Cổ Thần có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới chính mình dĩ nhiên là người thứ nhất thông qua khảo nghiệm của Hắc Thủy Đại Đế, còn đám siêu cấp cường giả Hư Không kỳ Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Kim Bằng Vương, Long Thương lại vẫn ở phía trước.
Bất quá ngẫm lại, trong lòng Cổ Thần cũng liền hiểu rõ, tại ảo cảnh trong đại điện, đối mặt với bất tử âm hồn và âm hồn khôi lỗi đều là căn cứ vào tu vi của tu sĩ hiện ra. Đám siêu cấp cường giả Hư Không kỳ Ngô Tinh tuy rằng lợi hại, thế nhưng đồng dạng muốn đối mặt bất tử âm hồn và âm hồn khôi lỗi Hư Không kỳ chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
Nói trong đám tu sĩ đồng cảnh giới, ai là vương giả vô địch, đương nhiên không ai ngoài Cổ Thần. Hắn tu luyện thiên hạ đệ nhất tu chân bí điển Chiến Thần Tinh Kinh, đồng thời đã đem Chiến Thần Bất Diệt Thể tu luyện tới Nguyên Thần Dung Khiếu đại thành cảnh giới rồi. Coi như là tu sĩ cao hơn hắn một cảnh giới cũng không phải đối thủ, nếu là trong đám tu sĩ đồng cảnh giới đó là tung hoành tuyệt đối.
Cổ Thần nhìn một chút xung quanh, toàn bộ bên ngoài cửa vào đều là trống rỗng, không có chỗ nào đặc biệt, thấy các tu sĩ khác còn chưa đến, Cổ Thần đem Khôi mị thạch Càn Khôn Trạc Càn Khôn Trạc ra, cùng Thần Hình Câu Diệt Kiếm của hắn so sánh quả nhiên phẩm chất cao hơn một chút.
Hôm nay Cổ Thần đã bước vào Độ Hư bí cảnh, bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc, có năng lực luyện chế tiên bảo.
Thế nhưng ban đầu Cổ Thần luyện chế Thần Hình Câu Diệt Kiếm đã mất không ít thời gian, tuy rằng hiện tại tu vi của hắn cùng lúc đầu không thể đánh đồng. Nhưng khôi mị thạch trong tay cũng là tiên phẩm cấp so với khôi mị thạch lúc ấy luyện chế Thần Hình Câu Diệt Kiếm tốt hơn một chút, do đó, muốn cầm khôi mị thạch luyện chế thành tiên bảo, cần thời gian nhất định.
Tu sĩ tiến nhập trong Mộ phần Hắc Đế không ít, cường giả bước vào Độ Hư bí cảnh tuy rằng cũng không phải không có hạng người sợ chết, hầu hết đều đạo tâm vững chắc, dũng cảm tiến tới mới có thể đạt được thành tựu trên đường tu hành. Cường giả bị Hắc Thủy Đại Đế dọa lui về phía sau hẳn là không nhiều. Truyện Tiên Hiệp
Bất tử âm hồn và âm hồn khôi lỗi trong Luân Hồi Điện kia, tuy rằng lợi hại, nhưng trong tay cũng không có pháp bảo, mà trong tay Độ Hư cường giả không nói có bao nhiêu pháp bảo, nhưng chắc chắn sẽ không thiếu, thời gian càng lâu chung quy cũng sẽ xông qua được Luân Hồi Điện.
Tựa như Hắc Thủy Đại Đế nói Luân Hồi Điện chỉ là một khảo nghiệm nhập mộ nho nhỏ, khảo nghiệm chân chính còn ở trong lúc tiến nhập mộ phần.
Cổ Thần cũng không biết lúc nào sẽ có thêm người từ Luân Hồi Điện xông ra, muốn đi tới cửa vào Mộ phần Hắc Đế, lại cầm khôi mị thạch luyện chế được tiên bảo khẳng định không đủ thời gian.
Đem khôi mị thạch thu vào trong Càn Khôn Trạc, Cổ Thần ngồi trên mặt đất, bắt đầu tu luyện Chiến Thần Bất Diệt Thể, vừa rôi để đánh bại ba âm hồn khôi lỗi, liên tục thi triển hai mươi tư quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, tiên lực tiêu hao mất một phần ba.
Trước khi tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, Cổ Thần phải đem trạng thái của bản thân khôi phục tới cao nhất.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong trạng thái không phải chiến đấu, tốc độ Cổ Thần khôi phục tiên lực là phi thường nhanh, qua nửa canh giờ, tiên lực liền khôi phục tới đỉnh rồi.
Nửa canh giờ cũng không có thêm một tu sĩ nào xông qua Luân Hồi Điện, xuất hiện trước cửa vào đại điện.
Nghe Hắc Thủy Đại Đế nói, tựa hồ là muốn đám tu sĩ tiến nhập động phủ tề tụ đầy đủ trước cửa vào Mộ phần Hắc Đế, thì mới có thể mở cửa.
Điều này chứng tỏ, các tu sĩ khac tiến nhập Mộ phần Hắc Đế cùng Cổ Thần như nhau, đầu tiên đều trải qua lựa chọn sinh tử lộ, sau đó lại xông vào Luân Hồi Điện.
Trong lòng Cổ Thần âm thầm kinh ngạc, thầm nghĩ:
- Khó có tốc độ bọn họ xông quan chậm như vậy? Ta đây chẳng phải là nhanh nhất?
Trên thực tế chính là như vậy, Cổ Thần có Trấn Minh Ngọc Bi có thể tiêu diệt nguyên thân của thiên hạ quỷ vật, năm bất tử âm hồn kia vừa ra tới, trong nháy mắt đã bị hắn tiêu diệt. Ba âm hồn khôi lỗi sau đó cũng bị Cổ Thần sử dụng "ba đầu sáu tay"Liên tục oanh ra hai mươi tư quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền toàn bộ diệt sát.
Các tu sĩ khác, cho dù tu vi cao tới đâu, đối mặt với bất tử âm hồn có tu vi đồng cấp với mình, đều phải tốn thời gian lớn. Ba âm hồn khôi lỗi phía sau càng là chiến đấu kéo dài, tốc độ Cổ Thần xông qua Luân Hồi Điện tự nhiên là nhanh hơn gấp bội bọn họ rồi.
Tiếp tục vẫn không có người tiến đến cửa vào mộ phần, Cổ Thần liền tiếp tục thể hội lĩnh ngộ pháp tắc, tu luyện thêm.
Lại qua nửa canh giờ nữa, đột nhiên trong không khí truyền đến hai cỗ pháp lực ba động cường đại, hai mắt Cổ Thần lập tức vừa mở chỉ thấy hai bóng người từ trong hư không đi ra.
Một người bạch y tóc bạc, tuổi chừng song thập, khí nuốt thiên hạ chính là Ngô Tinh, một người mặc cửu long kim bào, đầu đội tử ngọc hoàng quan, chính là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu.
Hai người đều là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, đồng thời xông qua Luân Hồi Điện, xuất hiện ở cửa vào Mộ phần Hắc Đế.
- Ngô Tinh đại ca!
Cổ Thần đứng dậy, trong Mộ phần Hắc Đế này âm khí trầm trọng, Cổ Thần lâu không thấy người, gặp được Ngô Tinh, trong thanh âm tự nhiên lộ vẻ vui mừng.
Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đồng thời xông ra Luân Hồi Điện, đều cảm thấy sợ hãi đối với tu vi của đối phương, không kém mình chút nào, rồi đột nhiên lại nghe được một tiếng hô hoán của Cổ Thần, liền cùng chuyển ánh mắt nhìn lại, không khỏi cả kinh.
Hai người đều cho rằng chính mình khẳng định người thứ nhất xông qua Luân Hồi Điện, lại không nghĩ rằng Cổ Thần đã sớm xông qua, đến cửa vào mộ phần, chờ đợi bọn họ từ lâu.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu ánh mắt căng thẳng, trong lòng đột nhiên hiện lên một tia sát khí, càng phát ra ý nghĩ Cổ Thần không, tương lai tất thành đại họa, nếu là lúc này chỉ có hai người, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sẽ không chút do dự hạ sát Cổ Thần.
Thế nhưng, bên cạnh hắn còn có Ngô Tinh tu vi tương đương, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chỉ đành kiềm chế sát khí trong lòng, thầm nghĩ:
- Tàng gia ba lão bất tử, chư tử thế gia lão bất tử, các ngươi cần phải nắm chặt thời gian một chút, diệt trừ Cổ Thần, tốt nhất là đồng thời liều mạng đến ngươi chết ta sống, lưỡng bại câu thương, mới không uổng công bổn hoàng khổ tâm cố ý đem Trịnh Mộng Nam phái tới Đại Doanh đế đô.
Trong mắt Ngô Tinh vẻ kinh hãi chỉ tồn tại trong nháy mắt, lập tức biến thành đại hỉ, thân ảnh chợt lóe, liền bên cạnh Cổ Thần, cười nói:
- Ha ha Cổ Thần lão đệ, ngươi dĩ nhiên là người thứ nhất xông qua Luân Hồi Điện, lợi hại! Lợi hại, ha ha ha ha.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Ta chỉ là vừa đúng có một loại pháp bảo có thể khắc chế bất tử âm hồn của Hắc Thủy Đại Đế mà thôi. Cho nên mới nhanh hơn một chút, đại ca bằng bản lĩnh thật sự xông qua Luân Hồi Điện mới đích thật là lợi hại a, ha ha... Hắc Thủy Đại Đế thực mẹ nó không phải thứ tốt gì, sinh tiền không biết tàn sát bao nhiêu Độ Hư cường giả không nói, còn đem nguyên thần của bọn họ luyện thành bất tử âm hồn, trọn đời không được siêu sinh, mụ nội nó, chính là đã chết, hắn cũng không cho người ta được bình yên, thiếu chút nữa lừa dối lão tử lui về phía sau đi lên tử lộ, bị hắn lừa dối tới chết. Trong năm vị đại đế của Ma Môn, Hắc Thủy Đại Đế danh tiếng thối nhất, hiện tại xem ra quả nhiên con mẹ nó là một đời ma đế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...