Chân Kinh Cửu Cửu

Nhìn cảnh quang đang diễn ra trước mặt, Tiểu Bình không biết nên khóc hay cười.

Chỉ có Triệu Thạch Liễu và sư đồ Cửu Cửu sư thái là có vẻ ngoại cuộc, nếu như không tính đến chuyện Triệu Thạch Liễu đang bị sư đồ Cửu Cửu sư thái giám sát qua bộ tăng bào Triệu Thạch Liễu đang khoác đỡ trên người. Còn bao nhiêu nhân vật còn lại của Cửu phái đều đang tất bật tách riêng bang đồ Thần Bang thành nhiều nhóm nhỏ.

Có một nhóm đang được nhiều tăng nhân giám sát và trong những bang đồ Thần Bang thuộc nhóm này, Tiểu Bình nhìn thấy có Nhạc Bất Vi.

Vậy là Tiểu Bình đã hiểu, những nhóm bang đồ Thần Bang đang được Cửu phái tách ra chính là những nhân vật tùng tiềm phục vào Cửu phái và họ đang được xem là phản đồ của từng phái trong Cửu phái.

Tiểu Bình chợt thở ra nhè nhẹ và cũng nhẹ nhàng vừa phế bỏ võ công Phong Bách Nhật vừa hỏi vào tai y:

- Ngươi có bao giờ nghe ai đề cập đến bí thuật Tý Ngọ châm của gia sư chưa?

Phong Bách Nhật biến sắc và suýt nữa kêu thành tiếng nếu như Tiểu Bình không kịp cười vào mũi y:

- Nghĩa là ngươi cũng biết rõ sự lợi hại của bí thuật này? Tốt! Và đó sẽ là cách ta khống chế ngươi!

Tiểu Bình khẽ chạm vào hai chỗ ở hậu tâm y:

- Giờ thì ngoan ngoãn đứng yên đây chờ ta. Còn như ngươi thừa cơ hội bỏ chạy, hừ, ngươi đừng quên trên đời này chỉ có hai người là biết cách hóa giải bí thuật này! Một là ta, hai là gia sư. Và gia sự hiện đang ẩn bên trong Bạch Cốt Cốc, nếu ngươi có đủ đởm lược thì cứ tùy tiện. Thế nha! Ha ... Ha ...

Tiểu Bình nói thì nhỏ nhưng khi cười thì lại cố tình cười thật to.

Nhờ đó đến lúc này bao nhiêu nhân vật đương diện mới nhận ra Tiểu Bình đã quay lại.

Họ sửng sốt nhìn Tiểu Bình. Một tăng nhân chợt lên tiếng:

- Sao thiếu Bang chủ lại có thần sắc nhợt nhạt thế kia?

Nam Cung Yến vốn vẫn giữ khư khư Thẩm Hóa Du trong tay, mắt thì nhìn chằm chập vào Phong Bách Nhật:

- Phương trượng đại sư vừa gọi ai là thiếu Bang chủ? Liệu có nhầm lẫn không vậy, gã kia chính là kẻ dâm tặc vừa có những hành vi thô bỉ xúc phạm đến vị cô nương này, gã sao có thể là thiếu bang chủ Thần Bang?

Được Nam Cung Yến gọi là phương trượng, vị đại sư kia chắc chắn là Vị Thiền. Và Tiểu Bình nghe Vị Thiền đại sư lúng túng giải thích:

- Hoặc Cung chủ nhận lầm người hoặc Cung chủ vậy là chưa có dịp nào diện kiến Phong thiếu bang chủ. Vị thí chủ kia chính là Phong thiếu bang chủ đã từng ngỏ lời cùng Cửu phái liên minh. Tiêu trừ đại họa Bạch Cốt.

Tiểu Bình đang nhìn lão Quái Y Thẩm Hóa Du. Lão vẫn hôn mê trầm trầm kể từ khi bị Tiểu Bình điểm huyệt chế ngự. Và vì biết lão chính là kẻ thụ sát hại phụ thân Nam Cung Yến nên Tiểu Bình dù cố nghĩ cách vẫn cảm thấy khó giúp lão phen này.

Và Tiểu Bình chợt giật mình khi nghe Nam Cung Yến vừa cười vừa gọi Tiểu Bình:

- Nam Cung Yến này không nhận lầm người và cũng không phải không được diện kiến Thiếu bang chủ Thần Bang. Chỉ có điều, người mà tiểu nữ gặp lại không phải là hạng người như gã này. Tuy vậy, tiểu nữ dù sao cũng đã hiểu. Và có lẽ mọi người cũng sẽ hiểu, nếu như ... Tiểu Bình các hạ, phiền các hạ chịu khó suy nghĩ xem, vì lẽ gì ta và mọi người dường như đã gặp đến hai nhân vật Thiếu bang chủ mà không phải một?

Tiểu Bình nhìn nàng, nhìn Thẩm Hóa Du, sau cùng là Phong Bách Nhật. Và dù muốn dù không Tiểu Bình cũng phải nhớ đến ngày đầu tiên Tiểu Bình đã gặp nàng, cũng là gặp lão Quái Y Thẩm Hóa Du, một lần gặp đáng nhớ cho Tiểu Bình, trong đó có cả chuyện Tiểu Bình suýt bị lão Quái Y biến thành Hoạt Nhân, có chuyện Tiểu Bình vì bất đắc dĩ đã cùng Nam Cung Yến đụng chạm nhục thể trong lúc tháo chạy và cũng có chuyện Nam Cung Yến có bản lãnh cải trang qua những lớp giả diện tinh xảo và cao minh.

Nam Cung Yến - Thẩm Hóa Du - Phong Bách Nhật, đây là ba nhân vật sẽ không có gì liên quan nếu như Thẩm Hóa Du đừng là người của Thần Bang và đừng có một quãng thời gian dài tiềm nhập vào làm môn nhân, sau đó là trưởng lão của Vô Vi cung. Nhưng Thẩm Hóa Du lại chính là hạng người như vậy. Vì thế, vô hình chung ba nhân vật vừa nêu lại có liên quan và liên quan qua một nhân vật trung gian là Quái Y Thẩm Hóa Du.

Và một kết luận hoàn toàn hiển nhiên có liên quan đến ba nhân vật là đã tình cờ có mối quan hệ kỳ quặc này là ...

Tiểu Bình mỉm cười với Nam Cung Yến, sau đó bảo Phong Bách Nhật.


- Nếu ngươi đã từng dùng tính danh giả là Đoan Mộc Ngũ thì hẳn cũng đã từng dùng giản diện? Phiền ngươi hãy thi thố thủ thuật đó một lần nữa cho mọi người xem, được không?

Phong Bách Nhật lưỡng lự và cứ mãi dụ dự bất quyết.

Tiểu Bình lại cười với y:

- Có lẽ ngươi vẫn chưa biết bản thân ta cũng đã một lần được nhìn thấy cách cải diện thật sự tinh xảo này. Vì thế, nếu ngươi không chịu biểu lộ thành ý, thì được thôi. Ta sẽ làm thay ngươi vậy!

Và Tiểu Bình bắt đầu cho tay vào bọc áo của y.

Phong Bách Nhật giẫy nãy:

- Đủ rồi! Hãy để ta tự làm!

Nhưng Tiểu Bình vì đã lỡ cho tay vào bọc áo của y nên vẫn cứ tiếp tục tìm:

- Ngươi quá chậm khi muốn biểu lộ thành ý. Và lời giải thích nhất định đều nằm cả trong người ngươi. Đúng thế không?

Miệng thì hỏi nhưng tay của Tiểu Bình đã rút ra. Và từ bàn tay đã rút ra này, Tiểu Bình cũng lôi theo không phải chỉ có một lớp giả diện, một kết quả làm cho Tiểu Bình phải phì cười:

- Thật không ngờ bọc áo của ngươi đã được ngươi vận dụng như một túi càn khôn vậy.

Để xem nào ...

Đang định bày ra tất cả những gì vừa tìm thấy từ bọc áo của Phong Bách Nhật nhưng Tiểu Bình kịp thời ngừng hành động này lại. Và cố ý không để gián đoạn bất kỳ quãng thời gian nào dù nhỏ. Tiểu Bình lẹ tay trùm lên mặt Phong Bách Nhật một lớp giả diện vừa tìm thấy.

Gương mặt của Phong Bách Nhật liền biến đổi. Và đó là lý do để một đạo trưởng chợt buột miệng kêu:

- Vô lượng thọ phật! Bần đạo nhận ra y rồi. Y là người từng cùng Lôi Tự Thành ở phái Hoa Sơn câu kết và lôi kéo đệ tử bổn phái gia nhập Cửu Phái Thống Nhất Lệnh.

Cửu Cửu sư thái vì mối hận từng bị Cửu Phái Thống Nhất Lệnh hiệp lực vây chiến suýt mất mạng nên hậm hực ném ra một câu:

- Hóa ra chuyện y tán thành dùng Thần Bang cùng hiệp lực với Cửu phái chỉ là một gian kế. Bần ni đã quá tin người, suýt chút nữa phải ôm hận nghìn thu. Hừ!

Trong khi đó Nam Cung Yến lại bảo:

- Hình như y vẫn còn một vài lớp giả diện khác. Phiền các hạ cho xem luôn.

Tiểu Bình gật đầu, lột bỏ lớp giả diện vừa phô diễn xong và cho vào bọc áo. Hành vi của Tiểu Bình là quá tự nhiên nên không một ai nhận thấy lúc Tiểu Bình cất lớp giả diện đó vào bọc áo đã cố tình giấu bớt một vài vật được Tiểu Bình tình cờ phát hiện trong số những vật dụng vừa lấy ra từ người Phong Bách Nhật.

Và để diễn tiến vẫn được tiếp tục một cách tự nhiên, Tiểu Bình đặt một lớp giả diện khác lên mặt Phong Bách Nhật.

Và lần này chính Nam Cung Yến là người bật reo lên đầu tiên:

- Đúng là diện mạo này! Đây là diện mạo của một người cũng từng tự nhận là Thiếu bang chủ Thần Bang như tiểu nữ vừa đề cập.

Tiểu Bình lại gật đầu và cất cao giọng lên tiếng:

- Mọi việc đến đây đã rõ, Phong Bách Nhật ...


Triệu Thạch Liễu vụt lên tiếng cố tình cắt ngang lời Tiểu Bình:

- Vẫn chưa phải hết đâu, Tiểu Bình! Trừ phi ngươi cố tình bỏ qua không xem mối ô nhục ta từng chuốc lấy là trọng, bằng không ngươi hãy cho ta nhìn lại một lần nữa diện mạo của người từng được ta gọi là phu quân.

Tiểu Bình giật nảy người:

- Cô nương muốn ám chỉ Giác Nhân?

Vị Thiền đại sư vừa nghe Tiểu Bình nói xong cũng giật thót mình:

- Giác Nhân nào? Không lẽ ...

Triệu Thạch Liễu rít lên bằng giọng cay nghiệt:

- Tiểu nữ tự biết có nói ra điều này ắt sẽ làm bẩn tai và khiến nhiều người trong chư vị khó chịu, nhưng tiểu nữ không thể không nói. Giác Nhân đã từng bị Bạch Cốt Môn thu phục và vì tiểu nữ có mối thù với Bạch Cốt Môn nên đã cố tình chiêu dụ Giác Nhân. Kết quả, tiểu nữ đã hy sinh trinh tiết, cùng Giác Nhân nên nghĩa phu thê.

Hình như Tiểu Bình đang ngấm ngầm quan sát thì lời kể của Triệu Thạch Liễu quả nhiên có làm nhiều người nghe phải nhăn mặt vì khó chịu. Rõ nhất chính là phản ứng và thái độ của những tăng nhân Thiếu Lâm phái, cứ như thể họ cho hành vi bội phải của Giác Nhân là do Triệu Thạch Liễu dùng nữ sắc quyến rũ.

Không muốn Triệu Thạch Liễu bị bẽ mặt nếu để ả tiếp tục nói và thế nào cũng gặp phản ứng gay gắt của phái Thiếu Lâm, Tiểu Bình xua tay bảo nàng:

- Tại hạ hiểu ý cô nương rồi. Và cô nương nghi ngờ Giác Nhân chính là Phong Bách Nhật cải dạng?

Triệu Thạch Liễu hậm hực:

- Ta không nghi ngờ, trái lại ta biết chắc y và Giác Nhân chỉ là một!

Vị Thiền đại sư chợt hắng giọng:

- A di đà phật! Lời tố giác của nữ thí chủ là rất hệ trọng. Vì nếu Thiếu bang chủ Thần Bang mà chính là Giác Nhân thì chỉ nội việc y tiềm nhập hầu lẻn thu thập sở học của tệ phái đã là một tội đáng chết, chưa kể một mình y vừa là người của Bạch Cốt Môn lại còn muốn chiêu dụ quần hùng Cửu phái cùng Bạch Cốt Môn gây nên trận họa kiếp. Mong nữ thí chủ thật cẩn trọng và cân nhắc, cần phải có bằng chứng thật thuyết phục.

Triệu Thạch Liễu cười cay đắng:

- Bằng chứng thì tiểu nữ có, nhưng không biết đại sư và mọi người đây có cho phép tiểu nữ nói không?

Tiểu Bình thoáng nhăn mặt:

- Nếu cô nương có bằng chứng thì cớ gì mọi người đây lại không cho cô nương nói?

Chính tại hạ cũng muốn nghe bằng chứng của cô nương.

Triệu Thạch Liễu bĩu môi:

- Ngươi thật sự muốn nghe? Ta chỉ sợ ngay khi ta vừa mở miệng thì chính ngươi là người đầu tiên ngăn lại.

Tiểu Bình phì cười:

- Chỉ nghe không thôi, tại hạ nhgĩ tại hạ cũng không đến nỗi sợ mà không dám nghe.


Triệu Thạch Liễu đảo mắt một vòng, và khi nhìn thấy ai ai cũng có sắc diện tợ như là đang nóng lòng chờ nghe nàng liền gật đầu:

- Được, vậy thì ta nói!

Tuy vậy khi bắt đầu mở miệng thì chính Triệu Thạch Liễu lại đỏ mặt, lúng túng, nửa như muốn nói nửa như không dám. Vì thế, đến lúc nàng nói, lời của nàng như bị chùng lại, có lẽ vì nàng ngại, không dám nói quá lớn, nói những điều lẽ ra không nên nói thì hơn:

- Đó là chuyện chỉ diễn ra ở chốn phòng the. Vì Giác Nhân là phu quân của ta nên cách y âu yếm, ta luôn nhớ. Đến lúc lọt vào tay Phong Bách Nhật..... Tiểu Bình mơ hồ hiểu đoạn cuối cùng và chỉ suýt chút nữa là lên tiếng ngăn lại. Tuy nhiên, do đã lỡ hứa, lỡ khoác lác là không có gì để sợ mà không dám nghe nên Tiểu Bình đành nín lặng, và cố tìm cách để những lời nói kế tiếp của Triệu Thạch Liễu đừng lọt vào tai.

Nhưng tiếc thay, Tiểu Bình nghe vẫn cứ nghe:

- Cách họ Phong âu yếm ta cũng chính là cách Giác Nhân thường dùng.

Triệu Thạch Liễu từ từ cúi đầu xuống, làm cho giọng nói càng nhỏ hơn:

- Đồng thời còn nhiều tình tiết khác mà chỉ có những ai đã từng lập gia thất hoặc đã nếm mùi phong lưu mới có thể hiểu. Tóm lại, trong lúc giao hoan, mọi cử động của họ Phong chỉ là một so với Giác Nhân.

Tiểu Bình cũng không biết bản thân cũng đã cúi gầm đầu từ lúc nào. Chỉ đến khi Triệu Thạch Liễu dứt lời và có tiếng nhiều người cùng kêu ồ lên, Tiểu Bình khi đó vì phải ngẩng đầu lên nên mới nhận ra bản thân đã cúi đầu.

Và nguyên nhân khiến mọi người cùng ô lên chính là từ những giọt lệ đang lăn dài trên khuôn mặt nhợt nhạt của Phong Bách Nhật.

Và cùng với những giọt lệ đang tuôn chảy, Phong Bách Nhật cũng lên tiếng:

- Triệu nương! Ta thật có lỗi với nàng!

Vút! Bốp!

Triệu Thạch Liễu lao đến, đánh vào một bên mặt Phong Bách Nhật, diễn biến này tuy Tiểu Bình kịp nhìn thấy nhưng vẫn đành lòng để xảy ra. Vì Tiểu Bình thừa biết Triệu Thạch Liễu tuy có hận nhưng mối hận đó là chưa đủ để sát hại Phong Bách Nhật.

Dù thật xảy ra đúng như vậy, đến nỗi khi Vị Thiền và một đại sư khác, có lẽ là Vị Nhân – nguyên sư phụ của Giác Nhân - Phong Bách Nhật – vì quá giận cũng ào ào lao đến thì chính Triệu Thạch Liễu là người ngăn cả hai lại.

Triệu Thạch Liễu cũng khóc:

- Nhị vị đại sư! Tiểu nữ biết chiết phu tội đã chất chồng và hiện là đại công địch của võ lâm. Tuy nhiên chiết phu đã là một phế nhân, bao nhiêu công phu đều bị tân Bang chủ Thần Bang phế bỏ, và chiết phu tuy là nam nhi đại trượng phu cũng phải nhỏ lệ anh hùng vì hối hận. Mong nhị vị đại sư và chư vị anh hùng tha cho chiết phu, ban cho chiết phu một ân huệ là được sống tiếp kiếp sống tàn.

Phản ứng của mọi người hoàn toàn không như Triệu Thạch Liễu mong đợi. Họ bất ngờ bỏ qua câu chuyện của Phong Bách Nhật, bởi họ cùng có một lý do khác để phải bỏ qua và để quan tâm đến một chi tiết khác quan trọng hơn.

Họ hoang mang kêu hỏi, hỏi nhau và cũng là tự hỏi chính mình:

- Tân Bang chủ Thần Bang?

- Ai là tân Bang chủ Thần Bang?

- Gã họ Phong chỉ vừa mới lộ bộ mặt thật. Thần Bang đâu có lý do nào lại quá nhanh trong việc suy cử một Bang chủ khác?

Nam Cung Yến cũng muốn hỏi thế. Nhưng khi bắt gặp cái cười tủm tỉm của Tiểu Bình nàng chợt hiểu:

- Là ngươi? Tiểu Bình các hạ đã là tân Bang chủ Thần Bang?

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Tiểu Bình và đương nhiên đều nhìn thấy Tiểu Bình đang cười tủm tỉm.

Cảm thấy đã đúng lúc, Tiểu Bình chợt hắng giọng. Và giọng nói của Tiểu Bình cứ thế cao dần lên:

- Chư vị! Chư vị đã không lầm. Đúng, bổn tọa hiện chính là Bang chủ của Thần Bang và bổn tọa có cương vị này hoàn toàn danh chính ngôn thuận. Bởi tiên phụ chính là Quỷ Cốc Tiên Sinh Trang Thụ và tiên phụ cũng từng là tế tử của gia ngoại tổ Thần Toán Tử Đoan Mộc lão nhân gia. Phong Bách Nhật và phụ thân y chính là phản đồ của bổn bang, bấy lâu này đã đẩy bổn bang vào đường sai nẻo lạc, tạo bao đố kỵ và có thể là hiềm thù nữa với các môn bang phái trên giang hồ.

Ngừng lời một lúc cho mọi người kịp nghe ngấm, Tiểu Bình sau đó dõng dạc bảo:

- Bổn tọa nói như thế không phải để trút bỏ trách nhiệm về những gì Phong Bách Nhật đã gây ra. Trái lại, bổn tọa nguyện là người đầu tiên của Thần Bang đảm nhiệm mọi trách nhiệm này, và đây là những cách xử lý của bổn tọa hầu thể hiện thành ý đối với những gì người của bổn bang đã gây ra cho các môn bang phái trên giang hồ. Thứ nhất, bổn tọa cam kết sẽ dốc toàn lực của bổn bang, tự tiêu trừ đại họa Bạch Cốt cho võ lâm. Thứ hai, sẽ giúp Cửu phái phát hiện toàn bộ những phản đồ, những người đã lập ra Cửu Phái Thống Nhất Lệnh trong thời gian ngắn nhất. Thứ ba ...


Vị Thiền đại sư hắng giọng:

- A di đà phật! Bần tăng buộc phải lên tiếng, không phải để phản đối những cách xử lý thí chủ vừa nêu, mà là mong thí chủ hãy đề cập ngay một nhân ảnh đề chính yếu có liên quan đến Cửu phái!

Tiểu Bình thắc thỏm kêu thầm. Tuy vậy, ngoài mặt Tiểu Bình vẫn tỏ ra thản nhiên:

- Xin đại sư cứ chỉ giáo, nhân ảnh đề chính yếu là thế nào?

Vị Thiền đại sư nhìn lướt qua mọi người:

- Cửu phái không phủ nhận chuyện Cửu phái trong thời gian gần đây đã có khá nhiều phản đồ. Và Cửu phái cũng hết sức cảm kích khi nghe thí chủ hứa là sẽ giúp Cửu phái phát hiện toàn bộ những phản đồ. Tuy nhiên ...

Tiểu Bình cố ý ngắt lời:

- Phương trượng cần gì phải nói lên những lời quá đáng? Là người giang hồ đương nhiên phải quan tâm đến chuyện giang hồ, bổn toạ giúp Cửu phái phát hiện phản đồ cũng là tự giúp mình. Và bổn tọa từng nghĩ, phải chi ở mọi môn bang phái đều không có những phần tử phản bội thì có lẽ sẽ không bao giờ tạo sơ hở cho những kẻ như Bạch Cốt Môn hoặc Phong Bách Nhật lợi dụng. Cũng vì thế mà bổn tọa đành phải nói lên cách xử lý cuối cùng cho chư vị cùng tường lãm.

Tiểu Bình chỉ tay lần lượt vào lão Quái Y, Gia Cát Nguyên, Nhạc Bất Vi và nhiều nhiều nữa những nhân vật đã bị Cửu phái trước đó tách biệt thành những nhóm nhỏ.

- Đó là cách xử lý những phản đồ của bổn bang, bổn tọa sẽ cho tất cả những tội nhân này một cơ hội cuối cùng, là cùng với bổn tọa thực hiện hai cách xử lý bổn tọa vừa hứa trước mặt chư vị. Và sau đó, khi mọi đại họa đã tiêu trừ, bổn tọa sẽ tùy theo từng công trạng của mỗi người mà có cách định tội khác nhau. Sẽ có người bị phế bỏ toàn bộ võ công nhất là những công phu do bổn bang truyền thụ, sẽ có người bị xử chết, do công không đủ để bù tội.

Huống chi tội của họ là quá nghiêm trọng, đã là bang đồ bổn bang mà còn bội phản, thản nhiên đầu nhập vào phái khác, khiến bang quy bổn bang mất hẳn tính nghiêm minh. Chư vị nghĩ thế nào về cách xử lý của bổn tọa?

Vị đạo trưởng Võ Đang phái chợt tỏ ra bối rối:

- Thiếu hiệp nói như thế là sai rồi. Chính người của Thần Bang đã cố tình tiềm nhập vào phái khác và họ là phản đồ của các phái chứ không phải là phản đồ của Thần Bang như thí chủ vừa cố tình nói ngược lại.

Tiểu Bình cười nhẹ:

- Theo đạo trưởng, một hành vi như thế nào mới được đạo trưởng quy là tội phản đồ?

Vị đạo trưởng nọ không đáp, những nhân vật còn lại cũng không một ai lên tiếng đáp.

Tiểu Bình lại mỉm cười:

- Giả như một đệ tử Võ Đang, từng được Võ Đang truyền thụ võ học, sau vị đệ tử này bỗng dưng đầu nhập qua phái khác, có phải đó chính là hành vi của một phản đồ? Vậy thì những người này quả chính là phản đồ của bổn bang, bổn tọa đâu có nói sai hoặc cố tình nói ngược như đạo trưởng vừa bảo.

Nam Cung Yến chợt cười khúc khích:

- Bang chủ là người khéo ngụy biện, ung dung đổi trắng thay đen mà không để một ai có cơ hội phản bác. Và nói như Bang chủ thì Nam Cung Yến ta đành phải lấy mắt làm ngơ, dù muốn xử trị phản đồ Thẩm Hóa Du cũng phải giao lại họ Thẩm cho bang chủ, vì họ Thẩm chính là phản đồ của quý bang?

Tiểu Bình thầm cảm kích vì Nam Cung Yến rõ ràng đã cố ý tạo lối thoát cho Tiểu Bình khỏi tình thế nan giải này!

Nhưng có tiếng một người chợt vang lên:

- Sao Cung chủ Vô Vi lại cứ gọi một gã vô danh là tiểu tử kia hết lần Bang chủ này đến lần Bang chủ khác. Đã lấy gì làm chắc y chính là tân Bang chủ Thần Bang? Và nhỡ y không phải Bang chủ thì những lời hứa vừa rồi của y ai sẽ thay y thực hiện?

Đó là lời phản biện duy nhất mà nếu Tiểu Bình không có cách đối phó hoặc không có cách nào chứng minh thân phận Bang chủ thì những người như lão Quái YThẩm Hóa Du đương nhiên sẽ không thoát bị kết tội là phản đồ các phái và sẽ bị họ lấy mạng!

Tuy nhiên, chính Tiểu Bình không phải là đã lường trước nhưng vẫn có ý chờ đợi lời nói này hoặc một câu nói nào khác tương tự. Và Tiểu Bình vụt hô vang:

- Đa tạ vị nào đó vừa nhắc nhở. Bổn tọa ắt tự có cách chứng minh thân phận thật sự của bổn tọa. Mong chư vị chờ tại hạ một lúc rồi sẽ rõ.

Và bất ngờ Tiểu Bình nhấc bổng Phong Bách Nhật lên để lao đi mất dạng.

Vút!

Mọi người ngơ ngác nhìn theo, không thể biết Tiểu Bình sẽ làm gì hoặc Tiểu Bình hành động như thế là có ý gì ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui