Giờ Dậu, Xích Nhĩ Đa đã làm xong công việc, về tới tẩm cung của hắn .Một bước vào nội phòng, hắn liền nhìn thấy nàng đã thức dậy từ lúc nào đã thay sẵn y phục, toàn thân mặc một bộ màu hồng phấn của hoa sơn trà, váy dài chấm đất, tha thướt.Bên dưới một đôi giày màu xanh ngọc bích hơi hơi lộ ra, trên đầu cài những cây ngân châm màu phỉ thúy, phối hợp một bộ hoa tai vòng cổ bằng ngọc bích, vừa đúng lúc hỗ trợ thêm nét diễm lệ của dung nhan kiều mị.Đang ngồi ở trước đài trang điểm, nhìn ngắm bộ dạng mới mẻ của mình,đã sớm nghe thấy tiếng bước chân hắn vào cửa , từ hình ảnh phản xạ trong gương đồng, thấy hắn dứng ngây ngốc hơi giật mình ở đàng kia, chậm chạp không ra tiếng, nàng đơn giản bước đến gần hắn, đi đến trước mặt hắn.“Sao vậy? Ta trang điểm thế này khó coi sao?”Khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sức sống, thoạt nhìn có tinh thần hơn, không giống buổi sáng tái nhợt.Những thứ trang điểm cổ đại nàng đã nghiên cứu suốt toàn bộ buổi chiều! Nhưng mà kết luận cuối cùng là, đồ dùng ở hiện đại vẫn tốt hơn , hiệu quả cũng có vẻ rõ ràng.Nghe thấy mỹ nhân hỏi như thế , hắn mới hồi phục tinh thần lại, vươn bàn tay ôm nàng đi đến ngồi bên cạnh bàn.“Là ai giúp nàng trang điểm như thế ?”Không thể phủ nhận, nàng thực sự rất đẹp, nhưng hiện tại quan trọng nhất là nên nghỉ ngơi thật tốt......Thấy biểu tình hắn có chút tức giận, nàng cười khẽ thè lưỡi,”Là ta kêu Thúy nhi giúp ta lấy đến, ngươi đừng trách nàng ta có được không?”Nằm vài ngày trên giường, không đứng dậy hoạt động chân tay, chỉ sợ thân thể sẽ bị tê liệt mất.Cho nên sau khi tỉnh lại nàng phân phó tỳ nữ của nàng đến Xuân Tuyết các bảo Thúy nhi mang chút y phục xinh đẹp cùng vật phẩm trang sức lại đây, nhờ Thúy nhi hỗ trợ chỉ điểm, tự nàng trang điểm lấy.Hắn không ủng hộ nói:” Nàng tốt nhất nên hảo nghỉ ngơi thật tốt ......” Xích Nhĩ Đa cầm lấy cái chén hoa văn tinh xảo trên bàn rót cho nàng một chén nước.Dạ Thủy Linh theo trong tay hắn tiếp nhận cái chén,”Cám ơn!” Nhẹ nhàng nhấp một ngụm lại nói:”Ta có hảo hảo nghỉ ngơi a! Nhưng nằm lâu như vậy , cũng nên hoạt động một chút gân cốt đi!” Nàng cũng không muốn tay chân nàng bị xơ cứng a!Hắn nhẹ nhàng liếc mắt về hướng nàng, khẽ cười , cười đến rất là tà ác,”Nếu nàng muốn hoạt động gân cốt, chờ nàng khỏe hơn một tý, chũng ta sẽ có cơ hội.” Bàn tay xấu xa của hắn tà tứ vuốt nhẹ đùi nàng.“Ngươi......”Hắn thật sự thực tà ác a! Lúc nào cũng tìm cơ hội ăn đậu hủ của nàng, nàng vươn tay đè lại bàn tay không an phận bắt đầu lần mò giữa hai chân nàng.“Ha ha ha ha......”Nhìn thấy bộ dáng giận dữ mặt đỏ tai hồng của nàng, làm cho hắn không nhịn được ý cười.Nàng tức giận nói:”Ngươi cười cái gì cười a!” Đáng giận! Ác ma này dám cười nàng.“Không, không cười cái gì.”Thoáng chốc hắn cố đè nén xúc động muốn cười to , nhưng mà khóe miệng cũng không tự chủ được cứ nhếch lên. “Bữa tối có ăn chút gì không? Mới vừa rồi ta đã bảo thị nữ đi làm chút gì đó, đợi lát nữa sẽ mang tới.” Hắn thanh thanh yết hầu, giả giống như đứng đắn nói.Hừ! Cố ý nói sang chuyện khác, nghĩ đến nàng không biết sao? Nhưng nàng là đến từ tương lai cô gái xinh đẹp thông minh vô địch a!Nàng lạnh nhạt đáp lại,” Ân......”Bởi vì nàng hoàn toàn không biết cổ đại có những thứ thức ăn gì, cho dù nàng nói món nàng thích ăn, bọn họ cũng sẽ không biết làm.Có cơ hội nàng nhất định sẽ làm một ít món của thế kỷ hai mươi mốt mời hắn nếm thử, để cho vị Vương thượng cao cao tại thượng này biết, món ăn ngon nhất là như tế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...