- Đúng vậy! Đế Đình ban thưởng sao có thể keo kiệt? Chí ít cũng là pháp bảo thượng phẩm, nếu là có thể ban cho một kiện pháp bảo cực phẩm, vậy thì chí bảo trấn phái của Cự Linh Môn chúng ta lại nhiều hơn một kiện rồi! Hắc hắc... Chúng ta theo Đế Đình, sau này càng lúc càng tốt hơn, pháp bảo thượng phẩm, sẽ có, pháp bảo cực phẩm, cũng sẽ có!
Cổ Thần nghe mấy người này nói chuyện, thầm nghĩ:
- Cửu điện hạ? Lão cửu trong thập đại đế tử, là Tàng Chân Cơ?
Nguyên bản Tàng Chân Cơ trấn thủ lại bí địa Lý gia, bất quá Cổ Thần chưa từng gặp mặt hắn, thế nhưng đối với Tàng Chân Cơ, Cổ Thần tuyệt không xa lạ!
Kiếp trước, Tàng Chân Cơ đã chết trong tay Cổ Thần.
Đương nhiên, đó là chuyện sau khi Cổ Thần bước vào Mệnh Tuyền cảnh kiếp trước, lúc đó hắn hơn hai trăm tuổi.
Tính toán một chút, hôm nay Tàng Chân Cơ hơn bốn mươi tuổi, tu vi Kim Đan hậu kỳ.
Cổ gia gặp nạn, Cổ Thần chạy tới Cự Linh Môn trả thù, lúc này là thời điểm cừu hận nặng nhất, đối với Tàng gia lại càng hận thấu xương, nhất thời sinh ra lòng phải giết đối với Tàng Chân Cơ!
Cổ Thần thầm nghĩ:
"Kiếp trước hơn hai trăm tuổi ta mới giết được ngươi, cho ngươi sống dài hơn hai trăm năm, Tàng Chân Cơ, kiếp này ngươi không có vận khí tốt như vậy! Hôm nay chính là tử kỳ của ngươi, ta lợi dụng cái đầu của ngươi làm lễ vật cho Cự Linh Môn!"
Lập tức, Cổ Thần xoay người, phi độn ra khỏi dãy núi Cự Long, đuổi theo mười lăm tên tu sĩ Cự Linh Môn.
Phía trước có một ngọn núi cao ước chừng nghìn trượng, vừa vặn có thể che chắn đường nhìn, Cổ Thần theo phía sau mười lăm tên tu sĩ, phi độn thẳng phía trước, tiếp tục lướt qua ngọn núi cao nghìn trượng, lại tiến về phía trước hơn nghìn trượng. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Đột nhiên Cổ Thần từ trong rừng cây lao ra, phóng lên trời cao.
Mười ngón như một, nhất thời bắn ra mười đạo chỉ cương.
Nơi này chính là phạm vi dãy núi Cự Long, là sào huyệt của Cự Linh Môn, chúng tu sĩ trăm triệu lần không ngờ tới cư nhiên lại bị đánh lén ở nơi này!
Chính lúc chúng tu sĩ đang cười nói chuyện vui vẻ, một cỗ nguy cơ trí mạng đột ngột bao phủ, mọi người nhất tề cúi đầu nhìn xuống, mười đạo chỉ cương chói mắt trong sát na đã bắn tới.
A… A… A…
Liên tiếp vang lên mười tiếng kêu thảm, mười đạo thân ảnh trong nháy mắt rơi xuống, mười người mất mạng.
Cổ Thần có tu vi Kim Đan hậu kỳ, thực lực thực tế vượt xa Kim Đan hậu kỳ, lại đột nhiên đánh lén, chúng tu sĩ ngay cả hai gã tu sĩ Kim Đan sơ kỳ cũng không kịp phản ứng, bị Kinh Tiên Chỉ trực tiếp miểu sát!
Bắn ra mười đạo chỉ cương, thân thể Cổ Thần nhanh như điện chớp, phóng về phía mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ còn lại, đồng thời, chưởng phải vỗ mạnh, một cự chưởng hỏa diễm thật lớn xuất hiện, thi thể của mười tên tu sĩ lập tức bị bắt vào trong cự chưởng.
Linh hồn mười tên tu sĩ đang định xuất khiếu, chạy trở về Cự Linh Môn báo tin, vừa vặn bị cự chưởng hỏa diễm bắn trúng, nhất thời linh hồn lẫn thân thể đều bị thiêu đốt thành tro tàn.
Hôm nay Cổ Thần tới để báo thù, mục đích chỉ có một, giết chóc!
Hai mắt Cổ Thần đỏ bừng, giận dữ giết mười người, trong lòng thư sướng tới cực điểm, thân thể trong nháy mắt bay tới bên cạnh một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, một quyền đánh ra.
Lực lượng thân thể cường hãn không gì sánh dược lập tức chấn nát bấy pháp bảo phòng ngự trung phẩm của tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ phóng ra, thậm chí thân thể trong nháy mắt cũng bị chấn thành mảnh nhỏ.
Linh hồn không sợ bị đao chém kiếm đâm cũng bị một quyền của Cổ Thần đánh tán loạn, Cổ Thần há miệng thổi một hơi phát ra một đạo cuồng phong, linh hồn bị đánh gần như tán loạn nhất thời bị cuồng phong cuốn đi, hóa thành hư vô, chỉ để lại một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Nói thì chập, nhưng diễn biến cực nhanh, Cổ Thần xuất thủ chỉ trong sát na, thân thể đạp trên phi kiếm, tốc độ như thiểm điện, trong nháy mắt đã chuyển hướng sang bên cạnh một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, thiết quyết xuất kích, lực lượng thân thể cường hãn tới cực điểm, vô luận là pháp bảo hay thân thể đều bị Cổ Thần oanh kích thành mảnh nhỏ.
Kể cả linh hồn cũng không ngoại lệ, vừa mới bị đánh tan tác, còn chưa kịp hợp lại một chỗ, Cổ Thần há miệng thổi nhẹ liền biến thành hư vô.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã giết chết mười hai người, nhóm tu sĩ tổng cộng mười lằm người chỉ còn sót lại ba người!
Tim gan ba người như nứt ra, thẳng cho tới lúc này mới kịp phản ứng lại, nhất thời lui nhanh, một người quát lớn:
- Đây là phạm vi Cự Linh Môn, ngươi dám hành hung tại nơi này, không sợ Cự Linh Môn chúng ta bầm thân vạn đoạn hay sao?
- Hiện tại ta lập tức bầm thân ngươi vạn đoạn! Hôm nay ta sẽ tiêu diệt toàn bộ môn phái các ngươi, từ ngay về sau thiên hạ không còn Cự Linh Môn!
Đang khi nói chuyện, tốc độ của Cổ Thần như điện, lại đuổi theo tới trước mặt tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, vẫn là thiết quyền xuất kích, thân thể cường hãn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Thấy hai người khác đã chạy được hơn mười trượng, trong mi tâm Cổ Thần lóe ra một đạo ô quang, chính là Thần Hình Câu Diệt kiếp đuổi theo!
Tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ này vừa mới phát ra một kiện pháp bảo vòng tròn từ trong mi tâm, là một kiện pháp bảo phòng ngự thượng phẩm.
Ầm một tiếng nổ vang, nắm tay Cổ Thần nện mạnh vào vòng tròn, vòng tròn cho dù chưa bị nghiền nát, thế nhưng lại bị một quyền của Cổ Thần đập văng đi!
Ngay cả pháp bảo thượng phẩm cũng không thể chống đỡ được, tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ này kinh hãi thần hồn, xoay người muốn chạy, Cổ Thần xòe tay chụp mạnh, người này trong nháy mắt biến thành tượng băng, bị chấn thành mảnh nhỏ.
Cổ Thần điểm nhẹ ngón tay phát ra phần thiên viêm hảo, linh hồn hóa thành mảnh nhỏ lập tức bị thiêu thành tro tàn.
Vừa mới giết chết một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, rất nhanh vang lên một tiếng hét thảm từ xa xa truyền tới, Thần Hình Câu Diệt kiếp vừa ra, không gì có thể kháng cự, thần hình câu diệt, hai người đã vong mạng.
Chỉ còn lại một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ cuối cùng liều mạng đào tẩu về phía Thiên Linh Phong, nhưng tốc độ của Cổ Thần khoác Tật Vũ Phi Phong nhanh hơn hắn rất nhiều, chốc lát đã bị đuổi kịp, Cổ Thần muốn bắt sống người này, moi ra mục đích của đám người đi chuyến này!
Cửu điện hạ Tàng Chân Cơ của Đế Đình, hôm nay tới thăm Cự Linh Môn, đồng thời mang về cống phẩm Cự Linh Môn định kỳ nộp lên Đế Đình!
Tàng Chân Cơ tới Cung gia trước, vì vậy tới theo phía bắc.
Cổ Thần biến thành bộ dáng tên tu sĩ cuối cùng, phát ra phần thiên viêm hỏa thiêu hủy toàn bộ thi thể chún tu sĩ Cự Linh Môn, sau đó tiếp tục bay ra ngoài dãy núi Cự Long
Rìa ngoài dãy núi Cự Long có một sơn cốc vô cùng rộng rãi, chúng tu sĩ Cự Linh Môn vốn định tới nơi này chờ đợi, Cổ Thần bố trí trận pháp cẩn thận, chỉ đợi Tàng Chân Cơ.
Không quá lâu sau, trên bầu trời có mấy đạo quang mang bay về phía nơi này, Cổ Thần đưa mắt nhìn lại, tổng cộng có năm đạo độn quang, Tàng Chân Cơ không tới một mình, còn có tùy tùng!
Tàng Chân Cơ là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, Cổ Thần không dám dùng thần thức thăm dò, tốc độ của năm người này tương đương nhau, Cổ Thần không cảm giác được tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, nếu như có tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh tới đây, cho dù Cổ Thần không phát ra thần thức dò xét thì cũng có cảm giác nguy hiểm!
- Cự Linh Môn cung nghênh Cửu điện hạ!
Đợi năm đạo độn quang bay tới gần nghìn trượng, Cổ Thần ôm quyền, lớn tiếng nói.
- Thế nào chỉ có một mình ngươi tới đây? Cái giá của Cự Linh Môn cũng quá lớn!
Một tên tu sĩ ngay bên cạnh Tàng Thiên Cơ nhíu mày quát lớn.
Tuy nói như vậy, nhưng độn quang năm người không hề dừng lại, hạ xuống trước mặt Cổ Thần.
Lúc này, Cổ Thần ngẩng đầu, quỷ dị cười nói:
- Bởi vì… Ta đến đây để giết các ngươi!
Đột nhiên, trong vòng phương viên mười trượng xuất hiện một đồ án bát quái, chính là Tru Yêu Trận dùng xương cốt hoang thú bố trí, đám người Tàng Chân Cơ đang định tức giận quát, đột nhiên một cỗ nguy cơ trí mạng bao phủ đám người.
Tám đạo cương mang chói mắt từ tám phương hướng Tru Yêu trận bắn ra, nhất tề bắn về phía năm người.
Năm người đều tung pháp bảo, thế nhưng tám đạo cương mang này không gì cản nổi, không thể ngăn cản, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ kể cả pháp bảo lẫn thân thể đều bị cương mang bắn nát bấy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...