Chân Trời Mới-cuộc Sống Mới Trong Thế Giới Tưởng Tượng
thêm khuôn mặt kia cho vui thôi chứ éo có gì đâu :>
****************
- Vậy chúng ta thêm 1 bài nữa nhé- [Chloe]
*Tiếng gõ cửa*...
Gì nữa đây... đang tính giao bài tập làm tại chỗ để giúp Sara hiểu bài hơn.
Nhưng hết lần này đến lần khác có người đến làm phiền.
- Em đợi chị tí. [Chloe]
Trước mắt cứ ra mở cửa xem sao đã.
Trong dinh thự này ngoài các người hầu ra thì chẳng còn ai khác nữa đâu. Ông Nam tước chắc giờ đây đang ăn nằm cùng với các mỹ nhân "giấy tờ" kia rồi.
*Tiếng gõ cửa*...
Gõ gì gõ lắm!
*Tiếng mở cửa*...
Tôi đi ra mở cửa.
- Gõ ít thôi! [Chloe]
Do hơi mệt mà người bên ngoài cứ gõ liên tục vào cửa khiến tôi có đôi chút bực mình. Thế nên là khi vừa mở cửa ra liền hơi lớn tiếng.
- Hic... [hầu gái]
Chết...
- Chị xin lỗi, nãy chị không cố ý đâu nên đừng khóc nhé. [Chloe]
Do em hầu gái kia khá thấp nên chỉ khi em ấy phát ra tiếng nấc thì tôi mới biết đường mà hạ tầm mắt của mình xuống.
Oh! Là em hầu gái tai... chó hay sói nhỉ?
Nói chung là em hầu lúc sáng có đưa bộ đồ thể dục cho tôi ý.
- Dạ... em không khóc đâu ạ... [hầu gái]
Thế thì tốt.
Vậy giờ nói nguyên nhân đến đây đi.
- Sao em lên đây? [Chloe]
Do tên Livis kia không thích có người khác làm phiền hắn ta trong lúc dạy học thế nên tôi nghĩ không phải tự dưng mà em ấy lên đây gõ cửa phòng đâu.
- Dạ là em lên đây để thông báo rằng thời gian học của tiểu thư Sara đã kết thúc, trà và bánh đã chuẩn bị xong ở phòng ngủ. Chị có thể vào thông báo cho em ấy giúp em được không ạ? [hầu gái]
À, thì ra là đã hết giờ dạy học.
Phù~ cuối cùng cũng được ra khỏi cái nơi bí bách này.
- Không vấn đề gì, em đợi chị tí. [Chloe]
Không để em ấy đợi lâu, tôi quay vào trong thông báo cho 2 người kia luôn.
- Lát sau -
- Em có hiểu rõ các kiến thức chị dạy hôm nay không? [Chloe]
Bây giờ chúng tôi đang đứng ngay bên ngoài cửa phòng thư viện.
Trước khi cùng Sara về phòng ẻm để "ăn bánh uống trà" giải lao thì tôi thử hỏi xem liệu em ấy có nắm được các kiến thức trọng tâm của bữa học hôm nay không.
Cần xác nhận lại cho chắc vì hồi nãy đúng là tôi có dạy hơi nhanh thật.
Chỉ có giảng cách làm xong cho ví dụ, nếu em ấy làm được ví dụ đó mà không cần tôi trợ giúp thì sẽ trực tiếp sang bài học kế tiếp.
Dạy thì ít, cho làm bài thì nhiều. Mấy cái phép tính cộng trừ nhân chia đó căn bản quá nên chỉ cần làm nhiều bài tập cho quen tay là được.
Khó nhất trong 4 phép tính đó chắc là phép chia nhỉ? Tôi chỉ mới lấy các số có thể chia hết cho nhau ra cho ẻm làm thôi. Ví dụ thì tôi ra đề là "tìm ẩn x".
Phân số, số thập phân, hỗn số, số âm... Thì cứ để từ từ.
Ép học nhiều chưa chắc đã có lợi, độ tuổi của em ấy thì nên "vừa chơi vừa học", sách vở nhiều quá sau này ra đường chưa chắc đống kiến thức từ sách vở có đất dụng võ.
Trước đây tôi có từng nghe qua câu này: "học mà không chơi là đánh rơi tuổi trẻ, chơi mà không học là bán rẻ tương lai".
Cứ theo câu đó mà làm!
Ok, giờ quay về lại cuộc trò chuyện thôi.
- Cũng không có gì khó lắm, em chỉ cần luyện tập thêm là sẽ nắm rõ được nó thôi ạ. [Sara]
Được! Không cần người khác nói cũng biết bản thân mình cần làm gì để giỏi hơn.
Chị sẽ rất mừng khi em tiếp tục phát huy tính tự giác đó.
- Nếu em đã khẳng định chắc nịch như thế rồi thì chị cũng không nói gì thêm, chị chỉ lo em không hiểu bài thôi. Nếu rảnh thì chị sẽ giao em 1 số bài tập làm thêm. [Chloe]
Có thể là tối trước khi đi ngủ chẳng hạn, hỏi ẻm vài câu tính toán đơn giản là được. Cho tính nhẩm trong đầu chứ không cho làm ra giấy.
Mục đích là để phát triển khả năng tư duy và suy nghĩ thôi.
- Chị không cần giao bài cho em đâu, em biết "bài tập" của mình ở đâu rồi ạ. [Sara]
Hả?
- Ờ... nếu em đã nói vậy thì chị không ý kiến gì thêm. [Chloe]
Kệ đi, tôi tin em ấy sẽ tự tìm được lối đi riêng cho mình.
"Người thành công" mà~
Sara thì không phải lo lắng gì nữa rồi.
Giờ đến tên kia. Tuy có hơi đáng ghét thật nhưng dù sao ban nãy hắn ta cũng chăm chú ngồi nghe tôi giảng bài rồi, thế nên ít nhất cũng hỏi thăm tí.
- Livis này, nãy có hiểu- [Chloe]
...
- Cộng trừ nhân chia, chia nhân trừ cộng... [Livis]
...
Đây là đang lú hay đang đọc bùa chú vậy?
- 1 nhân 2 bằng 2, 2 nhân 2 bằng 10~. [Livis]
1 nhân 2 bằng 2 thì đúng đấy. Nhưng 2 nhân 2 bằng 10 là phép toán ở vũ trụ nào vậy?
Thôi kệ bà nó đi, lời giảng của tôi bay vào tai nó xong bay sang tai kia luôn rồi.
NHƯ "NƯỚC ĐỔ ĐẦU VỊT"!!!
- Sara nè, chúng ta đi nghỉ ngơi tí thôi. [Chloe]
- Dạ vâng! Mời chị đi theo em. [Sara]
Nãy tôi có nghe thấy em hầu gái ấy nói rằng có bánh thì phải. Đúng lúc đang đói, vào ăn ké 1 tí chắc không ai nói gì đâu ha?
- À đúng rồi, phiền em dẫn vị này ra cửa giùm. [Chloe]
Tôi đang nói với em hầu gái kia về việc tiễn tên gia sư đang lú kia về.
- Cứ để em lo, chị với tiểu thư đi nghỉ đi. [hầu gái]
Ít nhất cũng cần người dẫn tên đó về bởi tôi nghĩ não hắn ta "quá tải" rồi, không nhớ đường về đâu.
- Chị cảm ơn. [Chloe]
Giờ thì đi ăn trực thôi!
- Tại phòng ngủ của Sara -
*Tiếng nhai đồ ăn*...
- Nếu chị thích thì em có thể cho chị toàn bộ số bánh ở đây, nếu không đủ thì em kêu thêm cho... [Sara]
Tôi đang ngồi ăn bánh uống trà với Sara tại phòng ngủ của em ấy ngay ngoài ban công.
Phòng em ấy cũng như phòng tôi, đều hướng ra phía khu vườn. Thời tiết buổi trưa không nhiều gió lắm nên phấn hoa không bay được lên đây.
À mà nãy giờ bánh toàn do tôi ăn thôi chứ Sara đã xơi được miếng nào đâu.
- Chứ đừng ăn nhanh như thế, chị sẽ bị nghẹn đấy. [Sara]
Mất giá quá đi tôi ơi...
Mà công nhận bánh ngón thật! Tuy tôi không phải dân hảo đồ ngọt nhưng nãy giờ ăn khí thế luôn.
Không biết điều này có liên quan gì đến giới tính hiện tại của tôi không.
- Em cứ yên tâm, sao mà nghẹn- [Chloe]
Ặc!
Thấy bà rồi!!!
- Em biết ngay mà... uống ngụm trà đi chị. [Sara]
*Ực*...
- Phù... chị cảm ơn. [Chloe]
Tôi vừa thấy ông bà đang vẫy tay phía bên kia sông.
Và ông bà tôi thì mất rồi.
May chưa qua đó chơi cùng.
- Chị có muốn dùng thêm bánh không ạ? Để em nhờ người đi lấy thêm. [Sara]
...
Giờ mới nhận ra là tôi ăn hết phần của em ấy luôn rồi...
Vốn dĩ đĩa bánh nằm ngay giữa bàn cơ, nãy giờ buồn tay buồn mồm nên cứ bốc khí thế mà chả để ý đến việc trên đĩa còn bao nhiêu cái bánh.
Ngại...
- À thôi, chị không ăn nữa đâu. Nếu em ăn thì để chị đi kêu thêm cho. [Chloe]
Mặt mũi đâu mà ăn thêm.
- Dạ thôi, em nghĩ không cần đâu ạ, em đoán chắc cũng sắp tới giờ học rồi. [Sara]
Hả?
*Tiếng gõ cửa*...
Đùa...
Timing chuẩn zậy sao?!
- Thấy chưa? Em đoán đúng mà, chúng ta đi thôi nào chị ơi. [Sara]
Thấy rồi ạ!
- Ừ thì đi. [Chloe]
Tôi với em ấy sẽ tách nhau ra từ bây giờ, có hẹn với đội kị sĩ mà.
Nhưng không biết họ về tới dinh thự chưa nhỉ? Cũng 5 giờ chiều rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...