Cổ Thần xua tay, Âm Dương Tiên Giới phát ra một đoàn kim chúc, chỉ thấy hai bàn tay Cổ Thần chà sát, đoàn kim chúc kia hòa tan, một tay kéo nhẹ, kim chúc hòa tan biến thành một thanh phi kiếm dài hơn một thước.
Lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, luyện chế một kiện pháp bảo bình thường chỉ trong nháy mắt.
Hắn hạ mấy đạo phong ấn trên thanh pháp bảo này, cứ cách ba ngày phi kiếm sẽ tự động công kích một lần, đâm xuyên qua trái tim Thiên Toán Tử. :
Thiên Toán Tử khiến thành Nhạc Thủy bị hủy trong tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lại nhiều lần tính toán Cổ thần. Cũng không riêng Cổ Thần, nghìn năm trước, Thánh đình hủy diệt thánh địa Đạo môn Thái Hư Cung, thuật thiên toán của Thiên Toán Tử cũng là một nguyên nhân quan trọng.
Cổ Thần vốn đinh trực tiếp giết chết Thiên Toán Tử, thế nhưng nghĩ Thiên Toán Tử sau này có khả năng sẽ nổi tác dụng nên mới lưu lại hắn một mạng.
Về phần ba mươi sáu vị thiếu nữ phàm nhân thì được Cổ Thần dẫn ra khỏi Hoàng Thiên Tỳ, giúp các nàng giải trừ phong ấn pháp lực trong cơ thể, sau đó Tiểu Bạch thi triển thuật xóa ký ức để các nàng quên đi mọi ký ức không tốt đẹp trước đây, phái người dẫn các nàng trở về trần thế, lưu lại đủ hoang tệ cần thiết để các nàng bình yên vượt qua cuộc đời này.
Ngày hôm sau, Cổ Thần dẫn theo cường giả Đạo môn giết ra khỏi Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, thi triển Phá Diệt Chỉ lại tiêu diệt một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, khiến chúng cường giả cổ vu tộc đều khiếp sợ không thôi.
Bất quá, Cổ Thần cũng không ham chiến đấu, hắn thân là Chiến thần cổ vu tộc, cũng không muốn triển khai quyết chiến sinh tử với cổ vu tộc, khống ít vu sĩ thượng cổ vẫn thừa nhận thân phận Chiến thần của hắn trong lòng, chỉ là lúc này bị tình thế bức vách, Cổ Thần giết chết bọn hắn tự nhiên không có hứng thú gì.
Cổ Thần xuất quỷ nhập thần, cứ cách mỗi một ngày lại đánh lén một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ.
Cho dù sau này cường giả cổ vu tộc đã đề cao cảnh giác, sử dụng tiên bảo chống lại, thế nhưng trong lúc điện quang đá lửa không thể hoàn toàn ngăn cản, cho dù chưa mất mạng trong nháy mắt, thế nhưng chịu thương tổn vĩnh hằng của Phá Thiên Chỉ, sinh cơ theo thời gian chậm rãi trôi đi, không được bao lâu thọ nguyên sẽ hao tận mà chết.
Cứ như vậy, mấy ngày sau Thiên Mục đại vu biết vây khốn Hư Thiên Tông cũng không thể nhận được cái gì tốt đẹp, Thiên Tinh Hóa Hư đại trận còn chưa bị công pháp, chỉ sợ cường giả cái thế cổ vu tộc sẽ bị Cổ Thần liên tục đánh lén giết chết sạch sẽ rồi! Chỉ đành phải dẫn đầu cường giả cổ vu tộc rút trở về vu cương Nam Hoang.
Tam tộc vây công Hư Thiên Tông, cuối cùng lấy kết quả hai tộc nhân, yêu tán loạn, cổ vu tộc bị tổn thương nguyên khí mà kết thúc.
Mỗi một ngày Cổ Thần chỉ sử dụng Phá Thiên Chỉ được một lần, không chỉ có cường giả Đạo môn biết rõ, ngay cả cường giả ba tộc nhân, vu, yêu cũng đều sáng tỏ. Đạo chỉ cương kinh khủng kia của Cổ Thần chỉ có thể sử dụng một lần trong một ngày một đêm, thực lực thực tế của Cổ Thần kỳ thực không cao lắm, cần phải nhờ vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận mới có thể miễn cưỡng chống lại được cường giả cái thế tầng thứ nhất.
Nghe được tin tức này, nổi giận nhất chính là Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả, nguyên lai thực lực của Cổ Thần cũng không cường đại như tưởng tượng của bọn họ, thế nhưng bọn họ nhìn thấy Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị miểu sát lại kinh hồn táng đảm, chiến ý biết mất sạch sẽ, suất lĩnh trên dưới năm trăm cường giả Thánh đình, Phật môn, chư tử thế gia, Ma môn, kết quả bị Cổ Thần suất lĩnh trên dưới sáu mươi cường giả Đạo môn giết đến toàn quân tan dã, chạy trốn như chó nhà có tang.
Thế nhưng, cho dù biết được đáy của Cổ Thần thì cũng không có bất luận kẻ nào dám chạy tới Hư Thiên Tông gây rối, Cổ Thần dựa vào Thiên Tinh Hóa hư đại trận yểm hộ, có thể tiềm hành dưới mặt đất, hành tung xuất quỷ nhập thần, bất luận thế lực nào vây khốn Hư Thiên Tông dưới sự đánh lén liên tục của Cổ Thần cũng phải tan vỡ.
Vì vậy, mọi người đều đang chờ đợi, chờ đợi cơ hội Cổ Thần rời khỏi Hư Thiên Tông, chỉ khi Cổ Thần rời khỏi Hư Thiên Tông thật xa, trong khoảng thời gian ngắn không thể chạy vào Thiên Tinh Hóa Hư đại trận tránh né mới có khả năng đánh chết được hắn.
Thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, vu tộc, yêu tộc đều như vậy, chỉ cần Cổ Thần rời xa khỏi Hư Thiên Tông, bị bọn họ biết được tin tức, nhất định sẽ triển khai vây giết đối với Cổ Thần.
Hiển nhiên, Cổ Thần ở Hư Thiên Tông tuyệt đối an toàn thoải mái, không có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không rời khỏi Hư Thiên Tông, hắn có thể bế quan trong Hư Thiên Tông vài chục năm, trong Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là mấy trăm năm, luyện hóa tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, lĩnh ngộ tam đại pháp tắc, sớm ngày bước vào Hư Không trung kỳ, Hư Không hậu kỳ.
Hư Tử Uyên đã luyện chế ngộ hư đan thành công, sau khi tứ nữ ra mắt Cổ Thương Khung, tất cả đều dùng ngộ hư đan tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ tư tiến hành bế quan luyện hóa, để tu vi sớm ngày đạt tới Đằng Vân hậu kỳ.
Sau khi Thánh hoàng Cơ Nghiêu rút đi nguyên thần, tu vi của Cổ Thương Khung liền thoái hóa tới Minh Khiếu hậu kỳ, lực lượng thân thể được giữ lại toàn bộ, nhưng lĩnh ngộ pháp tắc chính là Thánh hoàng lĩnh ngộ, không phải của bản thân Cổ Thương Khung, vì vậy muốn bước vào Độ Hư, Cổ Thương Khung phải dựa vào chính mình.
Nguyên bản với tình huống bình thường Cổ Thương Khung khó có thể tu luyện tới Minh Khiếu hậu kỳ trong vòng hơn trăm năm, nhưng trải qua quá trình luyện hóa thành thân ngoại phân thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lực lượng thân thể tương đương với Hư Không kỳ, khi nguyên thần Thánh hoàng rút đi thoái hóa chỉ còn Minh Khiếu hậu kỳ, lần này coi như trong họa được phúc.
Cổ Thần lấy ra một cây phệ cốt hoa, trực tiếp để phụ thân Cổ Thương Khung phục dụng, một cây phệ cốt hóa tuyệt đối có thể giúp tu sĩ Minh Khiếu kỳ bước vào Độ Hư cảnh.
Cổ Thương Khung dùng phệ cốt hoa xong, cũng tiến vào quá trình bế quan, dược lực của phệ cốt hoa phi thường cường đại, dùng không bao lâu Cổ Thương Khung sẽ nhanh chóng bước vào Độ Hư cảnh.
Cổ Thần đánh chết Thánh hoàng, đánh tan yêu tộc, khiến cổ vu tộc tự động lui lại, tạo thành danh vọng không gì sánh được trong lòng chúng cường giả Đạo môn. Thời điểm Ngọc Dương Tử thống lĩnh Đạo môn, Đạo môn nào đã từng hãnh diện qua? Khi đó Đạo môn thế nhỏ lực yếu, là thế lực yếu kém nhất trong tiên giới Cổ Hoang, đâu giống như ngày hôm nay, đánh Thánh đình, Phật môn chạy trốn giống như chó nhà có tang?
Uy vọng của Cổ Thần vô hình trung thành lập lên, tuy rằng cường giả Đạo môn biết thực lực chân chính của Cổ Thần còn chưa bằng cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng không có người nào dám coi thường hắn, có chỉ là ngưỡng vọng và kính nể.
Tất cả dàn xếp xong, Cổ Thần đang muốn chuẩn bị bế quan, bên ngoài Hư Thiên Tông đột nhiên xuất hiện cường giả Độ Hư cảnh thực lực cường đại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...