Chạm Mộng Thanh Xuân


Sau những sự kiện căng thẳng và nguy hiểm, cuộc sống tại trường lại trở về nhịp điệu bình thường.

Tử Vy và Hạo Thiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi tổ chức ngầm đã bị triệt phá.

Tuy nhiên, họ biết rằng những trải nghiệm vừa qua đã để lại dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời họ.
Một buổi sáng, khi cả trường đang chuẩn bị cho lễ hội mùa xuân, một sự kiện lớn và quan trọng trong năm học, Tử Vy và Hạo Thiên cùng bạn bè bắt tay vào các hoạt động chuẩn bị.

Những dải băng rực rỡ, những gian hàng tràn đầy màu sắc và không khí vui tươi làm mọi người đều háo hức.
Trong khi Tử Vy đang trang trí sân khấu, Hạo Thiên đến gần, cười: “Mình thấy cậu rất háo hức với lễ hội năm nay đấy.”
Tử Vy đáp, ánh mắt sáng lên: “Đúng vậy.

Sau tất cả những gì đã xảy ra, mình nghĩ chúng ta cần một chút niềm vui và thư giãn.

Hơn nữa, đây là cơ hội để mọi người gắn kết với nhau hơn.”
Linh cũng bước đến, trên tay cầm một bảng thiết kế cho gian hàng của lớp.


“Mình nghe nói lớp chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi tài năng.

Cậu có định tham gia không, Tử Vy?”
Tử Vy ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu: “Mình nghĩ sẽ tham gia.

Đã lâu rồi mình không đứng trên sân khấu.”
Những ngày chuẩn bị lễ hội trôi qua nhanh chóng.

Cả trường như bừng tỉnh sau một thời gian dài căng thẳng.

Mọi người đều háo hức chờ đợi những tiết mục đặc sắc và các hoạt động thú vị.
Ngày lễ hội cuối cùng cũng đến.

Sân trường đông đúc với học sinh và thầy cô, ai nấy đều nở nụ cười trên môi.

Tử Vy, trong bộ trang phục biểu diễn lộng lẫy, cảm thấy hồi hộp khi chuẩn bị lên sân khấu.
Trước khi tiết mục của Tử Vy bắt đầu, Diễm Quỳnh bất ngờ xuất hiện.

Cô tiến lại gần Tử Vy, mắt nhìn thẳng vào cô, giọng điệu không còn giấu được sự ghen tị: “Tử Vy, mình biết chúng ta có nhiều mâu thuẫn trước đây.

Nhưng hôm nay, mình muốn nói là chúc cậu may mắn.

Hy vọng cậu sẽ làm tốt.”
Tử Vy ngạc nhiên nhưng cũng đáp lại bằng một nụ cười chân thành: “Cảm ơn Quỳnh.

Mình cũng chúc cậu vui vẻ trong lễ hội này.”
Khi ánh đèn sân khấu chiếu sáng, Tử Vy bước lên, cầm mic và bắt đầu hát.


Giọng hát ngọt ngào và đầy cảm xúc của cô nhanh chóng làm say đắm cả khán giả.

Mọi người lắng nghe trong im lặng, cảm nhận từng lời ca và giai điệu.
Trong lúc đó, Hạo Thiên đứng dưới khán đài, ánh mắt không rời khỏi Tử Vy.

Anh cảm thấy tự hào và hạnh phúc khi thấy cô bạn mình tỏa sáng rực rỡ trên sân khấu.
Tiết mục của Tử Vy kết thúc bằng những tràng pháo tay vang dội.

Cô cúi chào khán giả, cảm thấy trái tim mình tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Khi bước xuống sân khấu, Hạo Thiên tiến đến, trao cho cô một bông hoa hồng và nói: “Cậu thật sự đã làm rất tốt.

Mình rất tự hào về cậu.”
Tử Vy mỉm cười, nhận lấy bông hoa và đáp: “Cảm ơn cậu, Hạo Thiên.

Mình nghĩ mọi thứ sẽ không thể tốt đẹp như vậy nếu không có cậu.”
Lễ hội tiếp tục với nhiều hoạt động thú vị và náo nhiệt.

Tử Vy và Hạo Thiên tham gia các gian hàng, trò chơi và thưởng thức những món ăn ngon.


Mọi lo âu, căng thẳng dường như tan biến, thay vào đó là niềm vui và sự đoàn kết.
Cuối ngày, khi hoàng hôn buông xuống, cả trường tụ họp tại sân trung tâm để ngắm nhìn màn pháo hoa rực rỡ.

Tử Vy và Hạo Thiên đứng cạnh nhau, cảm nhận khoảnh khắc đặc biệt này.
“Hạo Thiên, mình thật sự biết ơn vì có cậu bên cạnh,” Tử Vy nói, ánh mắt lấp lánh dưới ánh sáng pháo hoa.
Hạo Thiên cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay Tử Vy: “Mình cũng vậy, Tử Vy.

Chúng ta đã trải qua rất nhiều điều cùng nhau.

Mình tin rằng tương lai sẽ còn nhiều điều thú vị và tuyệt vời hơn nữa.”
Tử Vy gật đầu, cảm thấy trong lòng tràn ngập hy vọng và niềm tin vào tương lai.

Cuộc phiêu lưu của họ chưa kết thúc, nhưng chắc chắn rằng họ sẽ luôn bên nhau, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách và khám phá những điều mới mẻ trong cuộc sống..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui