Chăm Sóc

Kể từ hôm đó An Huy mỗi tối đều phải đến phòng để Thiệu Huy hôn, tuy không muốn nhưng cậu vẫn phải làm vì cảm thấy có lỗi với anh trai. Biết được điều đó Thiệu Huy càng ra sức lợi dụng hơn, sớm biết vậy hắn đã làm từ lâu, trong nhà vẫn còn nhiều món đồ gia truyền.
64

Có điều khi hôn Thiệu Huy đều vô cùng mạnh bạo khác với vẻ dịu dàng hằng ngày, mỗi lần hôn đều vô cùng kịch liệt, kéo dài như muốn rút cạn hết dưỡng khí của An Huy khiến cho cậu đôi lúc khó chịu nhưng không dám lên tiếng, chỉ có thể bất lực để yên cho Thiệu Huy hôn.
3

Chẳng hạn như hôm nay, cậu chần chừ đứng trước cửa phòng anh trai không dám vào, mỗi lần đều làm vậy khiến cho An Huy có cảm giác như xấu hổ xen lẫn tội lỗi. Tuy nhiên cậu không còn cách nào khác, vẫn phải mở cửa bước vào trong.

Ở trong phòng Thiệu Huy đã ngồi sẵn đợi đó từ lâu, nhìn thấy cậu đi vào liền nở một nụ cười ôn nhu lên tiếng.
3

"Lại đây nào An Huy"
5


An Huy chỉ có thể nghe lời Thiệu Huy, ngoan ngoãn đi lại ngồi lên đùi hắn.

"Dạ..."

Lúc đầu cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ nhưng Thiệu Huy đã nói rằng ngồi vậy để dễ hôn, nếu không sẽ phải hôn lâu hơn. An Huy dĩ nhiên một mực tin tưởng hắn, ngây thơ làm theo mà không biết rằng điều đó càng làm tăng thêm dục vọng của Thiệu Huy, có lẽ hắn sắp không kìm chế nổi nữa mất.
2

"Ưm..hah.."

Những tiếng rên nhỏ nhặt bắt đầu phát ra từ An Huy khiến cho Thiệu Huy hưng phấn, mỗi tối đều được hôn lấy em trai yêu quý làm hắn không khỏi thoả mãn.

"Hah..ah..ư.."

Dường như muốn dụ dỗ An Huy rơi vào dục vọng cùng hắn mà Thiệu Huy mỗi ngày đều có một cách hôn mới cho cậu, liên tục làm An Huy cảm thấy sung sướng khác lạ.

"Ah..ư..hah..ưm."

Môi lưỡi hai người không ngừng quấn quýt lấy nhau, nụ hôn kéo dài hồi lâu cũng dừng lại chỉ khi gương mặt của An Huy đã đỏ bừng lên. Tuy muốn làm nhiều hơn nữa nhưng Thiệu Huy phải kìm chế lại, thời gian cấm túc vẫn còn lâu, hắn còn nhiều thời gian để làm không cần phải vội.

Có vẻ như Thiệu Huy phải cảm ơn người ba tốt bụng đã cấm túc hắn, vô tình tạo điều kiện giúp hắn tiến thêm một bước nữa với An Huy.

"A-Anh hai ngủ ngon.."

Vẫn như mọi khi An Huy đỏ mặt xấu hổ bỏ về phòng, không quên chúc Thiệu Huy ngủ ngon dù người anh trai này vừa cưỡng ép cậu hôn.


"Em cũng ngủ ngon"

Thiệu Huy thích thú đáp trả, không uổng công hắn chăm sóc dạy dỗ cậu từ bé đến lớn. Nếu như Thiệu Huy không bao giờ làm ba mẹ thất vọng, thì An Huy không bao giờ làm hắn thất vọng cả.

•••

Tối đó An Huy vẫn đi ngủ như bình thường sau khi đã hoàn thành xong nhiệm vụ hôn anh trai đầy xấu hổ kia.

Thế nhưng đến nửa đêm một cảm giác kì lạ dấy lên khiến cho cậu cảm thấy vô cùng khó chịu, đột nhiên hai nơi trước ngực An Huy lại có cảm giác ngứa ngáy lạ thường.

Hằng ngày An Huy đều tắm rửa sạch sẽ, chăm chút cơ thể vô cùng kỹ lưỡng nên điều này làm cậu không khỏi thấy kì lạ. An Huy quyết định cố gắng chìm vào giấc ngủ, cậu cứ nghĩ đó là mẩn ngứa bình thường nhưng hai điểm nhỏ lại càng ngày càng bứt rứt thêm.

Cho đến khi một cảm giác ươn ướt xuất hiện nơi đầu vú làm An Huy giật mình, cậu vội kéo áo ra nhìn thì thấy một thứ chất lỏng màu trắng đang rỉ ra ở hai bên ngực.

An Huy sững người nhìn thứ đang chảy ra trước ngực, cậu đã đủ lớn để hiểu được chuyện gì đang xảy ra với mình. Chỉ có điều An Huy không thể tin được bản thân lại có thể chảy sữa, một việc mà chỉ nữ giới mới làm được khiến cho cậu sợ hãi.
1


Cậu vội với tay lấy khăn giấy lau đi thứ chất lỏng ấy nhưng càng lau chỉ càng chảy ra nhiều thêm, An Huy run rẩy liên tục dùng giấy lau đi đến khi đầu vú sưng tấy lên dòng sữa đó mới bớt đi, chỉ còn rỉ ra một ít.

Sau khi tạm xử lý được thứ trước ngực kia An Huy vội vàng lấy điện thoại tra cứu tình trạng này, cậu liên tục gõ phím nhưng cơ thể lại không ngừng run rẩy, sợ hãi kết quả sẽ xuất hiện trên màn hình.

Từng dòng tin tức đập vào mắt khiến cho An Huy vừa mừng vừa sợ, vẫn có người bị thứ này không chỉ có mình cậu, tuy nhiên con số đó lại vô cùng ít ỏi, ngoài ra chưa có thông tin sẽ có cách chữa khỏi bệnh này.

An Huy không còn cách nào khác đành chấp nhận sự thật, chỉ có điều không biết nên xử lý chuyện này với ba mẹ như thế nào, đặc biệt là người anh trai yêu quý luôn ở bên cạnh của cậu.

Tối đó An Huy không tài nào ngủ được, cậu ôm người đầy đau đớn, trong đầu vô vàn suy nghĩ rối bời sau khi biết được cơ thể dị dạng của mình.

Từng tiếng nức nở phát ra, An Huy run rẩy rúc người vào chăn ấm ức khóc. Làm sao cậu có thể đối mặt với mọi người với cơ thể ghê tởm này. Dường như tuổi 16 đầy thơ mộng lại trở thành một cơn ác mộng kinh khủng đối với An Huy.
9


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận