Chẳng Có Gì Ngoài Ánh Sáng


Hai người thu dọn xong thì đi tới quán ven đường để ăn bánh quẩy, tào phớ.

Bác gái bán hàng thấy hai chị em đi tới, cười hì hì hỏi: “Vẫn là như cũ à?”
Chu Hề Dã gật đầu, Chu Bồi ở sau lưng cô gật đầu với bác gái.

Sau khi ngồi xuống, Chu Bồi cầm khăn lau sạch mặt bàn, Chu Hề Dã cầm điện thoại di động nhíu mày không biết đang nhìn cái gì.

Tóc có hơi ẩm, vừa tắm xong còn chưa khô.

Trên người cậu cũng có vẻ vừa tắm xong.

Nhưng bọn họ tắm riêng, Chu Hề Dã không thích tắm cùng người khác.

Tào phớ và bánh quẩy lần lượt được bày lên bàn, Chu Bồi rút đôi đũa dùng một lần ra lau lau, đưa cho Chu Hề Dã.

Còn chưa ăn được mấy miếng, bên cạnh đã có người ngồi xuống, vừa nhìn đã biết là cán bộ kỳ cựu mới nghỉ hưu ở bộ tuyên truyền.

Tiểu khu của Chu Hề Dã đc sắp xếp ở bên trên, xung quanh đều là cán bộ đã về hưu hoặc là các cán bộ trong thể chế, bình thường khi gặp người trong cùng một thể chế cũng sẽ gật đầu chào hỏi nhau.

Trong mắt Chu Hề Dã vốn có một chút ý không kiên nhẫn bị ý cười che lấp: “Ông Lý, ông cũng tới ăn tào phớ à.



Ông Lý gật đầu cười cười, tuy đã lớn tuổi, tóc hoa râm thế nhưng thần thái vẫn sáng láng như thường: “Đây là cháu gái ông, lần trước có nhắc đến với cháu rồi đấy.


Ánh mắt Chu Hề Dã và Chu Bồi chuyển qua cô bé bên cạnh ông Lý, cô bé kia cười gật đầu với Chu Hề Dã, rồi lại đối mắt với Chu Bồi, mặt có hơi ửng đỏ.

“Anh Chu Bồi, chào anh.


Chu Bồi gật đầu, cúi đầu im lặng không nói gì ăn tào phớ.

“Đứa cháu gái này của tôi ấy à, nó vừa vào đại học, giờ đang học ở Bắc Đại, có phải Chu Bồi cũng học đại học không?”
Động tác trong tay Chu Bồi ngừng lại: “Không phải ạ, là Thanh Hoa.


“À à à, học cùng một trường với chị cháu à.


Chu Bồi gật đầu, tiếp tục ăn cơm.

“Đúng rồi, vừa mới lên đại học, về sau có đôi khi ông sẽ tới nhóm hạng mục xem, không rảnh chăm sóc con bé, tiểu Chu à, em trai cháu có rảnh bầu bạn với cháu gái ông không?”
Chu Hề Dã ôn hòa mỉm cười: “Cháu sao cũng được, nhưng bây giờ Chu Bồi đang ở trong bộ đội, nó! ” Chu Hề Dã nhìn thoáng qua Chu Bồi, lại nhìn cô bé kia một cái, dưới người có một dòng dịch thể lạnh lẽo chảy ra, là tinh dịch của Chu Bồi.

“Khi nào nó rảnh rỗi sẽ giúp đỡ.


Chu Bồi đối mắt với cô: “Vâng, được ạ, chị.


Cô bé cười đến mặt mày nở hoa, Chu Hề Dã khẽ dịch mông, cậu bắn thật là sâu, càng nhiều tinh dịch chảy ra hơn.

Nhìn khuôn mặt tươi cười của cô bé, Chu Hề Dã cũng nở nụ cười, ngược lại có hơi mâu thuẫn, một người đàn ông khi trên giường dâm đãng, dưới giường lại là dáng vẻ chững chạc đàng hoàng, không nói lời nào thật ra rất thú vị.

Hai người ăn xong, Chu Bồi và Chu Hề Dã đi một chuyến đến chợ hoa, mua vài đóa lan tử la và cúc mẫu đơn: “Trong quân đội sao rồi, có mệt không?”
Chu Hề Dã và Chu Bồi một trước một sau chậm rãi đi tới, Chu Hề Dã ôm hoa tươi trong ngực, Chu Bồi đút tay trong túi quần.

“Không mệt, chỉ là có hơi buồn chán.



Chu Hề Dã gật đầu, không hỏi gì nữa, chỉ có khi ở trên giường hai người mới có thể nói nhiều.

“Lần này về quân doanh, bọn em sẽ phải làm nhiệm vụ, vùng duyên hải bên kia bất ổn, phải đi xem.

” Chu Bồi đơn giản nói một câu, Chu Hề Dã gật đầu, hai người trở về nhà.

Vừa mở cửa ra, Chu Bồi đóng cửa xong, nhìn Chu Hề Dã khom lưng đi dép, cậu đi tới cởi quần của mình ra, bên trong không mặc quần lót, sau khi cởi quần xong thì đi tới bên người Chu Hề Dã cởi quần của cô, cởi ra xong thì kéo quần lót tạo thành một cái lỗ, dương vật thăm dò ở bên trong, lại đè eo cô xuống chậm rãi tiến vào trong.

Hai người giống như trẻ sinh đôi bị dính liền, Chu Hề Dã không hề phản kháng chút nào, trước kia cậu vẫn luôn muốn làm như vậy, thường xuyên vừa thưởng thức nhũ hoa vừa nói với cô: “Thật muốn đặt dương vật bên trong chị cả ngày cũng không lấy ra.


Nhưng mà lúc đó chưa thắt ống dẫn tinh nên không tiện.

Vốn dĩ Chu Bồi chính là kiểu tinh trùng lên não, vừa buộc xong đã muốn chạy lên giường của cô ở ba ngày hai đêm, không khác gì một con chó chưa được thuần hóa.

Chu Bồi đi tới đi lui trong nhà theo Chu Hề Dã, Chu Hề Dã để hoa vào trong bình, cậu nhân cơ hội ra vào hai cái, rất thoải mái, sau đó Chu Hề Dã muốn ra ban công tập yoga, Chu Bồi cởi quần áo của mình, chính là vừa có thể để cô làm việc, vừa làm mình có thể nhét dương vật và âm hộ.

“Em như vậy làm chị rất bất tiện.


“Hai ngày nữa là em đi rồi, chị muốn làm, ai có thể cho chị? Tên bạn trai vô dụng kia của chị sao?”
Chu Hề Dã không muốn cãi nhau với cậu, muốn đứng lên quay về xem tivi, Chu Bồi ôm cô vào trong ngực, hai người cứ như vậy từ trưa đến tối, lúc ăn cơm cũng dính chung một chỗ.

Làm tình kịch liệt cũng có, nhưng Chu Bồi vẫn không muốn rút ra khỏi âm hộ của cô.

Chỉ có khi Chu Hề Dã muốn đi vệ sinh thì âm hộ của Chu Hề Dã mới được nghỉ ngơi, âm đạo của cô không được nữa rồi, một lỗ tròn nhỏ, thật vất vả mới hòa hoãn lại đôi chút, Chu Bồi lại nhét dương vật vào.


Hai ngày một đêm, đều trải qua như vậy.

Buổi sáng Chu Bồi và Chu Hề Dã bắn mấy phát súng xong, chân Chu Hề Dã thiếu chút nữa không khép lại được.

Vừa đến văn phòng, thư ký bị Chu Hề Dã ném lại nửa đường đang ngồi ở cửa, dáng vẻ đáng thương.

“Chủ nhiệm Chu! ”
Chu Hề Dã mặc tây trang màu xám đậm, trên chân là đôi giày cao gót cổ điển, buộc tóc đuôi ngựa thấp, đeo mắt kính không gọng trên mắt, thấy người tới thì cau mày lại.

“Cô tự về văn phòng của mình đi, họp buổi sáng xong thì lại nói tiếp.


Chu Hề Dã ngồi xuống, mở máy tính ra nhìn thoáng qua nội dung cuộc họp sáng nay, thở dài một hơi, lại sắp duyệt binh rồi.

Mặc dù nói nói duyệt binh không liên quan quá lớn tới chính quyền địa phương, hầu như đều là việc trong quân đội, nhưng quân đội sẽ nhúng tay vào công việc của chính quyền địa phương, đều dùng cho việc duyệt binh.

Chu Hề Dã suy nghĩ một hồi, một khi Bắc Kinh duyệt binh thì sẽ là nơi nhạy cảm, cho nên chuyện thu hút đầu tư ở Tương Đàm phải gác lại, cô mở lịch ra nhìn một cái.

Đứng lên cầm bút và sổ ghi chép đi ra khỏi văn phòng, đi về phía phòng họp.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận