Dã nhíu mày, cắn môi, Dịch Sâm Lĩnh lấy điện thoại của cô đi, nhấn tắt, ném sang một bên.
“Đừng tán gẫu nữa, chúng ta làm tình đi.”
Chưa sống yên lành được mấy ngày, vừa đi ra từ ủy ban phát triển và cải cách, còn chưa lên xe, chợt nghe thấy sau lưng có người gọi mình.
“Lệnh Hành Chỉ.”
Anh ăn mặc giản dị, cười đến ấm áp, ai biết sau nụ cười đó là giấu giao hay là thuốc nổ.
“Bí thư Lệnh, đã lâu không gặp.”
Trước mặt người ngoài, muốn làm chuyện cần làm, phải cúi đầu nếu cần cúi đầu.
Lệnh Hành Chỉ gật đầu, giơ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay: “Bí thư Chu, cô cũng muốn tới văn phòng thường ủy hội đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc để họp sao?”
“Đúng.”
Lệnh Hành Chỉ nhìn xung quanh một vòng: “Vậy thì đúng là tốt, mấy bí thư của tôi phải về trụ sở thị ủy cầm tài liệu giúp tôi, vậy thì tôi tiện đường đi nhờ xe của cô vậy.”
Nói xong, mở cửa xe Chu Hề Dã ra ngồi vào.

Tài xế của Chu Hề Dã ngồi bên cạnh ngây ngẩn cả người: “Chủ nhiệm Chu...” Chu Hề Dã hất hất cằm: “Lái xe.”
Cả đường hai người đều không nói chuyện, thẳng đến khi xe chạy tới văn phòng, Lệnh Hành Chỉ bảo tài xế của Chu Hề Dã đi mua bao thuốc lá, tống khứ được người đi rồi, câu đầu tiên Lệnh Hành Chỉ nói là: “Em thật sự làm với Dịch thiếu gia kia rồi?”
“Là tin tức không nhanh nhạy mà còn phải để bí thư Lệnh tận mắt nhìn thấy mới tin à?”
Lệnh Hành Chỉ thở dài, lắc đầu: “Tôi nói này, tiểu Chu à, giọng điệu của em đừng cứng rắn như vậy, cứ như là ăn phải đạn pháo vậy, quan hệ của tôi và em ấy à...” Lệnh Hành Chỉ dừng lại một lúc, đưa tay lên nắm lấy cằm Chu Hề Dã, đột nhiên chuyển giọng: “Tốt xấu cũng là một ngày vợ chồng cả đời ân nghĩa, trong một năm nay cả hai người chúng ta đều có ân nghĩa, em nói có đúng không?”
Chu Hề Dã không hiểu rõ ý tứ của Lệnh Hành Chỉ, nghe ngữ khí như là trưởng bối giáo dục tiểu bối, cũng giống tình nhân trong lúc ái muội, nhưng động tác trên tay lại rất hung ác, gắt gao nắm chặt mặt cô, không cho cô động đậy.
“Bí thư Lệnh, cơ thể ngài khỏe rồi à?”
Chu Hề Dã chỉ có thể tương kế tựu kế, nếu anh muốn làm trưởng bối thì cô chính là hậu bối, anh dùng danh nghĩa bí thư dạy dỗ cô, vậy cô chính là chủ nhiệm Chu.
Hai người đối mặt nhau, trong đáy mắt Lệnh Hành Chỉ tràn ngập sự lạnh lẽo.
Chỉ chốc lát sau, Lệnh Hành Chỉ lại treo nụ cười trên miệng, thả lỏng tay ra, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Anh cho rằng lăn lộn với anh hai ngày, tặng anh đồ ăn, là thật sự thích anh à?”
Lệnh Hành Chỉ bình tĩnh, thản nhiên nói: “Dịch Sâm Lĩnh là con trai của Dịch Thư Viễn, Dịch Thư Viễn là người như thế nào, chủ tịch ngân hàng trung ương, là người có thể chỉ vào mũi mà mắng Kỷ Thanh Châu, là người có thể làm cho ngân hàng trung ương không phê duyệt khoản vay của bộ tài chính, con ông ta có thể làm tên ngu ngốc đần độn à?”
“Bí thư Lệnh, cảm ơn anh đã chỉ điểm, tôi tự có chừng mực.”
Lệnh Hành Chỉ không nói gì, quay đầu nhìn về phía trước, không biết đang nhìn cái gì.
Chu Hề Dã cố gắng suy tư xem lời này của anh là có ý gì, nhưng cô còn chưa nghĩ được bao lâu thì tài xế đã mang bao thuốc lá về, sau khi ngồi vào ghế lái xong, mang theo nụ cười dâng thuốc lá lên cho Lệnh Hành Chỉ.
Lệnh Hành Chỉ không nhận, nụ cười của tài xế có hơi lúng túng.
Chu Hề Dã nhận lấy: “Cậu lại đi mua túi kẹo cao su đi.”
Tài xế vừa xuống xe, Lệnh Hành Chỉ lập tức dựa lưng vào ghế ngồi: “Em ngủ với anh ta, được những gì?”
Chu Hề Dã rũ mắt: “Bí thư Lệnh, những gì anh nói tôi đều hiểu, chỉ là...!tôi ngủ với anh ta chỉ bởi vì ngủ với anh ta sướng, nếu như chuyện gì phát sinh bên ngoài, vậy lại là vấn đề khác.”
Lệnh Hành Chỉ không cười nổi: “Tự giải quyết cho tốt.”
Lúc muốn xuống xe Chu Hề Dã lại kéo tay anh lại: “Thuốc lá của anh.”
Lệnh Hành Chỉ nhìn thoáng qua bao thuốc, lại nhìn Chu Hề Dã: “Tài xế quá ngu ngốc, đổi cái khác đi.”
Sau đó xuống xe, dùng sức rất mạnh đóng cửa lại.
Đối với lời nhắc nhở khó hiểu kia của Lệnh Hành Chỉ, không phải bản thân Chu Hề Dã không chú ý đến, chỉ là đang chờ đợi mà thôi.

Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc dài dòng, trình tự phức tạp, nhìn Lệnh Hành Chỉ ngồi trên bục, Chu Hề Dã gõ gõ ngón tay lên bàn.
Thật tình cờ và khó hiểu, trong một phòng họp chật kín người mà hai người lại có thể nhìn thẳng vào mắt nhau.
Chu Hề Dã nở một nụ cười với Lệnh Hành Chỉ, anh không đáp lại, quay đầu cầm chén trà uống một ngụm.
Rất nhanh, chuyện Chu Hề Dã đợi đã tới rồi.
Cô nhận được một cái usb, bên trong là video làm tình lần đầu tiên của Chu Hề Dã và Dịch Sâm Lĩnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận