Dịch giả: Titan
Tu sĩ trên Hoàng Ly đảo càng ngày càng nhiều, hai cửa hàng của Lục Bình làm ăn cũng dần dần bắt đầu khởi lỡ sắc, có chút thu nhập.
Đặc biệt là nhóm tu sĩ ra biển đầu tiên sau khi trở về, tiệm thu mua linh tài của Lục Bình dần dần bị tu sĩ chú ý. Chẳng qua là Lục Bình và Trần Luyện giao cho Phương Đào danh sách thu mua bị hạn chế phạm vi thu mua, làm cho tu sĩ có chút bất mãn. Không còn cách nào, Lục Bình và Trần Luyện dù sao linh thạch trong tay có hạn, chỉ có thể trước hết thu mua một ít đồ cần thiết.
Bắc Hải liên minh mặc dù khai phóng hải cấm, rất nhiều môn phái tu sĩ cùng đại lượng tán tu đã bắt đầu hướng hoãn trùng hải vực kéo tới, nhưng Bắc Hải các đại phái còn không chính thức mệnh lệnh cho môn hạ đệ tử có thể tự do ra vào hoãn trùng hải vực.
Một mặt dĩ nhiên là muốn những tu sĩ khác thế đệ tử bổn môn dò đường, mặt khác cũng do Huyền Linh phái cùng Chân Linh phái cầm đầu hai đại phái hệ vẫn còn giằn có một chút về quyền quy chúc của các đảo.
Lần này Huyền Linh phái phát khởi thế công, mặc dù hướng chủ công Huyền Kỳ đảo hải vực bị tổn thất thảm trọng, nhưng ở những hải vực khác lấy được một ít thành quả. Đồng thời trong đồng minh những môn phái khác đại chiến, hoặc nhiều hoặc ít cũng đều chiếm thượng phong. Mặc dù vậy, đồng minh của Chân Linh phái chiến quả vẫn lớn, đoạt lại được năm ngôi đảo nhỏ.
Chân Linh phải mất Huyền Xương, Huyền Vân hai đảo. Thương Hải tông bị Thương Lãng tông đoạt Huyền Cô đảo. Ngọc Kiếm phái bị Phi Vũ môn chiếm Huyền Thạc đảo. Sùng Minh phái ban đầu chiếm Huyền Viễn đảo cũng bị Lăng Cô phái phản đoạt trở về. Lần xung đột này về tổng thể mà xét thì phe Chân Linh phái mất đất, phe Huyền Linh phái mất người..
Vì vậy vấn đề lại đến. Phe Chân Linh phái mất đất tự nhiên muốn thu trở về năm hòn đảo này. Phe Huyền Linh phái tổn thất đại lượng tu sĩ vốn có mục tiêu ban đầu lúc xung đột là nhất cử đoạt lại toàn bộ đảo mà lần đầu tiên xung đột phe Chân Linh phái xâm chiếm. Nhưng trước mắt họ hao binh tồn tướng, lại không đạt được mục tiêu chiến lược, tự nhiên cũng không chịu yên. Vì vậy hai phái trong liên minh ồn ào tranh cãi, đại hữu một lời không hợp sẽ phát sinh tranh đấu trở lại.
Mắt thấy hải cấm khai phóng đã qua hơn một tháng, nếu song phương còn tranh đấu như vậy nữa, yêu tộc trở lại tấn công, thua thiệt sẽ là Bắc Hải liên minh các phái. Vì vậy, lấy Thủy Yên các, Hải Diễm môn cầm đầu trung lập môn phái ở giữa điều đình. Song phương cuối cùng đạt thành thỏa hiệp, bỏ qua năm hòn đảo tranh cãi, khai phóng Phi Linh khư, song phương lựa chọn môn hạ dung huyết kỳ sơ kỳ đệ tử vào trong đó giải quyết ân oán.
Nói đến Phi Linh khư, không thể không nói Phi Linh phái.
Bốn ngàn năm trước, Phi Linh phái mới là chân chính bá chủ trong Bắc Hải liên minh. Phái này thực lực mạnh mẻ, đã từng tạo ra bốn vị hóa linh lão tổ, trong môn phái truyền thừa đã lâu, để uẩn thâm hậu, ở Bắc Hải uy danh vượt xa Huyền Linh phái bây giờ. Cho dù là bên ngoài Bắc Hải cũng có uy danh.
Vì vậy, hơn vạn năm cường thế, khiến cho đệ tử phái này luôn luôn ở trong Bắc Hải hiệu trưởng bạt hỗ. Bắc Hải tự nguyện, Phi Linh phải theo thói quen lấy nhiều chiếm nhiều, rốt cục đưa tới công phẫn. Lúc đó Huyền Linh phái âm thầm liên hiệp Bắc Hải các phái đối với Phi Linh phái phát động diệt môn đại chiến.
Tự đại quen rồi, Phi Linh phái không chút nhận ra dòng nước ngầm dùng động sau lưng sự duy ngã độc tôn. Đợi đến lúc tỉnh lại, Phi Linh phái hộ đảo đại trận đã bị âm thầm tan rả, các phái đã công vào Phi Linh đảo. Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, Phi Linh phái tu sĩ tổn thất thảm trọng.
Nhưng Phi Linh phái dù sao để uẩn thâm hậu, lúc ấy trong phái pháp tướng lão tổ cao gần mười tám vị, trong đó pháp tướng hậu kỳ lão tố có bốn vị. Trận đánh này dĩ nhiên là thiên hôn địa ám, thảm thiết vô cùng. Cuối cùng, Bắc Hải các phái mặc dù thu được thắng lợi, mười mấy pháp tướng kỳ lão tổ nhưng bao gồm hai vị pháp tướng hậu kỳ lão tổ ở bên trong đều bị thương nặng, rồi sau đó trong vòng một trăm năm lần lượt bỏ mình.
Hơn mười vị pháp tướng lão tổ tỷ thí, khiến cho Phi Linh đảo bị đánh diện mục toàn phi. Pháp thuật dư âm khiến cho pháp tướng kỳ trở xuống tu sĩ không cách nào đến gần.
Lúc này, Phi Linh phái cuối cùng dùng Phong sơn cấm đoạn đại trận bị một vị pháp tướng hậu kỳ lão tổ của Phi Linh phái liều chết phát động, ý đồ để cho song phương đồng quy vu tận. Các phái lão tổ chỉ có thể vội vàng đem tu luyện tư nguyên trên Phi Linh đảo lục soát thu vét qua một lần. Những thứ đồ từ đoán đan kỳ trở xuống, các lão tổ tự nhiên nhìn không thuận mắt, cũng không có thời gian thu vét. Cuối cùng, Phi Linh đảo mang theo đại lượng từ nguyên cấp thấp chìm vào đáy biển.
Huyền Linh phái cũng từ đó bắt đầu quật khởi, từ từ trở thành bá chủ mới của Bắc Hải. Nhưng Bắc Hải toàn thân thực lực cũng bị suy yếu cực lớn.
Chuyện sau đó, đông đảo pháp tướng lão tổ muốn đem Phi Linh đảo tái hiện trở lại. Dù sao trên đảo còn có không ít tư nguyên, đồng thời linh mạch trên Phi Linh đảo cũng khiến cho các phái thèm thuồng ba thước, mặc dù cự hình linh mạch duy nhất của Bắc Hải này bị đại chiến tổn thương, giảm xuống trở thành đại hình linh mạch.
Nhưng Phi Linh đạo cấm đoạn đại trận chính là năm đó do Phi Linh phái hóa linh chân nhân vì bản phái bày thủ đoạn cuối cùng, mục đích chính là để cho bốn phái ở thời khắc nguy cơ, phát động đại trận phong đảo để tu dưỡng sanh tức, ý đồ đông sơn tái khởi.
Hóa linh chân nhân thủ đoạn khi nào dễ dàng để cho phá giải dễ như vậy. Cuối cùng chúng lão tổ cũng chỉ có thể mượn Phi Linh đảo linh mạch giảm cấp từ cự hình xuống đến đại hình tạo ra sơ hở, mỗi qua năm trăm năm, đem Phi Linh đảo từ đáy biển gọi lên một lần. Nhưng, mỗi lần gọi ra, Phi Linh đảo vẫn phong bế như cũ, chỉ cho phép tu sĩ dung huyết sơ kỳ trở xuống tiến vào.
Mỗi lần Phi Linh đảo khai phóng, đông đảo dung huyết kỳ tu sĩ cũng có thể từ trong lấy được đại lượng đồ tốt. Nhưng bên trong cấm chế đầy rẫy, các phái tu sĩ tranh đấu lẫn nhau, cũng khiến cho đám tu sĩ đi vào chết thảm trọng.
Lúc này lại đến thời gian Phi Linh đảo khai phóng, Bắc Hải liên minh liền tính toán để cho các phái phái ra môn hạ đệ tử tiến vào Phi Linh đảo thu góp tự nguyện, cuối cùng thống nhất chỉnh lý lại, bên thu góp tự nguyện nhiều nhất sẽ chiến thắng. Bên chiến thắng có thể lấy một phần hai tự nguyện của bên thất bại làm tưởng thưởng. Dĩ nhiên, các phe trung lập chỉ phái đệ tử tiến vào, không tham dự Chân linh hệ phái cùng Huyền linh hệ phái tranh đấu.
Mỗi lần Phi Linh đảo khai phóng chỉ có thể tiến vào hai trăm tu sĩ. Đối với danh ngạch các phái tiến vào, tự nhiên lại là một trận giằng co, cuối cùng vẫn là y cứ vào thực lực, Huyền Linh cùng Chân Linh hai phái lấy được hai mươi danh ngạch mỗi phái. Những phái khác mạnh hơn một chút như Thương Hải tông, Thương Lãng tông lấy được mười lăm danh ngạch. Xuống chút nữa cho đến môn phái nhỏ hoặc là độc lập gia tộc chỉ được phân phái một danh ngạch.
Tin tức truyền đi, Chân Linh phái tự nhiên phải cẩn thận châm chước một phen. Chân Linh phái gia đại nghiệp đại, dung huyết sơ kỳ tu sĩ chỉ sợ cũng có mấy ngàn. Từ trong ấy chọn lấy dung huyết tầng ba tu sĩ cũng có tám chín trăm. Trong này người nào thực lực cao, người nào thực lực thấp, tự nhiên phải suy nghĩ lựa chọn thật kỹ.
Đây cũng bởi vì chỉ có năm ngày thời gian, mà chúng đệ tử lại phân tán khắp nơi không còn kịp chuẩn bị, nếu không cũng có thể cử hành một lần tỷ thí chọn lựa, từ trong chọn lựa hai mươi người thực lực mạnh nhất.
Bất đắc dĩ, Chân Linh phái không thể làm gì khác hơn là để cho dung huyết hậu kỳ tiên trưởng cùng đoán đan chân nhân trong phái tiến cử. Sau đó, tên của Lục Bình liền xuất hiện ở trong mắt của môn phái cao tầng.
Một dung huyết tầng hai tu sĩ nho nhỏ, không ngờ bị biệt viện tiên trưởng Lưu Tử Viễn, Huyền Kỳ đảo trú đảo chân nhân Khúc Huyền Thành đồng thời đề cử. Chính là luôn luôn tiêu sái tự tại Khương Huyền Lâm lần này cũng phá lệ xía vào một lần, đề cử cũng là cái tên Lục Bình.
Người này có tài đức gì, có thể được Chân Linh phái đoán đan kỳ chân nhân - hai vị thực lực mạnh mẽ - đệ tử chân truyền đề cử?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...