Dịch giả: Titan
Đợi đến khi Lục Bình đem mọi sự trải qua sau khi bị đuổi giết trên biển hướng Khương chân nhận giảng thuật Tô sơ qua, Khương chân nhân đã mang hắn trở lại trên Tô Huyền Kỳ đảo. Điều này làm cho Lục Bình lại một lần nữa kinh dị cho thông thiên pháp lực của đoán đan chân nhân. Hắn phải dùng nửa canh giờ, mất năm sau tờ phù lục, thi triển hai lần bí thuật để đi đoạn đường này, thì Khương chân nhân chẳng qua là trong lúc hắn kể lại chuyện của mình liền bay về đến đích.
Sau khi trở lại Huyền Kỳ đảo, Lục Bình liền được Lưu tiên trưởng an bài đến một phòng tu luyện bế quan dưỡng thương. Hai tháng kế tiếp đó, hắn một mực bế quan. Trong lúc ấy, Diêu Dũng cùng sư huynh đệ của phân đội thứ bảy đều đến thăm, chẳng qua là thiếu đi thất huynh trưởng. Vị huynh trưởng này trong đợt tảo thanh của Huyền Linh phái vừa rồi đã vẫn lạc.
Mọi người nói chuyện về cuộc sống an bình trước đó của biệt viện, lại nói tới cái chết của Thất huynh trưởng và thở dài không dứt, ngay cả Lý Thành vốn không hợp với Lục Bình cũng trầm mặc không nói. Cũng may Sử Linh Linh thấy không khí lúng túng, vội vàng đề cập đến lần này môn phái sẽ tiến hành tưởng thưởng đối bọn Lục Bình năm người có công trong việc giải trừ vòng vây Huyền Kỳ đảo. Mọi người lúc này mới xôn xao hẳn lên, rối rít suy đoán nội dung tưởng thưởng.
Hồ Lệ Lệ cùng Chung Kiếm cũng đến thăm Lục Bình. Chung Kiếm còn mang đến bạn gái của hắn chính là Mã Ngọc.
Mã Ngọc có dung huyết tầng hai tu vi, là kẻ xuất sắc trong hàng đệ tử trên lớp của Lục Bình. Lục Bình cười đùa với Chung Kiểm, bảo y nỗ lực, nếu không sẽ bị Mã Ngọc sư tỷ càng kéo càng xa, chẳng phải là mất mặt lắm sao?
Chung Kiếm lần trước bị Lục Bình đùa giỡn về chuyện hai người, da mặt đã dầy hơn, chỉ ha ha cười to nói không vấn đề, ngược lại Mã Ngọc thì đỏ mặt tía tai.
Hồ Lệ Lệ hướng Lục Bình kể về tình huống của Huyền Linh phái cùng Chân Linh phái trong khoảng thời gian này. Lần trước Huyền Linh phái sau khi thối lui, hai phái liền ở hải vực tiếp giáp triển khai đối chiến, mỗi ngày đều có tu sĩ ở trên mặt biển chém giết, thỉnh thoảng có tin tức tu sĩ vẫn lạc truyền về. Nhưng nói tóm lại, song phương vẫn còn có khắc chế, không xuất hiện đoán đan chân nhân đấu pháp tình huống. Dĩ nhiên, cũng có thể là song phương đều có mưu đồ sâu hơn. Bất quá điều này không thuộc vấn đề suy tính của Lục Bình cùng mọi người ở đây.
Lục Bình hỏi về tình huống thương vong, Hồ Lệ Lệ đối với những điều này quả nhiên để ý, nói, Chân Linh phái dung huyết kỳ tu sĩ vẫn lạc hơn năm mươi người. Huyền Linh phải nhiều hơn một chút, phải hơn bảy mươi người. Ngoài ra, Huyền Kỳ đảo phụ cận hải vực các loại tư nguyên cùng vị hình đảo hạ hạt trên căn bản đều bị cướp sạch qua một lần, tổn thất không ít linh thạch.
Lục Bình dặn dò Hồ Lệ Lệ đem tình huống yêu tộc xuất hiện ở Huyền Kỳ đảo hải vực báo cáo cho môn phái trưởng bối. Đây vốn là phát hiện của bản thân hắn, chẳng qua Lục Bình một mực bởi vì lấy được Thịnh Đào động phủ truyền thừa mà đối với Hồ Lệ Lệ có chút áy náy. Vì vậy, hắn để cho nàng đem sự phát hiện của bản thân báo cáo lên. Hơn nữa, Hồ Lệ Lệ đối với thế cục năm chặc và rất có kiến giải riêng, hy vọng có thể đưa khiến môn phái cao tầng coi trọng đối với nàng.
Thương thế của Lục Bình kỳ thực chỉ dùng một tháng là điều dưỡng khỏi. Là công thần lớn nhất cho lần giải vây Huyền Kỳ đảo này, sau khi Lục Bình bị thương trở về, liền được môn phái ban thưởng đan dược chữa thương thượng hạng. Sở dĩ hắn một mực ở lại trên Huyền Kỳ đảo là vì tu vi của hắn trải qua phen tranh đấu đột nhiên tăng trưởng. Cộng thêm trong một năm sau khi đột phá dung huyết kỳ này, Lục Bình cơ hồ không gián đoạn sử dụng các loại đan dược để tu luyện. Nên lúc này, hắn đã đạt đến dung huyết tầng một bình cảnh, tùy thời đều sẽ đột phá đến dung huyết tầng hai.
Lục Bình sau khi thương thế lành, Diêu Dũng, Hồ Lệ Lệ cùng mọi người lần nữa rủ nhau đến thăm. Lần này, phần thưởng của môn phái đối với bọn họ cũng đã ban xuống.
Thụy Thu Hồ Lệ Lệ sau khi đem yêu tộc xuất hiện tình huống báo lên, quả nhiên được môn phái coi trọng, đồng thời cũng bị yêu cầu nghiêm khắc giữ bí mật. Môn phái thưởng cho nàng ba ngàn linh thạch, cam kết tưởng thưởng cho Hồ Tô Lệ Lệ hai viên dung huyết đan, giúp nàng đột phá dung huyết kỳ. Lần này sau khi thăm Lục Bình, nàng sẽ phải bế quan đột phá. Mọi người dĩ nhiên là muốn chúc mừng nàng dung huyết thành công, Lục Bình còn đem tích tồn của bản thân hắn là hai bình Hồn Huyết đan đưa cho Hồ Lệ Lệ, tự nhiên khiến cho đồng bạn một trận hâm mộ.
Chung Kiếm nhận được ba ngàn linh thạch, hai bình dung huyết kỳ đan dược, một thanh thượng hạng trung cấp thổ chức tính phi kiếm cùng một tờ cực phẩm huyết độn phù. Huyết độn phù là đền bù tổn thất của hắn. Hắn nửa đường bị nhóm Lục Bình cứu được, sau mới tham dự vào, cho nên công lao nhỏ hơn một chút, nhưng những phần thưởng này cũng khiến cho các sư huynh đệ cùng cấp vô cùng hâm mộ rồi.
Đỗ Phong được tưởng thưởng ba ngàn linh thạch, hai bình dung huyết kỳ đan dược cùng một chuỗi thượng cấp pháp khí Phi Hồng kiếm. Chuối Phi Hồng kiếm này phẩm chất thượng thừa, nghe nói còn có khả năng tiến thêm một bước.
Trong mọi người phải kể Diêu Dũng vận khí tốt nhất, trừ ba ngàn linh thạch, hai bình dung huyết đan cùng một chuối thượng cấp Xích Hổ kiểm, hắn còn chiếm được Khúc chân nhận thưởng thức, bị Khúc chân nhân thu làm đệ tử ký danh, đợi đến khi đột phá dung huyết trung kỳ, liền có thể chính thức bái Khúc chân nhân làm sư phụ. Chính là bây giờ, hắn cũng có thể thường được Khúc chân nhân chỉ điểm, tu vi tiên cảnh nhất định sẽ tăng nhanh không ít.
Trong năm người, công lao lớn nhất phải kể tới Lục Bình. Lục Bình trong lần hành động này có thể nói là không chút thu hoạch, ngược lại còn bị người đuổi giết mấy trăm dặm, đem bản thân hắn luyện chế mấy tờ dung huyết kỳ phù lục dùng hơn phân nửa, phù bảo cũng dùng để đánh tan phong tỏa pháp trận, còn suýt nữa mất tánh mạng, cuối cùng trả giá bằng trọng thương.
Nghe nói tưởng thưởng liên quan tới Lục Bình được Huyền Dung chân nhân cùng Khương Huyền Lâm chân nhân đều lên tiếng, hy vọng môn phái có thể trọng thưởng. Trên Huyền Kỳ đảo, đám tu sĩ lần này có thể nói đều thừa tình của Lục Bình, môn phái tự nhiên cũng trịnh trọng cân nhắc. Quyết định sau cùng là thưởng năm ngàn linh thạch, ba bình dung huyết kỳ đan dược, một tờ đoán đan tầng một phụ bảo hoàn hảo, đồng thời có thể ở trên Thiên Linh sơn dung huyết bảo khố tự do chọn ba dạng vật phẩm.
Tưởng thưởng như vậy có thể nói là khiến cho dung huyết hậu kỳ tu sĩ đều phải đỏ mắt, nhưng nghe nói Khương Huyền Lâm chân nhân còn lầm bầm một câu, chỉ có ba món a, trong dung huyết khố có vật gì tốt chứ!
Lục Bình không biết Dung huyết khố là cái gì và ở đâu. Hồ Lệ Lệ hướng hắn giải thích, mỗi môn phái đều có bảo khố dùng làm nơi chứa môn phái tu luyện tư nguyên trừ bị. Dung huyết khố chính là một trong trừ bị bảo khố của Chân Linh phái. Chẳng qua là trong cái bảo khố đồ vật một loại đều là những thứ dành cho dung huyết kỳ tu sĩ có thể ứng dụng, vì vậy được gọi là Dung huyết khố.
Liên quan tới cách nói của Khương Huyền Lâm chân nhân, Lục Bình ngược lại có cái nhìn rộng mở. Dung huyết khố ở trong mắt Khương chân nhân tự nhiên không coi vào đâu, nhưng đối với hắn thì khác. Nếu như cho Lục Bình cái gì thiên tài địa bảo thật, sợ rằng hắn cũng không năng lực giữ được. Giảm đi tiêu chuẩn tưởng thưởng, đạm hóa lực chú ý Lục Bình trong mắt các tu sĩ thật ra là một loại ưu ái và bảo hộ đối với Lục Bình.
Những phần thưởng này đều phải chờ tới khi Lục Bình chữa khỏi thường thế xuất quan mới có thể nhận lấy. Lục Bình ngược lại không gấp, trước mặt trọng yếu nhất là đem tu vi đột phá đến dung huyết tầng hai.
Lần này sự kiện Huyền Kỳ đảo có thể nói lại một lần nữa khiến cho Lục Bình thấy được sự tàn khốc trong tu luyện giới cùng sự bất đắc dĩ do tu vi thấp của bản thân. Điều này làm cho Lục Bình kiên định tiến thắng trên con đường tu luyện đến cao phong, giúp hắn thêm quyết tâm cùng dũng khí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...