Chân Tiên


Nghe được Cổ Thần mắng chửi Hắc Thủy Đại Đế, Ngô Tinh nhất thời nổi trận lôi đình, hiển nhiên, đối với hành vi của Hắc Thủy Đại Đế, hắn cũng rất phẫn nộ.

Cổ Thần cũng như vậy, lúc đó sau khi nghe được sinh lộ dĩ nhiên chính là tử lộ, nếu Hắc Thủy Đại Đế ở trước mặt hắn, Cổ Thần sẽ không chút do dự một kiếm chém chết.

Nói vậy không có tên tu sĩ nào bị Hắc Thủy Đại Đế đùa giỡn một hồi, trong lòng không bốc hỏa.

- Hừ hừ...

Xa xa Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hừ lạnh, nói:

- Ai chẳng biết Hắc Thủy Đại Đế suốt đời thô bạo, hung danh chấn thiên hạ? Dĩ nhiên định tin tưởng lời nói của hắn mà rơi vào cạm bẫy, chỉ có thể nói yêu nghiệt ngươi ngu xuẩn, sao ngươi còn mặc kệ bước lên tử lộ? Hắc hắc

Trong lời nói của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chính là tràn đầy khinh ý, hắn cùng với Ngô Tinh giao đấu mấy lần, chỉ cần có cơ hội liền lập tức tiến hành đả kích với Ngô Tinh.

Ngô Tinh lại không tức giận, khẽ cười một tiếng, nói:

- Ta nhớ kỹ người nào đó tiến nhập nơi này trước ta, hắc hắc cuối cùng lại đồng thời xông ra Luân Hồi Điện với ta, chỉ e người nào đó rất sợ chết, tại lựa chọn sinh tử lộ do dự quá lâu, nếu không có như vậy, người nào đó sớm tiến nhập Luân Hồi Điện, nhưng thời gian ở đó so với ta còn dài hơn, tu vi tự nhiên là thấp hơn một bạc, Cơ phong tử, ngươi nói người nào đó kia có phải rất sợ chết hay tu vi so ra kém ta đây? Hả?


Thánh Hoàng Cơ Nghiêu trên mặt xanh lại, cả giận nói:

- Bổn hoàng tu vi so ra không kém yêu nghiệt ngươi!

A! Ngô Tinh tựa như bừng tỉnh đại ngộ, cả tiếng nói:

- Nguyên bản người nào đó là hạng người rất sợ chết a, ha ha ha ha ngươi cũng không lui lại đi lên tử lộ, thật đúng là một kỳ tích!

- Ngươi....

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không cách nào chống đỡ.

Đúng lúc này, trong không khí lại truyền đến một trận pháp lực ba động, một lão tăng râu bạc trắng, đột nhiên xuất hiện tại cửa vào mộ phần, chính là người đứng đầu phật môn Độ Thiện đại sư.

Độ Thiện đại sư đi vào bên trong, nhìn lướt qua ba người, khi ánh mắt chuyển tới Cổ Thần, đôi mắt trong suốt rõ ràng hiện lên một tia kinh hãi.

Cuối cùng ánh mắt Độ Thiện đại sư rơi vào trên người Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, nói:


- Thánh Hoàng bệ hạ, tới thật sớm!

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khôi phục lại tâm tình bình tĩnh, gật đầu nói:

- Đại sư tới cũng không chậm!

Đang khi nói chuyện, ánh mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nhìn thoáng qua hai người Ngô Tinh và Cổ Thần, ngầm có sát ý.

Bất quá, sát khí chỉ là chợt lóe đã bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu ẩn vào trong lòng, hắn thầm nghĩ lại:

- có yêu nghiệt Ngô Tinh này, cho dù cùng Độ Thiện đại sư liên thủ, trong lúc nhất thời cũng khó đem Cổ Thần đánh chết, nếu đã vậy, Cổ Thần cùng Tàng gia, tứ đại chư tử thế gia đã kết thành thâm cừu, liền để cho bọn họ đi đối phó được rồi, bổn hoàng cứ an tâm làm chính sự, sớm ngày mở ra tiên phàm thông đạo, mở ra phong ấn bước lên con đường trường sinh bất tử.

Độ Thiện đại sư vừa xuất hiện, Cổ Thần và Ngô Tinh cũng liền đề cao cảnh giác, phòng bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư xuất thủ.

Đối phương có hai siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, đồng thời Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư tu vi đều không chút thua kém Ngô Tinh, mà bên phía Cổ Thần chỉ có một mình Ngô Tinh có thể đấu lại hai người họ. Tu vi của Cổ Thần hiện tại còn chưa đặt trong mắt siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, song phương lực lượng cách xa, đối phương tùy thời đều có thể xuất thủ.


Nhưng khiến Cổ Thần và Ngô Tinh kinh ngạc chính là trong Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sát khí chỉ là mơ hồ chợt lóe, liền biến mất không thấy, hai người nhìn nhau, tràn đầy nghi hoặc, không rõ trong lòng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lúc này đang suy nghĩ cái gì.

Bốn người phân biệt đứng hai bên, quan sát lẫn nhau, bảo trì đề phòng, sau một lúc lâu, trong không khí lại truyền đến một cổ ba pháp lực ba động cổ cường đại.

Bốn người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trong khoảng không, đột nhiên xuất hiện một trung niên nhân mắt như mắt ưng, mũi như kim câu, thân mặc kim sắc trường bào, chính là kẻ hiện nay đứng đầu yêu tộc Kim Bằng Vương.

Kim Bằng Vương cho rằng chính mình xông qua Luân Hồi Điện, tốc độ đã rất nhanh rồi. Lại không nghĩ rằng dĩ nhiên còn có người chờ hắn ở phía trước, Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, tu vi ba người này đều mạnh hơn Kim Bằng Vương một bậc, đến trước cũng đúng.

Thế nhưng ánh mắt Kim Bằng Vương rơi vào trên người Cổ Thần, thì tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng, khiếp sợ không thôi.

Dĩ nhiên ngay cả Cổ Thần cũng ở đây chờ hắn, nhất thời khiến trong lòng Kim Bằng Vương tràn đầy phẫn hận.

Ngày trước Kim Bằng Vương trọng thương, đã bị Cổ Thần một kiếm đâm trúng tim, trái tim là tất cả sinh mệnh, lực lượng bổn nguyên của hắn.

Bị một kiếm của Cổ Thần đâm trọng thương, thẳng đến hơn ba mươi năm sau mới hoàn toàn phục nguyên không nói, đồng thời để tu vi của Kim Bằng Vương giảm xuống một tầng.

Nguyên bản, tu vi của Kim Bằng Vương và ba người Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cùng một đẳng cấp. Thế nhưng hiện tại, thực lực của hắn lại kém hơn ba người một bậc, tuy rằng hắn tung hoành yêu tộc, trở thành kẻ đứng đầu. Nhưng cùng ba người Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư ở một chỗ tổng thể vẫn là thua kém một bậc, điều này khiến cho trong lòng Kim Bằng Vương rất là oán hận.

Mà cội nguồn hết thảy oán hận này đều từ Cổ Thần, ở trong mắt Kim Bằng Vương, Cổ Thần quả thực chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, chỉ muốn nhanh chóng giết chết hắn. Tại https://truyenfull.vn

Thế nhưng lúc này Kim Bằng Vương dĩ nhiên phát hiện không chỉ có ba người Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư xông qua Luân Hồi Điện trước hắn, mà ngay cả Cổ Thần tên Độ Hư cường giả Đằng Vân kỳ này cũng vượt trước hắn, nhất thời khiến hắn có một loại cảm giác vô cùng mất mặt.


- Nguyên bản bằng vào tu vi của bản vương, người thứ nhất xông qua Luân Hồi Điện tuyệt đối là ta, đều là bởi vì Cổ Thần, để bản vương mọi chuyện đều thua kém kẻ khác. Cổ Thần, một ngày nào đó, ta muốn cho ngươi phải chết, để ngươi hoàn toàn bị hủy diệt trong thiên địa, mới có thể giải mối hận trong lòng ta!

Trong lòng Kim Bằng Vương nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ.

Tuy rằng đối với Cổ Thần hận đến nghiến răng, nhưng Kim Bằng Vương cũng biết lúc này tại cửa vào Mộ phần Hắc Đế, đang có nhân tộc cường giả nhìn chằm chằm cũng không phải là thời gian thích hợp để động thủ.

Bất quá, Kim Bằng Vương cũng không phải một người hỉ nộ có thể giấu trong lòng, hướng Cổ Thần trừng mắt, vẻ mặt giận dữ đi tới bên cạnh Ngô Tinh và Cổ Thần.

Kim Bằng Vương vô cùng phẫn nộ, Cổ Thần cũng mặc kệ hắn, chỉ là âm thầm phòng bị, đề cao cảnh giác, miễn cho đột nhiên bị độc thủ. Tuy nói loại khả năng này không lớn, Kim Bằng Vương hẳn không thể không suy xét tới đại cục, tùy tiện động thủ, nhưng Cổ Thần lại biết, Kim Bằng Vương người này không thể theo lẽ thường suy đoán.

Tâm có thể làm thuyền vạn năm, phải làm tốt phòng bị.

Năm vị cường giả xông qua Luân Hồi Điện đều là thủ lĩnh của ngũ đại siêu cấp thế lực tại Cổ Hoang thế giới, cổ vu tộc chiến thần Cổ Thần, long tộc đại thống lĩnh Ngô Tinh, yêu tộc chi chủ Kim Bằng Vương, nhân tộc Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, phật môn lĩnh tụ Độ Thiện đại sư!

Kim Bằng Vương xông ra Luân Hồi Điện, sau đó khoảng hai khắc, lại có một người từ trong hư không chui ra, xuất hiện trong hang động.

Đám người Cổ Thần vẻ mặt vui vẻ, người này tuổi ngoài lục tuần, là vị lão giả, pháp lực ba động trên người tuy rằng không bằng đám người Ngô Tinh khí thế dâng trào, nhưng là cũng tựa phiên giang đào hải, khí thế bức người, cũng là một vị siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, chính là tộc trưởng Kim Long tộc Long Thương.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui