Chân Mệnh Hoàng Hậu

Giang Vạn Lí nhìn bát canh trước mặt, màu sắc hương bị đều tuyệt vời. Liếc mắt nhìn ma ma thành thậttrước mắt một cái, trâm bạc đã biến thành màu đen! Ma ma kia vẫn cẩn thân nhìn, nhìn thấy trâm bạc biến thành màu đen cũng run run, không dám nói cái gì.

Ma ma này chính là tỷ muội trong miệng bà vú!

Mặc dù trước kia có chút tình cảm, nhưng cũng chỉ là ôn chuyện mà thôi, nếu thậ sự gặp chuyện cũng chỉ giúp đỡ hai cái rồi thôi, nhưng nàng muốn làm cái gì? Nàng lại muốn hạ độc Tam tiểu thư! Làm sao có thể đồng ý giúp đỡ chuyện này chứ? Hơn nữa… Thậ cẩn thận nhìn qua người vẫn luôn hầu hạ Tam tiểu thư thậ ra là nội thị công công của Thái Tử điện hạ.

hắn đã định liệu trước!

Giang Vạn Lí không nói gì, ánh sáng lờ mờ không thấy rõ màu mắt, một lúc sau mới có động tác. Từ trong ống tay áo lấy ra một cái bọc nhỏ vứt xuống trước mặt ma ma kia, ma ma vội vàng khom người nhặt lên “Biết làm như thế nào chưa?” Ma ma kia liên tục gật đầu không ngừng “Nô tỳ biết, nô tỳ biết!”

Giang Vạn Lí gật gật đầu, ánh mắt đảo qua bát canh kia,vô cùng chán ghét.

“Làm xong việc này sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi, miệng kín một chút cho ta, nếu lộ ra một chút tiếng gió… trên đời này, chỉ có người chết mới không biết nói chuyện!” Ma ma cẩn thận ngẩng đầu, nhìn thấy khóe miệng tàn nhẫn của Giang Vạn Lí, giống ác quỷ! Cả người run một cái, vội vàng cam đoan, sợ đến không nói được gì.

Buổi tối, sau khi hầu hạ A Đoàn đi vào giấc ngủ, Giang Vạn Lí thần không biết quỷ không hay rời đi từ cửa hông.

Đêm đã khuya, nhưng đèn đuốc trong Đông cung vẫn sáng trưng, Giang Vạn Lí cũng đã quen với sựbận rộn của Thái Tử. Chờ người đi vào thông báo thì đi vào quỳ xuống thỉnh an, sau đó bẩm báo “Quả nhiên như gia đoán, Nhị tiểu thư thật sự đã ra tay, nô tài cũng đã làm theo sự phân phó của người, trả lại.” nói thì nói như vậy, nhưng trên mặt Giang Vạn Lí không có vẻ vui mừng, thậm chí cau mày, vẻ mặt phiền muộn.

Ngô Đồng đang hạ thấp mắt xử lý công vụ, nghe được lời nói của Giang Vạn Lí khuôn mặt không có chút thay đổi nào, chỉ ừ một tiếng cũng không nói gì nữa vẫn cúi đầu nhìn công vụ trong tay. Nhưng trong lòng Giang Vạn Lí có việc, cũng không dễ gì chờ đến buổi tối để chạy ra ngoài, cũng không phải là vì canh chừng Thái Tử xử lý công chuyện!


Chờ một lúc vẫn không thấy Thái Tử có phản ứng gì, cũng nói thẳng.

“Gia có thể nói cho nô tài biết vì sao chỉ làm cho nàng ta ngu ngốc, cả người không thể nhúc nhích, còn giữ lại chút tỉnh táo cho nàng ta?”

Đây chính là chỗ làm cho Giang Vạn Lí bất mãn!

Lấy đạo của người trả lại cho người! Ngân trâm kia chỉ dính một chút đã đen thui, rõ ràng là kịch độc! Nàng đã ra tay độc ác như vậy, chẳng sợ đại hôn sắp đến sẽ biến thành tang lễ, trực tiếp để nàng ngu ngốc là được rồi? Còn để cho nàng ta còn chút tỉnh táo làm gì! Việc này Giang Vạn Lí thật sự tức giận, bản thân mình nhìn tiểu thư lớn lên, ngày sau càng tôn quý vô cùng!

Làm sao có thể để mặc cho người khác bắt nạt!

Ngô Đồng ngẩng đầu, nhìn lồng ngực Giang Vạn Lí không ngừng phập phồng, thậm chí còn trách cứ nhìn mình! Lắc đầu cười khẽ, không trách cứ. Giang Vạn Lí là do mình đưa sang cho A Đoàn, hắn coi A Đoàn là trung tâm, là việc… bản thân mình đồng ý nhất. “Nếu bây giờ nàng ta trở nên ngu ngốc luôn, vậy lúc A Đoàn với ta thành thân, ai đến góp vui đây?”

Giang Vạn Lí dừng một chút, lập tức hiểu được.

Hứa Tâm Dao rõ ràng là có ý với Thái Tử điện hạ, nếu không lúc trước cũng sẽ không tìm một người giống Thái Tử như vậy, còn chạy đến trước mặt gia làm ầm ĩ! Tròng mắt vừa động đang muốn nói cái gì đó để cứu vãn mặt mũi của mình, nhưng dừng một chút lại nhớ đến một chyện khác. “Gia lúc trước không phải đã nói, nô tài không cần quan tâm việc này, để Hứa Tâm Dao cho tiểu thư luyện tập mộtchút sao? Sao bây giờ lại…”

Vừa phê xong một bản công văn, Ngô Đồng đứng dậy, đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài đêm tối không có ánh trăng. Mắt đen sâu thẳm chỉ còn lại một mảnh bình tĩnh, qua một lúc lâu mới cười khẽ, xoay người hỏi lại Giang Vạn Lí “Ngươi hầu hạ A Đoàn lâu như vậy, ngươi cảm thấy nàng là người như thế nào?”


Nghe lời đoán ý đã là bản năng của Giang Vạn Lí, lúc này mặc dù sắc mặt không thay đổi, nhưng quanh thân thoải mái, quat nhiên tâm tình không tệ! Nghĩ đến điều này, lá gan cũng lớn một chút, suy nghĩ cẩn thận mở miệng nói “Gia muốn nghe lời thật sao?” Ngô Đồng lẳng lặng nhìn Giang Vạn Lí, không nóiđược lời nào.

“thật ra, nô tài cảm thấy, tiểu thư cũng không đủ để đảm nhiệm một quốc mẫu hợp tiểu chuẩn…”

Do dự nhiều lần, Giang Vạn Lí vẫn nói lời thật lòng. nói xong câu này liền khẩn trương nhìn Ngô Đồng, chờ Ngô Đồng chất vấn. Ai biết Ngô Đồng cũng không tức giận, thậm chí tâm tình còn tốt nhếch khóe miệng. “Tiếp tục.” Lần này Giang Vạn Lí xem như là có được kim bài miễn tử, có chút lời cũng có thể nói.

“Nô tài lặng lẽ nhìn nhiều năm như vậy, tuy rằng Quốc công phủ không có tranh đấu lục đục, trường học có An Dương công chúa canh chừng hộ tống hơn nữa với thân phận của tiểu thư, không có người dám đến trêu chọc. Cùng lắm là nói một chút không đau không ngứa, nhưng cũng không đáng lo. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là tiểu thư không có thủ đoạn,”

“Chuyện Đại tiểu thư, trong lúc vô tình tiểu thư kết bạn với Tả cô nương, lại có Trương Ninh An, Trương Bảo Châu, cùng với việc tiểu thư đối đáp với Thời cô nương ở tiệc rượu. Nô tài thấy, đều rất tốt. Cho nên, tiểu thư không phải không có thủ đoạn, chỉ là nàng không muốn sử dụng.” Dừng một chút lại nói“Đặc biệt sau khi Đại tiểu thư gặp chuyện không may, Trương Ninh An cho rằng tiểu thư đã mắc mưu nhưng thật ra bị tiểu thư phản công đưa vào tròng…”

“Những lúc đó, nô tài không nhìn thấy một tia vui vẻ nào trên mặt tiểu thư.”

“Cho nên nô tài cho rằng, tiểu thư không ngốc, chỉ là không muốn làm mà thôi.” Lại cẩn thận nhìn thoáng qua Ngô Đồng, xác định hắn không tức giận, sau đó mới đưa ra kết luận.” Cho nên nô tài cho rằng tiểu thư không thích hợp sống trong cung, nàng không thích lục đục đấu tranh, không thích ngươi lừa ta gạt.”

“Nhưng mà…”


“Nhưng mà nàng vì ta, không thể không làm những thứ đó sao?” Giang Vạn Lí còn chưa nói xong, Ngô Đồng đột nhiên lên tiếng nói một câu.

Giang Vạn Lí mím mím môi, gật đầu.

Tâm tình Ngô Đồng rất tốt thong thả bước đến đứng trước mặt Giang Vạn Lí, khóe miệng khẽ nhếch, hỏi lại một lần nữa “Vậy ngươi cảm thấy, nếu như để A Đoàn xử lý chuyện của Hứa Tâm Dao, nàng sẽlàm như thế nào?” Giang Vạn Lí hạ mắt, sau đó không nề hà nói “Chắc chắn sẽ không muốn mạng nàng, tất nhiên cũng sẽ không để nàng ở bên cạnh, chắc là sẽ tìm một nơi xa xa để ăn chay niệm phật cả đời?”

Ngô Đồng gật đầu, cười nhạt nói “không khác như thế lắm.”

“Nàng không muốn làm người ác, thế thì hãy để ta làm người ác đi.”

Kết cục của Hứa Tâm Dao đã định trước, lúc này Giang Vạn Lí cũng không nghĩ đến nàng ta, trong lòng tràn đầy suy nghĩ về tính tình của A Đoàn. Thủ đoạn có, mưu lược có, chỉ là quá mềm lòng. Tuy rằng còn chưa lớn lên đã rời cung đi hầu hạ A Đoàn, nhưng ở trong cung nhiều năm như vậy, Giang Vạn Lí cũng hiểu rõ một đạo lý.

Tuyệt đối không thể mềm lòng!

Cho dù là ở lãnh cung cũng có ví dụ! Những người đó đều là ác quỷ, không đốt bọn họ thành tro, mười người thì có tám người sẽ dùng trăm phương ngàn kế chờ báo thù! Mềm lòng là một điều tối kị ở trong cung, tuyết đối không được!

“hiện tại người giúp tiểu thư, vậy ngày sau thì làm sao?” Thánh chỉ tứ hôn đã ban xuống, hơn nữa theo sự đối xửa cẩn thận nhiều năm nay của gia với tiểu thư, tuyệt đối không có chuyện buông tiểu thư ra. Nghĩ đến đây mày càng nhíu chặt “ hiện tại gia là Thái Tử đã có nhiều chuyện cần xử lý như vậy, sau này lại lên đến vị trí kia, không thể chăm sóc cho tiểu thư mọi chuyện được…”

“Hơn nữa, vốn tiểu thư cũng không thích những cái đó, sau này trải qua nhiều việc hơn, khó tránh khỏi tính tình thay đổi, như vậy càng không dễ dàng.”

Chuyện một người không muốn làm, một lần hai lần thì không sao, nhưng nếu mỗi ngày đều như vậy thì sao? Nhất định phải làm, không có đường lui. Cho dù tâm trí một người có kiên định như thế nào, cũng không chịu nổi bị mài giũa, sớm muộn gì, sớm muộn gì cũng có ngày gây ra chuyện lớn. Đương nhiên, tiểu thư thích gia, nguyện ý vì hắn trả giá tất cả.


Điểm ấy có thể tin tưởng tuyệt đối.

Nhưng hai người dựa vào cái gì? Dựa vào chỉ có hai người, không có bất kỳ nữ nhân nào khác tham gia. Ngộ nhỡ ngày nào đó gia thay lòng thì sao? Giang Vạn Lí không nhịn được tính đến tình trạng xấu nhất, mặc dù ý nghĩ này là đại nghịch bất đạo. Bản tính của nam nhân không phải là như vậy sao? Nếu ngày nào đó tiểu thư phát hiện chuyện tàn nhãn như vậy.

Nàng, nàng nhất định sẽ điên.

trên mặ Giang Vạn Lí giãy dụa cũng không tránh được ánh mắt của Ngô Đồng. Biết cán cân của Giang Vạn Lí đã hướng về phía A Đoàn, nếu không, cũng sẽ không nói như vậy. Điều này làm cho Ngô Đồng rất hài lòng, đưa Giang Vạn Lí đến cho A Đoàn, chính là vì hắn tuyệt đối trung thành cũng chưa bao giờ thiếu thủ đoạn.

hắn ở bên cạnh A Đoàn, mình cũng có thể yên tâm một chút.

Vỗ vỗ bả vau A Đoàn gọi hắn hoàn hồn, đôi mắt nhìn thẳng ánh mắt của Giang Vạn Lí.

“Lúc nào thì ta làm khó A Đoàn? Lúc nào thì ta để nàng làm chuyện nàng không muốn làm chứ?”

Lần đầu tiên được Ngô Đồng dùng vẻ mặt dịu dàng nói chuyện, hơn nữa lại là sau khi mình nói mấy lời đại nghịch bất đạo, Giang Vạn Lí chớp chớp mắt, không dám nói cái gì. Cũng may lần này Ngô Đồng không cần hắn trả lời, khoanh tay nhìn Giang Vạn Lí, thân người thẳng tắp, khí phách muôn ngàn.

“Hậu cung chỉ có một mình A Đoàn, sẽ không có lục đục đấu tranh, ngươi lừa ta gạt.”

“Như vậy, tính tình của nàng hợp hay không hợp ở trong cung cũng không sao.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui