Chân Tiên


Đánh chết năm tên cường giả Độ Hư, Cổ Thần cảm thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, hắn cũng đã đặt chân vào cảnh giới Độ Hư, lãnh ngộ một chữ "Đạo", tâm cảnh đã cao hơn trước rất nhiều.

Sau khi bước vào cảnh giới Độ Hư, Cổ Thần đã không dễ gì phát giận như trước, tâm cảnh bình hòa, trong tâm bớt đi một phần sát lục, nhưng mà nếu như có kẻ không biết sống chết, Cổ Thần cũng không hề nhíu mày, dù có giết cũng không mang theo gánh nặng tâm lý gì cả.

Nếu không đáng giết, Cổ Thần sẽ không giết, nhưng nếu thực sự phải giết, Cổ Thần nhất quyết sẽ không bao giờ bỏ qua, giả như có kẻ tự dâng đầu tới, vậy thì tiễn hắn lên đường cho nhanh.

Trịnh Diệc Tường nói, tổng cộng tất cả có chín vị cường giả truy sát Cổ Thần, tám người của Chư Tử thế gia, còn có một lão tổ ẩn mình là Tàng Khôn Huyền nữa, nay chín tên cường giả đã chết mất năm, vậy là vẫn còn tới bốn tên thực lực không hề yếu, thêm vào đó, Tàng Khôn Huyền thuộc loại đại danh đỉnh đỉnh, một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đã nổi danh từ ngàn năm trước.

Cổ Thần cũng không muốn chơi đùa với chúng nữa, giết chết năm tên cường giả Độ Hư cũng đủ xả hết giận trong lòng rồi, nếu như không thể ở lại Đồ Yêu cốc, vậy thì cũng nên sớm đến Đông Hải thôi.

Trong lòng đất, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh quyền bị nén lại, không cách nào mau chóng tiêu tan, là mục tiêu bị công kích, lại không có chỗ nào trốn được nên Hầu Vô Hành bị đánh cho hình thần câu diệt, không gian trên trăm trượng dưới lòng đất cũng tan thành hư vô, ngay cả Càn Khôn thủ trạc trên tay Hầu Vô Hành gặp phải lực công kích khổng lồ và mãnh liệt như vậy đánh trúng, vì không có văng ra được nên cũng bị vỡ tan thành từng mảnh, tiểu không gian bên trong Càn Khôn trạc cũng hoàn toàn bị hủy diệt, vật phẩm trong đó cũng biến thành hư vô. - .


Cổ Thần chậm rãi từ trong mặt đất đi ra, trên mặt đất lúc này, vì bên dưới đã bị nện cho rỗng tuếch nên cả một vùng rộng lớn trên trăm dặm đã sụp xuống, tạo thành một cái khe khổng lồ kéo dài tới ngàn dặm, tất cả âu cũng là do Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần gây ra, lực công phá của nó mãnh liệt tới mức khiến người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Lên tới mặt đất, Cổ Thần vừa định dùng thuấn di, nhằm hướng Đông Hải mà đi tới, nhưng đột nhiên thân thể bỗng khựng lại, trong mắt lóe lên thần sắc kinh ngạc, hai mũi hít hít một hơi, ngay sau đó từ ngạc nhiên bỗng chuyển sang mừng rỡ.

Một làn khí tinh thuần thanh đạm lặng lẽ mà ngập tràn trong không khí.

Ánh mắt Cổ Thần thoáng chuyển sang một ngọn núi ở cách đó ngàn trượng, ngọn núi này nằm dọc theo phạm vi sụt lún, chân núi nằm ngay trên khe nứt, sườn núi ở ngay đó cũng đã sập xuống một đoạn, để lộ ra vài nhánh hang.

Mùi hương thoang thoảng trong không khí, chính là phát tán ra từ trong hang kia, hương thơm mặc dù loãng đi rất nhiều, nhưng Cổ Thần đã đem những gì miêu tả về cỏ Cửu Khúc Vân Chi nhớ lại rất kỹ, đúng là có mùi hương này.

Hơn nữa, thân thể có cảm giác linh mẫn của Cổ Thần cũng đã cảm ứng được bên trong ngọn núi kia có không ít Yêu quái cảnh giới Mệnh Tuyền đang sống quần cư ở nơi đây, thì ra bên trong núi chính là một thế giới riêng biệt, là một cái động không nhỏ.

Nếu như sườn núi kia không sụp xuống, để lộ mấy nhánh hang kia thì cho dù có biết Phệ Huyết Yêu ở đó, vô luận Cổ Thần có làm như thế nào cũng sẽ không biết ở đây còn có cỏ Cửu Khúc Vân Chi, cho dù biết, không có hương thơm của nó bay ra, Cổ Thần cũng không biết bên trong ngọn núi này còn có một không gian như vậy.

Trong khoảnh khắc Cửu Khúc Vân Chi vừa xuất hiện, thân ảnh Cổ Thần trong nháy mắt đã lóe lên, tức khắc đã biến mất, rất nhanh Cổ Thần đã vượt qua, xuyên thẳng qua khe núi hiện ra ở cái động bên trong núi.

Vừa có mặt bên trong động, Cổ Thần liền sực tỉnh, trong cái động này, số lượng Yêu quái phỏng chừng cũng phải hơn trăm, toàn bộ đều có tu vi Mệnh Tuyền, trong đó còn có không ít cao thủ Minh Khiếu kỳ.

Đám Yêu quái này không phải sinh vật nào kỳ lạ, mà chính là Phệ Huyết Yêu, bởi vì đã tiến vào Mệnh Tuyền Bí Cảnh, cơ hồ đã hóa thành hình người, không trách được vì sao khi Cổ Thần ở cách đó ngàn dặm lại không thấy được bất kỳ Phệ Huyết Yêu nào sinh trưởng, thì ra nơi này chính là hang ổ của đám Phệ Huyết Yêu này, chỉ có Phệ Huyết Yêu đã đạt đến cảnh giới Mệnh Tuyền mới có tư cách sống tại đây.


Mà ở trung tâm của hang động, có một gốc cây khổng lồ cao hơn hai thước, chín phiến lá cây có hình dạng giống như linh chi, màu đen tuyền, chính là Cửu Khúc Vân Chi thảo, tài liệu tối quan trọng để luyện chế Ngộ Hư đan!

Quả thực là đạp mòn gót sắt tìm không thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công!

Cổ Thần vừa xuất hiện bên trong động, ánh mắt chỉ lướt qua đám Phệ Huyết Yêu mang cảnh giới Mệnh Tuyền một chốc, đã liền dán chặt vào Cửu Khúc Vân Chi thảo ở trung tâm.

Tu vi của đám Phệ Huyết Yêu trong động cao nhất chỉ đến Minh Khiếu hậu kỳ, không có lấy nổi một cường giả cảnh giới Độ Hư nào, Cổ Thần chỉ vừa xuất ra tu vi của chính mình, khí tức của cường giả Độ Hư giống như một cơn sóng dồn dập tuôn ra ngoài, uy áp khổng lồ khiến cho cả đám Phệ Huyết Yêu nơm nớp lo sợ, toàn thân run rẩy, chỉ lo Cổ Thần tức giận lên, sẽ giết sạch bọn chúng.

Cửu Khúc Vân Chi thả chính là Thánh bảo của Phệ Huyết tộc, tu luyện bên cạnh chỗ Cửu Khúc Vân Chi thảo sinh trưởng, hấp thụ linh khí của Cửu Khúc Vân Chi có thể giúp cho tốc độ tu luyện của đám Phệ Huyết Yêu tăng nhanh gấp mấy lần.

Thế nhưng nhìn Cổ Thần từng bước đi tới bên cạnh Cửu Khúc Vân Chi thảo, hơn trăm mạng Phệ Huyết Yêu một tiếng cũng không dám thốt lên, chỉ dám cầu khẩn ở trong lòng, mong sao vị cường giả Nhân tộc này lấy đi Cửu Khúc Vân Chi thảo rồi rời đi, tha cho chúng một mạng.

Cửu Khúc Vân Chi thảo này dài chừng hai xích, trong số các loại tiên thảo thì đã được xem như là lớn nhất rồi, dược hạp (hộp thuốc) bình thường căn bản không chứa được nó, chẳng qua Cổ Thần sớm đã biết trước kích thước của Cửu Khúc Vân Chi thảo, sớm đã chuẩn bị sẵn dược hạp dài hơn hai thước, khẽ với tay định bẻ xuống một gốc Cửu Khúc Vân Chi.

Ừm…


Bàn tay Cổ Thần như quơ vào trong không khí, Cửu Khúc Vân Chi thảo ở chính giữa động phắt cái đã biến mất, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Vân Chi thảo một ngàn năm mới mọc ra được một lá, Cửu Khúc Vân Chi thảo sinh trưởng cũng phải qua hơn chín ngàn năm. Mặc dù còn chưa hóa thành Yêu, nhưng dẫu sao cũng đã mở ra linh trí, tu luyện thành tinh, đã có thể tự động thổ tức, tu luyện thành Yêu thì tất nhiên, cũng có thể phân biệt họa phúc.

Cửu Khúc Vân Chi thảo khi thổ tức sẽ nhả ra linh khí, có lợi vô cùng cho đám Phệ Huyết Yêu, mà mật của Phệ Huyết Yêu cũng chính là chất dinh dưỡng tối ưu dành cho Cửu Khúc Vân Chi thảo, thế nên ở đâu có Vân Chi thảo, ở đó có Phệ Huyết Yêu, hai loại thực vật cộng sinh với nhau, song phương đều có lợi.

Cửu Khúc Vân Chi thảo mọc ở giữa động này, nhưng nếu nói Cửu Khúc Vân Chi thảo vốn dĩ sinh trưởng ở nơi đây cũng là không đúng, bởi vì chỉ có ở trong hang động, linh khí do Cửu Khúc Vân Chi thảo nhả ra mới không dễ dàng tiêu tan, như vậy đám Phệ Huyết Yêu mới có thể dễ dàng hấp thu được.

Chính là vì vậy, gốc Cửu Khúc Vân Chi này mới có mặt tại trung tâm của hang động.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui