Chân Lộ

Đứng bên dưới như thần dân đang đối diện với chúa tể trên cao cùng những âm thanh mê hoặc không ngừng vang trong đầu, Giao Tần mặt lạnh nhìn Vô Thường chằm chằm nhưng trong lòng lão lại phải cân nhắc rất nhiều.

Đúng như Vô Thường nói, lão hiện tại làm việc cho chúa thượng của lão là một trong các đại nhân đứng đầu Kim Vương Điện nên có lẽ mọi thứ đều tốt đẹp, nhưng rồi khi lão không còn, liệu rằng gia đình lão có còn được chúa thượng và tổ chức để ý đến, chăm sóc tận tình?

Về tiểu tử Vô Thường trước mặt, tiềm lực siêu việt của hắn lão cũng đều đã thấy được ở trước mắt. Nếu không nói ngoa hay cố ý bao che một cách trung thành cho chúa thượng lão, chúa thượng của lão lúc còn trẻ muốn xách dép cho tiểu tử này cũng không có tư cách.

Lúc còn là Linh Nhân cảnh, chúa thượng liệu có thể dùng ảo thuật tác dụng được lên Thánh cảnh đại viên mãn, đưa họ tiến cảnh huyễn cảnh?

Không! Nhưng tiểu tử trước mặt lại làm được, lão rõ ràng biết được bản thân chính là đang ở bên trong ảo cảnh.

Tiểu tử này một khi được trưởng thành vậy thì sẽ không thể hình dung được hắn khủng khiếp đến mức nào. Liệu rằng trên đời lúc đó còn có ai chống lại được hắn hay không.

Trong cuộc giao dịch hắn đưa ra, nếu hắn hứa và thật sự làm, dưới thời hắn thì gia tộc lão dĩ nhiên là cực kỳ vững mạnh trên Hải Hoàng tinh cầu. Nhưng đó là hắn “có làm”, vậy nếu hắn không làm thì thế nào?

Đây là khuất mắt cuối cùng của lão đối với giao dịch của Vô Thường.

Chừng ba phút trôi qua, lão nhàn nhạt nói.

- Giao dịch mà ngươi nhắc đến cụ thể là gì, không hiểu rõ một cách chính xác ta làm sao có thể và dám trao đổi với ngươi?

Vô Thường mỉm cười nói.

- Giao dịch của ta rất giản dị. Ta không ép buộc ngươi phải phản bội tổ chức, ta cũng không ngăn cản ngươi báo cáo về mọi hành động của ta cho tổ chức và người ngươi theo phụng. Mà ta chỉ cần ngươi thực hiện những gì ta nhờ vả nếu điều đó nằm trong khả năng của ngươi và bảo vệ an toàn cho… Nhược Gia Thủy.

- Tất nhiên, ngươi cũng không được để cho ai biết về khả năng huyễn thuật của ta và phải làm như chưa từng thân thiết với ta cho đến khi ta đồng ý để lộ. Thế nào, rất dễ đúng không?

Tất cả những điều Vô Thường làm từ kiếp “Vô Thường” cho đến kiếp Lãnh Nhất Phong này chỉ nhắm đến duy nhất một thứ, một thứ mà ông trời chó điên đã không cho hắn đạt được. Mãi cho đến bây giờ, đây mới là lần đầu tiên hắn tiếp cận thành công, gần bên nó nhất.

Sắc bén nhìn Vô Thường, Giao Tần cười khẩy một cái nói.

- Làm sao lão phu biết được ngươi sẽ thực hiện đúng những gì ngươi đang nói, giúp gia tộc ta phồn thịnh vạn năm?

Vô Thường trên cao cười nhạt một tiếng cũng không phủ nhận điều lão nói đến. Hắn trả lời.

- Ta đúng là không có thứ gì bằng vật chất có thể làm minh chứng cho ước định giao dịch giữa hai ta. Nhưng giao dịch hay không, đó lại là lựa chọn quyết định của ngươi, thưa Giao tiền bối. Lúc này, ta chỉ có thể miễn cưỡng nói rằng ta không bao giờ nuốt lời và ngươi cũng chỉ có cơ hội duy nhất một lần này mà thôi, hãy cố gắng tận dụng lấy nó. Qua lần này, mọi thứ đều không thể có lại.


- Điều ngươi nói… quả thật…

Nói ra hai từ cuối tựa tiếng thở dài của sự buông xuôi, chấp nhận an phận, Giao Tần im lặng một lúc lâu.

Có lẽ là khoảng vài phút sau đó, lão thở dài nói.

- Được, lão phu tin tưởng ngươi, lão phu đồng ý cuộc giao dịch.

- Vậy Giao tiền bối sẽ giúp đỡ ta cho đến lúc cuối đời, còn ta sẽ giúp gia tộc Giao tiền bối sau khi không còn tiền bối nữa vẫn sẽ tồn tại và phồn thịnh vạn năm.

Vô Thường nhắc lại giao dịch.

- Lão phu không còn kiến nghị.

- Một lời đã định.

Cả Vô Thường cùng Giao Tần đều nhất trí với giao ước.

Huyễn cảnh cũng nhanh chóng biến mất. Từ nơi cung điện âm u trở lại thành căn phòng nhỏ, rộng rãi, sáng sủa những ngọn nến. Từ khoảng cách xa xăm, người trên, kẻ dưới trở thành già, trẻ cách nhau gần trong gang tất. Quay trở về người ngồi cười nhạt tà vị trên ghế gỗ, người mang gương mặt thở dài, nhăn nét da già nua từ từ rời khỏi phòng.

Mãi cho đến khi không gian cô đơn, lạnh lẽo giữa trời đêm của những ngày đông đang kéo đến, quấn quanh người Vô Thường trong sự chiếu rọi của những ngọn nến đỏ hừng hực đang phập phùng, nhay nháy và có thể tắt bất cứ lúc nào mỗi khi hơi lạnh ùa vào căn phòng.

- Ha… ha ha… há ha há há há…

- Há ha ha ha ha… há ha ha há ha ha ha ha ha…

Vô Thường cười, cười lớn, cười vang vọng một nụ cười mà đã lâu rồi hắn chưa cười kể từ cái ngày hắn tận mắt chứng kiến Nhậm gia trở thành một mảnh phế tích.

Nhưng hôm này, cái ngày mà đáng lẽ đã phải xảy ra vào lúc hắn tiến đến Dược Các, tính toán đủ kiểu để và thành công chuẩn bị đến Dược Các tổng bộ tu luyện thì lão thiên chó điên xuất hiện không cho hắn được toại nguyện. Rồi tiếp đó lại đùa dai, mồm chó cắn hắn không nhả khiến hắn phải trôi nỗi khổ cực cho đến hiện tại, ngày đó nay đã đến. Hắn không thể không cười, không thể không cuồng dại.

Kể từ hôm nay, không, kể từ ngày hắn thức tỉnh được mảnh ký ức xa xưa năm tháng và đầy quyền năng, mọi thứ vốn nên nằm trên quỹ đạo tính toán của hắn nhưng đã bị lão thiên chó điên dời bánh nay đã quay trở lại vị trí để hắn điều khống.

Và thế giới này cũng đến lúc phải nằm gọn trong bàn tay của hắn, khi hắn có được thứ đó!




Tại trên bầu trời, Giao Tần sau khi rất kỳ quái vì không tìm được Lưu Quang Tinh Thạch trong phòng số 3 của Vô Thường, về đến kho cũng không thấy, giống như có nhân viên của tháp đã quên không bỏ Lưu Quang Tinh Thạch vào trong phòng.

Lúc này lão đứng trên không trung nhìn hai ông cháu Nhược Gia Thủy đang méo mó, trò chuyện bên dưới, tay cũng vừa lấy ra một tấm phù lục báo cáo thành quả thu người về cho chúa thượng.

- Chúa thượng, thuộc hạ Giao Tần tại Nam Linh Đảo vừa thu nhận được hai tiểu bối một nam, một nữ rất có thiên phú.

- Không nhiều lời, nói chi tiết một chút về hai tiểu bối đó và cảm nhận của ngươi cho ta nghe.

Âm thanh của một nam tử cao lắm khoảng 30 tuổi vọng ra, truyền vào tai Giao Tần.

- Vâng.

Cung kính đáp lời, Giao Tần bắt đầu tường thuật về hai người Vô Thường.

- Tiểu nữ tên là Nhược Gia Thủy chỉ 8 tuổi, con cháu Nhược gia tại Thủy Long quốc thuộc Nam Vực. Thiên phú tiểu nữ này thuộc hạ không dám chắc nhưng ít nhất là 96 sợi xích, chiến lực theo thuộc hạ quan sát cũng nằm trong khoảng từ 95 đến giới hạn 100 điểm.

- Cảm nhận của thuộc hạ về Nhược Gia Thủy hẳn là người không đơn giản, nàng ta thể hiện bề ngoài trông rất hồn nhiên, ngây thơ nhưng chiến lực trên 95 điểm đã phản bác lại sự ngây thơ đó của nàng.

- Còn tiểu nam tên gọi Vô Tường, 7 tuổi, tuy không rõ có phải con cháu Nhược gia giống tiểu nữ hay không nhưng hai người ở cùng một chỗ với nhau. Tiểu nam này có thiên phú cùng chiến lực bao nhiêu thì thuộc hạ dù đã cố hết sức nhưng không tài nào biết. Chỉ thấy nó rất mạnh, mạnh hơn cả tiểu nữ Nhược Gia Thủy. Cần chúa thượng tự mình tra xét. Về cảm nhận của thuộc hạ đối với hắn, hắn là rồng trong người, không nay thì mai cũng sẽ vươn mình trổi dậy, trở thành một cự đầu phong vân khó lường.

- Nếu được, xin chúa thượng cho phép thuộc hạ nói thẳng.

- Ngươi nói đi.

Nam tử nghiêm giọng truyền âm đồng ý qua.

- Hắn nếu gia nhập tổ chức, dưới sự bồi dưỡng của tổ chức và chúa thượng. Trong 200 năm đạt Thánh cảnh, 500 năm Phá Giới Cảnh, 1000 năm sẽ giống chúa thượng, trở thành Thiên Nhân cảnh lật tay che trời.

- Ồ, hắn thật sự có tiềm chất đến như vậy sao?

Khẽ cười nhạt thú vị, nam tử hỏi.


Giao Trần thành thật trả lời.

- Thuộc hạ cũng không thể diễn tả nhưng tin rằng khi chúa thượng nhìn thấy hắn, chúa thượng sẽ cảm thấy thuộc hạ nói đúng, thậm chí là còn ngắn hơn khoảng thời gian thuộc hạ vừa rồi đã định.

- Như thế à… ngươi mang chúng đến gặp ta để ta tự mình xem chúng thế nào. Dạo này nhánh Hải Thần chúng ta cũng đang rất thiếu hạt giống tốt có đủ sức cạnh tranh với ba nhánh khác, nếu chúng như ngươi nói thì thật tốt, ta có lẽ… tóm lại cứ mang chúng về đây đi.

- Vâng, thuộc hạ đã thu xếp ba ngày sau sẽ mang chúng đến gặp chúa thượng.

- Không, ngươi phải quay về ngay lập tức cho ta, càng nhanh càng tốt. Ta sắp có việc cần phải ra ngoài tinh không một chuyến dài nên e rằng sẽ không kịp nhìn.

- Vâng, vậy thuộc hạ ngay bây giờ sẽ cấp tốc quay về Kim Vương Điện.

- Ừm.

Chỉ để lại một cái gật gù hài lòng, nam tử phía bên kia chủ động cắt đứt liện hệ.

Giao Trần cất lá tấm phù lục đi, vài giây sau thì lại nhíu mày nặng.

- Chết, ta chưa nói với chúa thượng về viên Lưu Quang Tinh Thạch của Vô Thường.

- Mà thôi,dù sao cũng không biết tung tích nó nơi nào. Đến nước này rồi cũng chỉ phóng lao theo lao, trước cứ đem chúng về Kim Vương Điện gặp chúa thượng, sau đó lại để người an bài giải quyết.

Làm ra quyết định trong lòng, Giao Tần nhẹ phiêu phù xuống nói chuyện với hai ông cháu Nhược Gia Thủy.

Khoảng chừng vài chục phút sau, một nhóm ba người, một già hai trẻ âm thầm, lặng lẽ sử dụng truyền tống trận rời khỏi Nam Linh Đảo trong đêm tối.

*Nhược Gia Thủy đã không cần tiếp tục dự án ở Tam Hoa Thôn.

Bỏ lại duy nhất Nhược Vĩnh Khanh hí hứng với những món tài nguyên vô cùng trân quý được Giao Tần ban tặng nhanh chóng quay trở về Nhược gia nhưng không được vì bỗng dưng truyền tống trận giữa Nhược gia và Nam Linh Khu không biết từ lúc nào đã gặp trục trặc, không chuyển động được pháp thức. Điều đó buộc lão đau đến từng khúc ruột khi phải tìm đến tổ chức Trận Pháp trong Nam Linh Khu, bỏ số tiền lớn ra mời Trận Pháp Sư giỏi đến xem xét.

Rồi cho đến khi nghe được tin “đầu bên kia của truyền tống trận đã bị hư”, lão liền cứng người lên khó tin “cổng bên phía Nhược gia đã hư, làm sao có thể?”.

Đơn nhiên, lão hiện tại vẫn chưa biết Nhược gia từ ba mươi ngày trước đã bị xóa tên khỏi Lãng Thủy thành. Đến nửa năm sau, lão cực khổ tìm đủ đường quay lại được Lãng Thủy thành, nhìn thấy Nhược gia tan hoang liền trở thành người điên, biệt tích sau đó.

Trước lúc nửa năm ác mộng của Nhược Vĩnh Khanh đến, ngay khi ba người Giao Tần rời đi khỏi Nam Linh đảo, một bóng đen từ xa âm thầm quan sát ba người khuất bóng trong truyền tống trận liền lấy ra một tấm phù lục, liên lạc báo cáo cho đại nhân mà bóng đen cung phụng.

- Thưa chúa tể đại nhân, thuộc hạ Khúc Duy trực thuộc Nam Linh Khu ở Nam Linh đảo xin được báo cáo. Vừa rồi thuộc hạ đã trông thấy Giao Tần, người đang cung phụng cho Mạnh Hải Thần đã mang theo hai đứa nhóc dùng truyền tống trận quay về Kim Vương Điện.

- Người có thấy thiên phú hai đứa trẻ đó như thế nào không?

Giọng một trung niên nam tử trông rất khỏe khoắn, lực lưỡng vội hỏi ngay.


Bóng đen có chút nhíu mày, không rõ trong câu trả lời, đáp.

- Xin chúa tể đại nhân tha tội, lúc đó tiểu nhân chỉ là tập trung quan sát và xác định danh tính Giao Tần, còn hai đứa nhỏ đó thì lại không chú ý đến nên không nhìn ra được thiên phú của chúng ạ.

- Phế vật!

Giận dữ một câu, trung niên nam tử ở đầu bên kia tấm Phù lục cũng lập tức cắt kết nối khiến cho bóng đen có một hồi trắng xanh mặt mũi, lo sợ vô cùng.

Có lẽ, cuộc đời của hắn tính từ giờ phút này đang bắt đầu được đếm ngược.



Kim Vương Điện là một tổ chức to lớn chiếm gần như một nửa diện tích của vùng tây nam Thánh Vực thuộc trung tâm tinh cầu, đối với Vô Thường thì còn được gọi là vùng nằm giữa đường xích đạo của Hải Hoàng tinh cầu với hai mùa mưa, nắng vô cùng ôn hòa.

Kim Vương Điện được chia thành bốn nhánh Điện chính ứng với sự cai trị của năm vị Thiên Nhân cảnh chí cao.

Lưu Hàn Chi Điện của Lưu Hàn Thiên Tôn, ngụ ở phía tây Kim Vương Điện với hạng hai trong tổ chức.

Hải Thần Chi Điện của Hải Thần Thiên Tôn, ngụ ở phía đông Kim Vương Điện với hạng ba.

Phong Tuyết Chi Điện của Phong Hậu Thiên Tôn, ngụ ở phía bắc Kim Vương Điện với đồng hạng ba.

Băng Linh Chi Điện của vợ chồng Băng Tâm Thiên Tôn và Hắc Nham Thiên Tôn, ngụ ở phía nam Kim Vương Điện, là chi điện mạnh nhất của Kim Vương Điện.

Bốn chi điện này tạo thành hình vuông bao bọc lãnh thỗ, họ vừa che chở, hỗ trợ nhau nhưng cùng vừa đồng thời đấu tranh, tranh giành các hậu bối tuổi trẻ, bồi dưỡng thế lực cho mình.

Từ Nam Linh đảo muốn đến được Kim Vương Điện phải đi qua tổng cộng 23 truyền tống trận lớn nhỏ và mất 15 ngày đêm đối với Thánh cảnh.

Tuy nhiên, Giao Tần hiện là đang mang trong tay hai tiểu bối có thiên phú không tầm thường nên dựa theo dặn dò phòng bị của Hải Thần Thiên Tôn, khi đến truyền tống trận thứ 16 lão đã chuyển hướng, dùng thêm 10 truyền tống trận bí mật và 20 ngày đêm để đến thẳng Hải Thần Chi Điện mà không phải đi đến Kim Vương Điện theo cách bình thường, rồi mới sử dụng truyền tống trận đến Hải Thần Chi Điện.

Làm như vậy sẽ khiến phần trăm mất tiểu bối giữa đường của lão được áp xuống mức thấp nhất.

- --------

P/S: Thật ra còn 1 chương nữa, mà thôi, để lần sau cho đỡ gián đoạn nội dung.

Cảm tạ iluzio288 ủng hộ 5 Kim phiếu và 2000 TLT.

Cảm tạ [email protected] ủng hộ 10 Kim phiếu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui