Lão phu nhân nghĩ như vậy nên trong lòng lập tức trở nên phấn chấn, bà ấy rất chờ mong được nhìn thấy con nhóc to gan lớn mật dám cắt ngang lời bà lúc bà nói chuyện cùng với cháu trai với dáng vẻ khi bị chèn ép đến mức phải nhận thua, ngược lại bà muốn nhìn xem thử cô tài giỏi cỡ nào, liều có thể tiếp tục nói ra được lời hay nữa hay không.
Cho nên ngay sau mọi chuyện kết thúc, bà nóng lòng muốn về nhà.
Màn đêm buông xuống, mấy chiếc màu đen xe sang trọng dừng trước cửa đại trạch, những người cần phải đi ra chào hỏi đều đã ra ngoài.
Một đám người cao lớn mặc đồ đen trông dữ tợn đứng ngay ngắn thành hai hàng. Tài xế cửa mở xe, lão phu nhân bước từ trên xe xuống, mặc bộ kimono màu đen, dáng người khỏe mạnh thư thái, mỗi một cái nếp nhăn trên gương mặt đều tỏa ra nét nghiêm nghị, mặc dù đại thọ 80 tuổi đã tổ chức từ lâu, nhưng hiển nhiên tuổi vẫn không hề ảnh hưởng đến sự uy nghiêm của bà. Hai hàng người mặc đồ đen nghiêm chỉnh cúi gập người, hô vang câu gì đó rất nghiêm túc. Bà không có biểu cảm gì cũng không trả lời lại, mang theo người hầu và thủ hạ đi thẳng vào bên trong.
"Chào mừng ngài trở về."
"Cơ thể ngài không có vấn đề gì thật sự quá tốt rồi."
Đám người Soga Ri đều mang vẻ mặt quan tâm, tươi cười hỏi han, thanh lịch, khéo léo, dịu dàng, tất cả đều là tiểu thư khuê các.
Tầm mắt lão phu nhân rất nhanh đã dừng lại trên người Giản Tiểu Tinh đang đứng cạnh Phong Đường, dùng giọng điệu bình thản và khuôn mặt không cảm xúc hỏi: "Cô Giản sống ở đây đã quen chưa?"
Giản Tiểu Tinh kinh ngạc, tiếng Trung của lão phu nhân tốt thật đấy, không hề vướng khẩu âm một chút nào, "Dạ, khá tốt, cảm ơn."
"Vậy là tốt rồi." Bà dẫn đầu mọi người đi vào.
Lão phu nhân trở về phòng thay quần áo, quản gia A Cúc đi theo bên cạnh bà, nghe thấy bà ấy nói: "Đứa trẻ đáng thương, đứng ở giữa các cô gái không khác gì cỏ dại giữa một vườn hoa hồng. Chắc hai ngày nay con nhóc ở đây cũng không thoải mái gì, dáng vẻ miễn cưỡng cười trông thật đáng thương."
Giọng điệu nói chuyện này có nghe kiểu gì cũng cảm thấy có vẻ vui sướng sảng khoái, A Cúc giật mình, kinh ngạc đưa mắt nhìn lão phu nhân một cái, chẳng vẻ tâm trạng của lão phu nhân là đang vui vẻ sao? Vui vẻ bởi vì Giản Tiểu Tinh? Nhưng ngay sau đó bà ta nghĩ đến những gì lão phu nhân nói, lặng lẽ suy nghĩ lại hai ngày nay Giản Tiểu Tinh ở suối nước nóng nhận không ít quà tặng, im lặng đi theo, không dám hé răng.
"Có phải có rất nhiều người có hành vi thất lễ đối với con bé đúng không?"
A Cúc đi theo lão phu nhân lâu như vậy, lần đầu tiên cảm thấy có chút hoang mang, bà ta cảm thấy có lẽ lão phu nhân muốn nghe được chuyện Giản Tiểu Tinh sống ở đây không được thoải mái, những đám người tiểu thư Soga Ri ngày ngày đến gây sự với cô, bắt bẻ cô lễ nghi không hợp quy củ, cô chỉ nói được mỗi Tiếng Anh, sẽ không biết cắm hoa không biết bình phẩm và thưởng thức, cái này không biết cái kia cũng không, dùng sự ưu tú của bản thân làm cô biến thành phông nền, nhìn cô nhỏ bé đáng thương giống như con gà rớt vào nồi canh, thương tích đầy mình. Nhưng bà ta cảm thấy lão phu nhân nghe xong cũng chỉ vui vẻ được vài giây, sau đó sẽ bày ra vẻ mặt khó chịu. Tính cách của lão phu nhân giống tính cách của thiếu gia Phong Đường vui buồn thất thương rất khó nắm bắt.
Người quản gia già có kinh nghiệm phong phú, trung thành và tận tâm nữ đối với chủ nhân cũng không khỏi lộ vẻ mặt có chút vi diệu, nói: "Ngay từ đầu đúng là có chuyện đó, chỉ có điều Giản tiểu thư đã tha thứ cho sự thất lễ của các cô ấy rồi."
"Tha thứ? Như thế nào? Kẹo của con bé rơi trên mặt đất, bị các cô dẫm phải à?"
"Rất nhanh ngài sẽ biết chuyện là như thế nào thôi ạ."
Lão phu nhân nhất thời không hiểu ý của A Cúc là gì, sau khi đến bữa tối thì bà đã hiểu rõ, bởi vì lúc bà đến phòng trà đã nhìn thấy các cô gái đang giúp Giản Tiểu Tinh làm tóc, và định gắn một bông hoa nhỏ lên tóc của cô, Giản Tiểu Tinh trong tưởng tượng của bà bị các cô trong sáng ngoài tối ngấm ngầm đả kích chọc thành cái sàng, hoặc hình ảnh Giản Tiểu Tinh sử dụng khả năng ứng đối nhạy bén đáp trả lại các cô cũng không hề có, ngược lại ở mộy chỗ cùng nhau rất hài hòa...... Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Giản Tiểu Tinh không ngồi đó rồi trưng ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc để các cô tùy ý đùa nghịch.
"Kawaii, Tinh Tinh à cô là cô gái đáng yêu nhất mà tôi từng gặp đó." Bẹo má.
"Làn da tốt thật đấy, ghen tị chết đi được." Sờ sờ mặt.
"Nhỏ nhắn, xinh xắn thật đáng yêu, bế lên không khác gì em bé lớn lên cứng cáp khỏe mạnh nha." Sờ mặt.
"Cô có thích bông hoa kia không? Tôi cảm thấy màu hồng nhạt này thích hợp với cô nhất đấy, ngọt ngào giống như viên kẹo, tất nhiên cô là ngọt nhất." Tiếp tục sờ mặt.
Lão phu nhân:....
Giản Tiểu Tinh:....
Giản Tiểu Tinh cảm thấy mặt mình sắp bị những cô gái này sờ tới mức trầy da đến nơi rồi, tất cả là tại Phong Đường! Cô tắm rửa một cái đi ra ngoài thì đã không thấy tăm hơi hắn đâu cả, cô ở một mình trong phòng quá chán nên nghĩ đi ra ngoài đi dạo một chút, ai mà ngờ bị các cô bắt được.
Đợi đến lúc Giản Tiểu Tinh thoát được khỏi các cô và trở về phòng, thì thấy Phong Đường đang ngồi ở trên sô pha xem iPad, nghe thấy có tiếng động, hắn giương cặp mắt hoa đào thần bí lên, vẫy tay với cô.
Giản Tiểu Tinh lập tức quên ngay cơn giận vừa rồi, như cún con chạy tới ngồi cạnh hắn.
"Chuyện về đồng đội của em rất nhanh sẽ được giải quyết." Phong Đường nói.
Giản Tiểu Tinh giật mình, ngẩng đầu lên nhìn, "Thật vậy sao?!"
"Em xem." Phong Đường đưa iPad trong tay qua, bên trên đang phát một đoạn video tin tức ngắn.
......
Trong khoảng thời gian này, đội đua Hồng Tinh trải qua thật sự không quá tốt, cho dù là các đội viên chính thức đang bị giam ở nước ngoài để điều tra tạm thời không thể về nước, hay là các thành viên dự bị ở tại căn cứ trong nước và nhóm các nhân viên công tác. Rõ ràng lần đầu tiên tham gia dự thi ở nước ngoài đã giành được thành tích xuất sắc, nhưng vẫn còn chưa kịp chúc mừng đã xảy ra một chuyện lớn như vậy. Điều này đủ để phá hủy bọn họ, học viên nộp phí báo danh xin cấp giấy phép đua xe yêu cầu hoàn tiền, phong phanh có tin đồn nhà tài trợ muốn cắt đứt đầu tư, người trong ngành cười nhạo, cộng động mạng trách mắng, căn cứ huấn luyện của đội đua Hồng Tinh vốn dĩ đã bắt đầu có dấu hiệu khởi sắc, tỏa sáng một lần nữa thì lại một lần nữa chìm xuống trong ảm đạm. Lại còn không biết liệu có ngày vực dậy được nữa hay không.
"Chắc chắn lần này đội đua xe Hồng Tinh xong đời rồi, những người khác cũng thật xui xẻo, bị Tần Hồng và Hách Gia liên lụy, cũng may hiện tại bọn họ cũng đã nổi tiếng với bên ngoài, thực lực mạnh có tiềm lực rất lớn, sau khi về nước cũng sẽ có rất nhiều đoàn đội muốn giành giật bọn họ, bằng lòng giúp bọn họ chi trả tiền giải trừ hợp đồng." Bên phía đội đua Jaguar, các đội viên đang ngồi ở bên ngoài sân huấn luyện, dựa vào ghế ăn buổi trà chiều, vừa ăn vừa tám chuyện về những diễn biến đang xảy ra gần đây trong giới đua xe đang gây chú ý.
"Tôi nghe nói có rất nhiều đội đua xe giàu có đều đang chờ Giản Tiểu Tinh về nước, còn có người trực tiếp xuất ngoại tìm cô ấy. Nhưng hình như họ không thu hoạch được gì, Giản Tiểu Tinh không ở bên đó."
"Cho dù có không vồ hụt cũng vô dụng, có Phong Đường ở đây thì Giản Tiểu Tinh còn đến lượt những đội xe khác tranh giành chắc? Ô tô Trục Nguyệt dưới trướng của tập đoàn Phong Thần có thể tự mình xây dựng một đội xe, kêu gọi các đội viên vô tội của Hồng gia nhập, cũng không có gì khác biệt, nhiều lắm thì cũng chỉ là một đội xe được thay tên đổi họ, bắt đầu lại một lần nữa mà thôi." Lý An đang vội vàng ăn pizza sầu riêng, nhưng vẫn không quên bớt thời gian nói chen vào một câu.
"Cô ấy sẽ không nghĩ như vậy đâu." Chu Giai Bân chọc chọc ly kem trong tay nói, hắn còn nhớ rất rõ từ đầu đến cuối Giản Tiểu Tinh đều không hề có suy nghĩ sẽ gia nhập một đội xe khác, cô ấy chỉ cần Đội đua xe Hồng Tinh, đội xe của cô phải gọi là Hồng Tinh, biểu tượng của đội xe nhất định phải là biểu tượng ngôi sao đỏ năm cánh rất có cảm giác về thời đại. Thay tên đổi họ, cho dù đồng đội vẫn là những người cũ đi chăng nữa thì vẫn mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.
"Chuyện này không phải là việc cô ấy muốn nghĩ như thế nào. Không một đội đua xe nào có thể kéo dài thời gian trải qua chặng đường dài xét xử, chịu đựng những lời gièm pha. Trừ phi bất ngờ xuất hiện một chứng cứ mới có thể làm sáng tỏ, chứng minh Tần Hồng và Hách Gia vô tôi và không thể bị bác bỏ. Nếu không thời gian càng dài, đợi đến khi sự chú ý của mọi người không còn tập trung vào chuyện này nữa, đến lúc đó cho dù có chứng cứ cũng vô dụng, bởi vì không còn ai quan tâm đến chuyện đó nữa. Suy nghĩ của phần lớn mọi người lúc này chỉ còn lại là ấn tượng về vụ tai tiếng của Tần Hồng và Hách Gia của đội xe Hồng Tinh, đến lúc đó Hồng Tinh sẽ phải ra mặt hết lần này đến lần khác để giải thích mọi chuyện mới có thể." Tào Hạc nói. Đây mới là chỗ đáng sợ của sự việc, nếu không kịp thời xuất hiện giải thích, sau này mới giải thích thì sẽ có vẻ rất không có sức thuyết phục.
"Nhưng bây giờ nhiệt độ vẫn còn cao như vậy, nghe nói là do tập đoàn Phong Thần đứng phía sau tung tin, có lẽ đang cố gắng kéo dài thời gian? Có khi chuyện này thực sự có nội tình, tôi thấy Tần Hồng và Hách Gia cũng không giống như loại người đó. Có lẽ nói không chừng sẽ có cơ hội đảo ngược tình thế." Lý Thanh Đình cũng xen vào.
"Cậu mới cùng Tần Hồng và Hách Gia nói chuyện được mấy câu là đã có thể biết được đối phương là người như thế nào chắc?" Tào Hạc không đồng ý với lời của Lý Thanh Đình. Nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ tới mỗi lần mình suy đoán về Giản Tiểu Tinh đều sẽ xuất hiện sai lầm, đến tận bây giờ hắn vẫn chưa hiểu giải mùa thu năm ngoái mình đã tính toán sai chỗ nào mà lại dẫn tới việc thất bại bởi Giản Tiểu Tinh. Nghĩ đến cô nhiều lần sáng tạo đủ loại kỳ tích, sinh viên hàng đầu Đại học Yale từ trước đến nay luôn tin tưởng vững chắc vào khoa học và các con số nháy mắt có dấu hiệu sụp đổ, nói: "Ai mà biết, nói không chừng đội đua xe Hồng Tinh sẽ lập tức như cá mặn xoay mình, người chết sống lại thì sao."
Tào Hạc mới nói xong, đã nghe được Vu Ba đang lướt Weibo chửi tục một câu, Vu Ba quay đầu nhìn về phía Tào Hạc, vẻ mặt khiếp sợ, "Gia Cát Hạc, cậu con mẹ nó là ca koi thành tinh sao?"
"...... Ha?"
Theo lý thuyết, tay đua xe không phải minh tinh, tuy rằng những năm gần đây môn thể thao đua xe vận động càng ngày càng nhận được nhiều sự quan tâm, nhưng vẫn là thuộc về một nhóm nhỏ. Dù sao cần dùng số tiền lớn để chơi thì đã xác định nó không có khả năng trở nên phổ biến, nhiệt độ của nó không thể nào kéo dài liên tục mười ngày nửa tháng như vậy được, trừ phi nó là một chuỗi sự kiện, nếu không một tuần là hết đát.
Nhưng không lâu sau khi chuyện về đội đua Hồng Tinh có dấu hiệu giảm nhiệt, người phụ trách bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn Phong Thần đã nhận được cuộc gọi từ sếp tổng từ nước ngoài gọi về, sau khi bị mắng một trận máu chóa đầu đầu, toàn bộ nhân viên trong phòng lập tức được huy động, hot search, thuỷ quân không cần phải nói, còn kéo vài chuyện giật gân, nữ diễn viên lẫn ảnh đế, không cần biết là bênh vực hay chỉ trích, tóm lại nhiệt độ lại một lần nữa bị đẩy lên cao, khiến mọi người có muốn không chú ý đến chuyện của đội đua Hồng Tinh cũng không được.
Có rất nhiều người để ý thấy chuyện này không đúng, nhưng mới đầu họ mất kiên nhẫn vì vấn đề này tràn ngập tầm nhìn của họ suốt cả ngày, sau đó họ trở nên tò mò về mục đích của hành vi này, không biết có ai ở đằng sau thao túng, hay chỉ đơn giản đoán có người nào đó muốn làm cho đội đua Hồng Tinh mãi mãi không thể xoay người được? Hay có người đang nhân cơ hội mượn sự kiện của đội đua Hồng Tinh để vượt mặt? Nhưng mặc dù trong lòng đã có sự chuẩn bị, nhưng lúc nhìn thấy sự việc đảo ngược tình thế, phần lớn mọi người ôm tâm trạng ngồi xem diễn đều rất tức giận.
Cái mọi người nhìn thấy chính là một đoạn video, một cô gái người nước ngoài đối diện cameras nói chuyện, cô ta nói có người cho cô ta một số tiền, để cô ta làm chuyện này, vì thế cô ta tìm vài người đồng phạm để thiết kế cái bẫy này, nhưng vì để đề phòng người kia sau khi xong việc không thanh toán nốt số tiền còn lại, cô ta muốn lưu lại chứng cứ. Sau đó cô ta đã giấu cameras này ở chỗ nào đó, nhìn từ góc độ quay có thể là trên cửa sổ của WC hoặc là bên dưới lỗ thông gió.
Sau đó tất cả mọi người có thể nhìn thấy cô gái kia ra ra vào vào toilet nữ rất nhiều lần, không khác gì người mắc tiểu nhiều lần tiểu gấp, như thể mỗi lần có một đội viên đội đua Hồng Tinh tới toilet thì cô ta đều sẽ đến đây, để có thể hành động bất cứ lúc nào.
Mỗi lần không phải do WC nữ bên này có người, thì là do người tới WC bên kia không phải là nhân vật mục tiêu, lúc cô ta cho rằng rất có thể kế hoạch của cô ta không thể thực hiện được, cuối cùng ông trời cũng đã đứng về phía cô ta, đúng lúc bên trong WC nữ không có ai, cô ta chờ được nhân vật mục tiêu xuất hiện, hai người Tần Hồng và Hách Gia đang say khướt, mơ mơ hồ hồ. Cô ta nằm lăn ra trên mặt đất, giả giờ bị té ngã, hai chàng trai tốt bụng say xỉn đã bị lừa bước vào WC nữ định hỗ trợ, ai ngờ lúc hai người đi vào, cô gái kia bắt đầu cởi quần áo, toàn bộ quá trình Tần Hồng và Hách Gia đều đang bận ngơ ngác, trên tay Hách Gia còn gài một cái quần chữ T, sau đó cô gái đó xông ra ngoài.
Tần Hồng và Hách Gia bị bỏ lại không toilet nữ không hiểu chuyệng gì xảy ra, thậm chí còn đã quên đây là WC nữ, Hách Gia còn cầm cái quần chữ T kia loanh quanh trong này tìm bồn tiểu......
Sau đó còn như thế nào được nữa? Kẻ ác cáo trạng trước, người từ bên ngoài chạy vào đánh nhau loạn hết cả lên, cảnh sát đến, cuối cùng Tần Hồng và Hách Gia cũng bị dọa đến tỉnh cả rượu, sau khi nhìn thấy toàn bộ sự việc, dáng vẻ khóc lóc của hai người đàn ông lớn tướng khiến người ta thật sự đau lòng.
Người Trung Quốc phạm phải sai lầm ở nước ngoài, khiến mọi người tức giận vì làm mất mặt bộ mặt của cả nước, nhưng nếu người dân tộc mình bị hãm hại ở nước ngoài, bị đổ tội một cách oan uổng thì tất cả mọi người sẽ đều cảm thấy vô cùng tức giận, cố gắng giúp bọn họ đòi lại công bằng.
Trong chốc lát, những lời trách móc mắng chửi khi trước biến thành những lời an ủi và xin lỗi, vết nhơ mà trước đó đội đua xe Hồng Tinh bị cho rằng sẽ không thể rửa sạch được biến mất không còn dấu vết, làn sóng yêu cầu đòi lại công bằng cho Tần Hồng và Hách Gia dâng trào, cái này không cần đến tập đoàn Phong Thần ở phía sau tác động, sự việc cũng bị đẩy lên cao đến mức cả nước đều biết.
Cũng chỉ ở trong nước, video này còn được phát tán trên mấy trang mạng xã hội lớn ở nước ngoài, gây ra làn sóng tranh luận rất lớn. Dưới tình hình như vậy, trước những bằng chứng xác thực không thể chối cãi, không ai có thể nói đội đua xe Hồng Tinh có tội phạm cưỡng gian, Tần Hồng và Hách Gia đã chịu đả kích lớn cần phải được bảo vệ, an ủi, số lượng fans bạo tăng, tin nhắn quan tâm hỏi han cổ vũ ngập trời, tin chắc rằng không đến mấy ngày nữa là bọn họ sẽ được phán vô tội và được thả ra. Đội đua xe Hồng Tinh có thể trở về nước nguyên vẹn.
Giản Tiểu Tinh lập tức bổ nhào vào trong lồng ngực Phong Đường, khóa ngồi ở trên đùi hắn, hôn lên trán hắn, mặt hắn, hôn lên mũi hắn...... hôn một cách dồn dập lên mặt hắn, để biểu đạt tình yêu và sự kích động của bản thân ngay lúc này, "Anh thật tuyệt vời! Yêu anh quá đi, yêu anh, yêu anh, moa moa moa.... ~"
Chìm ngập trong ánh mắt tin tưởng và ngưỡng mộ của bạn, ngoài mặt Phong Đường trưng bộ mặt ghét bỏ, nhưng đáy mắt lại tràn ngập vẻ đắc ý, "Còn cần em phải nói chắc."
Thực ra cũng không có gì để phải đắc ý cả, thủ đoạn sơ xài, kế sách đầy lỗ hổng, chỉ bởi vì có được chút may mắn cộng thêm tội danh có tính chất nhạy cảm và đang ở nước ngoài cho nên mới khiến mọi chuyện trở nên phức tạp như vậy. Chỉ có điều chuyện bị coi là rối rắm rắc rối với người nước người, nhưng đối với một số người quyền lực ở bản địa thì lại rất đơn giản. Thời điểm Phong Đường tìm người bạn kia giúp đỡ, đối phương còn bất ngờ vì hắn lại phải thiếu một ân huệ chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy.
Những chuyện chỉ cần dùng đôi lời nói là có thể giải quyết thì đối với Phong Đường mà nói căn bản là chuyện không có gì đáng để đắc ý, nhưng từ sau khi có bạn gái lòng hư vinh của hắn lập tức cần phải được thỏa mãn, nhưng cũng rất dễ dàng thỏa mãn, chỉ cần tiểu quái vật này khen ngợi hắn vài câu, gương mặt nhỏ nhắn tròn tròn với đôi mắt lấp lánh nhìn anh đầy vẻ sùng bái và ngưỡng mộ là được.
"Nhưng ai có thù oán với đội đua xe Hồng Tinh, đến mức phải dùng cách này để hãm hại chúng ta?" Giản Tiểu Tinh nghĩ đến chuyện này thì tức giận siết chặt nắm tay. Phong Đường lập tức nhớ tới việc có lần Giản Tiểu Tinh nửa đêm đánh hắn đến tỉnh cả ngủ, hắn cảm thấy lấy giá trị tức giận của chuyện này đối với Giản Tiểu Tinh, chắc chắn cũng đủ để cô mơ thấy kẻ thù sau đó xông lên tay đấm chân đá một trận để xả cơn tức thêm lần nữa. Mà cái người xui xẻo cuối cùng chính là các người cùng chung chăn gối là mình đây, nếu làm không tốt thì chắc chắn sẽ vô cớ bị đánh thêm lần nữa.
"Manh mối chỉ có một, nó chỉ về trong nước. Em thử nghĩ lại trước khi ra nước ngoài, là có thể biết kẻ ra tay có thể là ai." Phong Đường bắt lấy cái tay nhỏ đang vung nắm đấm của cô, gỡ từng ngón tay của cô ra, bàn tay vừa mới mở ra lại tiếp tục nắm chặt thêm một lần nữa.
"Đội xe King's...... Sử Sùng Kinh?!" Giản Tiểu Tinh không thể tin được, cơn giận lại bùng phát không thể áp chế được, "Ông ta có cái tật xấu gì vậy?!!!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...