Chân Ngắn Phi Thường


Kế tiếp đến lượt ai? Tất cả mọi người nhìn Hà An, so với vẻ mặt nghiêm trọng của mọi người, thái độ nhẹ nhàng thậm chí có chút vui sướng của ba người thuộc đội đua xe King's khiến người khác để ý, làm mọi người có cảm giác đặc biệt khó chịu.
"Các người có ý gì? Bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này rồi ai còn có tâm trạng để thi đấu nữa? Hơn nữa, trước đó có nói sẽ thi đấu cùng mấy người sao?" Vu Ba nói với giọng khó chịu.
Hà An tự động xem nhẹ nửa câu sau, giống như thể rất bất ngờ về việc bọn họ sẽ không còn tâm trạng đua xe vì chuyện Lý Tử Dương gặp tai nạn, nói với vẻ mặt kinh ngạc: "Phải nói là tôi thật sự bất ngờ, tôi cũng không biết nên nói các người có tấm lòng lương thiện, hay là nên khiếp sợ nội tâm yếu ớt của các người đây.

Sự cố xảy ra ngoài ý muốn không thỉnh thoảng cũng xảy ra trong giới đua xe là rất bình thường sao? Mỗi năm đều có người chết ở cái này vận động thượng a.

Chỉ bởi vì một tay đua xe bị thương là các người đã bị ảnh hưởng tới mức không thể tiếp tục thi đấu sao? Các người có thật sự là đội đua xe hàng đầu cả nước và những tay đua xe chuyên nghiệp không vậy?"
Sắc mặt mọi người càng trở nên khó coi hơn, có vài người trong hai mắt mau chóng bùng lên lửa giận.

Bình thường không có nghĩa là người ta sẽ trở nên hờ hững lạnh nhạt, nếu đây là ở một cuộc thi đấu chính thức, cho dù là đồng đội bị thương thì bọn họ cũng sẽ cắn răng chịu đựng nuốt nước mắt vào trong mà tiếp tục thi đấu, dành lại vinh quang về cho đồng đội.

Nhưng tình huống hiện tại thì sao? Lý Tử Dương vẫn còn đang ở trên núi chờ xe cứu thương và đội phòng cháy chữa cháy, vậy mà anh ta vẫn còn có thể cười hì hì khiêu khích người khác tiếp tục thi đấu, có còn là con người không?!!
"Hà An, nói nhiều với bọn họ như thế làm gì, không thi đấu thì không thi đấu, ai quan tâm chứ, dù sao Lý Tử Dương cũng đã thua, chẳng lẽ bọn họ còn có thể giỏi hơn cả Lý Tử Dương sao?" Một giọng nói quyến rũ vang lên, có mùi vị quyến rũ và thân mật nhưng khi nói ra lại làm người ta cảm thấy chói tai.
Nhìn lại hướng giọng nói vang lên, thì nhìn thấy thành viên thứ tư của đội đua xe King's đã bước xuống xe.
Hà Nhất Tâm đã từng nhắc đến cô gái tên Mi Mi ở đội đua xe King's kia có ngoại hình khá giống với Giản Tiểu Tinh, có lẽ là ám chỉ chiều cao và sự trẻ trung thì phải.

Cô gái đó cao hơn Giản Tiểu Tinh cùng lắm là 2-3cm, khung xương tinh tế, cô ấy còn ăn mặc một chiếc áo hoodie vẽ nhân vật phim hoạt hình rộng hơn 2 size, chiếc áo rộng thùng thình bao trùm cả cơ thể gắn vào trên người, dài đến tận đùi, làm cho cô gái đó càng nhỏ xinh hơn, hai chân đi đôi tất dài đến tận đùi, đi đôi giày da nhỏ kiểu Preppy, tóc búi cao, nếu nhìn thoáng qua sẽ có cảm giác đó là một cô gái trẻ trung xinh đẹp bất khả chiến bại tỏa ra sự cám dỗ ngọt ngào bằng vẻ ngây thơ.
* Preppy style: là một phong cách ăn mặc, được thể hiện bằng trang phục trong khuôn viên của các trường " Ivy League " nổi tiếng ở Hoa Kỳ.
Cô gái ngồi một lúc ở trên xe rồi mới xuống, có lẽ là để đổi lại giày.
Lúc này, trong máy tính Tào Hạc truyền đến một loạt tiếng chửi bậy, được truyền đến thông qua bộ cảm ứng âm thanh trên xe của Lý Tử Dương.
"Con mẹ nhà nó, đây là dầu máy!!"
"Sao ở đây lại có dầu được? Rõ ràng khi chúng ta xuống dưới không hề có."

"Bánh xe trước của đội trưởng có dấu vết bị dính vào! Đáng chết, đây là do dầu máy hại anh ấy!"
Vị trí của dầu nhớt rất tinh vi, nó nằm ở vị trí đoạn đường trước khi vào khúc cua, lúc đó các lái xe sẽ tập trung vào việc vào khúc cua, tầm mắt sẽ xuất hiện góc chết.

Có thể suy đoán lúc đó Lý Tử Dương đang lao xuống dốc với tốc độ cao, bánh trước đè lên khóc khuất có dầu máy, chiếc xe nhanh chóng mất kiểm soát và đâm sầm vào lan can ở khúc cua, vì lực va chạm quá lớn nên toàn bộ đầu xe đã bị lõm vào trong, đuôi xe bị nhếch lên khiến hai chân của Lý Tử Dương bị kẹt ở chân ga và chân phanh.

Thậm chí ngay cả lan can bảo vệ cũng bị đâm lồi ra ngoài, ngay cả đinh vít cũng bị văng ra ngoài khiến lan can bảo hộ như muốn hỏng tơi nơi rồi, không thể tiếp tục chịu đựng thêm lực tác động vào được nữa.
Một tràng âm thanh chửi bậy vang lên, đủ để thấy được sự tức giận của đám người đội đua xe Giương Buồm Vạn Dặm, không ít người có mặt ở đó đều có thể nghe được.
Vu Ba nhớ lại một hồi, sau khi Lý Tử Dương quyết định thi đấu cùng với Mi Mi, anh ta đã không làm quen với đường núi nữa, lúc đấy người của đội đua xe King's và đội đua xe Giương Buồm Vạn Giặm cùng đang lái xe lên xuống để làm quen với đường đua, cái người tên Mi Mi của đội đua xe King's nói không có hứng thú lái xe lên dốc, chỉ so tài lái xe xuống núi, với tính cách kiêu ngạo của Lý Tử Dương thì không có hứng thú cò kè mặc cả với phụ nữ nên đương nhiên là đồng ý.

Đến khi bọn họ cho rằng đã đủ, chuẩn bị bắt đầu thi đấu thì những người khác mới lục tục từ trên núi xuống, lúc đó thứ tự như thế nào?
Trong đầu Vu Ba đội nhiên xẹt qua một ý nghĩ, bất ngờ ngẩng đầu nhìn về phía những người của đội đua xe King's, "Là mấy người! Người cuối cùng xuống núi người, các người đổ dầu máy gài bẫy khiến Lý Tử Dương gặp tai nạn!"
Những người ở đây đã sớm nghi ngờ sao Lý Tử Dương có thể thua được, cho dù có thua cũng không nên thua một cách thảm hại và khó coi như vậy, lúc này nghe Vu Ba nói như vậy, sắc mặt mọi người đều tái mét.
"Này, người anh em này, dù có thế nào đi nữa thì anh cũng không nên vu oan giá họa người khác mà không có chứng cứ được.

Việc này không phải nói để cho vui chứ hả, muốn ngồi tù chắc!" Hà An lập tức phản bác: "Trên đường có dầu không phải là chuyện rất bình thường sao? Có lẽ là do xe của ai đó bị rò rỉ thì sao? Mi Mi của chúng tôi cũng dùng chung một đường đua đấy, sao cô ấy không đè lên vết đầu trượt bánh xe lao đầu đâm hỏng lan can bảo vệ? Bản thân Lý Tử Dương không có tố chất của một tay đua xe chuyên nghiệp, không có khả năng phán đoán tránh những thứ nguy hiểm, lại nói do chúng tôi cố ý đổ dầu máy ra hại hắn, các người cũng không thể ỷ vào việc bản thân là người nổi tiếng, có nhiều người hâm mộ rồi quay ra bắt nạt những người nhỏ bé như chúng tôi được."
Những lời này không khác gì là nói nhảm, mọi người đều là lái xe chuyên nghiệp, xe ai có vấn đề chẳng có lẽ lại không cảm nhận được, lại còn chảy dầu ra nữa chứ! Cho dù dầu máy có chảy ra thật đi chăng nữa, dầu chảy ra từ xe cũng không có khả năng xuất hiện ở vị trí đó được! Nếu Hà An không nói câu này thì có khả năng bọn họ vẫn chưa thể xác định được, nhưng khi hắn ta nói ra câu đó thì tất cả mọi người đều tin.

Nhưng vấn đề là trên đường núi Bàn Vân không có camera theo dõi, nếu họ đã dám làm như thế thì chắc chắn không sợ bị người khác nắm được thóp.
Thật sự quá là đê tiện, sự bỉ ổi và máu lạnh vô tình đó đã phá vỡ điểm mấu chốt cả những người có mặt ở đây của hai đội đua xe, sao lại có loại người như thế chứ? Đúng là nếu như Lý Tử Dương duy trì tiêu chuẩn bình thường hoặc có tâm lý ổn định thì với năng lực và kinh nghiệm phong phú của anh ta mà nói sẽ không có khả năng xảy ra hậu quả nghiêm trọng như vậy.

Nhưng việc ngươi có đê tiện hay không không phải xem người khác có trúng kế không, đây cũng không phải phương thức cạnh tranh công bằng không ảnh hưởng gì đến ai, mà đây chính là mưu sát!
Chuyện quái gì đang xảy ra với mấy người này vậy?! Trong đầu của những người bình thường có mặt ở đây đều không thể khống chế gào thét điên cuồng, nhìn đám người kia với một sự tức giận không thể diễn tả thành lời.
Tiếng còi báo hiệu của xe cứu thương và xe cứu hỏa càng ngày càng gần, rất nhanh đã lướt qua bọn họ lên núi, sau một hồi ầm ĩ qua đi, hiện trường yên tĩnh với mức có thể nghe tiếng kim rơi.

"Quá nhàm chán, chỉ có một chút chuyện nhỏ thôi mà cũng làm lớn chuyện, sợ chết như thế thì chơi đua xe làm gì, về nhà chơi game cho rồi.

Không hiểu vì sao các người còn ở đây lãng phí thời gian làm gì, Hà An, Mạc Kỳ, Đan Tây, đi thôi." Mi Mi nói với vẻ mặt kiêu căng, với kiểu thái độ kiêu ngạo và giọng nói này nếu đặt vào một hoàn cảnh khác, đề tài khác thì có lẽ sẽ khiến người ta cảm thấy thật đáng yêu, nhưng vào lúc này lại chỉ làm người ta cảm thấy coi rẻ tính mạng con người.
"Nếu cô đã nói như vậy, được thôi, tôi đến." Trái ngược với giọng nữ ngọt ngào giả tạo khiến người ta buồn nôn, lần này là giọng nói trong trẻo dễ nghe không giả tạo vang lên.
"Này! Giản Tiểu Tinh! Đừng xúc động!" Mọi người kinh hãi, đồng loạt nhìn về phía Giản Tiểu Tinh.

Sau khi bị choáng ngợp bởi sự đê tiện của đám người kia qua đi, bọn họ lập tức suy đoán liệu có phải bọn họ đã gặp phải những tay đua tử thần hay không.

Có vết xe đổ của Lý Tử Dương, cộng thêm những thành viên của đội đua xe đều là những người có kinh nghiệm phong phú chứ không phải người mới có tính khí lỗ mãng, mọi người đều rất cẩn thận.

Cho dù có tức giận cũng không thể đánh mất lí trí, cho dù có thực sự xốc nổi cũng sẽ có những đồng đội khác ngăn cản lại.

Nhưng mà bọn họ lại quên mất một điều, đội đua xe Hồng Tinh mới được xây dựng lại chưa đến một năm, về cơ bản có thể nói các thành viên gần như đều là người mới.
Nhưng sau khi bọn họ nhìn về phía Giản Tiểu Tinh thì lại kinh ngạc, rõ ràng Giản Tiểu Tinh trông bình tĩnh đến đáng sợ, nhưng trong đầu bọn họ lại chỉ có một suy nghĩ: Tiểu quái vật này tức giận rồi.

Đây không phải là chuyện bọn họ có thể ngăn cản lại được.
"Uầy, vẫn có người dám liều mạng cơ đấy." Mi Mi lập tức nở nụ cười vui vẻ, "Nữ quán quân đua xe duy nhất trong lịch sử của nước ta, đúng là không giống với người thường, cô nói đi, cô muốn chơi như thế nào?"
"Hiện tại lực lượng cứu hỏa ở trên núi phòng đang gấp rút cưa xe để đưa Lý Tử Dương ra người, đường đã bị ngăn chặn, đợi đến khi bọn họ xuống đây, chúng ta cũng không nên ở đây cản trở họ làm việc, không bằng để mấy ngày nữa rồi chúng ta hẵng bắt đầu thi đấu, bây giờ chúng ta làm một món khai vị đi." Vẻ mặt Giản Tiểu Tinh rất bình tĩnh, giọng nói cũng rất bình tĩnh nói.
Đầu tiên Mi Mi nhíu mày, sau đó tò mò hỏi, "Luật chơi món khai vị như thế nào?"
"Cô mới vừa nói, đã sợ chết thì chơi đua xe làm gì, chi bằng chúng ta so xem lá gan của ai lớn hơn.

Vậy thì chúng ta chơi trò đối đầu trực diện thì thế nào?"

Cả trong giới đua xe tử thần và thị trường cá cược đua xe đã không còn chơi trò chơi nhỏ lỗi thời này nữa rồi.

Mi Mi ghét bỏ nhăn cái mũi, nhưng nếu mục đích đã đạt được thì cứ tùy tiện chơi thôi, dù sao cũng chỉ là món khai vị, chưa đến một phút đã chơi xong, một bữa tiệc lớn thịnh soạn mỹ vị luôn xứng đáng để kiên nhẫn chờ đợi, ông chủ đã để cô ta học kỹ thuật của Giản Tiểu Tinh một thời gian dài như vậy, dù sao cô ta cũng phải dùng trong thi đấu và biểu diễn cho ông chủ xem mới được.

Tin chắc rằng đến lúc đó vẻ mặt của Giản Tiểu Tinh cũng sẽ rất thú vị, rõ ràng kỹ thuật chính mình, lại bị người khác chiếm làm của riêng, không những chiếm làm của riêng mình mà còn bị đánh bại bởi phiên bản cải tiến thăng cấp của chính mình.
Nhưng cũng thật buồn cười khi so tài mức độ can đảm với một tay đua tử thần.

Những kẻ ngốc như bọn họ vì có nhà tài trợ chi rất nhiều tiền, nên yên tâm suốt ngày mở miệng mơ mộng về việc theo đuổi cái gì mà đam mê và tốc độ, hiểu cái gì gọi là đua xe là cả mạng sống với lạ.
Va chạm trực diện là một trò chơi khi hai xe cách nhau một khoảng cách nhất định, sau đó đầu xe của 2 chiếc xe sẽ lao về phía nhau, ai né trước thì người đó thua.
Xe của Giản Tiểu Tinh và xe của Mi Mi kéo dài khoảng cách 100 mét trên con đường thẳng tắp, tiếng gầm động cơ truyền đến từng đợt, từng đợt khiến trái tim những người vây xem dao động mãnh liệt, còn khẩn trương hơn cả người trong cuộc..
Vừa rồi còn cảm thấy rất ghét bỏ, nhưng bây giờ hứng thú đã bắt đầu tăng lên.

Mi Mi nghe tiếng gầm của động cơ, làm nó phát ra tiếng gầm rú càng vang dội hơn so với trước, như thể con linh cẩu đang nôn nóng muốn vồ lấy con mồi.

Cô ta hận không thể nhìn thấy hình ảnh tiểu quái vật bị dọa cho sợ chảy nước tiểu, dáng vẻ sợ hãi chật vật né tránh, chắc chắn rất khôi hài, đương nhiên tốt nhất là cô đừng trốn quá nhanh, để đầu xe cô hôn lên đuôi xe cô ta vì tránh không kịp, khiến cô xoay tròn tại chỗ giống tên hề chọc người khác bật cười.
Cù Dược Dương đứng giữa đường, giơ cánh tay lên, nhìn sang hai bên trái phải, cánh tay hạ xuống, bắt đầu!
Hai chiếc xe cùng thời gian dẫm chân ga lao về phía nhau, đối với hai chiếc xe mà nói khoảng cách 100 mét trong vòng 5 giây có khi còn thừa thãi.

Tốc độ của hai cô gái càng lúc càng nhanh, khoảng cách cũng càng ngày càng gần, thẳng tắp trên đường quốc lộ, đầu xe của hai chiếc xe lao vào nhau như thể không muốn sống nữa.
Trái tim của những người vây xem như muốn vọt lên tận cổ họng.
Khoảng cách giữa hai xe chỉ còn 30 mét......20 mét......10 mét......
Mi Mi nghĩ thầm, cũng gần đến lúc Giản Tiểu Tinh phải chạy trốn rồi.
Nhưng Giản Tiểu Tinh không trốn, cô ta cau mày, nắm chặt tay lái, dẫm mạnh lên chân ga, quả nhiên gan của cô ta (Giản Tiểu Tinh) lớn, hừ, nhưng đó cũng chỉ đang cố làm ra vẻ mà thôi, chỉ lát nữa thôi kiểu gì chẳng chạy sợ tè ra quần rồi mất dép.
Nhưng thời điểm khoảng cách giữa hai xe chỉ còn 5 m, tốc độ xe của Giản Tiểu Tinh vẫn cứ không giảm, Mi Mi trong lòng đột nhiên rơi lộp bộp, mãi đến khi lại gần thêm một chút, cô ta bất ngờ hoảng sợ trừng lớn đôi mắt: Cô ta nhìn đến chiếc xe xông tới phía đối diện, đôi mắt Giản Tiểu Tinh sau kính chắn gió đã che lại!! Không sai, trên đôi mắt Giản Tiểu Tinh cột một cái dải băng màu lam!!!
Cái kẻ điên này, không ngờ cô ta lại bịt mắt chơi đối đầu xe! Vốn dĩ là không định né tránh! Không muốn sống nữa!!
Khoảng cách hai xe nháy mắt còn lại chưa đến 10 cm, nhìn như sắp đâm thẳng vào nhau, đã không còn đường sống để tránh né, cặp song sinh và Lưu Lưu sợ tới mức che kín đôi mắt không dám nhìn, ngay sau đó tiếng va chạm khủng khiếp vang lên trong dự đoán.

"Rầm" một tiếng vang lớn, làm cho cơ thể bọn họ cũng run rẩy theo, ngay sau đó chính là tiếng phanh lại của lốp rít gào chói tai, người xung quanh tận mắt nhìn thấy một cảnh tượng này đều phải ồ lên kinh hãi, từng trận hít ngược khí lạnh vang lên, sau đó lại yên tĩnh không tiếng động lên.
Hai giây sau, cẩn thận mở to mắt, cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt làm cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm.

Trợn mắt há hốc mồm không chỉ có riêng ba người bọn họ.
Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy? Không thể tin được, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Chỉ thấy không biết vì sao, đầu xe của Mi Mi lại đâm vào lan can bảo vệ, toàn bộ đầu xe bẹp lún sâu vào không nói, đuôi xe cô ta còn nhếch lên cao, đầu xe của Giản Tiểu Tinh đang ở phía dướ nói, nhìn giống một con bọ bị lộn ngược không thể thoát được ra ngoài.
Sắc mặt Mi Mi tái nhợt, hai chân bị kẹt truyền đến những cơn đau nhức làm cô ta toát mồ hôi lạnh từng trận, đầu óc cô ta trống rỗng, cô ta hoảng hốt nhớ lại rốt cuộc trong nháy mắt vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Vì sao......!Vì sao lại biến thành như vậy?
Những chuyện vừa mới xảy ra quá nhanh, tất cả chỉ trong nháy mắt,, nhanh tới mức mắt thường của mọi người mắt thường cũng không thể thấy được rõ ràng tưng chi tiết, đợi đến khi phục hồi tinh thần, tất cả mọi chuyện đã định.
Nếu có ai đó đứng ở vị trí hoàn hảo, quay lại hình ảnh, chậm rãi tua chậm lại, thì có thể nhìn đến lúc ấy Mi Mi đã đánh tay lái trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, né tránh trước.

Bởi vì thời gian quá gấp, thậm chí đến thời gian phanh xe cũng không có, quá lo lắng, lốp xe đánh quá mức, thế cho nên vừa né tránh Giản Tiểu Tinh đồng thời gần như đã xoay 90 độ, đầu xe hướng về phía lan can bảo hộ mà lao tới.

Còn trong khoảng khắc Mi Mi né tránh trong chớp mắt, rõ ràng đã che lại đôi mắt Giản Tiểu Tinh đã che đôi mắt lại, không có khả năng biết được tình huống hiện tại như thế nào nhưng lại giống như đã tính toán ra được sai số thời gian, dứt khoát đánh tay lái theo sát phía sau Mi Mi để né tránh đối thủ không thể nhìn thấy được ở phía trước, hơn nữa còn đánh lái về cùng một phương hướng với xe của Mi Mi.

Thời điểm nháy mắt đầu xe của Mi Mi va vào lan can bảo vệ, đuôi xe hơi nhếch lên cao, xe của Giản Tiểu Tinh lao đến đụng phải, dùng kỹ thuật va chạm xe người khác phiên bản nâng cấp 2.0 từ Trần Luật, cộng thêm độ an toàn và ổn định của đầu xe ô tô Trục Nguyệt, dễ như trở bàn tay đã khiến trọng tâm xe của đối phương dồn về phía trước, khiến thân xe trở nên nhẹ hơn và bị bẻ cong, sau đó đẩy mạnh áp lực nửa xe trước, nên mới hình thành nên tình trạng như hiện giờ.
Nhưng một loạt động tác này cùng lắm cũng chỉ ngắn ngủi chưa đến 3 giây.

Tất cả nhìn như hoàn hảo không có khuyết điểm như vậy, nhìn như một sự cố ngoài ý muốn, càng thú vị hơn chính là đoạn đường quốc lộ này không có camera theo dõi.
Mất một lúc lâu, cuối cùng khán giả cũng phản ứng lại, chạy vọt về phía này, xe của Giản Tiểu Tinh cũng chậm rãi lùi về sau, xe của Mi Mi loảng xoảng rơi xuống, khiến bụi tung lên mù mịt.
Giản Tiểu Tinh đẩy cửa xe bước xuống dưới, trên tay còn cầm chiếc khăng tay màu xanh lam kia, đi đến bên cạnh cửa sổ xe có xu hướng vỡ vụn của Mi Mi nhìn xem, vẻ mặt có chút hoảng loạn, vô cùng lo lắng hỏi: "Không có việc gì chứ? Tôi bịt mắt không nhìn thấy được, hơn nữa chân trượt một chút, tay cũng trượt một chút, không ngờ được tình hình lại thành ra như thế này, thật sự rất xin lỗi, làm tôi sợ muốn chết, tôi không hề cố ý, đây này chỉ là sự cố đua xe thể thao ngoài ý muốn thường gặp mà thôi."
Nói xong lại nhìn về phía ba người Hà An đang có sắc mặt khó coi muốn cười cũng không nổi, vẻ mặt thành khẩn, "Có cần phải gọi thêm một chiếc xe cứu thương và cứu hỏa đến đây luôn không, cô Mi Mi và anh Lý Tử Dương đúng là gặp xui xẻo giống nhau mà, chân đều bị kẹt do sự cố ngoài ý muốn."
Mi Mi ghé vào túi hơi an toàn, ngón tay không thể khống chế được hơi run rẩy, sau lưng toát ra một mảnh mồ hôi lạnh, sắc mặt xanh trắng đan xen, cánh môi run rẩy lợi hại.

Cô ta, sao cô ta (Giản Tiểu Tinh) dám......
Giản Tiểu Tinh hướng về phía cô ta lộ ra nụ cười lo lắng, trong mắt không hề có độ ấm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận